古诗词

送张敬夫栻以追送不作远为韵赋诗五章藉手言别不胜惓惓爱助之诚情见乎辞惟高明幸教

孙应时

斯文肯空言,经世资实用。sī wén kěn kōng yán,jīng shì zī shí yòng。
纷纷谅奚为,义取辄宾送。fēn fēn liàng xī wèi,yì qǔ zhé bīn sòng。
诚能正其本,谈笑了群动。chéng néng zhèng qí běn,tán xiào le qún dòng。
公身绍前烈,时论倚隆栋。gōng shēn shào qián liè,shí lùn yǐ lóng dòng。
持兹竟安归,引灯相与共。chí zī jìng ān guī,yǐn dēng xiāng yǔ gòng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

山庵感旧

孙应时

短桥横涧有精庐,俨立苍髯六丈夫。duǎn qiáo héng jiàn yǒu jīng lú,yǎn lì cāng rán liù zhàng fū。
长忆儿时弄泉石,谁令学宦走江湖。zhǎng yì ér shí nòng quán shí,shuí lìng xué huàn zǒu jiāng hú。
泠风试作琴三叠,凉月还须酒一壶。líng fēng shì zuò qín sān dié,liáng yuè hái xū jiǔ yī hú。
杖屡无忘数来往,不妨樵路小崎岖。zhàng lǚ wú wàng shù lái wǎng,bù fáng qiáo lù xiǎo qí qū。

侄孙诗

孙应时

寿母重孙始见渠,天教四世保同居。shòu mǔ zhòng sūn shǐ jiàn qú,tiān jiào sì shì bǎo tóng jū。
精神已是千金子,事业应须万卷书。jīng shén yǐ shì qiān jīn zi,shì yè yīng xū wàn juǎn shū。
亲戚满前非落寞,杯盘随分不萧疏。qīn qī mǎn qián fēi luò mò,bēi pán suí fēn bù xiāo shū。
晬盘先揽文房宝,他日无忧入异闾。zuì pán xiān lǎn wén fáng bǎo,tā rì wú yōu rù yì lǘ。

妻兄张伯高来访横河感旧与拜先君墓下有作次韵

孙应时

衰年回首少年事,尚喜初心炯自如。shuāi nián huí shǒu shǎo nián shì,shàng xǐ chū xīn jiǒng zì rú。
俗态可怜人厚薄,交情那问势亲疏。sú tài kě lián rén hòu báo,jiāo qíng nà wèn shì qīn shū。
懒陪康乐登山屐,且醉渊明采菊庐。lǎn péi kāng lè dēng shān jī,qiě zuì yuān míng cǎi jú lú。
一笑相寻非易得,河渠执手更踟蹰。yī xiào xiāng xún fēi yì dé,hé qú zhí shǒu gèng chí chú。

妻兄张伯高来访横河感旧与拜先君墓下有作次韵

孙应时

荜门生计只初年,乔岳终难起一拳。bì mén shēng jì zhǐ chū nián,qiáo yuè zhōng nán qǐ yī quán。
小槛清风黄卷里,扁舟碧水白鸥前。xiǎo kǎn qīng fēng huáng juǎn lǐ,biǎn zhōu bì shuǐ bái ōu qián。
同寻杖屦曾行处,肯谒松楸独泫然。tóng xún zhàng jù céng xíng chù,kěn yè sōng qiū dú xuàn rán。
人事无穷今几变,空山落日自孤烟。rén shì wú qióng jīn jǐ biàn,kōng shān luò rì zì gū yān。

母氏生日

孙应时

两年万里望飞云,惭愧慈亲费倚门。liǎng nián wàn lǐ wàng fēi yún,cán kuì cí qīn fèi yǐ mén。
好在兰陔扶白发,依然梅蕊照清樽。hǎo zài lán gāi fú bái fā,yī rán méi ruǐ zhào qīng zūn。
斑衣愿保长称寿,石窌仍看叠拜恩。bān yī yuàn bǎo zhǎng chēng shòu,shí jiào réng kàn dié bài ēn。
更问何时足怀抱,诜诜玉雪弄重孙。gèng wèn hé shí zú huái bào,shēn shēn yù xuě nòng zhòng sūn。

腊月初七日夜梦游山林间清甚赋诗半就觉而忘之追成八句

孙应时

杜门终岁少过从,一室萧然百念空。dù mén zhōng suì shǎo guò cóng,yī shì xiāo rán bǎi niàn kōng。
纸上陈言皆妙用,胸中馀味有新功。zhǐ shàng chén yán jiē miào yòng,xiōng zhōng yú wèi yǒu xīn gōng。
支筇饱看千山月,攲枕闲听万窍风。zhī qióng bǎo kàn qiān shān yuè,qī zhěn xián tīng wàn qiào fēng。
粗饭浊醪能送日,苍颜白发任成翁。cū fàn zhuó láo néng sòng rì,cāng yán bái fā rèn chéng wēng。

梦蜀中一山寺曰龙塘有龙祠余似尝屡游也题诗别之未足两句而寤因足成之

孙应时

客游几度到龙塘,沙路萦纡草木香。kè yóu jǐ dù dào lóng táng,shā lù yíng yū cǎo mù xiāng。
雪后江山馀壮观,秋来楼阁记新凉。xuě hòu jiāng shān yú zhuàng guān,qiū lái lóu gé jì xīn liáng。
百年此役何时再,万里东归托兴长。bǎi nián cǐ yì hé shí zài,wàn lǐ dōng guī tuō xīng zhǎng。
风景留人重回首,犹须好句与平章。fēng jǐng liú rén zhòng huí shǒu,yóu xū hǎo jù yǔ píng zhāng。

