古诗词

题天衣寺

袁说友

稽山道上多名迹,万顷湖光衬山色。jī shān dào shàng duō míng jì,wàn qǐng hú guāng chèn shān sè。
云蒸雾集累千年,屈指风流几人物。yún zhēng wù jí lèi qiān nián,qū zhǐ fēng liú jǐ rén wù。
平生佳处身曾经,赖此泉石供馀龄。píng shēng jiā chù shēn céng jīng,lài cǐ quán shí gōng yú líng。
爱山何惜买山费,明珠不博娉与婷。ài shān hé xī mǎi shān fèi,míng zhū bù bó pīng yǔ tíng。
我闻天衣最奇绝,万顷清凉扫烦热。wǒ wén tiān yī zuì qí jué,wàn qǐng qīng liáng sǎo fán rè。
持经夜半鸟鼠听,忽睹金仙起还灭。chí jīng yè bàn niǎo shǔ tīng,hū dǔ jīn xiān qǐ hái miè。
把茅从此成开山,法华妙果僧中贤。bǎ máo cóng cǐ chéng kāi shān,fǎ huá miào guǒ sēng zhōng xián。
当时十诏徵不起,神奇变化泥生莲。dāng shí shí zhào zhēng bù qǐ,shén qí biàn huà ní shēng lián。
山神谨护泥封诏,独有遗风传内教。shān shén jǐn hù ní fēng zhào,dú yǒu yí fēng chuán nèi jiào。
袈裟金缕照琉璃,时放祥光蔽云物。jiā shā jīn lǚ zhào liú lí,shí fàng xiáng guāng bì yún wù。
我来官守无时闲,著脚未历城南山。wǒ lái guān shǒu wú shí xián,zhù jiǎo wèi lì chéng nán shān。
区区俗眼空自翳,耿耿此意如循环。qū qū sú yǎn kōng zì yì,gěng gěng cǐ yì rú xún huán。
我心岂是真如石,惭愧新诗与推激。wǒ xīn qǐ shì zhēn rú shí,cán kuì xīn shī yǔ tuī jī。
自怜未到此山中,想见入山深未得。zì lián wèi dào cǐ shān zhōng,xiǎng jiàn rù shān shēn wèi dé。
要令攻俗如攻城,兹游约与秋风迎。yào lìng gōng sú rú gōng chéng,zī yóu yuē yǔ qiū fēng yíng。
吾曹岂办痴儿事,为君一醉南湖清。wú cáo qǐ bàn chī ér shì,wèi jūn yī zuì nán hú qīng。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和人怀归

袁说友

宦海风波恶,穷途故旧新。huàn hǎi fēng bō è,qióng tú gù jiù xīn。
匹夫犹按剑,夜璧莫投人。pǐ fū yóu àn jiàn,yè bì mò tóu rén。
狎水舟沈羽,防城口累身。xiá shuǐ zhōu shěn yǔ,fáng chéng kǒu lèi shēn。
归来老丘壑,一笑乐吾真。guī lái lǎo qiū hè,yī xiào lè wú zhēn。

和林子长家庭韵

袁说友

诸郎方竞秀,兰玉谢庭家。zhū láng fāng jìng xiù,lán yù xiè tíng jiā。
国士无双誉,蟾宫第一花。guó shì wú shuāng yù,chán gōng dì yī huā。
侍嫔歌采苢,笄鬓绾堆鸦。shì pín gē cǎi yǐ,jī bìn wǎn duī yā。
已办如椽笔,绵绵赋瓞瓜。yǐ bàn rú chuán bǐ,mián mián fù dié guā。

和惠老自上方来住广福寺

袁说友

岁晚逢三友,身闲爱一丘。suì wǎn féng sān yǒu,shēn xián ài yī qiū。
喜闻孤锡至,又向白蘋留。xǐ wén gū xī zhì,yòu xiàng bái píng liú。
失笑拈花手,无人野渡舟。shī xiào niān huā shǒu,wú rén yě dù zhōu。
个中须具眼,著语待公酬。gè zhōng xū jù yǎn,zhù yǔ dài gōng chóu。

乡人徐辩道见过自云有升平遗策当挟之西游乞诗祖行聊作一首

袁说友

乡翁初识面,独往定何如。xiāng wēng chū shí miàn,dú wǎng dìng hé rú。
客舍风霜急,权门韦布疏。kè shě fēng shuāng jí,quán mén wéi bù shū。
北书应有犬,南食尚无鱼。běi shū yīng yǒu quǎn,nán shí shàng wú yú。
身外只遗策,苍苔空故庐。shēn wài zhǐ yí cè,cāng tái kōng gù lú。

故人爽贷粟之约

袁说友

小泊渔舟晚,春风燕子回。xiǎo pō yú zhōu wǎn,chūn fēng yàn zi huí。
从渠三月约,误我一舟来。cóng qú sān yuè yuē,wù wǒ yī zhōu lái。
风雨故相厄,溪山犹可陪。fēng yǔ gù xiāng è,xī shān yóu kě péi。
人生竟何有,此抱向谁开。rén shēng jìng hé yǒu,cǐ bào xiàng shuí kāi。

