古诗词

被旨许浦阅舟归

袁说友

皇家百万兵,一一拱行阙。huáng jiā bǎi wàn bīng,yī yī gǒng xíng quē。
肦恩劳军士,有诏涓良月。fén ēn láo jūn shì,yǒu zhào juān liáng yuè。
鸣銮肃天仗,君王自亲阅。míng luán sù tiān zhàng,jūn wáng zì qīn yuè。
旌旗照鼙鼓,铠甲耀冰雪。jīng qí zhào pí gǔ,kǎi jiǎ yào bīng xuě。
金缯辱君赐,再拜嵩呼叠。jīn zēng rǔ jūn cì,zài bài sōng hū dié。
天子曰嘻哉,长江殆虚设。tiān zi yuē xī zāi,zhǎng jiāng dài xū shè。
云屯皆壮士,宁有中外别。yún tún jiē zhuàng shì,níng yǒu zhōng wài bié。
乃命臣某某,腆犒均行列。nǎi mìng chén mǒu mǒu,tiǎn kào jūn xíng liè。
许之问军旅,利害与优劣。xǔ zhī wèn jūn lǚ,lì hài yǔ yōu liè。
臣闻畴昔论,舟师利通捷。chén wén chóu xī lùn,zhōu shī lì tōng jié。
出入如风驰,进退如电掣。chū rù rú fēng chí,jìn tuì rú diàn chè。
乡来经始意,规置有馀烈。xiāng lái jīng shǐ yì,guī zhì yǒu yú liè。
更张一何误,事亦随废缺。gèng zhāng yī hé wù,shì yì suí fèi quē。
横舟卧平沙,鍪胄半折裂。héng zhōu wò píng shā,móu zhòu bàn zhé liè。
蒙冲才什五,水卒无枭杰。méng chōng cái shén wǔ,shuǐ zú wú xiāo jié。
只今众弊见,噤不一语决。zhǐ jīn zhòng bì jiàn,jìn bù yī yǔ jué。
往往忧国者,无路伸喙舌。wǎng wǎng yōu guó zhě,wú lù shēn huì shé。
小臣愧不敏,衔命纡华节。xiǎo chén kuì bù mǐn,xián mìng yū huá jié。
愿陈一得虑,竹头而木屑。yuàn chén yī dé lǜ,zhú tóu ér mù xiè。
方略许图上,稽首思罄竭。fāng lüè xǔ tú shàng,jī shǒu sī qìng jié。
君王赦其愚,臣敢毕其说。jūn wáng shè qí yú,chén gǎn bì qí shuō。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和丁端叔书怀韵二首

袁说友

养花藏日半笼晴,尚有娇红照眼明。yǎng huā cáng rì bàn lóng qíng,shàng yǒu jiāo hóng zhào yǎn míng。
却恨中年怕离别,好诗撩动故乡情。què hèn zhōng nián pà lí bié,hǎo shī liāo dòng gù xiāng qíng。

和丁端叔书怀韵二首

袁说友

春江稳去趣东归,折尽亭前杨柳丝。chūn jiāng wěn qù qù dōng guī,zhé jǐn tíng qián yáng liǔ sī。
我欲吴江办投劾,与君花下说襟期。wǒ yù wú jiāng bàn tóu hé,yǔ jūn huā xià shuō jīn qī。

和同年春日韵五首

袁说友

寻花喜见去年人,点检枝头次第春。xún huā xǐ jiàn qù nián rén,diǎn jiǎn zhī tóu cì dì chūn。
踏遍云塘旧游处,漾波涨碧更粼粼。tà biàn yún táng jiù yóu chù,yàng bō zhǎng bì gèng lín lín。

和同年春日韵五首

袁说友

伤心客里子规啼,自笑情怀更小儿。shāng xīn kè lǐ zi guī tí,zì xiào qíng huái gèng xiǎo ér。
短策强随杨柳去,归来却喜燕衔泥。duǎn cè qiáng suí yáng liǔ qù,guī lái què xǐ yàn xián ní。

