古诗词

送周可大守通州

袁说友

丈夫忧国如忧身,疴痒疾痛均伤生。zhàng fū yōu guó rú yōu shēn,kē yǎng jí tòng jūn shāng shēng。
胸中百药寒凉明,有疾一试真权衡。xiōng zhōng bǎi yào hán liáng míng,yǒu jí yī shì zhēn quán héng。
我观周郎真豪英,落落磊磊通而清。wǒ guān zhōu láng zhēn háo yīng,luò luò lěi lěi tōng ér qīng。
少年志欲天下平,夜光无因匹夫惊。shǎo nián zhì yù tiān xià píng,yè guāng wú yīn pǐ fū jīng。
万卷堆胸兀相撑,尚论千载欣谈兵。wàn juǎn duī xiōng wù xiāng chēng,shàng lùn qiān zài xīn tán bīng。
不堪北首瞻神京,抵掌不平中屡鸣。bù kān běi shǒu zhān shén jīng,dǐ zhǎng bù píng zhōng lǚ míng。
老来符竹疏新荣,捧檄正须堪一行。lǎo lái fú zhú shū xīn róng,pěng xí zhèng xū kān yī xíng。
舌翻衮衮倾波瀛,察讥之说何铿鍧。shé fān gǔn gǔn qīng bō yíng,chá jī zhī shuō hé kēng hōng。
龙头悦怿意若迎,领略健论心为倾。lóng tóu yuè yì yì ruò yíng,lǐng lüè jiàn lùn xīn wèi qīng。
朱轓好去方北征,黄堂暇日烦经营。zhū fān hǎo qù fāng běi zhēng,huáng táng xiá rì fán jīng yíng。
老狐恋恋巢穴成,两雏竞斗夸纷争。lǎo hú liàn liàn cháo xué chéng,liǎng chú jìng dòu kuā fēn zhēng。
料公志略须纵横,边尘一洗诛长鲸。liào gōng zhì lüè xū zòng héng,biān chén yī xǐ zhū zhǎng jīng。
片言定可攻聊城,覆巢熏穴无馀氓。piàn yán dìng kě gōng liáo chéng,fù cháo xūn xué wú yú máng。
牢盆细务毋太萦,簿书期会毋留情。láo pén xì wù wú tài yíng,bù shū qī huì wú liú qíng。
只今了却功与名,大副昔年梁楚声。zhǐ jīn le què gōng yǔ míng,dà fù xī nián liáng chǔ shēng。
我来踪迹水上萍,与公相望几连甍。wǒ lái zōng jì shuǐ shàng píng,yǔ gōng xiāng wàng jǐ lián méng。
交情契合逾弟兄,颉颃上下相嘲评。jiāo qíng qì hé yú dì xiōng,jié háng shàng xià xiāng cháo píng。
有时立论披腹呈,彼此浩气俱峥嵘。yǒu shí lì lùn pī fù chéng,bǐ cǐ hào qì jù zhēng róng。
公今事业行轩轰,我怀礧磈方聋盲。gōng jīn shì yè xíng xuān hōng,wǒ huái léi wěi fāng lóng máng。
愿公不负忠与诚,归来阔步名公卿。yuàn gōng bù fù zhōng yǔ chéng,guī lái kuò bù míng gōng qīng。
愿我百念一羽轻,公乎访我惟岩耕。yuàn wǒ bǎi niàn yī yǔ qīng,gōng hū fǎng wǒ wéi yán gēng。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

霞山叶学谕家梅下饮二首

袁说友

岁阑何地看梅花,霜日新晴晚更嘉。suì lán hé dì kàn méi huā,shuāng rì xīn qíng wǎn gèng jiā。
古观去寻寒士屋,山园来近旧人家。gǔ guān qù xún hán shì wū,shān yuán lái jìn jiù rén jiā。
香传细密闻仍久,影倒高深落又斜。xiāng chuán xì mì wén réng jiǔ,yǐng dào gāo shēn luò yòu xié。
同是溪南闲澹者,暂时相赏醉无哗。tóng shì xī nán xián dàn zhě,zàn shí xiāng shǎng zuì wú huā。

