古诗词

兵馈行

李复

调丁团甲差民兵,一路一十五万人。diào dīng tuán jiǎ chà mín bīng,yī lù yī shí wǔ wàn rén。
鸣金伐鼓别旗帜,持刀带甲如官军。míng jīn fá gǔ bié qí zhì,chí dāo dài jiǎ rú guān jūn。
儿妻牵衣父抱哭,泪出流泉血满身。ér qī qiān yī fù bào kū,lèi chū liú quán xuè mǎn shēn。
前去不知路远近,刻日要渡黄河津。qián qù bù zhī lù yuǎn jìn,kè rì yào dù huáng hé jīn。
人负六斗兼蓑笠,米供两兵更自食。rén fù liù dòu jiān suō lì,mǐ gōng liǎng bīng gèng zì shí。
高卑日概给二升,六斗才可供十日。gāo bēi rì gài gěi èr shēng,liù dòu cái kě gōng shí rì。
大军夜泊须择地,地非安行有程驿。dà jūn yè pō xū zé dì,dì fēi ān xíng yǒu chéng yì。
更远不过三十里,或有攻围或鏖击。gèng yuǎn bù guò sān shí lǐ,huò yǒu gōng wéi huò áo jī。
十日未便行十程,所负一空无可索。shí rì wèi biàn xíng shí chéng,suǒ fù yī kōng wú kě suǒ。
丁夫南运军北行,相去愈远不接迹。dīng fū nán yùn jūn běi xíng,xiāng qù yù yuǎn bù jiē jì。
敌闻兵侵退散隐,狡算极深不可测。dí wén bīng qīn tuì sàn yǐn,jiǎo suàn jí shēn bù kě cè。
师老冻饿无斗心,精锐方出来战敌。shī lǎo dòng è wú dòu xīn,jīng ruì fāng chū lái zhàn dí。
古师远行不裹粮,因粮于敌吾必得。gǔ shī yuǎn xíng bù guǒ liáng,yīn liáng yú dí wú bì dé。
不知何人画此计,徒困生灵甚非策。bù zhī hé rén huà cǐ jì,tú kùn shēng líng shén fēi cè。
但愿身在得还家,死生向前须努力。dàn yuàn shēn zài dé hái jiā,sǐ shēng xiàng qián xū nǔ lì。
征人白骨浸河水,水声呜咽伤人耳。zhēng rén bái gǔ jìn hé shuǐ,shuǐ shēng wū yàn shāng rén ěr。
来时一十五万人,雕没经时存者几。lái shí yī shí wǔ wàn rén,diāo méi jīng shí cún zhě jǐ。
运粮惧恐乏军兴,再符差点催馈军。yùn liáng jù kǒng fá jūn xīng,zài fú chà diǎn cuī kuì jūn。
比户追索丁口绝,县官不敢言无人。bǐ hù zhuī suǒ dīng kǒu jué,xiàn guān bù gǎn yán wú rén。
尽将妇妻作男子,数少更及羸老身。jǐn jiāng fù qī zuò nán zi,shù shǎo gèng jí léi lǎo shēn。
尪残病疾不堪役,室中长女将问亲。wāng cán bìng jí bù kān yì,shì zhōng zhǎng nǚ jiāng wèn qīn。
暴吏入门便驱去,脱尔恐为官怒嗔。bào lì rù mén biàn qū qù,tuō ěr kǒng wèi guān nù chēn。
纽麻缠腰袍印字,两胫束布头裹巾。niǔ má chán yāo páo yìn zì,liǎng jìng shù bù tóu guǒ jīn。
冥冥东西不能辨,被驱不异犬豕群。míng míng dōng xī bù néng biàn,bèi qū bù yì quǎn shǐ qún。
到官未定已催发,哭声不出心酸辛。dào guān wèi dìng yǐ cuī fā,kū shēng bù chū xīn suān xīn。
负米出门时相语,妻求见夫女见父。fù mǐ chū mén shí xiāng yǔ,qī qiú jiàn fū nǚ jiàn fù。
在家孤苦恨竛竮,军前死生或同处。zài jiā gū kǔ hèn líng pīng,jūn qián sǐ shēng huò tóng chù。
冰雪皲瘃遍两脚,悬泪寻亲望沙漠。bīng xuě jūn zhú biàn liǎng jiǎo,xuán lèi xún qīn wàng shā mò。
将军帐下鼓无声,妇人在军军气弱。jiāng jūn zhàng xià gǔ wú shēng,fù rén zài jūn jūn qì ruò。
星使奔问来几时,下令仓黄皆遣归。xīng shǐ bēn wèn lái jǐ shí,xià lìng cāng huáng jiē qiǎn guī。
闻归南欲奔汉界,中途又为西贼窥。wén guī nán yù bēn hàn jiè,zhōng tú yòu wèi xī zéi kuī。
悽恻自叹生意促,不见父夫不得哭。qī cè zì tàn shēng yì cù,bù jiàn fù fū bù dé kū。
一身去住两茫然,欲向南归却望北。yī shēn qù zhù liǎng máng rán,yù xiàng nán guī què wàng běi。

