古诗词

兵馈行

李复

调丁团甲差民兵,一路一十五万人。diào dīng tuán jiǎ chà mín bīng,yī lù yī shí wǔ wàn rén。
鸣金伐鼓别旗帜,持刀带甲如官军。míng jīn fá gǔ bié qí zhì,chí dāo dài jiǎ rú guān jūn。
儿妻牵衣父抱哭,泪出流泉血满身。ér qī qiān yī fù bào kū,lèi chū liú quán xuè mǎn shēn。
前去不知路远近,刻日要渡黄河津。qián qù bù zhī lù yuǎn jìn,kè rì yào dù huáng hé jīn。
人负六斗兼蓑笠,米供两兵更自食。rén fù liù dòu jiān suō lì,mǐ gōng liǎng bīng gèng zì shí。
高卑日概给二升,六斗才可供十日。gāo bēi rì gài gěi èr shēng,liù dòu cái kě gōng shí rì。
大军夜泊须择地,地非安行有程驿。dà jūn yè pō xū zé dì,dì fēi ān xíng yǒu chéng yì。
更远不过三十里,或有攻围或鏖击。gèng yuǎn bù guò sān shí lǐ,huò yǒu gōng wéi huò áo jī。
十日未便行十程,所负一空无可索。shí rì wèi biàn xíng shí chéng,suǒ fù yī kōng wú kě suǒ。
丁夫南运军北行,相去愈远不接迹。dīng fū nán yùn jūn běi xíng,xiāng qù yù yuǎn bù jiē jì。
敌闻兵侵退散隐,狡算极深不可测。dí wén bīng qīn tuì sàn yǐn,jiǎo suàn jí shēn bù kě cè。
师老冻饿无斗心,精锐方出来战敌。shī lǎo dòng è wú dòu xīn,jīng ruì fāng chū lái zhàn dí。
古师远行不裹粮,因粮于敌吾必得。gǔ shī yuǎn xíng bù guǒ liáng,yīn liáng yú dí wú bì dé。
不知何人画此计,徒困生灵甚非策。bù zhī hé rén huà cǐ jì,tú kùn shēng líng shén fēi cè。
但愿身在得还家,死生向前须努力。dàn yuàn shēn zài dé hái jiā,sǐ shēng xiàng qián xū nǔ lì。
征人白骨浸河水,水声呜咽伤人耳。zhēng rén bái gǔ jìn hé shuǐ,shuǐ shēng wū yàn shāng rén ěr。
来时一十五万人,雕没经时存者几。lái shí yī shí wǔ wàn rén,diāo méi jīng shí cún zhě jǐ。
运粮惧恐乏军兴,再符差点催馈军。yùn liáng jù kǒng fá jūn xīng,zài fú chà diǎn cuī kuì jūn。
比户追索丁口绝,县官不敢言无人。bǐ hù zhuī suǒ dīng kǒu jué,xiàn guān bù gǎn yán wú rén。
尽将妇妻作男子,数少更及羸老身。jǐn jiāng fù qī zuò nán zi,shù shǎo gèng jí léi lǎo shēn。
尪残病疾不堪役,室中长女将问亲。wāng cán bìng jí bù kān yì,shì zhōng zhǎng nǚ jiāng wèn qīn。
暴吏入门便驱去,脱尔恐为官怒嗔。bào lì rù mén biàn qū qù,tuō ěr kǒng wèi guān nù chēn。
纽麻缠腰袍印字,两胫束布头裹巾。niǔ má chán yāo páo yìn zì,liǎng jìng shù bù tóu guǒ jīn。
冥冥东西不能辨,被驱不异犬豕群。míng míng dōng xī bù néng biàn,bèi qū bù yì quǎn shǐ qún。
到官未定已催发,哭声不出心酸辛。dào guān wèi dìng yǐ cuī fā,kū shēng bù chū xīn suān xīn。
负米出门时相语,妻求见夫女见父。fù mǐ chū mén shí xiāng yǔ,qī qiú jiàn fū nǚ jiàn fù。
在家孤苦恨竛竮,军前死生或同处。zài jiā gū kǔ hèn líng pīng,jūn qián sǐ shēng huò tóng chù。
冰雪皲瘃遍两脚,悬泪寻亲望沙漠。bīng xuě jūn zhú biàn liǎng jiǎo,xuán lèi xún qīn wàng shā mò。
将军帐下鼓无声,妇人在军军气弱。jiāng jūn zhàng xià gǔ wú shēng,fù rén zài jūn jūn qì ruò。
星使奔问来几时,下令仓黄皆遣归。xīng shǐ bēn wèn lái jǐ shí,xià lìng cāng huáng jiē qiǎn guī。
闻归南欲奔汉界,中途又为西贼窥。wén guī nán yù bēn hàn jiè,zhōng tú yòu wèi xī zéi kuī。
悽恻自叹生意促,不见父夫不得哭。qī cè zì tàn shēng yì cù,bù jiàn fù fū bù dé kū。
一身去住两茫然,欲向南归却望北。yī shēn qù zhù liǎng máng rán,yù xiàng nán guī què wàng běi。