和同年春日韵五首

袁说友

一川晴草竞春光,绿抹红匀日日忙。yī chuān qíng cǎo jìng chūn guāng,lǜ mǒ hóng yún rì rì máng。
榼酒莫辞花下醉,相将堤上柳花黄。kē jiǔ mò cí huā xià zuì,xiāng jiāng dī shàng liǔ huā huáng。

和同年春日韵五首

袁说友

雨膏风软草烟低,处处春来处处知。yǔ gāo fēng ruǎn cǎo yān dī,chù chù chūn lái chù chù zhī。
尤喜梅花未轻褪,枝头一朵尚凝脂。yóu xǐ méi huā wèi qīng tuì,zhī tóu yī duǒ shàng níng zhī。

和同年春日韵五首

袁说友

雄篇多幸到柴扉,只恨空留最后枝。xióng piān duō xìng dào chái fēi,zhǐ hèn kōng liú zuì hòu zhī。
收拾愧同螬食李,侯生谁复敢言诗。shōu shí kuì tóng cáo shí lǐ,hóu shēng shuí fù gǎn yán shī。

和友人秋日韵二首

袁说友

楼外西山日脚低,萸觞新唱缕金衣。lóu wài xī shān rì jiǎo dī,yú shāng xīn chàng lǚ jīn yī。
十年为客秋风里,空负黄花几赋归。shí nián wèi kè qiū fēng lǐ,kōng fù huáng huā jǐ fù guī。

和友人秋日韵二首

袁说友

了无风雨夕阳低,多少诗翁问白衣。le wú fēng yǔ xī yáng dī,duō shǎo shī wēng wèn bái yī。
把酒西风暗相约,年年篱下菊时归。bǎ jiǔ xī fēng àn xiāng yuē,nián nián lí xià jú shí guī。

和艮斋赠轮道者韵

袁说友

血指濡毫字字工,赤髭白足会常同。xuè zhǐ rú háo zì zì gōng,chì zī bái zú huì cháng tóng。
从今定了沙弥相,总为先生一语中。cóng jīn dìng le shā mí xiāng,zǒng wèi xiān shēng yī yǔ zhōng。

和仲躬赠轮道者韵

袁说友

孤峰顶上阿谁能,苦竹怜渠着意曾。gū fēng dǐng shàng ā shuí néng,kǔ zhú lián qú zhe yì céng。
他日林间重勘辨,我身元是在家僧。tā rì lín jiān zhòng kān biàn,wǒ shēn yuán shì zài jiā sēng。

赠徐相士

袁说友

欲归公未许身闲,欲外云云去亦难。yù guī gōng wèi xǔ shēn xián,yù wài yún yún qù yì nán。
我意公言两矛盾,料公犹作世情看。wǒ yì gōng yán liǎng máo dùn,liào gōng yóu zuò shì qíng kàn。

书魏元益便面

袁说友

闭门终老幽人事,负笈担簦学者宜。bì mén zhōng lǎo yōu rén shì,fù jí dān dēng xué zhě yí。
过我莫虚黄卷日,还乡须念锦衣时。guò wǒ mò xū huáng juǎn rì,hái xiāng xū niàn jǐn yī shí。

怀借舟主人

袁说友

自怜五十鬓如丝,更把闲身与物驰。zì lián wǔ shí bìn rú sī,gèng bǎ xián shēn yǔ wù chí。
惟有高人收倦翼,世间万事一弹棋。wéi yǒu gāo rén shōu juàn yì,shì jiān wàn shì yī dàn qí。

寄同年怀安曹守二首

袁说友

慈恩犹记北山游,四十年间几别愁。cí ēn yóu jì běi shān yóu,sì shí nián jiān jǐ bié chóu。
岁晚天涯重握手,两翁齐白九分头。suì wǎn tiān yá zhòng wò shǒu,liǎng wēng qí bái jiǔ fēn tóu。