古诗词

入淮

袁说友

桐柏分源远,清流接泗滨。tóng bǎi fēn yuán yuǎn,qīng liú jiē sì bīn。
于何号边境,不忍问淮民。yú hé hào biān jìng,bù rěn wèn huái mín。
北顾关山在,西风草木新。běi gù guān shān zài,xī fēng cǎo mù xīn。
天河如可挽,吾欲洗边尘。tiān hé rú kě wǎn,wú yù xǐ biān chén。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

峡中瀑布泉

袁说友

万石枕山眠,千峰随路转。wàn shí zhěn shān mián,qiān fēng suí lù zhuǎn。
林深暝岩穴,一道寒泉溅。lín shēn míng yán xué,yī dào hán quán jiàn。
分明冰帚垂空壁,隐约珠帘挂苍石。fēn míng bīng zhǒu chuí kōng bì,yǐn yuē zhū lián guà cāng shí。
深山寂寞有谁知,只与行人润诗笔。shēn shān jì mò yǒu shuí zhī,zhǐ yǔ xíng rén rùn shī bǐ。

孔明庙柏

袁说友

陵邱冉冉烟草新,丛祠寂寂君与臣。líng qiū rǎn rǎn yān cǎo xīn,cóng cí jì jì jūn yǔ chén。
千年不死一庭柏,八阵犹馀三峡春。qiān nián bù sǐ yī tíng bǎi,bā zhèn yóu yú sān xiá chūn。
昔人已化辽东鹤,古往今来事如昨。xī rén yǐ huà liáo dōng hè,gǔ wǎng jīn lái shì rú zuó。
当年鱼水奋云龙,天不兴刘死诸葛。dāng nián yú shuǐ fèn yún lóng,tiān bù xīng liú sǐ zhū gé。

题天衣寺

袁说友

稽山道上多名迹,万顷湖光衬山色。jī shān dào shàng duō míng jì,wàn qǐng hú guāng chèn shān sè。
云蒸雾集累千年,屈指风流几人物。yún zhēng wù jí lèi qiān nián,qū zhǐ fēng liú jǐ rén wù。
平生佳处身曾经,赖此泉石供馀龄。píng shēng jiā chù shēn céng jīng,lài cǐ quán shí gōng yú líng。
爱山何惜买山费,明珠不博娉与婷。ài shān hé xī mǎi shān fèi,míng zhū bù bó pīng yǔ tíng。
我闻天衣最奇绝,万顷清凉扫烦热。wǒ wén tiān yī zuì qí jué,wàn qǐng qīng liáng sǎo fán rè。
持经夜半鸟鼠听,忽睹金仙起还灭。chí jīng yè bàn niǎo shǔ tīng,hū dǔ jīn xiān qǐ hái miè。
把茅从此成开山,法华妙果僧中贤。bǎ máo cóng cǐ chéng kāi shān,fǎ huá miào guǒ sēng zhōng xián。
当时十诏徵不起,神奇变化泥生莲。dāng shí shí zhào zhēng bù qǐ,shén qí biàn huà ní shēng lián。
山神谨护泥封诏,独有遗风传内教。shān shén jǐn hù ní fēng zhào,dú yǒu yí fēng chuán nèi jiào。
袈裟金缕照琉璃,时放祥光蔽云物。jiā shā jīn lǚ zhào liú lí,shí fàng xiáng guāng bì yún wù。
我来官守无时闲,著脚未历城南山。wǒ lái guān shǒu wú shí xián,zhù jiǎo wèi lì chéng nán shān。
区区俗眼空自翳,耿耿此意如循环。qū qū sú yǎn kōng zì yì,gěng gěng cǐ yì rú xún huán。
我心岂是真如石,惭愧新诗与推激。wǒ xīn qǐ shì zhēn rú shí,cán kuì xīn shī yǔ tuī jī。
自怜未到此山中,想见入山深未得。zì lián wèi dào cǐ shān zhōng,xiǎng jiàn rù shān shēn wèi dé。
要令攻俗如攻城,兹游约与秋风迎。yào lìng gōng sú rú gōng chéng,zī yóu yuē yǔ qiū fēng yíng。
吾曹岂办痴儿事,为君一醉南湖清。wú cáo qǐ bàn chī ér shì,wèi jūn yī zuì nán hú qīng。

