古诗词

舟泊竹筱港夜坐诵后山诗

袁说友

沙岸人归后,船窗月上时。shā àn rén guī hòu,chuán chuāng yuè shàng shí。
霜风竹筱港,灯火后山诗。shuāng fēng zhú xiǎo gǎng,dēng huǒ hòu shān shī。
岁晚羁怀恶,江空熟路迟。suì wǎn jī huái è,jiāng kōng shú lù chí。
邻舟一樽酒,不使老夫知。lín zhōu yī zūn jiǔ,bù shǐ lǎo fū zhī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

景山寺古鼎

袁说友

小憩山前路,清谈得道僧。xiǎo qì shān qián lù,qīng tán dé dào sēng。
爱渠惟一鼎,持此供三乘。ài qú wéi yī dǐng,chí cǐ gōng sān chéng。
制作前无古,摩挲喜不胜。zhì zuò qián wú gǔ,mó sā xǐ bù shèng。
兹游真可乐,著句忆吾曾。zī yóu zhēn kě lè,zhù jù yì wú céng。

灵壁蹲石

袁说友

几朵连峰峻,千年古镜浮。jǐ duǒ lián fēng jùn,qiān nián gǔ jìng fú。
气分灵壁秀,声逐泗滨流。qì fēn líng bì xiù,shēng zhú sì bīn liú。
笑我成孤影,从渠老一丘。xiào wǒ chéng gū yǐng,cóng qú lǎo yī qiū。
山川多胜地,击拊叹中州。shān chuān duō shèng dì,jī fǔ tàn zhōng zhōu。

洞庭立峰

袁说友

绝壁横翔势,当轩伟岸姿。jué bì héng xiáng shì,dāng xuān wěi àn zī。
一峰云欲下,乱藓雨频滋。yī fēng yún yù xià,luàn xiǎn yǔ pín zī。
独立霜寒耐,衔空月影筛。dú lì shuāng hán nài,xián kōng yuè yǐng shāi。
缅怀黄石事,犹想谷城时。miǎn huái huáng shí shì,yóu xiǎng gǔ chéng shí。

玲珑山

袁说友

颇怪玲珑景,浑疑雷雨穿。pǒ guài líng lóng jǐng,hún yí léi yǔ chuān。
灯分岩下径,目骇洞中天。dēng fēn yán xià jìng,mù hài dòng zhōng tiān。
傍磴莓苔合,环山草木鲜。bàng dèng méi tái hé,huán shān cǎo mù xiān。
白云时欲下,烟锁闭神仙。bái yún shí yù xià,yān suǒ bì shén xiān。

与副伴王领卫论弈象

袁说友

轻兵三十二,一著见安危。qīng bīng sān shí èr,yī zhù jiàn ān wēi。
疋马渡河日,单车驰敌时。pǐ mǎ dù hé rì,dān chē chí dí shí。
棘门漫儿戏,淝水付枰棋。jí mén màn ér xì,féi shuǐ fù píng qí。
小试平戎手,将军更出奇。xiǎo shì píng róng shǒu,jiāng jūn gèng chū qí。

扇画雪景

袁说友

杖屦祁寒里,林峦幻景同。zhàng jù qí hán lǐ,lín luán huàn jǐng tóng。
生绡明月影,淡墨老霜丛。shēng xiāo míng yuè yǐng,dàn mò lǎo shuāng cóng。
点染三冬雪,招邀六月风。diǎn rǎn sān dōng xuě,zhāo yāo liù yuè fēng。
呼童小挥手,残吹袭帘栊。hū tóng xiǎo huī shǒu,cán chuī xí lián lóng。

壁画竹鹤

袁说友

风月寒窗寂,丹青半堵开。fēng yuè hán chuāng jì,dān qīng bàn dǔ kāi。
南墙看俨立,华表认归来。nán qiáng kàn yǎn lì,huá biǎo rèn guī lái。
邈想风声唳,求栖鸟雀猜。miǎo xiǎng fēng shēng lì,qiú qī niǎo què cāi。
雨馀新著色,点点上苍苔。yǔ yú xīn zhù sè,diǎn diǎn shàng cāng tái。

卞山石林

袁说友

物是人非旧,堂空语不应。wù shì rén fēi jiù,táng kōng yǔ bù yīng。
千重云夭矫,百态玉崚嶒。qiān zhòng yún yāo jiǎo,bǎi tài yù léng céng。
断壁苔封径,悬岩树挂藤。duàn bì tái fēng jìng,xuán yán shù guà téng。
支颐重觅日,犹记昔年曾。zhī yí zhòng mì rì,yóu jì xī nián céng。

