古诗词

竹枝词十八首

朱同

湖草青青湖水深,画船撑出断桥阴。hú cǎo qīng qīng hú shuǐ shēn,huà chuán chēng chū duàn qiáo yīn。
画船无柁是郎性,断桥有柱是侬心。huà chuán wú duò shì láng xìng,duàn qiáo yǒu zhù shì nóng xīn。

朱同

明徽州府休宁人,字大同,号朱陈村民,又号紫阳山樵。朱升子。洪武中举明经,官至礼部侍郎。有文武才,工图绘,时称三绝。坐事死。著有《覆瓿集》。 朱同的作品>>

猜您喜欢

春归曲

朱同

春欲归,庭前小园花乱飞。chūn yù guī,tíng qián xiǎo yuán huā luàn fēi。
杜鹃声声口流血,唤春唤落空山月。dù juān shēng shēng kǒu liú xuè,huàn chūn huàn luò kōng shān yuè。
小桥流水柳丝斜,水面游鱼吹柳花。xiǎo qiáo liú shuǐ liǔ sī xié,shuǐ miàn yóu yú chuī liǔ huā。
春风荡漾人自醉,草深池暖生蒲芽。chūn fēng dàng yàng rén zì zuì,cǎo shēn chí nuǎn shēng pú yá。
乱红堆径君莫扫,明年花开春又好。luàn hóng duī jìng jūn mò sǎo,míng nián huā kāi chūn yòu hǎo。
但得有酒登高楼,不用花前叹春老。dàn dé yǒu jiǔ dēng gāo lóu,bù yòng huā qián tàn chūn lǎo。
四山雨过翠光流,春归不知蜂蝶愁。sì shān yǔ guò cuì guāng liú,chūn guī bù zhī fēng dié chóu。
野花争开已结子,如何不令人白头。yě huā zhēng kāi yǐ jié zi,rú hé bù lìng rén bái tóu。

雪中书怀歌和范平仲韵奉寄黄陈二亲

朱同

几年不见腊前雪,今复三日迷长空。jǐ nián bù jiàn là qián xuě,jīn fù sān rì mí zhǎng kōng。
六出微茫眇毫发,堕地化作冰珑松。liù chū wēi máng miǎo háo fā,duò dì huà zuò bīng lóng sōng。
大钧播物本无意,妙巧如此岂人工。dà jūn bō wù běn wú yì,miào qiǎo rú cǐ qǐ rén gōng。
赫日三伏间,铄石金为融。hè rì sān fú jiān,shuò shí jīn wèi róng。
宇宙炎炎净无滓,那有许物留苍穹。yǔ zhòu yán yán jìng wú zǐ,nà yǒu xǔ wù liú cāng qióng。
彻夜春蚕声,寒重顽无风。chè yè chūn cán shēng,hán zhòng wán wú fēng。
晓视漫漫玉满界,琪树冰柱交玲珑。xiǎo shì màn màn yù mǎn jiè,qí shù bīng zhù jiāo líng lóng。
已喜万古烦歊尽,并作一色乾坤同。yǐ xǐ wàn gǔ fán xiāo jǐn,bìng zuò yī sè qián kūn tóng。
山禽苦寒下庭除,此岂有意投樊笼。shān qín kǔ hán xià tíng chú,cǐ qǐ yǒu yì tóu fán lóng。
燮理当圣明,三白知年丰。xiè lǐ dāng shèng míng,sān bái zhī nián fēng。
黄竹苍梧事已往,郑田周鼎何时穷。huáng zhú cāng wú shì yǐ wǎng,zhèng tián zhōu dǐng hé shí qióng。
置此勿复陈,忧心易忡忡。zhì cǐ wù fù chén,yōu xīn yì chōng chōng。
故山早梅冻未开,谁肯乘兴探芳丛。gù shān zǎo méi dòng wèi kāi,shuí kěn chéng xīng tàn fāng cóng。
黄陈齐名世稀有,只共清樽拥炉红。huáng chén qí míng shì xī yǒu,zhǐ gòng qīng zūn yōng lú hóng。
我欲策蹇驴,路危梁不通。wǒ yù cè jiǎn lǘ,lù wēi liáng bù tōng。
凭栏作诗寄远目,赓酬细味毋匆匆。píng lán zuò shī jì yuǎn mù,gēng chóu xì wèi wú cōng cōng。

