古诗词

过新滩百里小驻峡州城

袁说友

明朝上巴江,日日峡中行。míng cháo shàng bā jiāng,rì rì xiá zhōng xíng。
天险三峡路,峡险滩头程。tiān xiǎn sān xiá lù,xiá xiǎn tān tóu chéng。
就中十二滩,新滩尤可惊。jiù zhōng shí èr tān,xīn tān yóu kě jīng。
父老记往时,此地江流平。fù lǎo jì wǎng shí,cǐ dì jiāng liú píng。
一朝陵谷变,崩裂山峥嵘。yī cháo líng gǔ biàn,bēng liè shān zhēng róng。
大崖江里卧,小石江心横。dà yá jiāng lǐ wò,xiǎo shí jiāng xīn héng。
作此一大滩,水石相吞并。zuò cǐ yī dà tān,shuǐ shí xiāng tūn bìng。
涛雷殷昼夜,浪雪鸣轩轰。tāo léi yīn zhòu yè,làng xuě míng xuān hōng。
空山十里遥,已接千鼓声。kōng shān shí lǐ yáo,yǐ jiē qiān gǔ shēng。
末流到山尾,犹作汹涌鸣。mò liú dào shān wěi,yóu zuò xiōng yǒng míng。
朝家忧病涉,遣使劳经营。cháo jiā yōu bìng shè,qiǎn shǐ láo jīng yíng。
辇石竟无谋,舟至不敢征。niǎn shí jìng wú móu,zhōu zhì bù gǎn zhēng。
东来西上者,因有盘滩名。dōng lái xī shàng zhě,yīn yǒu pán tān míng。
我来滩水傍,滚沸如煎烹。wǒ lái tān shuǐ bàng,gǔn fèi rú jiān pēng。
众畏岂不畏,稚耋栖檐楹。zhòng wèi qǐ bù wèi,zhì dié qī yán yíng。
遐观一舟来,掀浪嘈鼓钲。xiá guān yī zhōu lái,xiān làng cáo gǔ zhēng。
群夫山下蚁,百丈风中筝。qún fū shān xià yǐ,bǎi zhàng fēng zhōng zhēng。
冲涛已飐滟,转柁犹攲倾。chōng tāo yǐ zhǎn yàn,zhuǎn duò yóu qī qīng。
戛戛到龙门,艰苦如颉羹。jiá jiá dào lóng mén,jiān kǔ rú jié gēng。
须臾近平峡,便觉天地清。xū yú jìn píng xiá,biàn jué tiān dì qīng。
携孥稳乘舟,相庆如更生。xié nú wěn chéng zhōu,xiāng qìng rú gèng shēng。
蜀道登天难,于此论始明。shǔ dào dēng tiān nán,yú cǐ lùn shǐ míng。
况我衰病馀,怀此忧惧情。kuàng wǒ shuāi bìng yú,huái cǐ yōu jù qíng。
国恩念未报,一叶身为轻。guó ēn niàn wèi bào,yī yè shēn wèi qīng。
小臣抱孤忠,思有称使令。xiǎo chén bào gū zhōng,sī yǒu chēng shǐ lìng。
举酒望星河,作诗聊自评。jǔ jiǔ wàng xīng hé,zuò shī liáo zì píng。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和丁端叔书怀韵二首

袁说友

养花藏日半笼晴,尚有娇红照眼明。yǎng huā cáng rì bàn lóng qíng,shàng yǒu jiāo hóng zhào yǎn míng。
却恨中年怕离别,好诗撩动故乡情。què hèn zhōng nián pà lí bié,hǎo shī liāo dòng gù xiāng qíng。

和丁端叔书怀韵二首

袁说友

春江稳去趣东归,折尽亭前杨柳丝。chūn jiāng wěn qù qù dōng guī,zhé jǐn tíng qián yáng liǔ sī。
我欲吴江办投劾,与君花下说襟期。wǒ yù wú jiāng bàn tóu hé,yǔ jūn huā xià shuō jīn qī。

和同年春日韵五首

袁说友

寻花喜见去年人,点检枝头次第春。xún huā xǐ jiàn qù nián rén,diǎn jiǎn zhī tóu cì dì chūn。
踏遍云塘旧游处,漾波涨碧更粼粼。tà biàn yún táng jiù yóu chù,yàng bō zhǎng bì gèng lín lín。

