古诗词

和董显叔韵

袁说友

江南人物在觌面,足以慰予畴昔念。jiāng nán rén wù zài dí miàn,zú yǐ wèi yǔ chóu xī niàn。
识公只在文字间,君子若人今子贱。shí gōng zhǐ zài wén zì jiān,jūn zi ruò rén jīn zi jiàn。
江湖路远睽言谈,八年于外自亦闲。jiāng hú lù yuǎn kuí yán tán,bā nián yú wài zì yì xián。
有时拂拭旧珠玉,端欲论诗伯仲间。yǒu shí fú shì jiù zhū yù,duān yù lùn shī bó zhòng jiān。
公怀席珍方就聘,一航我欲长安近。gōng huái xí zhēn fāng jiù pìn,yī háng wǒ yù zhǎng ān jìn。
只知喜接故人欢,宁羡官高如斗印。zhǐ zhī xǐ jiē gù rén huān,níng xiàn guān gāo rú dòu yìn。
羁怀寂寞逢春光,未著语意何可当。jī huái jì mò féng chūn guāng,wèi zhù yǔ yì hé kě dāng。
下帷诸孙出新句,如茧抽绪思无疆。xià wéi zhū sūn chū xīn jù,rú jiǎn chōu xù sī wú jiāng。
一诗杰出骇奇创,陡觉诗坛群胆丧。yī shī jié chū hài qí chuàng,dǒu jué shī tán qún dǎn sàng。
自怜老退无好怀,语不惊人惭少壮。zì lián lǎo tuì wú hǎo huái,yǔ bù jīng rén cán shǎo zhuàng。
宦情不绝真如丝,有愤莫吐谁与咨。huàn qíng bù jué zhēn rú sī,yǒu fèn mò tǔ shuí yǔ zī。
只今犹得斯人语,剩有风骚同激推。zhǐ jīn yóu dé sī rén yǔ,shèng yǒu fēng sāo tóng jī tuī。
不堪人事长乖处,闻说扁舟复西去。bù kān rén shì zhǎng guāi chù,wén shuō biǎn zhōu fù xī qù。
十年一见意匆匆,更写潇湘别离句。shí nián yī jiàn yì cōng cōng,gèng xiě xiāo xiāng bié lí jù。
男儿气节天所资,道大何计合与违。nán ér qì jié tiān suǒ zī,dào dà hé jì hé yǔ wéi。
但读诗书谈世事,看公衣锦他年归。dàn dú shī shū tán shì shì,kàn gōng yī jǐn tā nián guī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

文帝登虎圈问尉禽兽簿不能对虎圈啬夫对甚悉上拜啬夫为上林令张释之曰今以口辨超迁恐天下争口辨无实遂不拜

袁说友

辨舌机锋锐,言簧巧意倾。biàn shé jī fēng ruì,yán huáng qiǎo yì qīng。
一闻贤者议,众鄙啬夫名。yī wén xián zhě yì,zhòng bǐ sè fū míng。
利口宜深戒,违颜愿力争。lì kǒu yí shēn jiè,wéi yán yuàn lì zhēng。
须知玄默化,帝已久躬行。xū zhī xuán mò huà,dì yǐ jiǔ gōng xíng。

文帝议以贾谊任公卿绛灌冯敬等害之乃毁谊曰洛阳年少擅权于是天子疏之以谊为长沙王太傅

袁说友

诸老谗言入,长沙远地留。zhū lǎo chán yán rù,zhǎng shā yuǎn dì liú。
一闻天子议,众嫉少年谋。yī wén tiān zi yì,zhòng jí shǎo nián móu。
自堕奸谀术,谁宽痛哭忧。zì duò jiān yú shù,shuí kuān tòng kū yōu。
至今言绛灌,犹为孔门羞。zhì jīn yán jiàng guàn,yóu wèi kǒng mén xiū。

张汤治狱皆穷根本上欲释严助伍被汤曰弗诛后不可治巧排大臣益见尊任后以怀诈面欺上使使簿责汤汤为书谢遂自杀

袁说友

最是慈祥日,为臣惨刻闻。zuì shì cí xiáng rì,wèi chén cǎn kè wén。
弯弓屠善类,刺骨见深文。wān gōng tú shàn lèi,cì gǔ jiàn shēn wén。
流毒嗟苛吏,伤恩负此君。liú dú jiē kē lì,shāng ēn fù cǐ jūn。
不知惭簿责,一死尚何云。bù zhī cán bù zé,yī sǐ shàng hé yún。

遇张玉叔荆漕自潼州易节来言蜀人两载前以制帅相期矣

袁说友

上愧三朝老,深惭四蜀民。shàng kuì sān cháo lǎo,shēn cán sì shǔ mín。
君恩无语报,世事有前因。jūn ēn wú yǔ bào,shì shì yǒu qián yīn。
叱驭宁论远,扪参敢爱身。chì yù níng lùn yuǎn,mén cān gǎn ài shēn。
但思强健日,归计莫因循。dàn sī qiáng jiàn rì,guī jì mò yīn xún。

孟子开宰馀杭二首

袁说友

畿邑三年令,先声百里春。jī yì sān nián lìng,xiān shēng bǎi lǐ chūn。
公朝勤恤隐,吾道足亲民。gōng cháo qín xù yǐn,wú dào zú qīn mín。
不作劳人想,犹堪发刃新。bù zuò láo rén xiǎng,yóu kān fā rèn xīn。
从渠清俗论,峨豸已知津。cóng qú qīng sú lùn,é zhì yǐ zhī jīn。