李复

宋京兆府长安人,字履中,世称潏水先生。神宗元丰二年进士。尝师张载。喜言兵事,于书无所不读,工诗文。累官中大夫、集贤殿修撰。徽宗崇宁中,为熙河转运使,以议边事不合罢。金兵入关中,起知秦州,空城无兵,遂遇害。有《潏水集》。 李复的作品>>

猜您喜欢

圣容寺

李复

应感虽无地,栖真自有缘。yīng gǎn suī wú dì,qī zhēn zì yǒu yuán。
宝坊开泗水,香露散秦川。bǎo fāng kāi sì shuǐ,xiāng lù sàn qín chuān。
草乱遗庵废,珠明旧相圆。cǎo luàn yí ān fèi,zhū míng jiù xiāng yuán。
丰碑传异事,细字刻诚悬。fēng bēi chuán yì shì,xì zì kè chéng xuán。

游宝雨寺

李复

信步出江?,庭松立两龙。xìn bù chū jiāng lóng,tíng sōng lì liǎng lóng。
晨僧自汲水,高阁忽鸣钟。chén sēng zì jí shuǐ,gāo gé hū míng zhōng。
净饭多山蜜,新羹供野葑。jìng fàn duō shān mì,xīn gēng gōng yě fēng。
传闻初祖锡,犹挂最西峰。chuán wén chū zǔ xī,yóu guà zuì xī fēng。

重游宝雨寺

李复

题墨暗颓垣,峥嵘岁序迁。tí mò àn tuí yuán,zhēng róng suì xù qiān。
旧僧霜发满,老柏瘦根穿。jiù sēng shuāng fā mǎn,lǎo bǎi shòu gēn chuān。
客少庭多草,村饥供乏钱。kè shǎo tíng duō cǎo,cūn jī gōng fá qián。
重来犹晚暑,清盥挹寒泉。zhòng lái yóu wǎn shǔ,qīng guàn yì hán quán。

兴慈寺观君俞旧题

李复

松院前年到,同君共五人。sōng yuàn qián nián dào,tóng jūn gòng wǔ rén。
今来观旧迹,君已是前身。jīn lái guān jiù jì,jūn yǐ shì qián shēn。
遽掩千秋夜,空伤两岁春。jù yǎn qiān qiū yè,kōng shāng liǎng suì chūn。
向风无可语,泪洒壁间尘。xiàng fēng wú kě yǔ,lèi sǎ bì jiān chén。

峡州渡江入寺

李复

雪暗离秦地,春归入楚邦。xuě àn lí qín dì,chūn guī rù chǔ bāng。
平生怜匹马,将老渡长江。píng shēng lián pǐ mǎ,jiāng lǎo dù zhǎng jiāng。
解缆辞亭树,中流见寺窗。jiě lǎn cí tíng shù,zhōng liú jiàn sì chuāng。
舟人喜风色,略得寸心降。zhōu rén xǐ fēng sè,lüè dé cùn xīn jiàng。

峡州渡江入寺

李复

江上招提古,萧疏对郡城。jiāng shàng zhāo tí gǔ,xiāo shū duì jùn chéng。
延宾竹榻静,过雨石堂清。yán bīn zhú tà jìng,guò yǔ shí táng qīng。
斋接荆州供,题多蜀士名。zhāi jiē jīng zhōu gōng,tí duō shǔ shì míng。
老僧飞锡倦,归坐听江声。lǎo sēng fēi xī juàn,guī zuò tīng jiāng shēng。

