古诗词

兵馈行

李复

调丁团甲差民兵,一路一十五万人。diào dīng tuán jiǎ chà mín bīng,yī lù yī shí wǔ wàn rén。
鸣金伐鼓别旗帜,持刀带甲如官军。míng jīn fá gǔ bié qí zhì,chí dāo dài jiǎ rú guān jūn。
儿妻牵衣父抱哭,泪出流泉血满身。ér qī qiān yī fù bào kū,lèi chū liú quán xuè mǎn shēn。
前去不知路远近,刻日要渡黄河津。qián qù bù zhī lù yuǎn jìn,kè rì yào dù huáng hé jīn。
人负六斗兼蓑笠,米供两兵更自食。rén fù liù dòu jiān suō lì,mǐ gōng liǎng bīng gèng zì shí。
高卑日概给二升,六斗才可供十日。gāo bēi rì gài gěi èr shēng,liù dòu cái kě gōng shí rì。
大军夜泊须择地,地非安行有程驿。dà jūn yè pō xū zé dì,dì fēi ān xíng yǒu chéng yì。
更远不过三十里,或有攻围或鏖击。gèng yuǎn bù guò sān shí lǐ,huò yǒu gōng wéi huò áo jī。
十日未便行十程,所负一空无可索。shí rì wèi biàn xíng shí chéng,suǒ fù yī kōng wú kě suǒ。
丁夫南运军北行,相去愈远不接迹。dīng fū nán yùn jūn běi xíng,xiāng qù yù yuǎn bù jiē jì。
敌闻兵侵退散隐,狡算极深不可测。dí wén bīng qīn tuì sàn yǐn,jiǎo suàn jí shēn bù kě cè。
师老冻饿无斗心,精锐方出来战敌。shī lǎo dòng è wú dòu xīn,jīng ruì fāng chū lái zhàn dí。
古师远行不裹粮,因粮于敌吾必得。gǔ shī yuǎn xíng bù guǒ liáng,yīn liáng yú dí wú bì dé。
不知何人画此计,徒困生灵甚非策。bù zhī hé rén huà cǐ jì,tú kùn shēng líng shén fēi cè。
但愿身在得还家,死生向前须努力。dàn yuàn shēn zài dé hái jiā,sǐ shēng xiàng qián xū nǔ lì。
征人白骨浸河水,水声呜咽伤人耳。zhēng rén bái gǔ jìn hé shuǐ,shuǐ shēng wū yàn shāng rén ěr。
来时一十五万人,雕没经时存者几。lái shí yī shí wǔ wàn rén,diāo méi jīng shí cún zhě jǐ。
运粮惧恐乏军兴,再符差点催馈军。yùn liáng jù kǒng fá jūn xīng,zài fú chà diǎn cuī kuì jūn。
比户追索丁口绝,县官不敢言无人。bǐ hù zhuī suǒ dīng kǒu jué,xiàn guān bù gǎn yán wú rén。
尽将妇妻作男子,数少更及羸老身。jǐn jiāng fù qī zuò nán zi,shù shǎo gèng jí léi lǎo shēn。
尪残病疾不堪役,室中长女将问亲。wāng cán bìng jí bù kān yì,shì zhōng zhǎng nǚ jiāng wèn qīn。
暴吏入门便驱去,脱尔恐为官怒嗔。bào lì rù mén biàn qū qù,tuō ěr kǒng wèi guān nù chēn。
纽麻缠腰袍印字,两胫束布头裹巾。niǔ má chán yāo páo yìn zì,liǎng jìng shù bù tóu guǒ jīn。
冥冥东西不能辨,被驱不异犬豕群。míng míng dōng xī bù néng biàn,bèi qū bù yì quǎn shǐ qún。
到官未定已催发,哭声不出心酸辛。dào guān wèi dìng yǐ cuī fā,kū shēng bù chū xīn suān xīn。
负米出门时相语,妻求见夫女见父。fù mǐ chū mén shí xiāng yǔ,qī qiú jiàn fū nǚ jiàn fù。
在家孤苦恨竛竮,军前死生或同处。zài jiā gū kǔ hèn líng pīng,jūn qián sǐ shēng huò tóng chù。
冰雪皲瘃遍两脚,悬泪寻亲望沙漠。bīng xuě jūn zhú biàn liǎng jiǎo,xuán lèi xún qīn wàng shā mò。
将军帐下鼓无声,妇人在军军气弱。jiāng jūn zhàng xià gǔ wú shēng,fù rén zài jūn jūn qì ruò。
星使奔问来几时,下令仓黄皆遣归。xīng shǐ bēn wèn lái jǐ shí,xià lìng cāng huáng jiē qiǎn guī。
闻归南欲奔汉界,中途又为西贼窥。wén guī nán yù bēn hàn jiè,zhōng tú yòu wèi xī zéi kuī。
悽恻自叹生意促,不见父夫不得哭。qī cè zì tàn shēng yì cù,bù jiàn fù fū bù dé kū。
一身去住两茫然,欲向南归却望北。yī shēn qù zhù liǎng máng rán,yù xiàng nán guī què wàng běi。

