古诗词

唐侯仲友之守台为浮梁于江象山令蒋鹗考叔赋江有济三章以献余时官于台见而陋之作江有梁

孙应时

江有梁,昔所无兮。jiāng yǒu liáng,xī suǒ wú xī。
台之民,维艰虞兮。tái zhī mín,wéi jiān yú xī。
我南之耕,其出于于。wǒ nán zhī gēng,qí chū yú yú。
我北之趋,维薪维刍。wǒ běi zhī qū,wéi xīn wéi chú。
匪伊薪刍,行旅载途。fěi yī xīn chú,xíng lǚ zài tú。
风雨晦冥,海波愁予。fēng yǔ huì míng,hǎi bō chóu yǔ。
岂无舟人,徼利以呼。qǐ wú zhōu rén,jiǎo lì yǐ hū。
偪仄沦胥,云谁之辜。bī zè lún xū,yún shuí zhī gū。
江有梁,维今始兮。jiāng yǒu liáng,wéi jīn shǐ xī。
台之民,维天启兮。tái zhī mín,wéi tiān qǐ xī。
邦有父母,视民如子。bāng yǒu fù mǔ,shì mín rú zi。
民号于溺,侯曰由己。mín hào yú nì,hóu yuē yóu jǐ。
乃相乃谋,乃筑乃峙。nǎi xiāng nǎi móu,nǎi zhù nǎi zhì。
其桴联联,其舟齿齿。qí fú lián lián,qí zhōu chǐ chǐ。
民不知江,有道如砥。mín bù zhī jiāng,yǒu dào rú dǐ。
我醉我奔,云胡不喜。wǒ zuì wǒ bēn,yún hú bù xǐ。
江有梁,孰使然兮。jiāng yǒu liáng,shú shǐ rán xī。
台之民,曰侯贤兮。tái zhī mín,yuē hóu xián xī。
孰使侯贤,有命自天。shú shǐ hóu xián,yǒu mìng zì tiān。
天子圣仁,侯乃来宣。tiān zi shèng rén,hóu nǎi lái xuān。
自我侯来,有麦有年。zì wǒ hóu lái,yǒu mài yǒu nián。
天姥之南,东溟之壖。tiān lǎo zhī nán,dōng míng zhī ruán。
涛澜不惊,歌舞后先。tāo lán bù jīng,gē wǔ hòu xiān。
汝不我信,视此一川。rǔ bù wǒ xìn,shì cǐ yī chuān。
我梁既成,我民既平。wǒ liáng jì chéng,wǒ mín jì píng。
侯智不矜,侯心载宁。hóu zhì bù jīn,hóu xīn zài níng。
帝曰汝归,其车宵征。dì yuē rǔ guī,qí chē xiāo zhēng。
予欲济川,邦国是经。yǔ yù jì chuān,bāng guó shì jīng。
民留我侯,敢与帝争。mín liú wǒ hóu,gǎn yǔ dì zhēng。
我帝我侯,眉寿无疆。wǒ dì wǒ hóu,méi shòu wú jiāng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

和答吴尉俞灏商卿见赠因用韵送行

孙应时

去去瀛洲蜕骨仙,旧游还似九江传。qù qù yíng zhōu tuì gǔ xiān,jiù yóu hái shì jiǔ jiāng chuán。
尘埃下视三千界,文字勤追二百年。chén āi xià shì sān qiān jiè,wén zì qín zhuī èr bǎi nián。
宦达有时聊尔耳,才难自古不其然。huàn dá yǒu shí liáo ěr ěr,cái nán zì gǔ bù qí rán。
临分更吐平生话,有底闲愁到酒边。lín fēn gèng tǔ píng shēng huà,yǒu dǐ xián chóu dào jiǔ biān。

送池子文

孙应时

巾山秋思俯晴江,樽酒怀人惜异邦。jīn shān qiū sī fǔ qíng jiāng,zūn jiǔ huái rén xī yì bāng。
千里谁能携客枕,一灯还此对寒窗。qiān lǐ shuí néng xié kè zhěn,yī dēng hái cǐ duì hán chuāng。
圣门莫忘心期远,文鼎何妨笔力扛。shèng mén mò wàng xīn qī yuǎn,wén dǐng hé fáng bǐ lì káng。
去去成名深自警,白云飞处倚门双。qù qù chéng míng shēn zì jǐng,bái yún fēi chù yǐ mén shuāng。