朱东父作室

袁说友

贪夫筑室齐云湄,满溢既死不可持。tān fū zhù shì qí yún méi,mǎn yì jì sǐ bù kě chí。
佳哉高人世念薄,丈室缉缀如茧丝。jiā zāi gāo rén shì niàn báo,zhàng shì jī zhuì rú jiǎn sī。
门前流水照明月,门里有诗清更绝。mén qián liú shuǐ zhào míng yuè,mén lǐ yǒu shī qīng gèng jué。
汲泉欲漱齿怯寒,携杖先登腰易劣。jí quán yù shù chǐ qiè hán,xié zhàng xiān dēng yāo yì liè。
客不待速来往频,剥啄扣门有谁应。kè bù dài sù lái wǎng pín,bō zhuó kòu mén yǒu shuí yīng。
主人酌酒要客醉,坐客见花心自醒。zhǔ rén zhuó jiǔ yào kè zuì,zuò kè jiàn huā xīn zì xǐng。
长松古柏垂杨岸,为萁一亩酒无算。zhǎng sōng gǔ bǎi chuí yáng àn,wèi qí yī mǔ jiǔ wú suàn。
花开诗酒足逢迎,花谢蝶蜂漫零乱。huā kāi shī jiǔ zú féng yíng,huā xiè dié fēng màn líng luàn。
万物荣枯付达观,我欲从君着眼看。wàn wù róng kū fù dá guān,wǒ yù cóng jūn zhe yǎn kàn。
傥能剩扫床头金,笑彼人间痴死汉。tǎng néng shèng sǎo chuáng tóu jīn,xiào bǐ rén jiān chī sǐ hàn。

扬州堡寨

袁说友

西风一舸来扬州,疋马直上新城头。xī fēng yī gě lái yáng zhōu,pǐ mǎ zhí shàng xīn chéng tóu。
环城九里十六步,一一峭壁临深沟。huán chéng jiǔ lǐ shí liù bù,yī yī qiào bì lín shēn gōu。
俄焉唯喏两军士,众手指示陈其由。é yān wéi nuò liǎng jūn shì,zhòng shǒu zhǐ shì chén qí yóu。
扬鞭试问筑城意,曰堡曰寨何所谋。yáng biān shì wèn zhù chéng yì,yuē bǎo yuē zhài hé suǒ móu。
诵言长淮十六郡,天险地利兹其尤。sòng yán zhǎng huái shí liù jùn,tiān xiǎn dì lì zī qí yóu。
江横万里限南北,藉此屏翰屯咽喉。jiāng héng wàn lǐ xiàn nán běi,jí cǐ píng hàn tún yàn hóu。
向来强敌蹈此境,夜半一叱遭虔刘。xiàng lái qiáng dí dǎo cǐ jìng,yè bàn yī chì zāo qián liú。
平畴旷野不可限,一城未足防侵牟。píng chóu kuàng yě bù kě xiàn,yī chéng wèi zú fáng qīn móu。
高城西北古城后,因势决策成楚丘。gāo chéng xī běi gǔ chéng hòu,yīn shì jué cè chéng chǔ qiū。
四门大开楼橹备,中有万甲藏戈矛。sì mén dà kāi lóu lǔ bèi,zhōng yǒu wàn jiǎ cáng gē máo。
譬如一铠何足恃,被之重铠前无忧。pì rú yī kǎi hé zú shì,bèi zhī zhòng kǎi qián wú yōu。
乃知旧臣建议仅出此,我亦策马嗟去休。nǎi zhī jiù chén jiàn yì jǐn chū cǐ,wǒ yì cè mǎ jiē qù xiū。
不知城二势则一,添足画蛇真赘疣。bù zhī chéng èr shì zé yī,tiān zú huà shé zhēn zhuì yóu。
君不见紫岩先生昔经理,钓桥深堑先防秋。jūn bù jiàn zǐ yán xiān shēng xī jīng lǐ,diào qiáo shēn qiàn xiān fáng qiū。
当时方略岂不究,而使浪策为今羞。dāng shí fāng lüè qǐ bù jiū,ér shǐ làng cè wèi jīn xiū。
吁哉成事不复说,只恐说计无时酬。xū zāi chéng shì bù fù shuō,zhǐ kǒng shuō jì wú shí chóu。
书生衔命偶经履,一见敢谓可与不。shū shēng xián mìng ǒu jīng lǚ,yī jiàn gǎn wèi kě yǔ bù。
世间万事一笑里,轻帆送我催行舟。shì jiān wàn shì yī xiào lǐ,qīng fān sòng wǒ cuī xíng zhōu。

