古诗词

李兼济分教江阴

袁说友

结交不在久,但问交者谁。jié jiāo bù zài jiǔ,dàn wèn jiāo zhě shuí。
相从何用频,要以道谊期。xiāng cóng hé yòng pín,yào yǐ dào yì qī。
我初未识君,已诵班马辞。wǒ chū wèi shí jūn,yǐ sòng bān mǎ cí。
太学金薤篇,烂若琳琅垂。tài xué jīn xiè piān,làn ruò lín láng chuí。
妙理溯家学,雄文想英姿。miào lǐ sù jiā xué,xióng wén xiǎng yīng zī。
天乎慰此心,而获亲芝眉。tiān hū wèi cǐ xīn,ér huò qīn zhī méi。
一见语未尽,觉我骄气移。yī jiàn yǔ wèi jǐn,jué wǒ jiāo qì yí。
荷君偶过听,得我嗟何迟。hé jūn ǒu guò tīng,dé wǒ jiē hé chí。
我方缚微官,君亦居所疑。wǒ fāng fù wēi guān,jūn yì jū suǒ yí。
于今五六年,见日常差池。yú jīn wǔ liù nián,jiàn rì cháng chà chí。
有时适相逢,一语不及私。yǒu shí shì xiāng féng,yī yǔ bù jí sī。
往往从容间,百篇惟新诗。wǎng wǎng cóng róng jiān,bǎi piān wéi xīn shī。
归来念所得,如日身亲之。guī lái niàn suǒ dé,rú rì shēn qīn zhī。
君将抱停涵,一洒澄江缁。jūn jiāng bào tíng hán,yī sǎ chéng jiāng zī。
想君车马至,短褐环旌旗。xiǎng jūn chē mǎ zhì,duǎn hè huán jīng qí。
万口如一词,是曰得所师。wàn kǒu rú yī cí,shì yuē dé suǒ shī。
一斑见稍稍,士气今虹霓。yī bān jiàn shāo shāo,shì qì jīn hóng ní。
江城见儒英,而我失所资。jiāng chéng jiàn rú yīng,ér wǒ shī suǒ zī。
自惭索米久,不去今何为。zì cán suǒ mǐ jiǔ,bù qù jīn hé wèi。
及瓜早归欤,问舍江之湄。jí guā zǎo guī yú,wèn shě jiāng zhī méi。
政须迩门墙,作意频追随。zhèng xū ěr mén qiáng,zuò yì pín zhuī suí。
穷达于其天,纷纷徒自欺。qióng dá yú qí tiān,fēn fēn tú zì qī。
买羊沽酒日,剖此胸中奇。mǎi yáng gū jiǔ rì,pōu cǐ xiōng zhōng qí。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和周元吉提刑席上得雨韵三首

袁说友

蓬莱秦望两如峙,中有万顷浮光晖。péng lái qín wàng liǎng rú zhì,zhōng yǒu wàn qǐng fú guāng huī。
自怜俗吏脚不历,每欣奇观身欲飞。zì lián sú lì jiǎo bù lì,měi xīn qí guān shēn yù fēi。
芃芃布野翠卷浪,霭霭出袖云为衣。péng péng bù yě cuì juǎn làng,ǎi ǎi chū xiù yún wèi yī。
诗材满目供不尽,只恐寡和诗人稀。shī cái mǎn mù gōng bù jǐn,zhǐ kǒng guǎ hé shī rén xī。

过故郡渡

袁说友

山路一千三百里,中间四渡今江流。shān lù yī qiān sān bǎi lǐ,zhōng jiān sì dù jīn jiāng liú。
天涯作客壮年事,老马长途几日休。tiān yá zuò kè zhuàng nián shì,lǎo mǎ zhǎng tú jǐ rì xiū。
谁知江深念归客,日向峨岷无尽头。shuí zhī jiāng shēn niàn guī kè,rì xiàng é mín wú jǐn tóu。
举首白云天共远,四方上下与同愁。jǔ shǒu bái yún tiān gòng yuǎn,sì fāng shàng xià yǔ tóng chóu。