黄亲和前韵见示因再用韵奉寄

朱同

君不见少陵愁坐方书空,乱发过耳徒莑松。jūn bù jiàn shǎo líng chóu zuò fāng shū kōng,luàn fā guò ěr tú péng sōng。
苍天欲留千载名,故为起僵令诗工。cāng tiān yù liú qiān zài míng,gù wèi qǐ jiāng lìng shī gōng。
又不见天山六月雪未融,平砂莽莽连苍穹。yòu bù jiàn tiān shān liù yuè xuě wèi róng,píng shā mǎng mǎng lián cāng qióng。
汉家大将不顾身,直使绝域觇皇风。hàn jiā dà jiāng bù gù shēn,zhí shǐ jué yù chān huáng fēng。
失意骑驴京华春,得志金辔摇玲珑。shī yì qí lǘ jīng huá chūn,dé zhì jīn pèi yáo líng lóng。
丈夫升沉类如此,古今一致谁能同。zhàng fū shēng chén lèi rú cǐ,gǔ jīn yī zhì shuí néng tóng。
天马振霜蹄,乾坤犹樊笼。tiān mǎ zhèn shuāng tí,qián kūn yóu fán lóng。
莫以万里姿,俯恋春草丰。mò yǐ wàn lǐ zī,fǔ liàn chūn cǎo fēng。
黄州风景岂要观,秦岭高咏真途穷。huáng zhōu fēng jǐng qǐ yào guān,qín lǐng gāo yǒng zhēn tú qióng。
昔贤俱同黄屋忧,宁为一已心冲冲。xī xián jù tóng huáng wū yōu,níng wèi yī yǐ xīn chōng chōng。
用之夜惊鹅鸭池,不用晓访梅花丛。yòng zhī yè jīng é yā chí,bù yòng xiǎo fǎng méi huā cóng。
岁寒始知松柏坚,肯逐浪蕊浮花红。suì hán shǐ zhī sōng bǎi jiān,kěn zhú làng ruǐ fú huā hóng。
腊冻成春泥,泉动土脉通。là dòng chéng chūn ní,quán dòng tǔ mài tōng。
元气已复行周旋,与君静守毋匆匆。yuán qì yǐ fù xíng zhōu xuán,yǔ jūn jìng shǒu wú cōng cōng。

雪后喜晴三用韵奉寄黄陈二亲一笑

朱同

画屏楼前高插空,远树如发冰珑松。huà píng lóu qián gāo chā kōng,yuǎn shù rú fā bīng lóng sōng。
羲和驾龙海上来,净扫丰隆藏雨工。xī hé jià lóng hǎi shàng lái,jìng sǎo fēng lóng cáng yǔ gōng。
平地琼瑶一尺强,斯须已作春泥融。píng dì qióng yáo yī chǐ qiáng,sī xū yǐ zuò chūn ní róng。
乃知幻物徒为耳,变化神速由苍穹。nǎi zhī huàn wù tú wèi ěr,biàn huà shén sù yóu cāng qióng。
高冈尚严凝万里,鸣天风玉削芙蓉。gāo gāng shàng yán níng wàn lǐ,míng tiān fēng yù xuē fú róng。
射初日金碧,焜耀光玲珑。shè chū rì jīn bì,kūn yào guāng líng lóng。
此时十二栏,清兴谁能同。cǐ shí shí èr lán,qīng xīng shuí néng tóng。
初平鞭羊起白石,仙骨肯受羁樊笼。chū píng biān yáng qǐ bái shí,xiān gǔ kěn shòu jī fán lóng。
亦有耽睡人,玩易知旋丰。yì yǒu dān shuì rén,wán yì zhī xuán fēng。
二仙俱为方内游,妙悟元化知通穷。èr xiān jù wèi fāng nèi yóu,miào wù yuán huà zhī tōng qióng。
根归乃枝萌,夫岂心冲冲。gēn guī nǎi zhī méng,fū qǐ xīn chōng chōng。
我欲乘风三山行,更向逋仙探寒丛。wǒ yù chéng fēng sān shān xíng,gèng xiàng bū xiān tàn hán cóng。
人间富贵宁几何,使我不得童颜红。rén jiān fù guì níng jǐ hé,shǐ wǒ bù dé tóng yán hóng。
柯山太华只目前,涧水原与沧溟通。kē shān tài huá zhǐ mù qián,jiàn shuǐ yuán yǔ cāng míng tōng。
赓酬不尽登临兴,却笑信笔徒匆匆。gēng chóu bù jǐn dēng lín xīng,què xiào xìn bǐ tú cōng cōng。