题陈日华二友堂

袁说友

书生作吏从朱墨,官事纷纷何日息。shū shēng zuò lì cóng zhū mò,guān shì fēn fēn hé rì xī。
不堪雁鹜对敲朴,宁解诗书伴松竹。bù kān yàn wù duì qiāo pǔ,níng jiě shī shū bàn sōng zhú。
太丘退食何萧然,笔研不落尘埃边。tài qiū tuì shí hé xiāo rán,bǐ yán bù luò chén āi biān。
前岁读书山水县,今年二友来通川。qián suì dú shū shān shuǐ xiàn,jīn nián èr yǒu lái tōng chuān。
料君捧诏还朝日,老盖寒梢应的皪。liào jūn pěng zhào hái cháo rì,lǎo gài hán shāo yīng de lì。
此时留与后人看,要使清风继前迹。cǐ shí liú yǔ hòu rén kàn,yào shǐ qīng fēng jì qián jì。

送陈景斋宰铅山

袁说友

我昔曾为江左国,剩说鹅湖今壮邑。wǒ xī céng wèi jiāng zuǒ guó,shèng shuō é hú jīn zhuàng yì。
频年官府苦催科,百里齐民犹珥笔。pín nián guān fǔ kǔ cuī kē,bǎi lǐ qí mín yóu ěr bǐ。
男儿遇事难是图,猛士缚兽须於菟。nán ér yù shì nán shì tú,měng shì fù shòu xū yú tú。
才高政不较难易,知公此去无趑趄。cái gāo zhèng bù jiào nán yì,zhī gōng cǐ qù wú zī jū。
嗟予仰韩如仰斗,公亦登门及予否。jiē yǔ yǎng hán rú yǎng dòu,gōng yì dēng mén jí yǔ fǒu。
为言饥饿六年中,两眼犹能记千首。wèi yán jī è liù nián zhōng,liǎng yǎn yóu néng jì qiān shǒu。

