古诗词

和董显叔韵

袁说友

江南人物在觌面,足以慰予畴昔念。jiāng nán rén wù zài dí miàn,zú yǐ wèi yǔ chóu xī niàn。
识公只在文字间,君子若人今子贱。shí gōng zhǐ zài wén zì jiān,jūn zi ruò rén jīn zi jiàn。
江湖路远睽言谈,八年于外自亦闲。jiāng hú lù yuǎn kuí yán tán,bā nián yú wài zì yì xián。
有时拂拭旧珠玉,端欲论诗伯仲间。yǒu shí fú shì jiù zhū yù,duān yù lùn shī bó zhòng jiān。
公怀席珍方就聘,一航我欲长安近。gōng huái xí zhēn fāng jiù pìn,yī háng wǒ yù zhǎng ān jìn。
只知喜接故人欢,宁羡官高如斗印。zhǐ zhī xǐ jiē gù rén huān,níng xiàn guān gāo rú dòu yìn。
羁怀寂寞逢春光,未著语意何可当。jī huái jì mò féng chūn guāng,wèi zhù yǔ yì hé kě dāng。
下帷诸孙出新句,如茧抽绪思无疆。xià wéi zhū sūn chū xīn jù,rú jiǎn chōu xù sī wú jiāng。
一诗杰出骇奇创,陡觉诗坛群胆丧。yī shī jié chū hài qí chuàng,dǒu jué shī tán qún dǎn sàng。
自怜老退无好怀,语不惊人惭少壮。zì lián lǎo tuì wú hǎo huái,yǔ bù jīng rén cán shǎo zhuàng。
宦情不绝真如丝,有愤莫吐谁与咨。huàn qíng bù jué zhēn rú sī,yǒu fèn mò tǔ shuí yǔ zī。
只今犹得斯人语,剩有风骚同激推。zhǐ jīn yóu dé sī rén yǔ,shèng yǒu fēng sāo tóng jī tuī。
不堪人事长乖处,闻说扁舟复西去。bù kān rén shì zhǎng guāi chù,wén shuō biǎn zhōu fù xī qù。
十年一见意匆匆,更写潇湘别离句。shí nián yī jiàn yì cōng cōng,gèng xiě xiāo xiāng bié lí jù。
男儿气节天所资,道大何计合与违。nán ér qì jié tiān suǒ zī,dào dà hé jì hé yǔ wéi。
但读诗书谈世事,看公衣锦他年归。dàn dú shī shū tán shì shì,kàn gōng yī jǐn tā nián guī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

求酒于周时仲教授

袁说友

寒窗矻矻数更声,灯火无多独自亲。hán chuāng kū kū shù gèng shēng,dēng huǒ wú duō dú zì qīn。
忽报周郎好消息,明朝应遣白衣人。hū bào zhōu láng hǎo xiāo xī,míng cháo yīng qiǎn bái yī rén。

泊金山观虞仲房书云峰扁榜

袁说友

平生笔法蔡中郎,到处标名忆仲房。píng shēng bǐ fǎ cài zhōng láng,dào chù biāo míng yì zhòng fáng。
一涕无从人不见,云峰亭下水茫茫。yī tì wú cóng rén bù jiàn,yún fēng tíng xià shuǐ máng máng。

题汪伯时家藏颜鲁公书裴将军帖

袁说友

诗成小见英雄手,笔落能令风雨惊。shī chéng xiǎo jiàn yīng xióng shǒu,bǐ luò néng lìng fēng yǔ jīng。
万古言言有馀烈,从今词翰岂虚名。wàn gǔ yán yán yǒu yú liè,cóng jīn cí hàn qǐ xū míng。

跋苏文忠公帖

袁说友

世言晚食同于肉,缓步犹云可当车。shì yán wǎn shí tóng yú ròu,huǎn bù yóu yún kě dāng chē。
三复文忠二三帖,古人深意在徐徐。sān fù wén zhōng èr sān tiē,gǔ rén shēn yì zài xú xú。

