古诗词

峡中歌

孙应时

峡中翠壁何峥嵘,排空百雉如层城。xiá zhōng cuì bì hé zhēng róng,pái kōng bǎi zhì rú céng chéng。
重楼复道明丹青,神剜鬼刻斧凿精。zhòng lóu fù dào míng dān qīng,shén wān guǐ kè fǔ záo jīng。
呀然裂入兀不崩,飞流罅出悬珠璎。ya rán liè rù wù bù bēng,fēi liú xià chū xuán zhū yīng。
旌旆夹道缤逢迎,霜锋雪锷立万兵。jīng pèi jiā dào bīn féng yíng,shuāng fēng xuě è lì wàn bīng。
奇峰十二剑削成,真赝等好不可评。qí fēng shí èr jiàn xuē chéng,zhēn yàn děng hǎo bù kě píng。
天柱拔立千仞擎,团团石骨莹玉冰。tiān zhù bá lì qiān rèn qíng,tuán tuán shí gǔ yíng yù bīng。
傍有岩穴半开扃,飞仙之宅凝神清。bàng yǒu yán xué bàn kāi jiōng,fēi xiān zhī zhái níng shén qīng。
虾蟆下饮腹不盈,背负阴壑深窈冥。xiā má xià yǐn fù bù yíng,bèi fù yīn hè shēn yǎo míng。
金碧满洞层云生,泓泉泠泠琴筑鸣。jīn bì mǎn dòng céng yún shēng,hóng quán líng líng qín zhù míng。
林端黄牛老不耕,滩回白日随人行。lín duān huáng niú lǎo bù gēng,tān huí bái rì suí rén xíng。
石马只耳梦偶灵,神祠箫鼓何铿铿。shí mǎ zhǐ ěr mèng ǒu líng,shén cí xiāo gǔ hé kēng kēng。
江流万古郁不平,四时雷霆风雹声。jiāng liú wàn gǔ yù bù píng,sì shí léi tíng fēng báo shēng。
天垂匹练相回萦,日月避隐韬光明,朝云暮雨犬吠晴。tiān chuí pǐ liàn xiāng huí yíng,rì yuè bì yǐn tāo guāng míng,cháo yún mù yǔ quǎn fèi qíng。
山腹人家真画屏,亦有竹阁连松亭。shān fù rén jiā zhēn huà píng,yì yǒu zhú gé lián sōng tíng。
褰裳可登呼可应,但愁蛮语无由听。qiān shang kě dēng hū kě yīng,dàn chóu mán yǔ wú yóu tīng。
我来溯峡才几程,所见如许心骨惊。wǒ lái sù xiá cái jǐ chéng,suǒ jiàn rú xǔ xīn gǔ jīng。
阳台滟滪次第经,磨砺笔锋吾敌勍。yáng tái yàn yù cì dì jīng,mó lì bǐ fēng wú dí qíng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

万景楼三首用韵

孙应时

阮籍少青眼,元龙思卧楼。ruǎn jí shǎo qīng yǎn,yuán lóng sī wò lóu。
与君非俗士,为我望神州。yǔ jūn fēi sú shì,wèi wǒ wàng shén zhōu。
明月不可问,长江空自流。míng yuè bù kě wèn,zhǎng jiāng kōng zì liú。
悠悠复何道,行止一虚舟。yōu yōu fù hé dào,xíng zhǐ yī xū zhōu。

自东屯夜还舟中

孙应时

白帝水云暗,东屯灯火归。bái dì shuǐ yún àn,dōng tún dēng huǒ guī。
春泥悭弊屐,山雨湿征衣。chūn ní qiān bì jī,shān yǔ shī zhēng yī。
远役谅难践,胜情那得违。yuǎn yì liàng nán jiàn,shèng qíng nà dé wéi。
关城吏相笑,痴绝似君稀。guān chéng lì xiāng xiào,chī jué shì jūn xī。

舟宿莫城

孙应时

泽国寒初重,霜天晚自温。zé guó hán chū zhòng,shuāng tiān wǎn zì wēn。
孤舟一杯酒,斜月数家村。gū zhōu yī bēi jiǔ,xié yuè shù jiā cūn。
美睡聊相补,劳生得更论。měi shuì liáo xiāng bǔ,láo shēng dé gèng lùn。
烛湖疑在眼,灯火闭柴门。zhú hú yí zài yǎn,dēng huǒ bì chái mén。

阻风泊归舟游净众寺

孙应时

日落风更起,江头船不行。rì luò fēng gèng qǐ,jiāng tóu chuán bù xíng。
凄凉大夫宅,萧瑟故王城。qī liáng dà fū zhái,xiāo sè gù wáng chéng。
一醉重楼晚,千秋万古情。yī zuì zhòng lóu wǎn,qiān qiū wàn gǔ qíng。
愁边动寒角,夜久意难平。chóu biān dòng hán jiǎo,yè jiǔ yì nán píng。

道中寄同舍

孙应时

风声卷芦竹,雪意满江天。fēng shēng juǎn lú zhú,xuě yì mǎn jiāng tiān。
水落石可数,沙寒鸥自眠。shuǐ luò shí kě shù,shā hán ōu zì mián。
回头渺城郭,留眼寄山川。huí tóu miǎo chéng guō,liú yǎn jì shān chuān。
老去重来否,吟馀一惘然。lǎo qù zhòng lái fǒu,yín yú yī wǎng rán。

