古诗词

东归留别幕中同舍

孙应时

大蓬有奇气,人物见李侯。dà péng yǒu qí qì,rén wù jiàn lǐ hóu。
迥然谢凡质,霜鹘摩清秋。jiǒng rán xiè fán zhì,shuāng gǔ mó qīng qiū。
诏书相续来,去去蹑瀛洲。zhào shū xiāng xù lái,qù qù niè yíng zhōu。
汲直在汉庭,可寝淮南谋。jí zhí zài hàn tíng,kě qǐn huái nán móu。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

雨中过湖

孙应时

烟雨平湖短棹归,清秋休作楚词悲。yān yǔ píng hú duǎn zhào guī,qīng qiū xiū zuò chǔ cí bēi。
关心千里莼鲈兴,转眼一年橘柚时。guān xīn qiān lǐ chún lú xīng,zhuǎn yǎn yī nián jú yòu shí。
好景何妨闲处得,胜怀应少俗人知。hǎo jǐng hé fáng xián chù dé,shèng huái yīng shǎo sú rén zhī。
相过拊掌有奇事,添得锦囊无数诗。xiāng guò fǔ zhǎng yǒu qí shì,tiān dé jǐn náng wú shù shī。

和答吴斗南中秋见怀并约王子合见过

孙应时

百里平湖一夜舟,跂予东望渺离愁。bǎi lǐ píng hú yī yè zhōu,qí yǔ dōng wàng miǎo lí chóu。
可能无意山阴雪,空复相思楚泽秋。kě néng wú yì shān yīn xuě,kōng fù xiāng sī chǔ zé qiū。
宣室待君今即召,草堂移我欲归休。xuān shì dài jūn jīn jí zhào,cǎo táng yí wǒ yù guī xiū。
诗来已拜千金诺,得得开帆莫转头。shī lái yǐ bài qiān jīn nuò,dé dé kāi fān mò zhuǎn tóu。

和答吴斗南中秋见怀并约王子合见过

孙应时

归梦千岩万壑东,起寻蓑笠唤渔童。guī mèng qiān yán wàn hè dōng,qǐ xún suō lì huàn yú tóng。
尘忙怜我三年久,拨置期君一笑同。chén máng lián wǒ sān nián jiǔ,bō zhì qī jūn yī xiào tóng。
只恐令严诗债急,不愁夜短酒杯空。zhǐ kǒng lìng yán shī zhài jí,bù chóu yè duǎn jiǔ bēi kōng。
相携更得王文度,此段风流尽未穷。xiāng xié gèng dé wáng wén dù,cǐ duàn fēng liú jǐn wèi qióng。

送别惟肖赞府

孙应时

如椽老笔健文章,枉对槐间雁鹜行。rú chuán lǎo bǐ jiàn wén zhāng,wǎng duì huái jiān yàn wù xíng。
只共低头了官事,忽惊举手劝离觞。zhǐ gòng dī tóu le guān shì,hū jīng jǔ shǒu quàn lí shāng。
百年可落尘埃梦,一瓣曾薰知见香。bǎi nián kě luò chén āi mèng,yī bàn céng xūn zhī jiàn xiāng。
珍重平生安乐法,穷通何地不徜徉。zhēn zhòng píng shēng ān lè fǎ,qióng tōng hé dì bù cháng yáng。

答叔刚见贻

孙应时

浪复辞家客凤城,小楼春昼写兰亭。làng fù cí jiā kè fèng chéng,xiǎo lóu chūn zhòu xiě lán tíng。
从教佩印荣苏子,岂为锄金动管宁。cóng jiào pèi yìn róng sū zi,qǐ wèi chú jīn dòng guǎn níng。
尚有故人同一笑,何妨时俗忌偏醒。shàng yǒu gù rén tóng yī xiào,hé fáng shí sú jì piān xǐng。
君知濯濯东风柳,早晚飞花变绿萍。jūn zhī zhuó zhuó dōng fēng liǔ,zǎo wǎn fēi huā biàn lǜ píng。

又答韵

孙应时

连阴漠漠锁春寒,闲检新年历日看。lián yīn mò mò suǒ chūn hán,xián jiǎn xīn nián lì rì kàn。
节里人言太幽独,床头书喜报平安。jié lǐ rén yán tài yōu dú,chuáng tóu shū xǐ bào píng ān。
山林决计应宜早,藜苋谋生未苦难。shān lín jué jì yīng yí zǎo,lí xiàn móu shēng wèi kǔ nán。
归对妻孥真大笑,鲇鱼元不解缘竿。guī duì qī nú zhēn dà xiào,nián yú yuán bù jiě yuán gān。

范叔刚以诗送豆粥次韵答之

孙应时

平生画饼复炊沙,空有饥肠不受嗟。píng shēng huà bǐng fù chuī shā,kōng yǒu jī cháng bù shòu jiē。
多谢殷勤饷时节,顿忘憔悴客京华。duō xiè yīn qín xiǎng shí jié,dùn wàng qiáo cuì kè jīng huá。
卖书未卜来同往,厚意何时报有加。mài shū wèi bo lái tóng wǎng,hòu yì hé shí bào yǒu jiā。
为说痴人不堪饱,更思春酌对檐花。wèi shuō chī rén bù kān bǎo,gèng sī chūn zhuó duì yán huā。

