古诗词

还王天倪诗卷

李复

素尚跻遐旷,平生厌浅浮。sù shàng jī xiá kuàng,píng shēng yàn qiǎn fú。
锦囊刀尺古,江渚蕙荃幽。jǐn náng dāo chǐ gǔ,jiāng zhǔ huì quán yōu。
翘首孤云远,疏林暮叶秋。qiào shǒu gū yún yuǎn,shū lín mù yè qiū。
十年人不问,寂默老荒丘。shí nián rén bù wèn,jì mò lǎo huāng qiū。

李复

宋京兆府长安人,字履中,世称潏水先生。神宗元丰二年进士。尝师张载。喜言兵事,于书无所不读,工诗文。累官中大夫、集贤殿修撰。徽宗崇宁中,为熙河转运使,以议边事不合罢。金兵入关中,起知秦州,空城无兵,遂遇害。有《潏水集》。 李复的作品>>

猜您喜欢

杂诗

李复

高松怀正气,挺特入空碧。gāo sōng huái zhèng qì,tǐng tè rù kōng bì。
短棘无直枝,千钩未成尺。duǎn jí wú zhí zhī,qiān gōu wèi chéng chǐ。
松生倚云冈,棘散傍道侧。sōng shēng yǐ yún gāng,jí sàn bàng dào cè。
道侧侵行人,牵衣去不得。dào cè qīn xíng rén,qiān yī qù bù dé。
丝蔓乱附托,狐狸喜偃息。sī màn luàn fù tuō,hú lí xǐ yǎn xī。
美恶类相感,庸讵分知识。měi è lèi xiāng gǎn,yōng jù fēn zhī shí。
秋风叶落时,碍眼如矛戟。qiū fēng yè luò shí,ài yǎn rú máo jǐ。
斤斧不得施,怅然空叹息。jīn fǔ bù dé shī,chàng rán kōng tàn xī。

杂诗

李复

翩翩云间鸟,翠羽光葳蕤。piān piān yún jiān niǎo,cuì yǔ guāng wēi ruí。
结巢占远林,意与深静期。jié cháo zhàn yuǎn lín,yì yǔ shēn jìng qī。
盲飙忽号怒,万木无停枝。máng biāo hū hào nù,wàn mù wú tíng zhī。
攲摇不容息,簸荡孤巢危。qī yáo bù róng xī,bǒ dàng gū cháo wēi。
遐睇昆仑冈,玉树蔚仙姿。xiá dì kūn lún gāng,yù shù wèi xiān zī。
溟海皆震荡,秀立影不移。míng hǎi jiē zhèn dàng,xiù lì yǐng bù yí。
空怀高举心,感叹鼓翼迟。kōng huái gāo jǔ xīn,gǎn tàn gǔ yì chí。

杂诗

李复

晨炊未登盘,饥肠已戚戚。chén chuī wèi dēng pán,jī cháng yǐ qī qī。
欲问堂上人,先闻发叹息。yù wèn táng shàng rén,xiān wén fā tàn xī。
苟念一饷饥,况艰终岁食。gǒu niàn yī xiǎng jī,kuàng jiān zhōng suì shí。
茫茫九州间,几人悲罄室。máng máng jiǔ zhōu jiān,jǐ rén bēi qìng shì。
吾欲呼天工,驱雷驾云龙。wú yù hū tiān gōng,qū léi jià yún lóng。
十日一风雨,五谷年常丰。shí rì yī fēng yǔ,wǔ gǔ nián cháng fēng。
佩刀化为农,孙哺百岁翁。pèi dāo huà wèi nóng,sūn bǔ bǎi suì wēng。
完助阴阳功,不顾吾盘空。wán zhù yīn yáng gōng,bù gù wú pán kōng。

杂诗

李复

沙虚路傍泉,江通石上井。shā xū lù bàng quán,jiāng tōng shí shàng jǐng。
泉挹浅沙黄,井汲深江冷。quán yì qiǎn shā huáng,jǐng jí shēn jiāng lěng。
六月火云生,旱乌炎午影。liù yuè huǒ yún shēng,hàn wū yán wǔ yǐng。
烦心欲清涤,呼儿问修绠。fán xīn yù qīng dí,hū ér wèn xiū gěng。