道中寄同舍

孙应时

山色忽相送,江流不作声。shān sè hū xiāng sòng,jiāng liú bù zuò shēng。
别怀初酒醒,病骨更寒侵。bié huái chū jiǔ xǐng,bìng gǔ gèng hán qīn。
一笑已昨梦,百年明此心。yī xiào yǐ zuó mèng,bǎi nián míng cǐ xīn。
故人应念我,数肯寄嘉音。gù rén yīng niàn wǒ,shù kěn jì jiā yīn。

寄李允蹈

孙应时

相遇吴陵日,如登单父台。xiāng yù wú líng rì,rú dēng dān fù tái。
了知心尚在,不忍首重回。le zhī xīn shàng zài,bù rěn shǒu zhòng huí。
明月人千里,春风酒一杯。míng yuè rén qiān lǐ,chūn fēng jiǔ yī bēi。
缄诗凭驿使,持当岭头梅。jiān shī píng yì shǐ,chí dāng lǐng tóu méi。

舟中晚思

孙应时

山郡寒仍少,江村晚易昏。shān jùn hán réng shǎo,jiāng cūn wǎn yì hūn。
梅花浑雪色,树影半云根。méi huā hún xuě sè,shù yǐng bàn yún gēn。
远役竟何事,壮怀谁与论。yuǎn yì jìng hé shì,zhuàng huái shuí yǔ lùn。
布帆无恙在,长啸下荆门。bù fān wú yàng zài,zhǎng xiào xià jīng mén。

寄王明叔提干

孙应时

万里锦官城,经年托友生。wàn lǐ jǐn guān chéng,jīng nián tuō yǒu shēng。
笑谈元不数,心迹故难并。xiào tán yuán bù shù,xīn jì gù nán bìng。
别酒梅花粲,追途江月明。bié jiǔ méi huā càn,zhuī tú jiāng yuè míng。
书来犹缱绻,三叹故人情。shū lái yóu qiǎn quǎn,sān tàn gù rén qíng。

寄王明叔提干

孙应时

我去日以远,君留谁与居。wǒ qù rì yǐ yuǎn,jūn liú shuí yǔ jū。
难忘畴昔意,故有圣贤书。nán wàng chóu xī yì,gù yǒu shèng xián shū。
窗几深潇洒,尘埃痛扫除。chuāng jǐ shēn xiāo sǎ,chén āi tòng sǎo chú。
入官纷万事,濠上有游鱼。rù guān fēn wàn shì,háo shàng yǒu yóu yú。

三月八日挈家赴官常熟

孙应时

又别吾庐去,从今复几回。yòu bié wú lú qù,cóng jīn fù jǐ huí。
宦情真漫尔,世路亦悠哉。huàn qíng zhēn màn ěr,shì lù yì yōu zāi。
事业鱼千里,文章水一杯。shì yè yú qiān lǐ,wén zhāng shuǐ yī bēi。
公田定难必,早拟赋归来。gōng tián dìng nán bì,zǎo nǐ fù guī lái。

九日偕同寮至破山还饮誓清亭是日早雨寻霁自余至官三见菊花节常会于誓清因成二诗志之

孙应时

佳节强人意,清樽洗俗愁。jiā jié qiáng rén yì,qīng zūn xǐ sú chóu。
乍收桐叶雨,放出菊花秋。zhà shōu tóng yè yǔ,fàng chū jú huā qiū。
眼底山川胜,吟边草树幽。yǎn dǐ shān chuān shèng,yín biān cǎo shù yōu。
西风还正帽,一笑忆荆州。xī fēng hái zhèng mào,yī xiào yì jīng zhōu。

九日偕同寮至破山还饮誓清亭是日早雨寻霁自余至官三见菊花节常会于誓清因成二诗志之

孙应时

九日仍良宴,三年记此亭。jiǔ rì réng liáng yàn,sān nián jì cǐ tíng。
寒花还粲粲,衰鬓转星星。hán huā hái càn càn,shuāi bìn zhuǎn xīng xīng。
薄宦惊离合,浮生任醉醒。báo huàn jīng lí hé,fú shēng rèn zuì xǐng。
明年应话我,千里越山青。míng nián yīng huà wǒ,qiān lǐ yuè shān qīng。

送别舜卿少府

孙应时

官似南昌隐,人传东野诗。guān shì nán chāng yǐn,rén chuán dōng yě shī。
才优解牛刃,笔妙画沙锥。cái yōu jiě niú rèn,bǐ miào huà shā zhuī。
谈笑千人敌,飞胜万里期。tán xiào qiān rén dí,fēi shèng wàn lǐ qī。
大门香一炷,他日看扬眉。dà mén xiāng yī zhù,tā rì kàn yáng méi。

送别舜卿少府

孙应时

人道琴川上,年来聚德星。rén dào qín chuān shàng,nián lái jù dé xīng。
端能几日月,已复散云萍。duān néng jǐ rì yuè,yǐ fù sàn yún píng。
老我头先白,期君眼最青。lǎo wǒ tóu xiān bái,qī jūn yǎn zuì qīng。
时能遣佳句,千时慰林坰。shí néng qiǎn jiā jù,qiān shí wèi lín jiōng。