和同年春日韵五首

袁说友

伤心客里子规啼,自笑情怀更小儿。shāng xīn kè lǐ zi guī tí,zì xiào qíng huái gèng xiǎo ér。
短策强随杨柳去,归来却喜燕衔泥。duǎn cè qiáng suí yáng liǔ qù,guī lái què xǐ yàn xián ní。

和同年春日韵五首

袁说友

一川晴草竞春光,绿抹红匀日日忙。yī chuān qíng cǎo jìng chūn guāng,lǜ mǒ hóng yún rì rì máng。
榼酒莫辞花下醉,相将堤上柳花黄。kē jiǔ mò cí huā xià zuì,xiāng jiāng dī shàng liǔ huā huáng。

和同年春日韵五首

袁说友

雨膏风软草烟低,处处春来处处知。yǔ gāo fēng ruǎn cǎo yān dī,chù chù chūn lái chù chù zhī。
尤喜梅花未轻褪,枝头一朵尚凝脂。yóu xǐ méi huā wèi qīng tuì,zhī tóu yī duǒ shàng níng zhī。

和同年春日韵五首

袁说友

雄篇多幸到柴扉,只恨空留最后枝。xióng piān duō xìng dào chái fēi,zhǐ hèn kōng liú zuì hòu zhī。
收拾愧同螬食李,侯生谁复敢言诗。shōu shí kuì tóng cáo shí lǐ,hóu shēng shuí fù gǎn yán shī。

和友人秋日韵二首

袁说友

楼外西山日脚低,萸觞新唱缕金衣。lóu wài xī shān rì jiǎo dī,yú shāng xīn chàng lǚ jīn yī。
十年为客秋风里,空负黄花几赋归。shí nián wèi kè qiū fēng lǐ,kōng fù huáng huā jǐ fù guī。

和友人秋日韵二首

袁说友

了无风雨夕阳低,多少诗翁问白衣。le wú fēng yǔ xī yáng dī,duō shǎo shī wēng wèn bái yī。
把酒西风暗相约,年年篱下菊时归。bǎ jiǔ xī fēng àn xiāng yuē,nián nián lí xià jú shí guī。

和艮斋赠轮道者韵

袁说友

血指濡毫字字工,赤髭白足会常同。xuè zhǐ rú háo zì zì gōng,chì zī bái zú huì cháng tóng。
从今定了沙弥相,总为先生一语中。cóng jīn dìng le shā mí xiāng,zǒng wèi xiān shēng yī yǔ zhōng。

和仲躬赠轮道者韵

袁说友

孤峰顶上阿谁能,苦竹怜渠着意曾。gū fēng dǐng shàng ā shuí néng,kǔ zhú lián qú zhe yì céng。
他日林间重勘辨,我身元是在家僧。tā rì lín jiān zhòng kān biàn,wǒ shēn yuán shì zài jiā sēng。

赠徐相士

袁说友

欲归公未许身闲,欲外云云去亦难。yù guī gōng wèi xǔ shēn xián,yù wài yún yún qù yì nán。
我意公言两矛盾,料公犹作世情看。wǒ yì gōng yán liǎng máo dùn,liào gōng yóu zuò shì qíng kàn。

书魏元益便面

袁说友

闭门终老幽人事,负笈担簦学者宜。bì mén zhōng lǎo yōu rén shì,fù jí dān dēng xué zhě yí。
过我莫虚黄卷日,还乡须念锦衣时。guò wǒ mò xū huáng juǎn rì,hái xiāng xū niàn jǐn yī shí。

怀借舟主人

袁说友

自怜五十鬓如丝,更把闲身与物驰。zì lián wǔ shí bìn rú sī,gèng bǎ xián shēn yǔ wù chí。
惟有高人收倦翼,世间万事一弹棋。wéi yǒu gāo rén shōu juàn yì,shì jiān wàn shì yī dàn qí。

寄同年怀安曹守二首

袁说友

慈恩犹记北山游,四十年间几别愁。cí ēn yóu jì běi shān yóu,sì shí nián jiān jǐ bié chóu。
岁晚天涯重握手,两翁齐白九分头。suì wǎn tiān yá zhòng wò shǒu,liǎng wēng qí bái jiǔ fēn tóu。