耕田歌

朱同

林藏宿雨鸠声急,老农扶犁荷蓑笠。lín cáng sù yǔ jiū shēng jí,lǎo nóng fú lí hé suō lì。
田多不知牛力疲,驱牛叱叱嗔牛迟。tián duō bù zhī niú lì pí,qū niú chì chì chēn niú chí。
野岛随人啄鳅鳝,衔飞鸣噪桑树巅。yě dǎo suí rén zhuó qiū shàn,xián fēi míng zào sāng shù diān。
耕罢平田水如镜,涵空倒浸茅茨影。gēng bà píng tián shuǐ rú jìng,hán kōng dào jìn máo cí yǐng。
白鹭双飞不怕人,香雪无尘羽毛净。bái lù shuāng fēi bù pà rén,xiāng xuě wú chén yǔ máo jìng。
野老田间自相语,秧少传闻好禾黍。yě lǎo tián jiān zì xiāng yǔ,yāng shǎo chuán wén hǎo hé shǔ。
辛勤不敢望赢馀,输向官家奉明主。xīn qín bù gǎn wàng yíng yú,shū xiàng guān jiā fèng míng zhǔ。

题浯溪清隐图赠吴甥

朱同

山下半篙春水,溪头几树疏烟。shān xià bàn gāo chūn shuǐ,xī tóu jǐ shù shū yān。
为问故人闲处,听松应是高眠。wèi wèn gù rén xián chù,tīng sōng yīng shì gāo mián。

题五城程均敬画

朱同

云散山连晴碧,江空树倚高秋。yún sàn shān lián qíng bì,jiāng kōng shù yǐ gāo qiū。
天外归舟何处,山中十二层楼。tiān wài guī zhōu hé chù,shān zhōng shí èr céng lóu。

题琴趣轩卷

朱同

搆屋已题琴趣,写怀更赖诗肠。gòu wū yǐ tí qín qù,xiě huái gèng lài shī cháng。
一操九皋鸣鹤,仙风吹送天香。yī cāo jiǔ gāo míng hè,xiān fēng chuī sòng tiān xiāng。

题琴趣轩卷

朱同

箕子谁传悲操,汾亭空寄馀音。jī zi shuí chuán bēi cāo,fén tíng kōng jì yú yīn。
独有杏坛玄圣,乾坤今古同心。dú yǒu xìng tán xuán shèng,qián kūn jīn gǔ tóng xīn。

题琴趣轩卷

朱同

浇世渐离淳古,九嶷望断重瞳。jiāo shì jiàn lí chún gǔ,jiǔ yí wàng duàn zhòng tóng。
寄语轩中高士,为谁弹作南风。jì yǔ xuān zhōng gāo shì,wèi shuí dàn zuò nán fēng。

题琴趣轩卷

朱同

净几炉烟昼静,小斋花气春酣。jìng jǐ lú yān zhòu jìng,xiǎo zhāi huā qì chūn hān。
莫作商声秋调,莺啼三月江南。mò zuò shāng shēng qiū diào,yīng tí sān yuè jiāng nán。
146«45678910