送周可大守通州

袁说友

丈夫忧国如忧身,疴痒疾痛均伤生。zhàng fū yōu guó rú yōu shēn,kē yǎng jí tòng jūn shāng shēng。
胸中百药寒凉明,有疾一试真权衡。xiōng zhōng bǎi yào hán liáng míng,yǒu jí yī shì zhēn quán héng。
我观周郎真豪英,落落磊磊通而清。wǒ guān zhōu láng zhēn háo yīng,luò luò lěi lěi tōng ér qīng。
少年志欲天下平,夜光无因匹夫惊。shǎo nián zhì yù tiān xià píng,yè guāng wú yīn pǐ fū jīng。
万卷堆胸兀相撑,尚论千载欣谈兵。wàn juǎn duī xiōng wù xiāng chēng,shàng lùn qiān zài xīn tán bīng。
不堪北首瞻神京,抵掌不平中屡鸣。bù kān běi shǒu zhān shén jīng,dǐ zhǎng bù píng zhōng lǚ míng。
老来符竹疏新荣,捧檄正须堪一行。lǎo lái fú zhú shū xīn róng,pěng xí zhèng xū kān yī xíng。
舌翻衮衮倾波瀛,察讥之说何铿鍧。shé fān gǔn gǔn qīng bō yíng,chá jī zhī shuō hé kēng hōng。
龙头悦怿意若迎,领略健论心为倾。lóng tóu yuè yì yì ruò yíng,lǐng lüè jiàn lùn xīn wèi qīng。
朱轓好去方北征,黄堂暇日烦经营。zhū fān hǎo qù fāng běi zhēng,huáng táng xiá rì fán jīng yíng。
老狐恋恋巢穴成,两雏竞斗夸纷争。lǎo hú liàn liàn cháo xué chéng,liǎng chú jìng dòu kuā fēn zhēng。
料公志略须纵横,边尘一洗诛长鲸。liào gōng zhì lüè xū zòng héng,biān chén yī xǐ zhū zhǎng jīng。
片言定可攻聊城,覆巢熏穴无馀氓。piàn yán dìng kě gōng liáo chéng,fù cháo xūn xué wú yú máng。
牢盆细务毋太萦,簿书期会毋留情。láo pén xì wù wú tài yíng,bù shū qī huì wú liú qíng。
只今了却功与名,大副昔年梁楚声。zhǐ jīn le què gōng yǔ míng,dà fù xī nián liáng chǔ shēng。
我来踪迹水上萍,与公相望几连甍。wǒ lái zōng jì shuǐ shàng píng,yǔ gōng xiāng wàng jǐ lián méng。
交情契合逾弟兄,颉颃上下相嘲评。jiāo qíng qì hé yú dì xiōng,jié háng shàng xià xiāng cháo píng。
有时立论披腹呈,彼此浩气俱峥嵘。yǒu shí lì lùn pī fù chéng,bǐ cǐ hào qì jù zhēng róng。
公今事业行轩轰,我怀礧磈方聋盲。gōng jīn shì yè xíng xuān hōng,wǒ huái léi wěi fāng lóng máng。
愿公不负忠与诚,归来阔步名公卿。yuàn gōng bù fù zhōng yǔ chéng,guī lái kuò bù míng gōng qīng。
愿我百念一羽轻,公乎访我惟岩耕。yuàn wǒ bǎi niàn yī yǔ qīng,gōng hū fǎng wǒ wéi yán gēng。

送王齐卿教授造朝

袁说友

江净孤月寒,山空野梅白。jiāng jìng gū yuè hán,shān kōng yě méi bái。
我是天涯人,却送东行客。wǒ shì tiān yá rén,què sòng dōng xíng kè。
送君直上蓬山首,莫忘西南困征取。sòng jūn zhí shàng péng shān shǒu,mò wàng xī nán kùn zhēng qǔ。
功名富贵不须多,只把诗书垂不朽。gōng míng fù guì bù xū duō,zhǐ bǎ shī shū chuí bù xiǔ。

用杨诚斋韵题吴梦与集

袁说友

大钧落落元无钩,百尺空卧元龙楼。dà jūn luò luò yuán wú gōu,bǎi chǐ kōng wò yuán lóng lóu。
天生斯人竟何用,摇笔仅可供眉愁。tiān shēng sī rén jìng hé yòng,yáo bǐ jǐn kě gōng méi chóu。
诗人惯作惊人语,富贵迫人嗟几许。shī rén guàn zuò jīng rén yǔ,fù guì pò rén jiē jǐ xǔ。
世间万事要其终,只今此道犹能东。shì jiān wàn shì yào qí zhōng,zhǐ jīn cǐ dào yóu néng dōng。

陈日华删定读书林

袁说友

雄编已汗南山竹,对坐松篁夸鼎足。xióng biān yǐ hàn nán shān zhú,duì zuò sōng huáng kuā dǐng zú。
犹嫌官事作痴儿,故向书林巧徵逐。yóu xián guān shì zuò chī ér,gù xiàng shū lín qiǎo zhēng zhú。
苍龙宛转鳞之而,此君寂寞清且高。cāng lóng wǎn zhuǎn lín zhī ér,cǐ jūn jì mò qīng qiě gāo。
晚来雁鹜无人进,又报明公欲变骚。wǎn lái yàn wù wú rén jìn,yòu bào míng gōng yù biàn sāo。