寄中都故人

袁说友

千山叠叠高入天,中有缥缈之神仙。qiān shān dié dié gāo rù tiān,zhōng yǒu piāo miǎo zhī shén xiān。
壁立烟容风虎卧,林深洞启云龙潜。bì lì yān róng fēng hǔ wò,lín shēn dòng qǐ yún lóng qián。
长安诗翁有健笔,蜀道客子无新篇。zhǎng ān shī wēng yǒu jiàn bǐ,shǔ dào kè zi wú xīn piān。
尺书万里寄天远,万一故人曾我怜。chǐ shū wàn lǐ jì tiān yuǎn,wàn yī gù rén céng wǒ lián。

元日立春

袁说友

春入帘帏线几添,更随桃茢快新瞻。chūn rù lián wéi xiàn jǐ tiān,gèng suí táo liè kuài xīn zhān。
晓看密密轻丝堕,晚作纤纤细雨兼。xiǎo kàn mì mì qīng sī duò,wǎn zuò xiān xiān xì yǔ jiān。
可喜田家馀谷粟,也应泽国饱鱼盐。kě xǐ tián jiā yú gǔ sù,yě yīng zé guó bǎo yú yán。
年丰更乐弦歌化,知是曹装渐趣严。nián fēng gèng lè xián gē huà,zhī shì cáo zhuāng jiàn qù yán。

元日得雨

袁说友

知时膏泽下新正,便觉欣欣物意生。zhī shí gāo zé xià xīn zhèng,biàn jué xīn xīn wù yì shēng。
细雨寒梢半檐滴,单床孤梦五更声。xì yǔ hán shāo bàn yán dī,dān chuáng gū mèng wǔ gèng shēng。
两年元日嗟萍梗,万里殊乡付酒觥。liǎng nián yuán rì jiē píng gěng,wàn lǐ shū xiāng fù jiǔ gōng。
不似斗杓容易转,只今迎岁指东城。bù shì dòu biāo róng yì zhuǎn,zhǐ jīn yíng suì zhǐ dōng chéng。

惜春

袁说友

不缘雨雪不缘风,九十风光半已穷。bù yuán yǔ xuě bù yuán fēng,jiǔ shí fēng guāng bàn yǐ qióng。
袅娜熟眠杨柳绿,夭娆浓醉海棠红。niǎo nà shú mián yáng liǔ lǜ,yāo ráo nóng zuì hǎi táng hóng。
客怀不直韶光好,诗兴犹因景物雄。kè huái bù zhí sháo guāng hǎo,shī xīng yóu yīn jǐng wù xióng。
投分东君未应薄,乞花偿酒强迎逢。tóu fēn dōng jūn wèi yīng báo,qǐ huā cháng jiǔ qiáng yíng féng。

梨花

袁说友

东风日日点征衣,野阔林疏四望奇。dōng fēng rì rì diǎn zhēng yī,yě kuò lín shū sì wàng qí。
景物剩供行客眼,梨花更索老夫诗。jǐng wù shèng gōng xíng kè yǎn,lí huā gèng suǒ lǎo fū shī。
登山趁得春三月,带月犹看雪一枝。dēng shān chèn dé chūn sān yuè,dài yuè yóu kàn xuě yī zhī。
七日崎岖三百里,倡条冶叶故相随。qī rì qí qū sān bǎi lǐ,chàng tiáo yě yè gù xiāng suí。

和杨诚斋春雨韵

袁说友

十年此袂与君分,一笑楼头日过晨。shí nián cǐ mèi yǔ jūn fēn,yī xiào lóu tóu rì guò chén。
真个愁来真似梦,不因诗到不知春。zhēn gè chóu lái zhēn shì mèng,bù yīn shī dào bù zhī chūn。
云霄元似非关我,风雨何须故恼人。yún xiāo yuán shì fēi guān wǒ,fēng yǔ hé xū gù nǎo rén。
犹得吟边慰怀抱,绝知膏馥乞诸邻。yóu dé yín biān wèi huái bào,jué zhī gāo fù qǐ zhū lín。

早行遇雨

袁说友

约得东风二月春,稍陪孤棹晓溪行。yuē dé dōng fēng èr yuè chūn,shāo péi gū zhào xiǎo xī xíng。
酒能宽我三更梦,雨不饶人半日程。jiǔ néng kuān wǒ sān gèng mèng,yǔ bù ráo rén bàn rì chéng。
愁对梅残初话别,懒看桃艳欲欣荣。chóu duì méi cán chū huà bié,lǎn kàn táo yàn yù xīn róng。
红尘未踏心先退,不是宵长故独醒。hóng chén wèi tà xīn xiān tuì,bù shì xiāo zhǎng gù dú xǐng。