霞山叶学谕家梅下饮二首

袁说友

不待梅梢三两花,任他酒薄漫殽嘉。bù dài méi shāo sān liǎng huā,rèn tā jiǔ báo màn xiáo jiā。
恍然灵运穿林屐,妙矣王维入画家。huǎng rán líng yùn chuān lín jī,miào yǐ wáng wéi rù huà jiā。
静听喔咿鸡唱晓,明分疏落雁行斜。jìng tīng ō yī jī chàng xiǎo,míng fēn shū luò yàn xíng xié。
醉吟却是寻芳客,借取残冬一笑哗。zuì yín què shì xún fāng kè,jiè qǔ cán dōng yī xiào huā。

同子隆次公小饮

袁说友

老境昏昏只醉眠,不知门外艳阳天。lǎo jìng hūn hūn zhǐ zuì mián,bù zhī mén wài yàn yáng tiān。
奚为有客携壶至,又以闲人到酒边。xī wèi yǒu kè xié hú zhì,yòu yǐ xián rén dào jiǔ biān。
山路试登桃映日,溪城一望草如烟。shān lù shì dēng táo yìng rì,xī chéng yī wàng cǎo rú yān。
春分花事今多少,未觉心情胜去年。chūn fēn huā shì jīn duō shǎo,wèi jué xīn qíng shèng qù nián。

送彭世昌山台小饮

袁说友

象山只在水西头,云木犹高瀑更流。xiàng shān zhǐ zài shuǐ xī tóu,yún mù yóu gāo pù gèng liú。
往事何能话师友,时情徒与惜交游。wǎng shì hé néng huà shī yǒu,shí qíng tú yǔ xī jiāo yóu。
东风又绿溪边草,明月还归天际舟。dōng fēng yòu lǜ xī biān cǎo,míng yuè hái guī tiān jì zhōu。
白发苍颜吾亦老,一尊台上洗春愁。bái fā cāng yán wú yì lǎo,yī zūn tái shàng xǐ chūn chóu。

登第一山

袁说友

极目俄登最上岩,秋风衰草塞云闲。jí mù é dēng zuì shàng yán,qiū fēng shuāi cǎo sāi yún xián。
漫游江浙几千里,今识东南第一山。màn yóu jiāng zhè jǐ qiān lǐ,jīn shí dōng nán dì yī shān。
志士逢时宁恨晚,壮怀有泪不须潸。zhì shì féng shí níng hèn wǎn,zhuàng huái yǒu lèi bù xū shān。
兴亡自古知多少,天道何曾不好还。xīng wáng zì gǔ zhī duō shǎo,tiān dào hé céng bù hǎo hái。

和南伯山行韵二首

袁说友

日日登山复下山,崎岖分寸绝难攀。rì rì dēng shān fù xià shān,qí qū fēn cùn jué nán pān。
已无鱼腹江湖虑,肯怯羊肠道路弯。yǐ wú yú fù jiāng hú lǜ,kěn qiè yáng cháng dào lù wān。
满目诗材供客子,一杯醽醁染衰颜。mǎn mù shī cái gōng kè zi,yī bēi líng lù rǎn shuāi yán。
四方弧矢男儿事,扪尽参墟莫畏艰。sì fāng hú shǐ nán ér shì,mén jǐn cān xū mò wèi jiān。

和南伯山行韵二首

袁说友

千峰踏尽又层坡,冠染征尘不暇峨。qiān fēng tà jǐn yòu céng pō,guān rǎn zhēng chén bù xiá é。
佳处赏心惟酒尔,愁时引睡奈诗何。jiā chù shǎng xīn wéi jiǔ ěr,chóu shí yǐn shuì nài shī hé。
憩亭尚远日先暮,脚力已穷山更多。qì tíng shàng yuǎn rì xiān mù,jiǎo lì yǐ qióng shān gèng duō。
白发对山聊自醉,如公自富郢中歌。bái fā duì shān liáo zì zuì,rú gōng zì fù yǐng zhōng gē。

游金焦二山至汲江亭用前韵

袁说友

江山万里忆徐州,十月迎风度小舟。jiāng shān wàn lǐ yì xú zhōu,shí yuè yíng fēng dù xiǎo zhōu。
极目不知天外景,乱云遥接水中丘。jí mù bù zhī tiān wài jǐng,luàn yún yáo jiē shuǐ zhōng qiū。
此身五十昔未到,著语再三今可酬。cǐ shēn wǔ shí xī wèi dào,zhù yǔ zài sān jīn kě chóu。
欲把边尘聊一洗,只今更吸大江流。yù bǎ biān chén liáo yī xǐ,zhǐ jīn gèng xī dà jiāng liú。