李复

宋京兆府长安人,字履中,世称潏水先生。神宗元丰二年进士。尝师张载。喜言兵事,于书无所不读,工诗文。累官中大夫、集贤殿修撰。徽宗崇宁中,为熙河转运使,以议边事不合罢。金兵入关中,起知秦州,空城无兵,遂遇害。有《潏水集》。 李复的作品>>

猜您喜欢

山中有桂树

李复

山中有桂树,樛虬散岩曲。shān zhōng yǒu guì shù,jiū qiú sàn yán qū。
高枝动秋风,霜凝不改绿。gāo zhī dòng qiū fēng,shuāng níng bù gǎi lǜ。
美人与世远,啸歌乐幽独。měi rén yǔ shì yuǎn,xiào gē lè yōu dú。
挥手弄浮云,寒光满空谷。huī shǒu nòng fú yún,hán guāng mǎn kōng gǔ。
忽忽自搔首,神驰逐清躅。hū hū zì sāo shǒu,shén chí zhú qīng zhú。
何时山下泉,一濯飞尘足。hé shí shān xià quán,yī zhuó fēi chén zú。

和人子夜四时歌

李复

井上梧桐树,花黄落点衣。jǐng shàng wú tóng shù,huā huáng luò diǎn yī。
夜深花里鸟,相并不相离。yè shēn huā lǐ niǎo,xiāng bìng bù xiāng lí。
美人朝汲水,惊起却双飞。měi rén cháo jí shuǐ,jīng qǐ què shuāng fēi。

和人子夜四时歌

李复

缫丝丝缕长,当窗织流黄。sāo sī sī lǚ zhǎng,dāng chuāng zhī liú huáng。
纤纤弄龙杼,不作舞衣裳。xiān xiān nòng lóng zhù,bù zuò wǔ yī shang。
裁缝付边使,岂待见秋霜。cái fèng fù biān shǐ,qǐ dài jiàn qiū shuāng。

和人子夜四时歌

李复

萧萧庭下柳,曾学舞腰支。xiāo xiāo tíng xià liǔ,céng xué wǔ yāo zhī。
秋风吹暮夜,半落小蛾眉。qiū fēng chuī mù yè,bàn luò xiǎo é méi。
人生自无定,空叹叶辞枝。rén shēng zì wú dìng,kōng tàn yè cí zhī。

和人子夜四时歌

李复

窈窕月华来,对月理瑶筝。yǎo tiǎo yuè huá lái,duì yuè lǐ yáo zhēng。
将心托弦语,几弄未成声。jiāng xīn tuō xián yǔ,jǐ nòng wèi chéng shēng。
非关霜气涩,不忍苦分明。fēi guān shuāng qì sè,bù rěn kǔ fēn míng。

有客山中来

李复

有客山中来,遗我双云松。yǒu kè shān zhōng lái,yí wǒ shuāng yún sōng。
身虽咫尺长,势有百丈容。shēn suī zhǐ chǐ zhǎng,shì yǒu bǎi zhàng róng。
空庭土花碧,不种夭桃红。kōng tíng tǔ huā bì,bù zhǒng yāo táo hóng。
春悲香魄尽,秋怨绿枝空。chūn bēi xiāng pò jǐn,qiū yuàn lǜ zhī kōng。
喜见石上根,移从最高峰。xǐ jiàn shí shàng gēn,yí cóng zuì gāo fēng。
爱植朝暮勤,待看凌霜风。ài zhí cháo mù qín,dài kàn líng shuāng fēng。
何时旧山云,出随渊中龙。hé shí jiù shān yún,chū suí yuān zhōng lóng。
沛然洒好雨,助我栽培功。pèi rán sǎ hǎo yǔ,zhù wǒ zāi péi gōng。

翠碧

李复

翠碧曳长啼,翩然上庭树。cuì bì yè zhǎng tí,piān rán shàng tíng shù。
花枝摇未定,惊顾却飞去。huā zhī yáo wèi dìng,jīng gù què fēi qù。
岂不爱芳阴,自怜好毛羽。qǐ bù ài fāng yīn,zì lián hǎo máo yǔ。
苦为艳妆求,刻镂点金素。kǔ wèi yàn zhuāng qiú,kè lòu diǎn jīn sù。
五陵游侠儿,挟弹驰长路。wǔ líng yóu xiá ér,xié dàn chí zhǎng lù。
华狨毛垂金,丰豹文濯雾。huá róng máo chuí jīn,fēng bào wén zhuó wù。
怀珠蚌必剖,戴角犀多忤。huái zhū bàng bì pōu,dài jiǎo xī duō wǔ。
志士无怀璧,怀璧出逢怒。zhì shì wú huái bì,huái bì chū féng nù。