李复

宋京兆府长安人,字履中,世称潏水先生。神宗元丰二年进士。尝师张载。喜言兵事,于书无所不读,工诗文。累官中大夫、集贤殿修撰。徽宗崇宁中,为熙河转运使,以议边事不合罢。金兵入关中,起知秦州,空城无兵,遂遇害。有《潏水集》。 李复的作品>>

猜您喜欢

种菜

李复

同墙茅屋东,有地十亩馀。tóng qiáng máo wū dōng,yǒu dì shí mǔ yú。
蒿蓬杂毒草,壅闇恶木俱。hāo péng zá dú cǎo,yōng àn è mù jù。
岁久人迹绝,乱穴狐虺居。suì jiǔ rén jì jué,luàn xué hú huī jū。
今晨杖藜出,顾步良踌躇。jīn chén zhàng lí chū,gù bù liáng chóu chú。
默嗟咫尺间,荒秽侵吾庐。mò jiē zhǐ chǐ jiān,huāng huì qīn wú lú。
散米饭群仆,操具亟剪锄。sàn mǐ fàn qún pū,cāo jù jí jiǎn chú。
攘剔先丛棘,斩伐多高樗。rǎng tī xiān cóng jí,zhǎn fá duō gāo chū。
乘湿束故急,积供爨我厨。chéng shī shù gù jí,jī gōng cuàn wǒ chú。
耕土如蒸面,治畦将种蔬。gēng tǔ rú zhēng miàn,zhì qí jiāng zhǒng shū。
时雨近沾洽,膏脉涵如酥。shí yǔ jìn zhān qià,gāo mài hán rú sū。
问邻地所宜,嘉种愿乞诸。wèn lín dì suǒ yí,jiā zhǒng yuàn qǐ zhū。
异有出戎夷,远或传蜀吴。yì yǒu chū róng yí,yuǎn huò chuán shǔ wú。
根移甘或辛,色剖玄或朱。gēn yí gān huò xīn,sè pōu xuán huò zhū。
芜菁饭之半,布艺广数区。wú jīng fàn zhī bàn,bù yì guǎng shù qū。
牙甲助芬味,琐细不可无。yá jiǎ zhù fēn wèi,suǒ xì bù kě wú。
霜降百物肃,御冬必此须。shuāng jiàng bǎi wù sù,yù dōng bì cǐ xū。
居贫寡营办,亲宾间招呼。jū pín guǎ yíng bàn,qīn bīn jiān zhāo hū。
盘飧多造次,粗粝鲜毳腴。pán sūn duō zào cì,cū lì xiān cuì yú。
收藏资举箸,率野真腐儒。shōu cáng zī jǔ zhù,lǜ yě zhēn fǔ rú。
澹薄味可久,万钱非我图。dàn báo wèi kě jiǔ,wàn qián fēi wǒ tú。
樊迟请学圃,予今老为模。fán chí qǐng xué pǔ,yǔ jīn lǎo wèi mó。
但愧公仪休,拔葵谢园夫。dàn kuì gōng yí xiū,bá kuí xiè yuán fū。

松明

李复

亢龙泄流津,津融身自化。kàng lóng xiè liú jīn,jīn róng shēn zì huà。
苍鳞困摧剥,古鬣渐雕谢。cāng lín kùn cuī bō,gǔ liè jiàn diāo xiè。
无地逃斧斤,岂愿耀深夜。wú dì táo fǔ jīn,qǐ yuàn yào shēn yè。
万牛空回首,踌躇叹广厦。wàn niú kōng huí shǒu,chóu chú tàn guǎng shà。