杂诗

李复

黄河走东溟,不知几万里。huáng hé zǒu dōng míng,bù zhī jǐ wàn lǐ。
奔腾鼓风雷,势欲卷厚地。bēn téng gǔ fēng léi,shì yù juǎn hòu dì。
百川随呼吸,浑浑失气类。bǎi chuān suí hū xī,hún hún shī qì lèi。
正德不可乱,横绝见清济。zhèng dé bù kě luàn,héng jué jiàn qīng jì。
诡士富纵横,机辩回天地。guǐ shì fù zòng héng,jī biàn huí tiān dì。
观其投说时,揣摩探人意。guān qí tóu shuō shí,chuāi mó tàn rén yì。
高论未能窥,茫然何所试。gāo lùn wèi néng kuī,máng rán hé suǒ shì。
仿佛一隙开,汹涌惊涛起。fǎng fú yī xì kāi,xiōng yǒng jīng tāo qǐ。
阴阖拒其恶,阳开示其喜。yīn hé jù qí è,yáng kāi shì qí xǐ。
危冠揖时君,担簦擅国势。wēi guān yī shí jūn,dān dēng shàn guó shì。
六印黄金多,双璧连城贵。liù yìn huáng jīn duō,shuāng bì lián chéng guì。
岁晚客子来,倾变心若死。suì wǎn kè zi lái,qīng biàn xīn ruò sǐ。

杂诗

李复

权利为祸根,苟合非纯士。quán lì wèi huò gēn,gǒu hé fēi chún shì。
嗟哉凭轼生,行见烹齐市。jiē zāi píng shì shēng,xíng jiàn pēng qí shì。
晴鸠不逐妇,猛虎不食子。qíng jiū bù zhú fù,měng hǔ bù shí zi。
魏国将乐羊,齐人疑吴起。wèi guó jiāng lè yáng,qí rén yí wú qǐ。
凶险甚鸟兽,妻子自烹死。xiōng xiǎn shén niǎo shòu,qī zi zì pēng sǐ。
呜呼天壤间,亲无骨肉比。wū hū tiān rǎng jiān,qīn wú gǔ ròu bǐ。
残毒就功名,于君安可恃。cán dú jiù gōng míng,yú jūn ān kě shì。
中山昔置相,尝取放麑翁。zhōng shān xī zhì xiāng,cháng qǔ fàng ní wēng。
异类犹有恩,事君必致忠。yì lèi yóu yǒu ēn,shì jūn bì zhì zhōng。

杂诗

李复

经界废已久,王者无尺土。jīng jiè fèi yǐ jiǔ,wáng zhě wú chǐ tǔ。
强力喜饕吞,含血不肯吐。qiáng lì xǐ tāo tūn,hán xuè bù kěn tǔ。
孱弱困道傍,性命轻毫缕。càn ruò kùn dào bàng,xìng mìng qīng háo lǚ。
为政须务本,析薪何匪斧。wèi zhèng xū wù běn,xī xīn hé fěi fǔ。

杂诗

李复

浚泉少汲水,汲多泉水污。jùn quán shǎo jí shuǐ,jí duō quán shuǐ wū。
力穑莫揠苗,揠苗苗必枯。lì sè mò yà miáo,yà miáo miáo bì kū。
心清事自简,气和体必舒。xīn qīng shì zì jiǎn,qì hé tǐ bì shū。
古人有至言,治民如烹鱼。gǔ rén yǒu zhì yán,zhì mín rú pēng yú。

杂诗

李复

先王急民事,分吏察垄亩。xiān wáng jí mín shì,fēn lì chá lǒng mǔ。
田荒宅无毛,置法责粟布。tián huāng zhái wú máo,zhì fǎ zé sù bù。
壤壤一岁勤,暴暴三年聚。rǎng rǎng yī suì qín,bào bào sān nián jù。
农政久不修,几家有禾黍。nóng zhèng jiǔ bù xiū,jǐ jiā yǒu hé shǔ。

