古诗词

扬州堡寨

袁说友

西风一舸来扬州,疋马直上新城头。xī fēng yī gě lái yáng zhōu,pǐ mǎ zhí shàng xīn chéng tóu。
环城九里十六步,一一峭壁临深沟。huán chéng jiǔ lǐ shí liù bù,yī yī qiào bì lín shēn gōu。
俄焉唯喏两军士,众手指示陈其由。é yān wéi nuò liǎng jūn shì,zhòng shǒu zhǐ shì chén qí yóu。
扬鞭试问筑城意,曰堡曰寨何所谋。yáng biān shì wèn zhù chéng yì,yuē bǎo yuē zhài hé suǒ móu。
诵言长淮十六郡,天险地利兹其尤。sòng yán zhǎng huái shí liù jùn,tiān xiǎn dì lì zī qí yóu。
江横万里限南北,藉此屏翰屯咽喉。jiāng héng wàn lǐ xiàn nán běi,jí cǐ píng hàn tún yàn hóu。
向来强敌蹈此境,夜半一叱遭虔刘。xiàng lái qiáng dí dǎo cǐ jìng,yè bàn yī chì zāo qián liú。
平畴旷野不可限,一城未足防侵牟。píng chóu kuàng yě bù kě xiàn,yī chéng wèi zú fáng qīn móu。
高城西北古城后,因势决策成楚丘。gāo chéng xī běi gǔ chéng hòu,yīn shì jué cè chéng chǔ qiū。
四门大开楼橹备,中有万甲藏戈矛。sì mén dà kāi lóu lǔ bèi,zhōng yǒu wàn jiǎ cáng gē máo。
譬如一铠何足恃,被之重铠前无忧。pì rú yī kǎi hé zú shì,bèi zhī zhòng kǎi qián wú yōu。
乃知旧臣建议仅出此,我亦策马嗟去休。nǎi zhī jiù chén jiàn yì jǐn chū cǐ,wǒ yì cè mǎ jiē qù xiū。
不知城二势则一,添足画蛇真赘疣。bù zhī chéng èr shì zé yī,tiān zú huà shé zhēn zhuì yóu。
君不见紫岩先生昔经理,钓桥深堑先防秋。jūn bù jiàn zǐ yán xiān shēng xī jīng lǐ,diào qiáo shēn qiàn xiān fáng qiū。
当时方略岂不究,而使浪策为今羞。dāng shí fāng lüè qǐ bù jiū,ér shǐ làng cè wèi jīn xiū。
吁哉成事不复说,只恐说计无时酬。xū zāi chéng shì bù fù shuō,zhǐ kǒng shuō jì wú shí chóu。
书生衔命偶经履,一见敢谓可与不。shū shēng xián mìng ǒu jīng lǚ,yī jiàn gǎn wèi kě yǔ bù。
世间万事一笑里,轻帆送我催行舟。shì jiān wàn shì yī xiào lǐ,qīng fān sòng wǒ cuī xíng zhōu。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

过忠州酆都观

袁说友

古柏修篁万木颠,盘山百折叩真仙。gǔ bǎi xiū huáng wàn mù diān,pán shān bǎi zhé kòu zhēn xiān。
便疑脚踏如来地,已觉身游洞府天。biàn yí jiǎo tà rú lái dì,yǐ jué shēn yóu dòng fǔ tiān。
空翠遐观浮海日,偃云时汲濯缨泉。kōng cuì xiá guān fú hǎi rì,yǎn yún shí jí zhuó yīng quán。
我来只恨无仙骨,未必丹炉不再燃。wǒ lái zhǐ hèn wú xiān gǔ,wèi bì dān lú bù zài rán。

和野堂僧子惠韵

袁说友

与公林下昔闲人,别后书来意转亲。yǔ gōng lín xià xī xián rén,bié hòu shū lái yì zhuǎn qīn。
老去兴怀空缱绻,诗来得句爱清新。lǎo qù xīng huái kōng qiǎn quǎn,shī lái dé jù ài qīng xīn。
眼看吴地千峰月,心在苕溪一钓纶。yǎn kàn wú dì qiān fēng yuè,xīn zài sháo xī yī diào lún。
犹得支郎消息好,锦囊时寄笔端春。yóu dé zhī láng xiāo xī hǎo,jǐn náng shí jì bǐ duān chūn。

坚老住广福

袁说友

高僧七十未龙钟,飞锡飘然百里中。gāo sēng qī shí wèi lóng zhōng,fēi xī piāo rán bǎi lǐ zhōng。
正欲逢场施手段,不妨临老入花丛。zhèng yù féng chǎng shī shǒu duàn,bù fáng lín lǎo rù huā cóng。
把茅便可传宗旨,一钵由来是祖风。bǎ máo biàn kě chuán zōng zhǐ,yī bō yóu lái shì zǔ fēng。
直要空门高着眼,看渠拍手任西东。zhí yào kōng mén gāo zhe yǎn,kàn qú pāi shǒu rèn xī dōng。

