古诗词

和林子长训诸郎韵

袁说友

祝裸不知难,舐犊不知累。zhù luǒ bù zhī nán,shì dú bù zhī lèi。
我生饱经涉,一一如历块。wǒ shēng bǎo jīng shè,yī yī rú lì kuài。
泛观孩提儿,铿锵捷应对。fàn guān hái tí ér,kēng qiāng jié yīng duì。
由其学不学,所入遂同异。yóu qí xué bù xué,suǒ rù suì tóng yì。
有子当务教,否则基业坠。yǒu zi dāng wù jiào,fǒu zé jī yè zhuì。
明经仰韦贤,所重识与器。míng jīng yǎng wéi xián,suǒ zhòng shí yǔ qì。
黄金委尘土,教子游于艺。huáng jīn wěi chén tǔ,jiào zi yóu yú yì。
父子踵黄阁,功业美且粹。fù zi zhǒng huáng gé,gōng yè měi qiě cuì。
最怜房杜家,门户早覆篑。zuì lián fáng dù jiā,mén hù zǎo fù kuì。
纷纷不肖子,扫荡等剧戏。fēn fēn bù xiào zi,sǎo dàng děng jù xì。
贤愚岂少年,成败见晚岁。xián yú qǐ shǎo nián,chéng bài jiàn wǎn suì。
君家万金产,两两兰玉萃。jūn jiā wàn jīn chǎn,liǎng liǎng lán yù cuì。
儿时见头角,已负食牛气。ér shí jiàn tóu jiǎo,yǐ fù shí niú qì。
诵诗了瑟僩,引义触俦类。sòng shī le sè xiàn,yǐn yì chù chóu lèi。
长大守经训,含咀乐心醉。zhǎng dà shǒu jīng xùn,hán jǔ lè xīn zuì。
澜翻纸上语,笔力功凭恃。lán fān zhǐ shàng yǔ,bǐ lì gōng píng shì。
老蚌生明珠,光彩烂足畏。lǎo bàng shēng míng zhū,guāng cǎi làn zú wèi。
渥洼堕龙种,不数蟾蜍辈。wò wā duò lóng zhǒng,bù shù chán chú bèi。
孟仲叔季间,更盛而迭贵。mèng zhòng shū jì jiān,gèng shèng ér dié guì。
吾儿豚犬耳,衣钵倘可遗。wú ér tún quǎn ěr,yī bō tǎng kě yí。
登门倚群玉,辱交每不外。dēng mén yǐ qún yù,rǔ jiāo měi bù wài。
譬如般若光,照此大海会。pì rú bān ruò guāng,zhào cǐ dà hǎi huì。
愿续无尽灯,庶为宗门慰。yuàn xù wú jǐn dēng,shù wèi zōng mén wèi。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

峡路山行即事十首

袁说友

旌旗猎猎晓云风,扑面清微破午烘。jīng qí liè liè xiǎo yún fēng,pū miàn qīng wēi pò wǔ hōng。
更度幽香来细细,转头寻见野花红。gèng dù yōu xiāng lái xì xì,zhuǎn tóu xún jiàn yě huā hóng。

峡路山行即事十首

袁说友

跳山踏草笑迎逢,要识新侯过眼中。tiào shān tà cǎo xiào yíng féng,yào shí xīn hóu guò yǎn zhōng。
寄语山翁吾老矣,冬裘夏葛与伊同。jì yǔ shān wēng wú lǎo yǐ,dōng qiú xià gé yǔ yī tóng。

峡路山行即事十首

袁说友

双牛只叟一横犁,白水青秧透面肥。shuāng niú zhǐ sǒu yī héng lí,bái shuǐ qīng yāng tòu miàn féi。
是处喜经连夜雨,田家十口可无饥。shì chù xǐ jīng lián yè yǔ,tián jiā shí kǒu kě wú jī。

峡路山行即事十首

袁说友

老去纡行盍罢休,忙身闲虑足搔头。lǎo qù yū xíng hé bà xiū,máng shēn xián lǜ zú sāo tóu。
林烟岩雾鸟声远,独对遥山无限愁。lín yān yán wù niǎo shēng yuǎn,dú duì yáo shān wú xiàn chóu。