再答沙字韵

孙应时

羊裘箬笠惯烟沙,强走尘埃合自嗟。yáng qiú ruò lì guàn yān shā,qiáng zǒu chén āi hé zì jiē。
幸有蠹鱼供老丑,何劳汗马战纷华。xìng yǒu dù yú gōng lǎo chǒu,hé láo hàn mǎ zhàn fēn huá。
情亲过我谈无底,语妙多君点不加。qíng qīn guò wǒ tán wú dǐ,yǔ miào duō jūn diǎn bù jiā。
晴日西湖重载酒,梅梢应及未飘花。qíng rì xī hú zhòng zài jiǔ,méi shāo yīng jí wèi piāo huā。

三用沙字韵简叔刚

孙应时

雄心八骏骋流沙,猛气千人废咄嗟。xióng xīn bā jùn chěng liú shā,měng qì qiān rén fèi duō jiē。
总有画图堪叹息,应无大药驻容华。zǒng yǒu huà tú kān tàn xī,yīng wú dà yào zhù róng huá。
田园终胜为形役,餐饭聊须努力加。tián yuán zhōng shèng wèi xíng yì,cān fàn liáo xū nǔ lì jiā。
此语非君谁举似,夜阑清坐落灯花。cǐ yǔ fēi jūn shuí jǔ shì,yè lán qīng zuò luò dēng huā。

答简夫

孙应时

不怪年来万事非,聊须把酒赋新诗。bù guài nián lái wàn shì fēi,liáo xū bǎ jiǔ fù xīn shī。
乾坤正自无今昔,草木何妨有变衰。qián kūn zhèng zì wú jīn xī,cǎo mù hé fáng yǒu biàn shuāi。
白发我甘投老去,红颜君惜卧春时。bái fā wǒ gān tóu lǎo qù,hóng yán jūn xī wò chūn shí。
古人不朽终何事,此段工夫可浪施。gǔ rén bù xiǔ zhōng hé shì,cǐ duàn gōng fū kě làng shī。

答简夫

孙应时

拂拭瑶琴听我歌,汤汤三叹又峨峨。fú shì yáo qín tīng wǒ gē,tāng tāng sān tàn yòu é é。
了知世道从来久,长觉人心苦太多。le zhī shì dào cóng lái jiǔ,zhǎng jué rén xīn kǔ tài duō。
便踏早朝陪凤辇,更忧春梦隔鲸波。biàn tà zǎo cháo péi fèng niǎn,gèng yōu chūn mèng gé jīng bō。
此生付与天公竟,铁杵成针取次磨。cǐ shēng fù yǔ tiān gōng jìng,tiě chǔ chéng zhēn qǔ cì mó。

李简夫知易用其父韵见贻且示和陶一编并和二章答之

孙应时

晚矣归来悟昨非,喜君先我和陶诗。wǎn yǐ guī lái wù zuó fēi,xǐ jūn xiān wǒ hé táo shī。
何嫌潦倒心长在,故想呻吟气不衰。hé xián lǎo dào xīn zhǎng zài,gù xiǎng shēn yín qì bù shuāi。
春日莺啼花发处,秋空云静月明时。chūn rì yīng tí huā fā chù,qiū kōng yún jìng yuè míng shí。
个中差胜长安客,俯仰无宁似戚施。gè zhōng chà shèng zhǎng ān kè,fǔ yǎng wú níng shì qī shī。

李简夫知易用其父韵见贻且示和陶一编并和二章答之

孙应时

闲中笔墨故相宜,遣兴由来不厌诗。xián zhōng bǐ mò gù xiāng yí,qiǎn xīng yóu lái bù yàn shī。
日仰慈颜长自爱,年方强仕莫言衰。rì yǎng cí yán zhǎng zì ài,nián fāng qiáng shì mò yán shuāi。
新来定得安心法,此事还胜未病时。xīn lái dìng dé ān xīn fǎ,cǐ shì hái shèng wèi bìng shí。
肯共切磋须我辈,独无琼玖报先施。kěn gòng qiè cuō xū wǒ bèi,dú wú qióng jiǔ bào xiān shī。

师守之官枉驾过龙鹄省先公墓而去二诗送之

孙应时

不向衡门把一杯,山中话别且徘徊。bù xiàng héng mén bǎ yī bēi,shān zhōng huà bié qiě pái huái。
岚侵征帽晨疑雨,叶拥寒炉夜拨灰。lán qīn zhēng mào chén yí yǔ,yè yōng hán lú yè bō huī。
路入西州空马策,诗寻东阁正官梅。lù rù xī zhōu kōng mǎ cè,shī xún dōng gé zhèng guān méi。
感君得得同来意,回首行台檄屡催。gǎn jūn dé dé tóng lái yì,huí shǒu xíng tái xí lǚ cuī。

师守之官枉驾过龙鹄省先公墓而去二诗送之

孙应时

远道勤君屐齿迂,寄声从此问何如。yuǎn dào qín jūn jī chǐ yū,jì shēng cóng cǐ wèn hé rú。
归鸿不与斜阳尽,离恨还将落叶书。guī hóng bù yǔ xié yáng jǐn,lí hèn hái jiāng luò yè shū。
吏横要须先缚虎,民劳切记莫惊鱼。lì héng yào xū xiān fù hǔ,mín láo qiè jì mò jīng yú。
扶藜目送双旌发,愁绝谁怜涧上居。fú lí mù sòng shuāng jīng fā,chóu jué shuí lián jiàn shàng jū。