昼坐东轩忽十三蝴蝶颜色鲜碧飞舞近人移时方去纪之以诗

李复

天上宝玉琴,星徽点瑟瑟。tiān shàng bǎo yù qín,xīng huī diǎn sè sè。
仙人手摩拂,变化通灵术。xiān rén shǒu mó fú,biàn huà tōng líng shù。
忽随琴声起,委蜕如蝉质。hū suí qín shēng qǐ,wěi tuì rú chán zhì。
飞翔下绿云,风翅含寒碧。fēi xiáng xià lǜ yún,fēng chì hán hán bì。
人间清昼长,游览喜自得。rén jiān qīng zhòu zhǎng,yóu lǎn xǐ zì dé。
见我瓶中花,群游过帘额。jiàn wǒ píng zhōng huā,qún yóu guò lián é。
高戏乱疏幌,低舞侵堕帻。gāo xì luàn shū huǎng,dī wǔ qīn duò zé。
却疑午梦酣,身是濠梁客。què yí wǔ mèng hān,shēn shì háo liáng kè。
栩栩出虚庭,兴阑有归色。xǔ xǔ chū xū tíng,xīng lán yǒu guī sè。
应闻调弦声,惊去欻无迹。yīng wén diào xián shēng,jīng qù chuā wú jì。

登蚕

李复

林间叶半空,腹中丝欲生。lín jiān yè bàn kōng,fù zhōng sī yù shēng。
已老意更急,食如风雨声。yǐ lǎo yì gèng jí,shí rú fēng yǔ shēng。
纬萧外周防,条枝中交萦。wěi xiāo wài zhōu fáng,tiáo zhī zhōng jiāo yíng。
鼠雀尔无来,共愿十日晴。shǔ què ěr wú lái,gòng yuàn shí rì qíng。

登蚕

李复

细细玄蚁浮,蠕蠕寸蠖伸。xì xì xuán yǐ fú,rú rú cùn huò shēn。
抱叶食嗫嗫,负彩斑彬彬。bào yè shí niè niè,fù cǎi bān bīn bīn。
假息方委蜕,吐棼非谋身。jiǎ xī fāng wěi tuì,tǔ fén fēi móu shēn。
万生尔甚微,趋死成其仁。wàn shēng ěr shén wēi,qū sǐ chéng qí rén。

浴蚕

李复

柳暖柔可结,川晴流放光。liǔ nuǎn róu kě jié,chuān qíng liú fàng guāng。
系柳浴晴川,簇簇古渡傍。xì liǔ yù qíng chuān,cù cù gǔ dù bàng。
春阳涵馀润,斓斑色青苍。chūn yáng hán yú rùn,lán bān sè qīng cāng。
衣被天壤周,卵化初微芒。yī bèi tiān rǎng zhōu,luǎn huà chū wēi máng。

原蚕

李复

蚕马巨细殊,异物同精气。cán mǎ jù xì shū,yì wù tóng jīng qì。
物生不两大,此衰彼所致。wù shēng bù liǎng dà,cǐ shuāi bǐ suǒ zhì。
周人礼有禁,蚕为马之祟。zhōu rén lǐ yǒu jìn,cán wèi mǎ zhī suì。
织女天上明,多蚕今为利。zhī nǚ tiān shàng míng,duō cán jīn wèi lì。

咏蝉

李复

委蜕疏竹根,舒翼高梧枝。wěi tuì shū zhú gēn,shū yì gāo wú zhī。
攀缘择阴翳,意求物弗知。pān yuán zé yīn yì,yì qiú wù fú zhī。
清晓喜零露,晴昼弄凉飔。qīng xiǎo xǐ líng lù,qíng zhòu nòng liáng sī。
长吟不能休,自喜方得时。zhǎng yín bù néng xiū,zì xǐ fāng dé shí。

咏蝉

李复

转丸能升高,藏丸必穴深。zhuǎn wán néng shēng gāo,cáng wán bì xué shēn。
么形感气变,默得幽憩心。me xíng gǎn qì biàn,mò dé yōu qì xīn。
遇冬潜厚地,应暑登高林。yù dōng qián hòu dì,yīng shǔ dēng gāo lín。
仙术尔何知,动静役阳阴。xiān shù ěr hé zhī,dòng jìng yì yáng yīn。