峡路山行即事十首

袁说友

鼙鼓鸣山绿叶摇,繁声嚣杂漫终朝。pí gǔ míng shān lǜ yè yáo,fán shēng xiāo zá màn zhōng cháo。
不如涧下一杯水,沃起行人心肺焦。bù rú jiàn xià yī bēi shuǐ,wò qǐ xíng rén xīn fèi jiāo。

峡路山行即事十首

袁说友

倚风修竹叶滋繁,穿石湍流浪吐吞。yǐ fēng xiū zhú yè zī fán,chuān shí tuān liú làng tǔ tūn。
薄暮柴门人影寂,晓风烟树鸟鸣喧。báo mù chái mén rén yǐng jì,xiǎo fēng yān shù niǎo míng xuān。

峡路山行即事十首

袁说友

浩荡东风晚更严,黄埃得得上霜髯。hào dàng dōng fēng wǎn gèng yán,huáng āi dé dé shàng shuāng rán。
细题今日山中景,更有前头万点尖。xì tí jīn rì shān zhōng jǐng,gèng yǒu qián tóu wàn diǎn jiān。

峡路山行即事十首

袁说友

千里山行一月程,攀层蹑级几宵征。qiān lǐ shān xíng yī yuè chéng,pān céng niè jí jǐ xiāo zhēng。
明朝猛入遂宁路,闻说夷途砥样平。míng cháo měng rù suì níng lù,wén shuō yí tú dǐ yàng píng。

和丁端叔月窟韵

袁说友

几度飘零满地金,移根堂下豁尘襟。jǐ dù piāo líng mǎn dì jīn,yí gēn táng xià huō chén jīn。
主翁自是曾修月,更为人间著翠阴。zhǔ wēng zì shì céng xiū yuè,gèng wèi rén jiān zhù cuì yīn。

瑞香亭和丁端叔韵

袁说友

拍手阑干看锦堆,留翁未肯十分开。pāi shǒu lán gàn kàn jǐn duī,liú wēng wèi kěn shí fēn kāi。
惜花惜别情相似,急急从今载酒来。xī huā xī bié qíng xiāng shì,jí jí cóng jīn zài jiǔ lái。

吕公亭

袁说友

仙翁何地不翱翔,底事三游只岳阳。xiān wēng hé dì bù áo xiáng,dǐ shì sān yóu zhǐ yuè yáng。
不是朗吟飞过疾,洞庭张乐要迎将。bù shì lǎng yín fēi guò jí,dòng tíng zhāng lè yào yíng jiāng。

用左康叔知府韵题龟溪左顾亭

袁说友

风下疏棂月下溪,愁边拓尽剖藩篱。fēng xià shū líng yuè xià xī,chóu biān tuò jǐn pōu fān lí。
平生漫说江湖客,未解人间手不龟。píng shēng màn shuō jiāng hú kè,wèi jiě rén jiān shǒu bù guī。

再至左顾亭用前韵二首

袁说友

春入桃花水涨溪,蔷薇隔屋粲成篱。chūn rù táo huā shuǐ zhǎng xī,qiáng wēi gé wū càn chéng lí。
湖山正为诗人好,早赋归欤要抵龟。hú shān zhèng wèi shī rén hǎo,zǎo fù guī yú yào dǐ guī。

再至左顾亭用前韵二首

袁说友

晓日摇光下钓溪,鸣舷布网竹编篱。xiǎo rì yáo guāng xià diào xī,míng xián bù wǎng zhú biān lí。
枯鱼泣与鲂鱼钓,要学亭前曳尾龟。kū yú qì yǔ fáng yú diào,yào xué tíng qián yè wěi guī。

用洪叔炳题左顾亭韵

袁说友

龟老一溪怀旧事,人亡千载尚虚名。guī lǎo yī xī huái jiù shì,rén wáng qiān zài shàng xū míng。
亭前独有山川在,付与诗人著语明。tíng qián dú yǒu shān chuān zài,fù yǔ shī rén zhù yǔ míng。