再和商卿

孙应时

近识城南吴市仙,千岩活句得真传。jìn shí chéng nán wú shì xiān,qiān yán huó jù dé zhēn chuán。
令人向壁卧三日,悔我读书空十年。lìng rén xiàng bì wò sān rì,huǐ wǒ dú shū kōng shí nián。
樽酒细论还得否,风帆欲去独依然。zūn jiǔ xì lùn hái dé fǒu,fēng fān yù qù dú yī rán。
从今千里清秋梦,长在高山流水边。cóng jīn qiān lǐ qīng qiū mèng,zhǎng zài gāo shān liú shuǐ biān。

九日与沈叔晦季文王仲举登鄞城

孙应时

城上西风草欲霜,登临聊不负重阳。chéng shàng xī fēng cǎo yù shuāng,dēng lín liáo bù fù zhòng yáng。
江山远近秋容老,云树参差野意长。jiāng shān yuǎn jìn qiū róng lǎo,yún shù cān chà yě yì zhǎng。
一笑四人真莫逆,百年此会定难忘。yī xiào sì rén zhēn mò nì,bǎi nián cǐ huì dìng nán wàng。
不妨小学陶公醉,篱下寒花恰半香。bù fáng xiǎo xué táo gōng zuì,lí xià hán huā qià bàn xiāng。

送李文授知括苍

孙应时

中兴尚有名臣子,江表能馀正始音。zhōng xīng shàng yǒu míng chén zi,jiāng biǎo néng yú zhèng shǐ yīn。
拟赞经纶须老手,更分符竹此何心。nǐ zàn jīng lún xū lǎo shǒu,gèng fēn fú zhú cǐ hé xīn。
麒麟阁上风云旧,烟雨楼前山水深。qí lín gé shàng fēng yún jiù,yān yǔ lóu qián shān shuǐ shēn。
世事由来偶然耳,公馀端不废清吟。shì shì yóu lái ǒu rán ěr,gōng yú duān bù fèi qīng yín。

送别常叔度知县

孙应时

一廛谁问野人居,三径重迂长者车。yī chán shuí wèn yě rén jū,sān jìng zhòng yū zhǎng zhě chē。
不讶经年忘造请,应怜畏影正逃虚。bù yà jīng nián wàng zào qǐng,yīng lián wèi yǐng zhèng táo xū。
举头凫舄双飞去,送目鹏霄万里初。jǔ tóu fú xì shuāng fēi qù,sòng mù péng xiāo wàn lǐ chū。
青琐黄扉对宫烛,相思肯寄一行书。qīng suǒ huáng fēi duì gōng zhú,xiāng sī kěn jì yī xíng shū。

送别常叔度知县

孙应时

一朝倾盖更倾心,颇畏人惊语太深。yī cháo qīng gài gèng qīng xīn,pǒ wèi rén jīng yǔ tài shēn。
乍可陶庐烦送酒,难堪偃室傍鸣琴。zhà kě táo lú fán sòng jiǔ,nán kān yǎn shì bàng míng qín。
君今此去班群玉,我亦何言托断金。jūn jīn cǐ qù bān qún yù,wǒ yì hé yán tuō duàn jīn。
啼鴂飞花春又了,萧萧风雨卧山林。tí jué fēi huā chūn yòu le,xiāo xiāo fēng yǔ wò shān lín。

送别常叔度知县

孙应时

世缘伤巧亦伤多,万古浮云瞬息过。shì yuán shāng qiǎo yì shāng duō,wàn gǔ fú yún shùn xī guò。
唯有平心供日用,妙于养气发天和。wéi yǒu píng xīn gōng rì yòng,miào yú yǎng qì fā tiān hé。
细看局度兼诸老,谁道人才各一科。xì kàn jú dù jiān zhū lǎo,shuí dào rén cái gè yī kē。
卓鲁从来公辅器,攀辕卧辙奈君何。zhuó lǔ cóng lái gōng fǔ qì,pān yuán wò zhé nài jūn hé。

梅花

孙应时

眼明那得许精神,为问凡花隔几尘。yǎn míng nà dé xǔ jīng shén,wèi wèn fán huā gé jǐ chén。
雪月故为三益友,乾坤又付一番春。xuě yuè gù wèi sān yì yǒu,qián kūn yòu fù yī fān chūn。
诗情消得吟成瘦,画手终应苦未真。shī qíng xiāo dé yín chéng shòu,huà shǒu zhōng yīng kǔ wèi zhēn。
于我心期独何事,小窗清夜绝相亲。yú wǒ xīn qī dú hé shì,xiǎo chuāng qīng yè jué xiāng qīn。