题王顺伯秘书所藏兰亭修禊帖

袁说友

永和九年暮春日,兰亭修禊群贤集。yǒng hé jiǔ nián mù chūn rì,lán tíng xiū xì qún xián jí。
含毫欲下意已先,媚日暄风佐摇笔。hán háo yù xià yì yǐ xiān,mèi rì xuān fēng zuǒ yáo bǐ。
当时一笔三百字,但说斯文感今昔。dāng shí yī bǐ sān bǎi zì,dàn shuō sī wén gǎn jīn xī。
谁知已作尤物看,流传人间天上得。shuí zhī yǐ zuò yóu wù kàn,liú chuán rén jiān tiān shàng dé。
天高地远閟不示,仅许一二翻摹勒。tiān gāo dì yuǎn bì bù shì,jǐn xǔ yī èr fān mó lēi。
忽然飞上白云俱,径入昭陵陪玉骨。hū rán fēi shàng bái yún jù,jìng rù zhāo líng péi yù gǔ。
识真之士已绝少,真者一去嗟难觅。shí zhēn zhī shì yǐ jué shǎo,zhēn zhě yī qù jiē nán mì。
纷纷好事眼空眩,只把残碑慕真迹。fēn fēn hǎo shì yǎn kōng xuàn,zhǐ bǎ cán bēi mù zhēn jì。
萧郎袖去明真赝,定武传来差甲乙。xiāo láng xiù qù míng zhēn yàn,dìng wǔ chuán lái chà jiǎ yǐ。
如丁如爪辨形似,不丰不露分肥瘠。rú dīng rú zhǎo biàn xíng shì,bù fēng bù lù fēn féi jí。
人亡无复见风流,漫费精神疲得失。rén wáng wú fù jiàn fēng liú,màn fèi jīng shén pí dé shī。
临川先生天下士,古貌古心成古癖。lín chuān xiān shēng tiān xià shì,gǔ mào gǔ xīn chéng gǔ pǐ。
搜奇日富老不厌,如渴欲饮饥欲食。sōu qí rì fù lǎo bù yàn,rú kě yù yǐn jī yù shí。
有时瞥眼道傍见,倒屣迎之如不及。yǒu shí piē yǎn dào bàng jiàn,dào xǐ yíng zhī rú bù jí。
牙签轴已过三万,集古录多千卷帙。yá qiān zhóu yǐ guò sān wàn,jí gǔ lù duō qiān juǎn zhì。
平生着意右军处,并蓄兼收一何力。píng shēng zhe yì yòu jūn chù,bìng xù jiān shōu yī hé lì。
赏音本在笔墨外,何必此优而彼劣。shǎng yīn běn zài bǐ mò wài,hé bì cǐ yōu ér bǐ liè。
清波万顷浑一点,明月一轮云半入。qīng bō wàn qǐng hún yī diǎn,míng yuè yī lún yún bàn rù。
是中元不碍真趣,气象典刑尤历历。shì zhōng yuán bù ài zhēn qù,qì xiàng diǎn xíng yóu lì lì。
知我罪我春秋乎,政尔未容言语直。zhī wǒ zuì wǒ chūn qiū hū,zhèng ěr wèi róng yán yǔ zhí。
我方随群厚其嗜,门户弗彊才仅立。wǒ fāng suí qún hòu qí shì,mén hù fú jiàng cái jǐn lì。
几年冥搜政无那,剩欲流涎分半席。jǐ nián míng sōu zhèng wú nà,shèng yù liú xián fēn bàn xí。
阅公善本三四五,不觉长歌书卷侧。yuè gōng shàn běn sān sì wǔ,bù jué zhǎng gē shū juǎn cè。
羲之死矣空费公家九万笺,安得斯人写金石。xī zhī sǐ yǐ kōng fèi gōng jiā jiǔ wàn jiān,ān dé sī rén xiě jīn shí。

十月雪四白

袁说友

夜来风絮鸣觚棱,纷纷消息何频仍。yè lái fēng xù míng gū léng,fēn fēn xiāo xī hé pín réng。
不堪十月已四白,岂暇一岁夸三登。bù kān shí yuè yǐ sì bái,qǐ xiá yī suì kuā sān dēng。
祁寒未必小民怨,哭雪政恐樵夫憎。qí hán wèi bì xiǎo mín yuàn,kū xuě zhèng kǒng qiáo fū zēng。
穷阎冷市籴贵谷,破灶湿苇烧层冰。qióng yán lěng shì dí guì gǔ,pò zào shī wěi shāo céng bīng。
寒窗又冻诗翁笔,清夜谁怜贫妇织。hán chuāng yòu dòng shī wēng bǐ,qīng yè shuí lián pín fù zhī。
人言宜瑞不宜多,官放论钱不论日。rén yán yí ruì bù yí duō,guān fàng lùn qián bù lùn rì。
请君高吟祈碧苍,愿天今夕开扶桑。qǐng jūn gāo yín qí bì cāng,yuàn tiān jīn xī kāi fú sāng。
寄语龙公且相恤,忍待明年莫仓卒。jì yǔ lóng gōng qiě xiāng xù,rěn dài míng nián mò cāng zú。