杂诗

李复

当路莫张机,张机不可行。dāng lù mò zhāng jī,zhāng jī bù kě xíng。
潜深巢高杪,鱼鸟知爱生。qián shēn cháo gāo miǎo,yú niǎo zhī ài shēng。
立义禁为非,意欲求无刑。lì yì jìn wèi fēi,yì yù qiú wú xíng。
刻核苟太至,视死心亦轻。kè hé gǒu tài zhì,shì sǐ xīn yì qīng。

杂诗

李复

善学必探本,知本贵善养。shàn xué bì tàn běn,zhī běn guì shàn yǎng。
种木既得地,柯叶日滋长。zhǒng mù jì dé dì,kē yè rì zī zhǎng。
纷纷绮语工,汩汩良心丧。fēn fēn qǐ yǔ gōng,gǔ gǔ liáng xīn sàng。
多闻竟无益,不如鸡犬放。duō wén jìng wú yì,bù rú jī quǎn fàng。

杂诗

李复

姬旦相孺子,不为召公知。jī dàn xiāng rú zi,bù wèi zhào gōng zhī。
洛阳贾年少,岂免绛灌疑。luò yáng jiǎ nián shǎo,qǐ miǎn jiàng guàn yí。
论远必为迂,举高遂有危。lùn yuǎn bì wèi yū,jǔ gāo suì yǒu wēi。
更无反禾风,但起吊湘悲。gèng wú fǎn hé fēng,dàn qǐ diào xiāng bēi。

读陶渊明诗

李复

渊明才力高,诗语最萧散。yuān míng cái lì gāo,shī yǔ zuì xiāo sàn。
矫首捐末事,阔步探幽远。jiǎo shǒu juān mò shì,kuò bù tàn yōu yuǎn。
初若不相属,再味意方见。chū ruò bù xiāng shǔ,zài wèi yì fāng jiàn。
旷然闲寂中,奇趣高蹇嵼。kuàng rán xián jì zhōng,qí qù gāo jiǎn chǎn。
众辞肆滂葩,奸怪露舒惨。zhòng cí sì pāng pā,jiān guài lù shū cǎn。
雕刻虽云工,真风在平澹。diāo kè suī yún gōng,zhēn fēng zài píng dàn。
距今几百年,有作皆愧赧。jù jīn jǐ bǎi nián,yǒu zuò jiē kuì nǎn。
予尝跂清尘,忽忽气相感。yǔ cháng qí qīng chén,hū hū qì xiāng gǎn。
安得起从游,绝顶与同览。ān dé qǐ cóng yóu,jué dǐng yǔ tóng lǎn。

明月入我牖

李复

明月入我牖,娟娟满衣裳。míng yuè rù wǒ yǒu,juān juān mǎn yī shang。
惊风飘疏竹,凌乱舞清光。jīng fēng piāo shū zhú,líng luàn wǔ qīng guāng。
静坐不能眠,稍知秋夜长。jìng zuò bù néng mián,shāo zhī qiū yè zhǎng。
却思古人书,探编开缥囊。què sī gǔ rén shū,tàn biān kāi piāo náng。
一读三四反,人远心茫茫。yī dú sān sì fǎn,rén yuǎn xīn máng máng。
投编出庭宇,回步影徜徉。tóu biān chū tíng yǔ,huí bù yǐng cháng yáng。
长空散白露,暗落点青黄。zhǎng kōng sàn bái lù,àn luò diǎn qīng huáng。
肃肃晨气动,满地自为霜。sù sù chén qì dòng,mǎn dì zì wèi shuāng。

山中有桂树

李复

山中有桂树,樛虬散岩曲。shān zhōng yǒu guì shù,jiū qiú sàn yán qū。
高枝动秋风,霜凝不改绿。gāo zhī dòng qiū fēng,shuāng níng bù gǎi lǜ。
美人与世远,啸歌乐幽独。měi rén yǔ shì yuǎn,xiào gē lè yōu dú。
挥手弄浮云,寒光满空谷。huī shǒu nòng fú yún,hán guāng mǎn kōng gǔ。
忽忽自搔首,神驰逐清躅。hū hū zì sāo shǒu,shén chí zhú qīng zhú。
何时山下泉,一濯飞尘足。hé shí shān xià quán,yī zhuó fēi chén zú。