四月雨应祷

袁说友

夜半溶溶四面遮,云峰推起阿香车。yè bàn róng róng sì miàn zhē,yún fēng tuī qǐ ā xiāng chē。
只今陇上夸多麦,谁为丘中赋有麻。zhǐ jīn lǒng shàng kuā duō mài,shuí wèi qiū zhōng fù yǒu má。
喜见绿针初剌水,笑渠青笠趁烧畬。xǐ jiàn lǜ zhēn chū lá shuǐ,xiào qú qīng lì chèn shāo shē。
偶然精祷诚非昧,应有欢娱田舍家。ǒu rán jīng dǎo chéng fēi mèi,yīng yǒu huān yú tián shě jiā。

赵再可邦君六月雨应祷

袁说友

长夏何堪日日晴,德音优渥遍群氓。zhǎng xià hé kān rì rì qíng,dé yīn yōu wò biàn qún máng。
黄堂少试为霖手,赤地今传喜雨声。huáng táng shǎo shì wèi lín shǒu,chì dì jīn chuán xǐ yǔ shēng。
诚意自知关善政,天心正不远人情。chéng yì zì zhī guān shàn zhèng,tiān xīn zhèng bù yuǎn rén qíng。
四郊已报四家语,一饱应无百计营。sì jiāo yǐ bào sì jiā yǔ,yī bǎo yīng wú bǎi jì yíng。

祷雨于保福寺是日大雨至

袁说友

常旸为虐势流金,稽首长松幸屈临。cháng yáng wèi nüè shì liú jīn,jī shǒu zhǎng sōng xìng qū lín。
一佛等慈清苦海,众生度厄浴甘霖。yī fú děng cí qīng kǔ hǎi,zhòng shēng dù è yù gān lín。
沛然而下期中熟,可以无饥免大祲。pèi rán ér xià qī zhōng shú,kě yǐ wú jī miǎn dà jìn。
好雨㥄人愁抱释,退思畴昔尚熏心。hǎo yǔ líng rén chóu bào shì,tuì sī chóu xī shàng xūn xīn。

和赵成子提干喜雨韵

袁说友

一天膏泽下民区,此意拳拳敢自居。yī tiān gāo zé xià mín qū,cǐ yì quán quán gǎn zì jū。
欲写吴歌夸岁好,苦无杰语愧才虚。yù xiě wú gē kuā suì hǎo,kǔ wú jié yǔ kuì cái xū。
稍留佳客联珠履,共酹馀觞笑曲车。shāo liú jiā kè lián zhū lǚ,gòng lèi yú shāng xiào qū chē。
试问苏州两年熟,岂无名笔作农书。shì wèn sū zhōu liǎng nián shú,qǐ wú míng bǐ zuò nóng shū。

和赵成子提干喜雨韵

袁说友

十年三已冒为州,每每于民有旱忧。shí nián sān yǐ mào wèi zhōu,měi měi yú mín yǒu hàn yōu。
午听雷声鸣屋角,晚惊雨脚压云头。wǔ tīng léi shēng míng wū jiǎo,wǎn jīng yǔ jiǎo yā yún tóu。
及时三日为霖好,为汝千箱乐岁求。jí shí sān rì wèi lín hǎo,wèi rǔ qiān xiāng lè suì qiú。
欲办一椽名喜雨,愧无老笔赞宸旒。yù bàn yī chuán míng xǐ yǔ,kuì wú lǎo bǐ zàn chén liú。

和子西喜雨

袁说友

战龙卷水动诗兵,著语才非喜雨亭。zhàn lóng juǎn shuǐ dòng shī bīng,zhù yǔ cái fēi xǐ yǔ tíng。
但得云粳香颗颗,不愁霜发短星星。dàn dé yún jīng xiāng kē kē,bù chóu shuāng fā duǎn xīng xīng。
秧针刺水轻浮绿,麦浪翻风半挟青。yāng zhēn cì shuǐ qīng fú lǜ,mài làng fān fēng bàn xié qīng。
只愿年年饱忧国,庶几万里一心宁。zhǐ yuàn nián nián bǎo yōu guó,shù jǐ wàn lǐ yī xīn níng。