病目

李复

昔年勤细书,广博求多益。xī nián qín xì shū,guǎng bó qiú duō yì。
谓经手一抄,可胜读数百。wèi jīng shǒu yī chāo,kě shèng dú shù bǎi。
矻矻三十年,尝废寝与食。kū kū sān shí nián,cháng fèi qǐn yǔ shí。
磨墨见砚穿,败笔如丘积。mó mò jiàn yàn chuān,bài bǐ rú qiū jī。
高编连大轴,不知几万亿。gāo biān lián dà zhóu,bù zhī jǐ wàn yì。
当时气血盛,未觉损目力。dāng shí qì xuè shèng,wèi jué sǔn mù lì。
今年四十六,百病乘其隙。jīn nián sì shí liù,bǎi bìng chéng qí xì。
双瞳旧劳甚,凝血聚成脉。shuāng tóng jiù láo shén,níng xuè jù chéng mài。
虚炎更上攻,常若包芒棘。xū yán gèng shàng gōng,cháng ruò bāo máng jí。
远视但䨥䨥,浮空乱花黑。yuǎn shì dàn huò huò,fú kōng luàn huā hēi。
少功跂前修,钻仰极窥测。shǎo gōng qí qián xiū,zuān yǎng jí kuī cè。
志欲继绝学,九万希鹏翼。zhì yù jì jué xué,jiǔ wàn xī péng yì。
求于形器外,脱然有所得。qiú yú xíng qì wài,tuō rán yǒu suǒ dé。
上友千古魂,神遇展良觌。shàng yǒu qiān gǔ hún,shén yù zhǎn liáng dí。
年来老且病,筋骸当少息。nián lái lǎo qiě bìng,jīn hái dāng shǎo xī。
六物已熬成,昏气须清涤。liù wù yǐ áo chéng,hūn qì xū qīng dí。

物我

李复

万物生芸芸,与我本同气。wàn wù shēng yún yún,yǔ wǒ běn tóng qì。
氤氲随所感,形体偶然异。yīn yūn suí suǒ gǎn,xíng tǐ ǒu rán yì。
丘岳孰为高,尘粒孰为细。qiū yuè shú wèi gāo,chén lì shú wèi xì。
忘物亦忘我,优游何所觊。wàng wù yì wàng wǒ,yōu yóu hé suǒ jì。

自省

李复

理容本求妍,造次遽成丑。lǐ róng běn qiú yán,zào cì jù chéng chǒu。
兢兢早夜思,犹或失于偶。jīng jīng zǎo yè sī,yóu huò shī yú ǒu。
放而不知察,美种杂稂莠。fàng ér bù zhī chá,měi zhǒng zá láng yǒu。
吾居日三省,参也吾所友。wú jū rì sān shěng,cān yě wú suǒ yǒu。

自讼

李复

前善后随非,失于任私意。qián shàn hòu suí fēi,shī yú rèn sī yì。
短长莫可欺,明者未免蔽。duǎn zhǎng mò kě qī,míng zhě wèi miǎn bì。
改过心每惮,责人夫何易。gǎi guò xīn měi dàn,zé rén fū hé yì。
芸苗舍己田,无获亦蹈厉。yún miáo shě jǐ tián,wú huò yì dǎo lì。

自暴

李复

交际知其心,莫良占辞气。jiāo jì zhī qí xīn,mò liáng zhàn cí qì。
声音施施然,已拒弗肯至。shēng yīn shī shī rán,yǐ jù fú kěn zhì。
忿戾无少容,安能喻美意。fèn lì wú shǎo róng,ān néng yù měi yì。
人惧有失言,恝尔绝于世。rén jù yǒu shī yán,jiá ěr jué yú shì。

白日

李复

白日悬虚空,春秋变寒暄。bái rì xuán xū kōng,chūn qiū biàn hán xuān。
但流地上影,不照地下魂。dàn liú dì shàng yǐng,bù zhào dì xià hún。
惨惨暗陋巷,炎炎曜荜门。cǎn cǎn àn lòu xiàng,yán yán yào bì mén。
浮生荡无根,万古悲黄昏。fú shēng dàng wú gēn,wàn gǔ bēi huáng hūn。

感春

李复

新槐未成阴,藤花如紫云。xīn huái wèi chéng yīn,téng huā rú zǐ yún。
蒙幂出高杪,花叶不可分。méng mì chū gāo miǎo,huā yè bù kě fēn。
双鸠接翼飞,摇荡花纷纷。shuāng jiū jiē yì fēi,yáo dàng huā fēn fēn。
曦车不肯留,感叹愁夕曛。xī chē bù kěn liú,gǎn tàn chóu xī xūn。

感春

李复

三月无馀旬,此日足可惜。sān yuè wú yú xún,cǐ rì zú kě xī。
桃李不自由,相期偶相失。táo lǐ bù zì yóu,xiāng qī ǒu xiāng shī。
黄黄芜菁花,青青陵陂麦。huáng huáng wú jīng huā,qīng qīng líng bēi mài。
林间晚蝶飞,翩翩竟何益。lín jiān wǎn dié fēi,piān piān jìng hé yì。
前晨游百花,夭艳斗颜色。qián chén yóu bǎi huā,yāo yàn dòu yán sè。
柳枝弱而细,闲垂亦自得。liǔ zhī ruò ér xì,xián chuí yì zì dé。
今日偶再来,群枝空寂寂。jīn rì ǒu zài lái,qún zhī kōng jì jì。