余生日具杯酒为母寿思壬子岁在荆州癸丑岁在成都诸公为余作盛集而余意不适也

孙应时

两年荆益度兹晨,罗绮传觞苦劝人。liǎng nián jīng yì dù zī chén,luó qǐ chuán shāng kǔ quàn rén。
多谢诸公怜远客,岂如一笑奉吾亲。duō xiè zhū gōng lián yuǎn kè,qǐ rú yī xiào fèng wú qīn。
莼鲈此日无馀恨,菽水从前得讳贫。chún lú cǐ rì wú yú hèn,shū shuǐ cóng qián dé huì pín。
快倒村醪供寿斝,也分汤饼及比邻。kuài dào cūn láo gōng shòu jiǎ,yě fēn tāng bǐng jí bǐ lín。

母氏生日阴晴晏温夜后虽小雨或作或止而帖然不风诸老人皆不须设火若前一夕则甚雨次夕则雨且风寒真若有相之者感愧有作

孙应时

草草称觞寿我亲,每惭天意俯从人。cǎo cǎo chēng shāng shòu wǒ qīn,měi cán tiān yì fǔ cóng rén。
连宵又似去年雨,淑景偏回此日春。lián xiāo yòu shì qù nián yǔ,shū jǐng piān huí cǐ rì chūn。
富贵何如长得健,诗书元自不羞贫。fù guì hé rú zhǎng dé jiàn,shī shū yuán zì bù xiū pín。
秫田五亩犹堪酿,愿作尧天百岁民。shú tián wǔ mǔ yóu kān niàng,yuàn zuò yáo tiān bǎi suì mín。

母氏生朝会同官

孙应时

乐回和气作春温,香袅祥云映酒尊。lè huí hé qì zuò chūn wēn,xiāng niǎo xiáng yún yìng jiǔ zūn。
盛事同官皆有母,可人今岁喜生孙。shèng shì tóng guān jiē yǒu mǔ,kě rén jīn suì xǐ shēng sūn。
一杯首奉吾亲寿,百拜心知造物恩。yī bēi shǒu fèng wú qīn shòu,bǎi bài xīn zhī zào wù ēn。
看取朱颜长不老,年年宾客醉盈门。kàn qǔ zhū yán zhǎng bù lǎo,nián nián bīn kè zuì yíng mén。

泛东湖风浪作复止

孙应时

万顷重湖东复东,意行得怕打头风。wàn qǐng zhòng hú dōng fù dōng,yì xíng dé pà dǎ tóu fēng。
故畦遗穗粼粼在,野水寒林处处通。gù qí yí suì lín lín zài,yě shuǐ hán lín chù chù tōng。
鸿雁汀洲渺葭苇,牛羊篱落见儿童。hóng yàn tīng zhōu miǎo jiā wěi,niú yáng lí luò jiàn ér tóng。
衣冠尘土空头白,惭愧扁舟把钓翁。yī guān chén tǔ kōng tóu bái,cán kuì biǎn zhōu bǎ diào wēng。

五月末如鄞舟中戏作

孙应时

七年不听丈亭潮,梦觉依然枕动摇。qī nián bù tīng zhàng tíng cháo,mèng jué yī rán zhěn dòng yáo。
趁得晨钟上西渡,不妨野饭向高桥。chèn dé chén zhōng shàng xī dù,bù fáng yě fàn xiàng gāo qiáo。
今年天故饶梅雨,是处人言好稻苗。jīn nián tiān gù ráo méi yǔ,shì chù rén yán hǎo dào miáo。
惭愧鄞山最青眼,回环翠色总相招。cán kuì yín shān zuì qīng yǎn,huí huán cuì sè zǒng xiāng zhāo。

闰十月十日自鄞城同史子应如东湖宿月波寺

孙应时

不到东湖便十年,短篷还得泛霜天。bù dào dōng hú biàn shí nián,duǎn péng hái dé fàn shuāng tiān。
千林脱叶风如剪,万里无云月满弦。qiān lín tuō yè fēng rú jiǎn,wàn lǐ wú yún yuè mǎn xián。
照影婆娑吾老矣,可人潇洒故依然。zhào yǐng pó suō wú lǎo yǐ,kě rén xiāo sǎ gù yī rán。
敲门款语僧窗夜,挑尽寒灯久不眠。qiāo mén kuǎn yǔ sēng chuāng yè,tiāo jǐn hán dēng jiǔ bù mián。

杭都旅舍腊日感事

孙应时

三年腊日常为客,愁绝梅花独自看。sān nián là rì cháng wèi kè,chóu jué méi huā dú zì kàn。
万里尘沙走西蜀,九衢风雪卧长安。wàn lǐ chén shā zǒu xī shǔ,jiǔ qú fēng xuě wò zhǎng ān。
生来可是儒冠误,老去偏知世路难。shēng lái kě shì rú guān wù,lǎo qù piān zhī shì lù nán。
安得长闲伴溪叟,醉歌时掣钓鱼竿。ān dé zhǎng xián bàn xī sǒu,zuì gē shí chè diào yú gān。

西湖

孙应时

十年身不到西湖,把酒临风省故吾。shí nián shēn bù dào xī hú,bǎ jiǔ lín fēng shěng gù wú。
万里山川发天巧,三朝宫苑富皇都。wàn lǐ shān chuān fā tiān qiǎo,sān cháo gōng yuàn fù huáng dōu。
溪桥无处寻君复,诗帐令人忆大苏。xī qiáo wú chù xún jūn fù,shī zhàng lìng rén yì dà sū。
尚许萧然尘外客,小舟终日卧冰壶。shàng xǔ xiāo rán chén wài kè,xiǎo zhōu zhōng rì wò bīng hú。