古诗词

武康县治松桂林二首

袁说友

诗竞山川秀,亭随草木新。shī jìng shān chuān xiù,tíng suí cǎo mù xīn。
弦歌鲁言偃,吏隐汉梅真。xián gē lǔ yán yǎn,lì yǐn hàn méi zhēn。
淇苑雪霜操,广寒宫殿春。qí yuàn xuě shuāng cāo,guǎng hán gōng diàn chūn。
相望不百里,一苇要身亲。xiāng wàng bù bǎi lǐ,yī wěi yào shēn qīn。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和沈德远寄江鳐韵

袁说友

粉身截玉慰渠贪,浪迹泥涂遽著篮。fěn shēn jié yù wèi qú tān,làng jì ní tú jù zhù lán。
坐缺江生嗟不乐,诗来东老谢分甘。zuò quē jiāng shēng jiē bù lè,shī lái dōng lǎo xiè fēn gān。
世间风味鄞江颊,传里形容太史谈。shì jiān fēng wèi yín jiāng jiá,chuán lǐ xíng róng tài shǐ tán。
欲报琼瑶无一可,移文空到北山南。yù bào qióng yáo wú yī kě,yí wén kōng dào běi shān nán。

橄榄来自嘉州

袁说友

筠笼相逐到天涯,喜见森森色正佳。yún lóng xiāng zhú dào tiān yá,xǐ jiàn sēn sēn sè zhèng jiā。
尚想红盐落青子,未夸黄蜜挂苍崖。shàng xiǎng hóng yán luò qīng zi,wèi kuā huáng mì guà cāng yá。
眼中乡味催归梦,足下跫音慰远怀。yǎn zhōng xiāng wèi cuī guī mèng,zú xià qióng yīn wèi yuǎn huái。
稍待酒残回齿颊,馀甘犹足助谈谐。shāo dài jiǔ cán huí chǐ jiá,yú gān yóu zú zhù tán xié。

岳大用寺簿惠佩刀

袁说友

文阵谈锋不可当,小恢游刃向朝行。wén zhèn tán fēng bù kě dāng,xiǎo huī yóu rèn xiàng cháo xíng。
一夫敌尔嗟长剑,十九人中见颖囊。yī fū dí ěr jiē zhǎng jiàn,shí jiǔ rén zhōng jiàn yǐng náng。
徐子身非逢季札,吕虔心已识王祥。xú zi shēn fēi féng jì zhá,lǚ qián xīn yǐ shí wáng xiáng。
善刀我亦知藏去,他日犹烦赐尚方。shàn dāo wǒ yì zhī cáng qù,tā rì yóu fán cì shàng fāng。

谢梁饬父通判登楼赏雪之约

袁说友

茏葱天阔晓光浮,满地斜飞玉作毬。lóng cōng tiān kuò xiǎo guāng fú,mǎn dì xié fēi yù zuò qiú。
好趁阳春歌白雪,政须从事谒青州。hǎo chèn yáng chūn gē bái xuě,zhèng xū cóng shì yè qīng zhōu。
打门报我樽前约,乘兴须君剡上游。dǎ mén bào wǒ zūn qián yuē,chéng xīng xū jūn shàn shàng yóu。
清绝有人夸盛事,贰车携客醉南楼。qīng jué yǒu rén kuā shèng shì,èr chē xié kè zuì nán lóu。

和程阁学观雪韵

袁说友

入竹投窗细细添,两山琼玉称遐瞻。rù zhú tóu chuāng xì xì tiān,liǎng shān qióng yù chēng xiá zhān。
巧于夜半将新岁,每以风回蹴上帘。qiǎo yú yè bàn jiāng xīn suì,měi yǐ fēng huí cù shàng lián。
寒雀栖枝惊落屑,饥乌鸣食讶堆盐。hán què qī zhī jīng luò xiè,jī wū míng shí yà duī yán。
正须度腊成三白,已觉西风势转严。zhèng xū dù là chéng sān bái,yǐ jué xī fēng shì zhuǎn yán。

和梁曹池阳道中遇雪韵

袁说友

痴儿汩汩尚寻梅,点检花梢次第开。chī ér gǔ gǔ shàng xún méi,diǎn jiǎn huā shāo cì dì kāi。
客里相逢秋日好,雪中重喜故人来。kè lǐ xiāng féng qiū rì hǎo,xuě zhōng zhòng xǐ gù rén lái。
岁寒过我留佳句,夜半论文酹此杯。suì hán guò wǒ liú jiā jù,yè bàn lùn wén lèi cǐ bēi。
毋疾其驱行有诏,江头准拟送君回。wú jí qí qū xíng yǒu zhào,jiāng tóu zhǔn nǐ sòng jūn huí。

腊雪二首

袁说友

岁事无多腊近残,谢渠飞屑破天悭。suì shì wú duō là jìn cán,xiè qú fēi xiè pò tiān qiān。
褥祠空愧兼旬力,造物惟消一夜间。rù cí kōng kuì jiān xún lì,zào wù wéi xiāo yī yè jiān。
是则化工端有意,要于官政亦相关。shì zé huà gōng duān yǒu yì,yào yú guān zhèng yì xiāng guān。
雪催诗后诗催雪,更欲堆盐满四山。xuě cuī shī hòu shī cuī xuě,gèng yù duī yán mǎn sì shān。