饭西湖兜率寺

袁说友

风炉煮饼梵王家,一日平湖十里赊。fēng lú zhǔ bǐng fàn wáng jiā,yī rì píng hú shí lǐ shē。
游子政须供杖屦,老僧应有痼烟霞。yóu zi zhèng xū gōng zhàng jù,lǎo sēng yīng yǒu gù yān xiá。
绝知咳唾新珠玉,想见冰霜绕齿牙。jué zhī ké tuò xīn zhū yù,xiǎng jiàn bīng shuāng rào chǐ yá。
我恨三山无路到,望中赢得眼昏花。wǒ hèn sān shān wú lù dào,wàng zhōng yíng dé yǎn hūn huā。

题净相寺

袁说友

清诗冷阁更佳名,一段家风太瘦生。qīng shī lěng gé gèng jiā míng,yī duàn jiā fēng tài shòu shēng。
东老悬知有馀乐,西湖今可问前盟。dōng lǎo xuán zhī yǒu yú lè,xī hú jīn kě wèn qián méng。
年来信觉青山好,老去休惊白发更。nián lái xìn jué qīng shān hǎo,lǎo qù xiū jīng bái fā gèng。
欲识个中无尽意,挑包急急看吾行。yù shí gè zhōng wú jǐn yì,tiāo bāo jí jí kàn wú xíng。

过怀安军云顶寺

袁说友

拂云绝顶俯金渊,直上重山最上颠。fú yún jué dǐng fǔ jīn yuān,zhí shàng zhòng shān zuì shàng diān。
一佛向来临大地,万松今独近高天。yī fú xiàng lái lín dà dì,wàn sōng jīn dú jìn gāo tiān。
枯楠夭矫浑生意,断石盘陀几合年。kū nán yāo jiǎo hún shēng yì,duàn shí pán tuó jǐ hé nián。
大士重来闻嘱付,毫光端欲扫烽烟。dà shì zhòng lái wén zhǔ fù,háo guāng duān yù sǎo fēng yān。

季提刑自夔宪知常德府

袁说友

十年踪迹两参商,解后天涯一咏觞。shí nián zōng jì liǎng cān shāng,jiě hòu tiān yá yī yǒng shāng。
老景不堪朋旧别,客怀惟觉岁时长。lǎo jǐng bù kān péng jiù bié,kè huái wéi jué suì shí zhǎng。
猛辞蜀道浮江白,稳上吴船逆诏黄。měng cí shǔ dào fú jiāng bái,wěn shàng wú chuán nì zhào huáng。
我欲著鞭归路日,更期相过水云乡。wǒ yù zhù biān guī lù rì,gèng qī xiāng guò shuǐ yún xiāng。

送资深知潼川府

袁说友

昔日班行忆旧游,天涯今已说离愁。xī rì bān xíng yì jiù yóu,tiān yá jīn yǐ shuō lí chóu。
珠玑咳唾频倾倒,风月江山几倡酬。zhū jī ké tuò pín qīng dào,fēng yuè jiāng shān jǐ chàng chóu。
三接自应还北阙,一麾犹欲惠东州。sān jiē zì yīng hái běi quē,yī huī yóu yù huì dōng zhōu。
与君久赋莼鲈约,更约同登竹笮舟。yǔ jūn jiǔ fù chún lú yuē,gèng yuē tóng dēng zhú zé zhōu。

赠相士林石

袁说友

岂是无仙骨,平生百念轻。qǐ shì wú xiān gǔ,píng shēng bǎi niàn qīng。
但存方寸地,吾不计前程。dàn cún fāng cùn dì,wú bù jì qián chéng。

题关都官西湖孤山四照阁图

袁说友

三贤堂趣远,四照阁诗传。sān xián táng qù yuǎn,sì zhào gé shī chuán。
高节无人继,孤山只俨然。gāo jié wú rén jì,gū shān zhǐ yǎn rán。

跋本朝六名公帖

袁说友

道丧嗟耆旧,人亡独简编。dào sàng jiē qí jiù,rén wáng dú jiǎn biān。
家藏六君帖,何必万人传。jiā cáng liù jūn tiē,hé bì wàn rén chuán。

用谢艮斋韵题欧阳长老墨梅

袁说友

误墨虽藏白,飞埃欲敛昏。wù mò suī cáng bái,fēi āi yù liǎn hūn。
谁将草玄手,着意写前村。shuí jiāng cǎo xuán shǒu,zhe yì xiě qián cūn。

用谢艮斋韵题欧阳长老墨梅

袁说友

屏灯红灼烁,窗月正黄昏。píng dēng hóng zhuó shuò,chuāng yuè zhèng huáng hūn。
印出横斜影,分明竹外村。yìn chū héng xié yǐng,fēn míng zhú wài cūn。

用谢艮斋韵题欧阳长老墨梅

袁说友

溪藤横翠约,老眼颇眵昏。xī téng héng cuì yuē,lǎo yǎn pǒ chī hūn。
唤入凌烟后,江村不是村。huàn rù líng yān hòu,jiāng cūn bù shì cūn。

用杨诚斋韵再题欧阳长老墨梅

袁说友

红妆夸睡足,粉额趁颜开。hóng zhuāng kuā shuì zú,fěn é chèn yán kāi。
惟有江梅样,蛾眉淡拂来。wéi yǒu jiāng méi yàng,é méi dàn fú lái。