午阴小饮

袁说友

草树涧边青,人稀自掩扃。cǎo shù jiàn biān qīng,rén xī zì yǎn jiōng。
阴沈端午水,晴映半天星。yīn shěn duān wǔ shuǐ,qíng yìng bàn tiān xīng。
倦枕敷横榻,枯藜傍小亭。juàn zhěn fū héng tà,kū lí bàng xiǎo tíng。
谁知一杯酒,小醉不嫌醒。shuí zhī yī bēi jiǔ,xiǎo zuì bù xián xǐng。

和惠老元日立春复雪韵

袁说友

一声春正晓,雪里荐新年。yī shēng chūn zhèng xiǎo,xuě lǐ jiàn xīn nián。
揽镜星霜久,催人岁月迁。lǎn jìng xīng shuāng jiǔ,cuī rén suì yuè qiān。
化工原着意,物态漫争妍。huà gōng yuán zhe yì,wù tài màn zhēng yán。
我老心尤远,居闲觉地偏。wǒ lǎo xīn yóu yuǎn,jū xián jué dì piān。

归自郊外遇雪

袁说友

细雨初收脚,飞来已溅身。xì yǔ chū shōu jiǎo,fēi lái yǐ jiàn shēn。
固应宜瑞雪,未必困行人。gù yīng yí ruì xuě,wèi bì kùn xíng rén。
酒里寒犹重,吟边语未新。jiǔ lǐ hán yóu zhòng,yín biān yǔ wèi xīn。
更怜渠白叟,呵手诉车尘。gèng lián qú bái sǒu,hē shǒu sù chē chén。

和某提举喜雪韵

袁说友

冷彻狐裘薄,风团柳絮堆。lěng chè hú qiú báo,fēng tuán liǔ xù duī。
雪先迎腊至,梅怯后时开。xuě xiān yíng là zhì,méi qiè hòu shí kāi。
晓色连山老,年华两鬓催。xiǎo sè lián shān lǎo,nián huá liǎng bìn cuī。
浮生惊节物,谁与赋归来。fú shēng jīng jié wù,shuí yǔ fù guī lái。

和周元吉提刑席上得雨韵三首

袁说友

西山忽作暮卷势,长蜺噀水驱炎晖。xī shān hū zuò mù juǎn shì,zhǎng ní xùn shuǐ qū yán huī。
雷车震动吹海立,火伞退避如鹢飞。léi chē zhèn dòng chuī hǎi lì,huǒ sǎn tuì bì rú yì fēi。
天公不惮翻覆手,客醉何惜淋浪衣。tiān gōng bù dàn fān fù shǒu,kè zuì hé xī lín làng yī。
云收暑退夜空阔,归路已觉星河稀。yún shōu shǔ tuì yè kōng kuò,guī lù yǐ jué xīng hé xī。

和周元吉提刑席上得雨韵三首

袁说友

湖山十里围万井,烟云过尽迎朝晖。hú shān shí lǐ wéi wàn jǐng,yān yún guò jǐn yíng cháo huī。
连峦得雨有馀态,归鹭倚风无限飞。lián luán dé yǔ yǒu yú tài,guī lù yǐ fēng wú xiàn fēi。
田头远布翠縠浪,池上暗湿红裙衣。tián tóu yuǎn bù cuì hú làng,chí shàng àn shī hóng qún yī。
山翁何惜一倒载,及此讼简人已稀。shān wēng hé xī yī dào zài,jí cǐ sòng jiǎn rén yǐ xī。

和周元吉提刑席上得雨韵三首

袁说友

蓬莱秦望两如峙,中有万顷浮光晖。péng lái qín wàng liǎng rú zhì,zhōng yǒu wàn qǐng fú guāng huī。
自怜俗吏脚不历,每欣奇观身欲飞。zì lián sú lì jiǎo bù lì,měi xīn qí guān shēn yù fēi。
芃芃布野翠卷浪,霭霭出袖云为衣。péng péng bù yě cuì juǎn làng,ǎi ǎi chū xiù yún wèi yī。
诗材满目供不尽,只恐寡和诗人稀。shī cái mǎn mù gōng bù jǐn,zhǐ kǒng guǎ hé shī rén xī。