谢王进士惠近作

袁说友

秋入淮乡老,风连塞雁悲。qiū rù huái xiāng lǎo,fēng lián sāi yàn bēi。
一书烦故旧,七字更新奇。yī shū fán gù jiù,qī zì gèng xīn qí。
我已归帆日,公方客馆时。wǒ yǐ guī fān rì,gōng fāng kè guǎn shí。
天涯每相遇,不敢爱于诗。tiān yá měi xiāng yù,bù gǎn ài yú shī。

谢李兼善书库寄近作

袁说友

笔下陈无己,香分一瓣奇。bǐ xià chén wú jǐ,xiāng fēn yī bàn qí。
有孙今见嫡,得髓政忘皮。yǒu sūn jīn jiàn dí,dé suǐ zhèng wàng pí。
怀旧书来日,惊人语妙时。huái jiù shū lái rì,jīng rén yǔ miào shí。
犹思频咀嚼,咽子百篇诗。yóu sī pín jǔ jué,yàn zi bǎi piān shī。

谢赵周锡制干和篇

袁说友

甫掷抛砖句,俄惊翻水成。fǔ zhì pāo zhuān jù,é jīng fān shuǐ chéng。
源泉夸敏思,击钵噤无声。yuán quán kuā mǐn sī,jī bō jìn wú shēng。
白玉雕镌巧,黄金煅炼精。bái yù diāo juān qiǎo,huáng jīn duàn liàn jīng。
我惭非腹稿,不复敢披呈。wǒ cán fēi fù gǎo,bù fù gǎn pī chéng。

疑独学录屡过仆言诗又遗以成编盖区区每有意于此而拙无佳语为大恨因作鄙言奉报

袁说友

初闻富经术,颇复事风骚。chū wén fù jīng shù,pǒ fù shì fēng sāo。
作者意不尽,斯人才已高。zuò zhě yì bù jǐn,sī rén cái yǐ gāo。
大编来警策,短发对爬搔。dà biān lái jǐng cè,duǎn fā duì pá sāo。
好语远相避,独怜曾几遭。hǎo yǔ yuǎn xiāng bì,dú lián céng jǐ zāo。

泊金陵得仲元书

袁说友

亲戚不忍别,弟兄那可离。qīn qī bù rěn bié,dì xiōng nà kě lí。
枕边鸿雁信,天外鹡鸰诗。zhěn biān hóng yàn xìn,tiān wài jí líng shī。
老大须长健,音书莫较迟。lǎo dà xū zhǎng jiàn,yīn shū mò jiào chí。
今朝万金至,无语不成思。jīn cháo wàn jīn zhì,wú yǔ bù chéng sī。

兴化吴宰商卿来书

袁说友

百里报消息,一缄劳寄驰。bǎi lǐ bào xiāo xī,yī jiān láo jì chí。
但知怀旧切,犹恨得书迟。dàn zhī huái jiù qiè,yóu hèn dé shū chí。
儒者可言政,怀邦当易为。rú zhě kě yán zhèng,huái bāng dāng yì wèi。
问君安否外,别后几篇诗。wèn jūn ān fǒu wài,bié hòu jǐ piān shī。

读书

袁说友

宦牒刚驰逐,篇章半扫除。huàn dié gāng chí zhú,piān zhāng bàn sǎo chú。
稍寻无事日,重理旧诗书。shāo xún wú shì rì,zhòng lǐ jiù shī shū。
笔砚寒灯寂,轩窗昼景舒。bǐ yàn hán dēng jì,xuān chuāng zhòu jǐng shū。
政须堂下问,糟粕意何如。zhèng xū táng xià wèn,zāo pò yì hé rú。

持课

袁说友

梦接三乘境,香胜一炷薰。mèng jiē sān chéng jìng,xiāng shèng yī zhù xūn。
风窗独趺坐,鸟雀听声闻。fēng chuāng dú fū zuò,niǎo què tīng shēng wén。
目想金刚会,心存贝叶文。mù xiǎng jīn gāng huì,xīn cún bèi yè wén。
稍蠲烦恼毒,天雨看缤纷。shāo juān fán nǎo dú,tiān yǔ kàn bīn fēn。

周可大携子入山读书

袁说友

一日不觌面,三秋应动心。yī rì bù dí miàn,sān qiū yīng dòng xīn。
刚闻将子去,又惯入山深。gāng wén jiāng zi qù,yòu guàn rù shān shēn。
饭饱群书乐,窗闲万竹阴。fàn bǎo qún shū lè,chuāng xián wàn zhú yīn。
扁舟才十里,得得要相寻。biǎn zhōu cái shí lǐ,dé dé yào xiāng xún。

训子

袁说友

投老寻三窟,传家只一经。tóu lǎo xún sān kū,chuán jiā zhǐ yī jīng。
呼儿亲料理,开卷熟叮咛。hū ér qīn liào lǐ,kāi juǎn shú dīng níng。
我已头居白,谁堪芥拾青。wǒ yǐ tóu jū bái,shuí kān jiè shí qīng。
颇怀兰与玉,长忆谢家庭。pǒ huái lán yǔ yù,zhǎng yì xiè jiā tíng。