效东坡从欧阳公咏雪体不用盐玉鹤鹭絮蝶飞舞为比不使皓白洁素等字

袁说友

楼头一夜寒声促,但怪重衾惯藏六。lóu tóu yī yè hán shēng cù,dàn guài zhòng qīn guàn cáng liù。
小窗起听枯叶鸣,更觉凝寒透肌粟。xiǎo chuāng qǐ tīng kū yè míng,gèng jué níng hán tòu jī sù。
乃知龙公修故事,幻作轻细巧翻覆。nǎi zhī lóng gōng xiū gù shì,huàn zuò qīng xì qiǎo fān fù。
抟空积势欺檐楹,过眼随风满坑谷。tuán kōng jī shì qī yán yíng,guò yǎn suí fēng mǎn kēng gǔ。
云涛衮衮浩无际,顷刻庭前三万斛。yún tāo gǔn gǔn hào wú jì,qǐng kè tíng qián sān wàn hú。
小山爱我已霜鬓,老尽苍崖垂布瀑。xiǎo shān ài wǒ yǐ shuāng bìn,lǎo jǐn cāng yá chuí bù pù。
儿童爱雪不爱身,堆削形模笑盈掬。ér tóng ài xuě bù ài shēn,duī xuē xíng mó xiào yíng jū。
风梢袅娜困无奈,一一扶头恣敲朴。fēng shāo niǎo nà kùn wú nài,yī yī fú tóu zì qiāo pǔ。
我来苕霅四寒暑,破漏怜渠数间屋。wǒ lái sháo zhà sì hán shǔ,pò lòu lián qú shù jiān wū。
无人推户起僵卧,漫把清风继前躅。wú rén tuī hù qǐ jiāng wò,màn bǎ qīng fēng jì qián zhú。
寒炉夜拨终不焰,冻笔呵吟已先秃。hán lú yè bō zhōng bù yàn,dòng bǐ hē yín yǐ xiān tū。
人间忧乐有定分,邻家乃奏琵琶曲。rén jiān yōu lè yǒu dìng fēn,lín jiā nǎi zòu pí pá qū。
回飙落屑点翠袖,纷纷花映花奴肉。huí biāo luò xiè diǎn cuì xiù,fēn fēn huā yìng huā nú ròu。
杜陵老眼不禁寒,只有诗筒再三读。dù líng lǎo yǎn bù jìn hán,zhǐ yǒu shī tǒng zài sān dú。
请君早办雪儿歌,唤取诗翁醉醽醁。qǐng jūn zǎo bàn xuě ér gē,huàn qǔ shī wēng zuì líng lù。

雪中简林子长

袁说友

玉沙飞堕何衮衮,一夜青山损颜色。yù shā fēi duò hé gǔn gǔn,yī yè qīng shān sǔn yán sè。
此山底事厌青姿,故学何郎轻傅粉。cǐ shān dǐ shì yàn qīng zī,gù xué hé láng qīng fù fěn。
晓来窗户何人开,僵卧欲起惊皑皑。xiǎo lái chuāng hù hé rén kāi,jiāng wò yù qǐ jīng ái ái。
微风淅沥卷还起,片片直上双毛来。wēi fēng xī lì juǎn hái qǐ,piàn piàn zhí shàng shuāng máo lái。
扁舟剩欲敲邻屋,料得羔羊酒初熟。biǎn zhōu shèng yù qiāo lín wū,liào dé gāo yáng jiǔ chū shú。
琼瑶欲尽不可留,梁园歌吹须君侯。qióng yáo yù jǐn bù kě liú,liáng yuán gē chuī xū jūn hóu。