兴德寺逢张居士

李复

扫叶开新径,携瓶汲晓泉。sǎo yè kāi xīn jìng,xié píng jí xiǎo quán。
偶逢岩下客,来问室中禅。ǒu féng yán xià kè,lái wèn shì zhōng chán。
鸟去空还寂,薪穷火自传。niǎo qù kōng hái jì,xīn qióng huǒ zì chuán。
四方行已遍,归老旧林边。sì fāng xíng yǐ biàn,guī lǎo jiù lín biān。

登青龙寺

李复

疏爽岩边寺,秋登更晚晴。shū shuǎng yán biān sì,qiū dēng gèng wǎn qíng。
连冈横野断,远水隔林明。lián gāng héng yě duàn,yuǎn shuǐ gé lín míng。
废井馀荒甃,残碑有旧名。fèi jǐng yú huāng zhòu,cán bēi yǒu jiù míng。
几经兵火劫,禾黍遍新耕。jǐ jīng bīng huǒ jié,hé shǔ biàn xīn gēng。

游观音院

李复

秋林晴簇簇,野竹静娟娟。qiū lín qíng cù cù,yě zhú jìng juān juān。
台殿横高绝,山河满大千。tái diàn héng gāo jué,shān hé mǎn dà qiān。
莫论金屑贵,且契布毛缘。mò lùn jīn xiè guì,qiě qì bù máo yuán。
试问庭前柏,干戈动几年。shì wèn tíng qián bǎi,gàn gē dòng jǐ nián。

慜禅师

李复

湘南衡岳水,分得一支来。xiāng nán héng yuè shuǐ,fēn dé yī zhī lái。
宴坐秋峰静,澄心夜月开。yàn zuò qiū fēng jìng,chéng xīn yè yuè kāi。
清风生虎锡,惊电护龙杯。qīng fēng shēng hǔ xī,jīng diàn hù lóng bēi。
昨夜飞香动,山神礼宝台。zuó yè fēi xiāng dòng,shān shén lǐ bǎo tái。

新罗寺唐有新罗僧咒草愈疾卵塔今在闲来因题

李复

断石传遗事,唐年刻永徽。duàn shí chuán yí shì,táng nián kè yǒng huī。
庭荒灵草尽,塔坏礼僧稀。tíng huāng líng cǎo jǐn,tǎ huài lǐ sēng xī。
古殿含凉气,空堂照夕晖。gǔ diàn hán liáng qì,kōng táng zhào xī huī。
独来人不问,行听暮钟归。dú lái rén bù wèn,xíng tīng mù zhōng guī。

甘罗庙

李复

纵横争擅势,之子独尊秦。zòng héng zhēng shàn shì,zhī zi dú zūn qín。
弱齿能专国,奇谋不借人。ruò chǐ néng zhuān guó,qí móu bù jiè rén。
拳峰凌九仞,勺粒动千钧。quán fēng líng jiǔ rèn,sháo lì dòng qiān jūn。
过客瞻遗构,临溪野草春。guò kè zhān yí gòu,lín xī yě cǎo chūn。

九日过介之推庙

李复

荒祠久零落,秋日故山阿。huāng cí jiǔ líng luò,qiū rì gù shān ā。
椒菊持新奠,龙蛇忆旧歌。jiāo jú chí xīn diàn,lóng shé yì jiù gē。
论功嗟晋粟,流怨动汾波。lùn gōng jiē jìn sù,liú yuàn dòng fén bō。
千岁遗灵在,乡民禁火多。qiān suì yí líng zài,xiāng mín jìn huǒ duō。

清明日北园亭作

李复

锦乱筠遗箨,青浮水结衣。jǐn luàn yún yí tuò,qīng fú shuǐ jié yī。
乳鸠呼却逐,斗雀堕还飞。rǔ jiū hū què zhú,dòu què duò hái fēi。
客过残樽在,年侵冷食稀。kè guò cán zūn zài,nián qīn lěng shí xī。
去年今日意,渡峡雨霏霏。qù nián jīn rì yì,dù xiá yǔ fēi fēi。

春日北园早起

李复

雨断云犹在,风回气已明。yǔ duàn yún yóu zài,fēng huí qì yǐ míng。
林花含宿润,露沼散馀清。lín huā hán sù rùn,lù zhǎo sàn yú qīng。
喜静心常澹,居闲意寡营。xǐ jìng xīn cháng dàn,jū xián yì guǎ yíng。
流光随转盼,所向达吾生。liú guāng suí zhuǎn pàn,suǒ xiàng dá wú shēng。
3941234567»