陈传朋和余梅花旧作余再赋此

孙应时

肌肤冰雪定何神,不用灵犀自辟尘。jī fū bīng xuě dìng hé shén,bù yòng líng xī zì pì chén。
一笑未妨娱独夜,百花谁敢斗先春。yī xiào wèi fáng yú dú yè,bǎi huā shuí gǎn dòu xiān chūn。
孤山诗侣须君复,吴市仙踪只子真。gū shān shī lǚ xū jūn fù,wú shì xiān zōng zhǐ zi zhēn。
此外纷纷莫相污,风姨月姊故情亲。cǐ wài fēn fēn mò xiāng wū,fēng yí yuè zǐ gù qíng qīn。

鄞城通守厅和潘文叔梅花韵

孙应时

未将春草贮鸣蛙,寂寞西湖处士家。wèi jiāng chūn cǎo zhù míng wā,jì mò xī hú chù shì jiā。
正喜数枝斜更好,聊沽一醉醒还赊。zhèng xǐ shù zhī xié gèng hǎo,liáo gū yī zuì xǐng hái shē。
骨清是我冰霜侣,心赏从渠锦绣华。gǔ qīng shì wǒ bīng shuāng lǚ,xīn shǎng cóng qú jǐn xiù huá。
不厌相过娱夜永,摘芳和雪试煎茶。bù yàn xiāng guò yú yè yǒng,zhāi fāng hé xuě shì jiān chá。

鄞中和张世隆总管春晓即事

孙应时

春欲归时岂得留,杜鹃声里翠阴稠。chūn yù guī shí qǐ dé liú,dù juān shēng lǐ cuì yīn chóu。
柳桥总是千丝恨,花径真成万点愁。liǔ qiáo zǒng shì qiān sī hèn,huā jìng zhēn chéng wàn diǎn chóu。
东土云山供我老,西湖风月称公游。dōng tǔ yún shān gōng wǒ lǎo,xī hú fēng yuè chēng gōng yóu。
相逢一笑难重觅,急趁馀芳醉玉舟。xiāng féng yī xiào nán zhòng mì,jí chèn yú fāng zuì yù zhōu。

送明守黄子由尚书赴召

孙应时

灯火笙歌别海壖,诏书归觐九重天。dēng huǒ shēng gē bié hǎi ruán,zhào shū guī jìn jiǔ zhòng tiān。
已将清净安齐国,不使声名减颍川。yǐ jiāng qīng jìng ān qí guó,bù shǐ shēng míng jiǎn yǐng chuān。
题品人才看赞赞,扶持皇极在平平。tí pǐn rén cái kàn zàn zàn,fú chí huáng jí zài píng píng。
文星旧与文昌亚,今贯三台更炳然。wén xīng jiù yǔ wén chāng yà,jīn guàn sān tái gèng bǐng rán。

石龟古梅

孙应时

妙绝人间独此逢,石龟峰下野桥东。miào jué rén jiān dú cǐ féng,shí guī fēng xià yě qiáo dōng。
亭亭玉骨冰肌子,栉栉苍髯绿发翁。tíng tíng yù gǔ bīng jī zi,zhì zhì cāng rán lǜ fā wēng。
偃蹇生怀千古意,萧疏元是一家风。yǎn jiǎn shēng huái qiān gǔ yì,xiāo shū yuán shì yī jiā fēng。
何妨少入时人眼,鼎鼐终论第一功。hé fáng shǎo rù shí rén yǎn,dǐng nài zhōng lùn dì yī gōng。

与赵伯藏信叟游天衣寺

孙应时

渺渺湖风引桂舟,竹舆沙径晚山稠。miǎo miǎo hú fēng yǐn guì zhōu,zhú yú shā jìng wǎn shān chóu。
千峰影底鸣双涧,三伏日中含九秋。qiān fēng yǐng dǐ míng shuāng jiàn,sān fú rì zhōng hán jiǔ qiū。
邂逅襟期俱洒落,等闲归计少迟留。xiè hòu jīn qī jù sǎ luò,děng xián guī jì shǎo chí liú。
何时更约云门路,踏破青鞋布袜休。hé shí gèng yuē yún mén lù,tà pò qīng xié bù wà xiū。