腊雪二首

袁说友

无计遮留岁月残,颇惊节物愧才悭。wú jì zhē liú suì yuè cán,pǒ jīng jié wù kuì cái qiān。
可人腊雪偏宜处,屈指春风未到间。kě rén là xuě piān yí chù,qū zhǐ chūn fēng wèi dào jiān。
犹得微吟供午枕,不须高卧闭晨关。yóu dé wēi yín gōng wǔ zhěn,bù xū gāo wò bì chén guān。
晚来碎玉零珠后,已老苏州一半山。wǎn lái suì yù líng zhū hòu,yǐ lǎo sū zhōu yī bàn shān。

喜雪

袁说友

玉龙方急战寒声,满阵江风雪作茵。yù lóng fāng jí zhàn hán shēng,mǎn zhèn jiāng fēng xuě zuò yīn。
准拟丰年须造物,编排佳境付诗人。zhǔn nǐ fēng nián xū zào wù,biān pái jiā jìng fù shī rén。
莫辞樽酒偏劳劝,更喜江梅欲斗新。mò cí zūn jiǔ piān láo quàn,gèng xǐ jiāng méi yù dòu xīn。
愧我为州无善状,杨花何事已先春。kuì wǒ wèi zhōu wú shàn zhuàng,yáng huā hé shì yǐ xiān chūn。

诚斋指檐头雪为诗材二首

袁说友

春风着意向春宵,巧作冰澌细细飘。chūn fēng zhe yì xiàng chūn xiāo,qiǎo zuò bīng sī xì xì piāo。
正好千门竞灯火,故添万瓦灿琼瑶。zhèng hǎo qiān mén jìng dēng huǒ,gù tiān wàn wǎ càn qióng yáo。
谁怜梅蕊犹含玉,大遣杨花为夺标。shuí lián méi ruǐ yóu hán yù,dà qiǎn yáng huā wèi duó biāo。
一段风光付诗手,物华正恐为君撩。yī duàn fēng guāng fù shī shǒu,wù huá zhèng kǒng wèi jūn liāo。

诚斋指檐头雪为诗材二首

袁说友

使旌猎猎昼连宵,剩说吟边涌思飘。shǐ jīng liè liè zhòu lián xiāo,shèng shuō yín biān yǒng sī piāo。
晓枕已哦千树雪,夜船更踏一溪瑶。xiǎo zhěn yǐ ó qiān shù xuě,yè chuán gèng tà yī xī yáo。
谁将春霰天然巧,来伴寒梅别样标。shuí jiāng chūn xiàn tiān rán qiǎo,lái bàn hán méi bié yàng biāo。
赢得袁家僵卧者,开门今为好诗撩。yíng dé yuán jiā jiāng wò zhě,kāi mén jīn wèi hǎo shī liāo。

立春日雪

袁说友

料理风光兴未残,老无诗手一何悭。liào lǐ fēng guāng xīng wèi cán,lǎo wú shī shǒu yī hé qiān。
新传彩胜排枝上,趁得冰花落鬓间。xīn chuán cǎi shèng pái zhī shàng,chèn dé bīng huā luò bìn jiān。
噪雀晓来埋屋角,土牛声已动谯关。zào què xiǎo lái mái wū jiǎo,tǔ niú shēng yǐ dòng qiáo guān。
寒窗我欲觞眉寿,不是羊羔醉玉山。hán chuāng wǒ yù shāng méi shòu,bù shì yáng gāo zuì yù shān。

恭和御制赐进士诗韵二首

袁说友

云汉昭回下建章,鸾翔凤翥灿龙光。yún hàn zhāo huí xià jiàn zhāng,luán xiáng fèng zhù càn lóng guāng。
宸奎错落皆谟训,圣语丁宁示抑扬。chén kuí cuò luò jiē mó xùn,shèng yǔ dīng níng shì yì yáng。
自古求言开数路,只今兼听极群方。zì gǔ qiú yán kāi shù lù,zhǐ jīn jiān tīng jí qún fāng。
一篇默寓忧勤意,正为成王不敢康。yī piān mò yù yōu qín yì,zhèng wèi chéng wáng bù gǎn kāng。

恭和御制赐进士诗韵二首

袁说友

尧言不数汉文章,漫说唐人万丈光。yáo yán bù shù hàn wén zhāng,màn shuō táng rén wàn zhàng guāng。
百辟共知尊上指,群儒何止戴言扬。bǎi pì gòng zhī zūn shàng zhǐ,qún rú hé zhǐ dài yán yáng。
丝纶甫幸来中禁,琬琰俄欣奏上方。sī lún fǔ xìng lái zhōng jìn,wǎn yǎn é xīn zòu shàng fāng。
京邑小臣观盛事,愿输忠悃赞明康。jīng yì xiǎo chén guān shèng shì,yuàn shū zhōng kǔn zàn míng kāng。

车驾过重华宫和陈止斋韵

袁说友

晓到觚棱簇仗齐,千官星拱马无嘶。xiǎo dào gū léng cù zhàng qí,qiān guān xīng gǒng mǎ wú sī。
清尘警跸来宫阙,夹道欢声浃耄倪。qīng chén jǐng bì lái gōng quē,jiā dào huān shēng jiā mào ní。
孝治未应夸郑隧,皇威今已竦边鼙。xiào zhì wèi yīng kuā zhèng suì,huáng wēi jīn yǐ sǒng biān pí。
小臣何以扬君德,手舞相呼醉月溪。xiǎo chén hé yǐ yáng jūn dé,shǒu wǔ xiāng hū zuì yuè xī。