咏蝉

李复

地僻小园静,群木阴交浮。dì pì xiǎo yuán jìng,qún mù yīn jiāo fú。
蝉声忽入耳,物意飒惊秋。chán shēng hū rù ěr,wù yì sà jīng qiū。
嘒嘒促徂暑,西风动萧飕。huì huì cù cú shǔ,xī fēng dòng xiāo sōu。
满林青青叶,渐有摇落愁。mǎn lín qīng qīng yè,jiàn yǒu yáo luò chóu。

题载记

李复

河鱼出龙门,云雷走平地。hé yú chū lóng mén,yún léi zǒu píng dì。
飞腾不上天,临流夜生子。fēi téng bù shàng tiān,lín liú yè shēng zi。
生子子有神,怒风翻海水。shēng zi zi yǒu shén,nù fēng fān hǎi shuǐ。
长爪探阳乌,中原苦腥气。zhǎng zhǎo tàn yáng wū,zhōng yuán kǔ xīng qì。
钳奴不耕作,扬鞭断其尾。qián nú bù gēng zuò,yáng biān duàn qí wěi。
黄犊养成斑,奔登邺城址。huáng dú yǎng chéng bān,bēn dēng yè chéng zhǐ。
豹来抱虎儿,新棘多钩刺。bào lái bào hǔ ér,xīn jí duō gōu cì。
洛阳金凤凰,飞入漳河底。luò yáng jīn fèng huáng,fēi rù zhāng hé dǐ。
东南寒日短,满地边尘起。dōng nán hán rì duǎn,mǎn dì biān chén qǐ。

种松

李复

移松自南山,昔种十三株。yí sōng zì nán shān,xī zhǒng shí sān zhū。
连岁苦久旱,十一已雕枯。lián suì kǔ jiǔ hàn,shí yī yǐ diāo kū。
两株偶得生,喻年未自如。liǎng zhū ǒu dé shēng,yù nián wèi zì rú。
近觉稍得地,翠柯渐扶疏。jìn jué shāo dé dì,cuì kē jiàn fú shū。
乘春抽芳心,岁长二尺馀。chéng chūn chōu fāng xīn,suì zhǎng èr chǐ yú。
渐有干云势,轩昂出楸梧。jiàn yǒu gàn yún shì,xuān áng chū qiū wú。
对立耸奇姿,秀发动吾庐。duì lì sǒng qí zī,xiù fā dòng wú lú。
纷纷视众木,雀鷇望凤雏。fēn fēn shì zhòng mù,què kòu wàng fèng chú。
清风为我来,飘爽洒我裾。qīng fēng wèi wǒ lái,piāo shuǎng sǎ wǒ jū。
足为送老资,日待偃盖舒。zú wèi sòng lǎo zī,rì dài yǎn gài shū。
予今亦已老,顾步良踌躇。yǔ jīn yì yǐ lǎo,gù bù liáng chóu chú。
想当千载后,黛色凌天衢。xiǎng dāng qiān zài hòu,dài sè líng tiān qú。

秋夜曲

李复

玉刻麒麟烟缕直,生色屏风龟甲碧。yù kè qí lín yān lǚ zhí,shēng sè píng fēng guī jiǎ bì。
青娥无声满空白,兔影西流转斜隙。qīng é wú shēng mǎn kōng bái,tù yǐng xī liú zhuǎn xié xì。
仙人莲花殷叶开,当心吐光照愁魄。xiān rén lián huā yīn yè kāi,dāng xīn tǔ guāng zhào chóu pò。
缦缨短后易水客,气动燕山骄子泣。màn yīng duǎn hòu yì shuǐ kè,qì dòng yàn shān jiāo zi qì。
挽下天河倚渴倾,昆仑流断无五色。wǎn xià tiān hé yǐ kě qīng,kūn lún liú duàn wú wǔ sè。
铜匣新开北斗高,电光惊飞走空壁。tóng xiá xīn kāi běi dòu gāo,diàn guāng jīng fēi zǒu kōng bì。
鲸鱼斗死海水红,欃枪西出屯云黑。jīng yú dòu sǐ hǎi shuǐ hóng,chán qiāng xī chū tún yún hēi。
酒酣挥舞七星寒,金精圯下留素策。jiǔ hān huī wǔ qī xīng hán,jīn jīng yí xià liú sù cè。