孟子开宰馀杭二首

袁说友

得友宁论少,登门不愧迟。dé yǒu níng lùn shǎo,dēng mén bù kuì chí。
交游今有几,襟抱独相期。jiāo yóu jīn yǒu jǐ,jīn bào dú xiāng qī。
笑我方椎钝,如公政骤驰。xiào wǒ fāng chuí dùn,rú gōng zhèng zhòu chí。
我今怀旧意,不敢爱于诗。wǒ jīn huái jiù yì,bù gǎn ài yú shī。

武康县治松桂林二首

袁说友

松桂论交久,诗书造道深。sōng guì lùn jiāo jiǔ,shī shū zào dào shēn。
犹于官事日,不忘岁寒心。yóu yú guān shì rì,bù wàng suì hán xīn。
此地赓酬句,他年蔽芾阴。cǐ dì gēng chóu jù,tā nián bì fèi yīn。
男邦有佳政,应促诏纶音。nán bāng yǒu jiā zhèng,yīng cù zhào lún yīn。

武康县治松桂林二首

袁说友

诗竞山川秀,亭随草木新。shī jìng shān chuān xiù,tíng suí cǎo mù xīn。
弦歌鲁言偃,吏隐汉梅真。xián gē lǔ yán yǎn,lì yǐn hàn méi zhēn。
淇苑雪霜操,广寒宫殿春。qí yuàn xuě shuāng cāo,guǎng hán gōng diàn chūn。
相望不百里,一苇要身亲。xiāng wàng bù bǎi lǐ,yī wěi yào shēn qīn。

遗云液新醇花胯正焙于制幕

袁说友

彦聚有英伦,公馀无杂宾。yàn jù yǒu yīng lún,gōng yú wú zá bīn。
一樽云送液,寸玉雪先春。yī zūn yún sòng yè,cùn yù xuě xiān chūn。
浮蚁酒中圣,团龙天上珍。fú yǐ jiǔ zhōng shèng,tuán lóng tiān shàng zhēn。
遣之陪幕府,聊以款车巾。qiǎn zhī péi mù fǔ,liáo yǐ kuǎn chē jīn。

曾同年南仲至自德清二首

袁说友

岁月飞梭疾,交游旧雨疏。suì yuè fēi suō jí,jiāo yóu jiù yǔ shū。
故人欣戾止,之子最相于。gù rén xīn lì zhǐ,zhī zi zuì xiāng yú。
话旧须樽酒,奔忙缺饭蔬。huà jiù xū zūn jiǔ,bēn máng quē fàn shū。
不酬千种意,空寄一行书。bù chóu qiān zhǒng yì,kōng jì yī xíng shū。

曾同年南仲至自德清二首

袁说友

老去慵驰骛,诗来慰阔疏。lǎo qù yōng chí wù,shī lái wèi kuò shū。
吾庐聊复尔,仁里盍依于。wú lú liáo fù ěr,rén lǐ hé yī yú。
乞米惭书帖,呼儿笑撷蔬。qǐ mǐ cán shū tiē,hū ér xiào xié shū。
强吟须撚句,博得玉钩书。qiáng yín xū niǎn jù,bó dé yù gōu shū。

和同年张唐英怀弟晋英韵二首

袁说友

旧学知何补,丹心早已平。jiù xué zhī hé bǔ,dān xīn zǎo yǐ píng。
过从欣故侣,慨慕熟英声。guò cóng xīn gù lǚ,kǎi mù shú yīng shēng。
笑洽愁肠释,诗来俗眼清。xiào qià chóu cháng shì,shī lái sú yǎn qīng。
君家好兄弟,何愧洛中程。jūn jiā hǎo xiōng dì,hé kuì luò zhōng chéng。

和同年张唐英怀弟晋英韵二首

袁说友

嗜利终羞涩,论交愧懒昏。shì lì zhōng xiū sè,lùn jiāo kuì lǎn hūn。
日高忺闭户,客至倦迎门。rì gāo xiān bì hù,kè zhì juàn yíng mén。
多谢铿金语,来如挟纩温。duō xiè kēng jīn yǔ,lái rú xié kuàng wēn。
穷年得佳友,花柳乐村村。qióng nián dé jiā yǒu,huā liǔ lè cūn cūn。

和唐英韵

袁说友

客久催归驭,愁牢爱大杯。kè jiǔ cuī guī yù,chóu láo ài dà bēi。
骊驹勤咏叹,行李尚淹回。lí jū qín yǒng tàn,xíng lǐ shàng yān huí。
皇甫有书至,盖公何日来。huáng fǔ yǒu shū zhì,gài gōng hé rì lái。
巾车莫濡滞,只此趣盐梅。jīn chē mò rú zhì,zhǐ cǐ qù yán méi。

和丁端叔九日韵

袁说友

风雨重阳候,旌旗五客游。fēng yǔ zhòng yáng hòu,jīng qí wǔ kè yóu。
清樽烦卜夜,归鬓但惊秋。qīng zūn fán bo yè,guī bìn dàn jīng qiū。
薄暮霭云散,倾城终日留。báo mù ǎi yún sàn,qīng chéng zhōng rì liú。
晚楼东望际,萸菊故园丘。wǎn lóu dōng wàng jì,yú jú gù yuán qiū。