题山谷居士书坡公帖

袁说友

当年二老叹云云,犹喜坡翁返故乡。dāng nián èr lǎo tàn yún yún,yóu xǐ pō wēng fǎn gù xiāng。
展卷如今但陈迹,丘原无复起苏黄。zhǎn juǎn rú jīn dàn chén jì,qiū yuán wú fù qǐ sū huáng。

题胡待制平贼帖

袁说友

误国何人作计疏,满朝元未识真儒。wù guó hé rén zuò jì shū,mǎn cháo yuán wèi shí zhēn rú。
至今恨却无颇牧,不念丘原起日无。zhì jīn hèn què wú pǒ mù,bù niàn qiū yuán qǐ rì wú。

题徐氏子所藏四贤帖

袁说友

十年寻梦旧江湖,岁晚寻幽爱此居。shí nián xún mèng jiù jiāng hú,suì wǎn xún yōu ài cǐ jū。
今日门前山色好,客来衔袖有文书。jīn rì mén qián shān sè hǎo,kè lái xián xiù yǒu wén shū。

题徐氏手帖二首

袁说友

不作朝家青紫绨,笑看金鼎识刀圭。bù zuò cháo jiā qīng zǐ tí,xiào kàn jīn dǐng shí dāo guī。
右军六帖家藏在,乞与安西手自题。yòu jūn liù tiē jiā cáng zài,qǐ yǔ ān xī shǒu zì tí。

题徐氏手帖二首

袁说友

我昔曾窥玉海书,画图今见泽仙癯。wǒ xī céng kuī yù hǎi shū,huà tú jīn jiàn zé xiān qú。
为君持似人间世,凛凛犹堪立懦夫。wèi jūn chí shì rén jiān shì,lǐn lǐn yóu kān lì nuò fū。

叶信父家听琵琶

袁说友

娉婷未嫁惜琵琶,借与诗人着意夸。pīng tíng wèi jià xī pí pá,jiè yǔ shī rén zhe yì kuā。
不数前人推引曲,只矜赵女绮罗花。bù shù qián rén tuī yǐn qū,zhǐ jīn zhào nǚ qǐ luó huā。

观盐井二首

袁说友

桔槔汲水三千丈,顷转轮馀一日回。jú gāo jí shuǐ sān qiān zhàng,qǐng zhuǎn lún yú yī rì huí。
蓑笠傍城埋井底,皮囊挈出卤泉来。suō lì bàng chéng mái jǐng dǐ,pí náng qiè chū lǔ quán lái。

观盐井二首

袁说友

私井公盐日夜煎,力劳功寡废民田。sī jǐng gōng yán rì yè jiān,lì láo gōng guǎ fèi mín tián。
不如大噫驱东海,卷取洪波向蜀川。bù rú dà yī qū dōng hǎi,juǎn qǔ hóng bō xiàng shǔ chuān。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

僵卧谁怜此意真,开门羞见玉为尘。jiāng wò shuí lián cǐ yì zhēn,kāi mén xiū jiàn yù wèi chén。
休穿东郭先生履,要踏蜂巢满地银。xiū chuān dōng guō xiān shēng lǚ,yào tà fēng cháo mǎn dì yín。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

春芽初趁六花光,嫩火新烹唤客尝。chūn yá chū chèn liù huā guāng,nèn huǒ xīn pēng huàn kè cháng。
政藉琼浆浮点乳,浪云胜雪诧馀香。zhèng jí qióng jiāng fú diǎn rǔ,làng yún shèng xuě chà yú xiāng。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

相看景物又年华,淅淅投窗意转嘉。xiāng kàn jǐng wù yòu nián huá,xī xī tóu chuāng yì zhuǎn jiā。
冷落不堪春信晚,稍留六出待梅花。lěng luò bù kān chūn xìn wǎn,shāo liú liù chū dài méi huā。