出城

李复

今日何日我心伤,出门下马走东冈。jīn rì hé rì wǒ xīn shāng,chū mén xià mǎ zǒu dōng gāng。
东冈路高人迹断,独立矫首望八荒。dōng gāng lù gāo rén jì duàn,dú lì jiǎo shǒu wàng bā huāng。
长空澹澹地莽莽,停云黯淡山凄苍。zhǎng kōng dàn dàn dì mǎng mǎng,tíng yún àn dàn shān qī cāng。
回薄浩劫何渺茫,冥默销沉寂无光。huí báo hào jié hé miǎo máng,míng mò xiāo chén jì wú guāng。
矜雄挟诈争强梁,百年在世如风狂。jīn xióng xié zhà zhēng qiáng liáng,bǎi nián zài shì rú fēng kuáng。
变化俯仰旋销亡,一丘已有万骨僵。biàn huà fǔ yǎng xuán xiāo wáng,yī qiū yǐ yǒu wàn gǔ jiāng。
旧骨未朽新骨藏,丘垄累累争相望。jiù gǔ wèi xiǔ xīn gǔ cáng,qiū lǒng lèi lèi zhēng xiāng wàng。
万事意欲一概量,赍志愤死世更长。wàn shì yì yù yī gài liàng,jī zhì fèn sǐ shì gèng zhǎng。
九月穷秋天欲霜,悲风烈烈吹我裳。jiǔ yuè qióng qiū tiān yù shuāng,bēi fēng liè liè chuī wǒ shang。
哀鸿求群鸣且翔,原野具腓草木黄。āi hóng qiú qún míng qiě xiáng,yuán yě jù féi cǎo mù huáng。
百川东驰但汤汤,安得曦车挂扶桑。bǎi chuān dōng chí dàn tāng tāng,ān dé xī chē guà fú sāng。
高持北斗?酒浆,美人对坐举瑶觞,与我笑歌忧弭忘。gāo chí běi dòu jiǔ jiāng,měi rén duì zuò jǔ yáo shāng,yǔ wǒ xiào gē yōu mǐ wàng。

流泉引

李复

泉涓涓兮出重山,回抱山麓兮入于苍渊。quán juān juān xī chū zhòng shān,huí bào shān lù xī rù yú cāng yuān。
流来孔多兮自溢于林间,出始一勺兮下合成川。liú lái kǒng duō xī zì yì yú lín jiān,chū shǐ yī sháo xī xià hé chéng chuān。
塍有稻兮垄有黍,聚以时兮令以鼓。chéng yǒu dào xī lǒng yǒu shǔ,jù yǐ shí xī lìng yǐ gǔ。
削高增卑兮酾渠络缕,人不爱力兮挥锸如雨。xuē gāo zēng bēi xī shāi qú luò lǚ,rén bù ài lì xī huī chā rú yǔ。
川流浚兮来无穷,泥五斗兮水一钟。chuān liú jùn xī lái wú qióng,ní wǔ dòu xī shuǐ yī zhōng。
旱暵则引兮淫潦则通,自今以往兮乐我良农。hàn hàn zé yǐn xī yín lǎo zé tōng,zì jīn yǐ wǎng xī lè wǒ liáng nóng。
礼有经兮岁有蜡,羊豕盈牢兮农舞于社。lǐ yǒu jīng xī suì yǒu là,yáng shǐ yíng láo xī nóng wǔ yú shè。
椒香桂绿兮云车满野,敬谢有功兮宜奠于泉下。jiāo xiāng guì lǜ xī yún chē mǎn yě,jìng xiè yǒu gōng xī yí diàn yú quán xià。
吾之将归兮星律回秋,告邦人兮导畎浍之常流。wú zhī jiāng guī xī xīng lǜ huí qiū,gào bāng rén xī dǎo quǎn huì zhī cháng liú。
欲泉利之专兮先耘耨之不偷,无忘吾语兮若吾岁之来游。yù quán lì zhī zhuān xī xiān yún nòu zhī bù tōu,wú wàng wú yǔ xī ruò wú suì zhī lái yóu。