过扬州平山堂邂逅许深父主漕

袁说友

平生踪迹半江湖,岁晚淮乡识旧都。píng shēng zōng jì bàn jiāng hú,suì wǎn huái xiāng shí jiù dōu。
小却车尘行复止,要看山色有还无。xiǎo què chē chén xíng fù zhǐ,yào kàn shān sè yǒu hái wú。
关山回首嗟何限,风景于人岂不殊。guān shān huí shǒu jiē hé xiàn,fēng jǐng yú rén qǐ bù shū。
犹得故人谈世事,金城方略政堪图。yóu dé gù rén tán shì shì,jīn chéng fāng lüè zhèng kān tú。

泊姑苏馆

袁说友

冲风挟雨到苏州,赢得樯乌半日留。chōng fēng xié yǔ dào sū zhōu,yíng dé qiáng wū bàn rì liú。
岂是甘棠无剪伐,浪持使节几经由。qǐ shì gān táng wú jiǎn fá,làng chí shǐ jié jǐ jīng yóu。
群观底事多耆老,一笑犹能认故侯。qún guān dǐ shì duō qí lǎo,yī xiào yóu néng rèn gù hóu。
回首齐云旧游处,西山端欲送行舟。huí shǒu qí yún jiù yóu chù,xī shān duān yù sòng xíng zhōu。

游沧浪亭

袁说友

出门犹未识沧浪,胜日能销一咏觞。chū mén yóu wèi shí cāng làng,shèng rì néng xiāo yī yǒng shāng。
绿障千峦森羽戟,翠绡十顷飐池塘。lǜ zhàng qiān luán sēn yǔ jǐ,cuì xiāo shí qǐng zhǎn chí táng。
清谈杖履穷幽径,归路篮舆带夕阳。qīng tán zhàng lǚ qióng yōu jìng,guī lù lán yú dài xī yáng。
岂是此缨无地濯,可怜长说簿书忙。qǐ shì cǐ yīng wú dì zhuó,kě lián zhǎng shuō bù shū máng。

和应宪使游沧浪亭韵

袁说友

使星两两照前山,笔下高吟万选钱。shǐ xīng liǎng liǎng zhào qián shān,bǐ xià gāo yín wàn xuǎn qián。
绝景政须终日款,兹游真可以诗传。jué jǐng zhèng xū zhōng rì kuǎn,zī yóu zhēn kě yǐ shī chuán。
深林遇雨排清昼,晚日迎风浸碧烟。shēn lín yù yǔ pái qīng zhòu,wǎn rì yíng fēng jìn bì yān。
千载不浑亭下水,俯栏犹得继前贤。qiān zài bù hún tíng xià shuǐ,fǔ lán yóu dé jì qián xián。

和韩倅沧浪亭韵

袁说友

平生公赏最岩居,肯作痴儿失故吾。píng shēng gōng shǎng zuì yán jū,kěn zuò chī ér shī gù wú。
正尔不堪尘满面,为君何惜酒随车。zhèng ěr bù kān chén mǎn miàn,wèi jūn hé xī jiǔ suí chē。
十年夜隔青藜杖,一日身游碧玉壶。shí nián yè gé qīng lí zhàng,yī rì shēn yóu bì yù hú。
莫道欲归归未得,买山作计定何如。mò dào yù guī guī wèi dé,mǎi shān zuò jì dìng hé rú。

春日怀钱塘西湖

袁说友

只今春色满皇州,料得西湖已纵游。zhǐ jīn chūn sè mǎn huáng zhōu,liào dé xī hú yǐ zòng yóu。
出郭竞联城下骑,循堤同上柳边舟。chū guō jìng lián chéng xià qí,xún dī tóng shàng liǔ biān zhōu。
恨无两翼从渠去,曾有诸公念我不。hèn wú liǎng yì cóng qú qù,céng yǒu zhū gōng niàn wǒ bù。
到底长安风物外,远方何敢诧遨头。dào dǐ zhǎng ān fēng wù wài,yuǎn fāng hé gǎn chà áo tóu。

和董显之留西湖韵

袁说友

开门喜得故人音,访我浮生一旅亭。kāi mén xǐ dé gù rén yīn,fǎng wǒ fú shēng yī lǚ tíng。
老大区区惊岁月,功名落落负簪缨。lǎo dà qū qū jīng suì yuè,gōng míng luò luò fù zān yīng。
有谁知己头空白,举世如君眼独青。yǒu shuí zhī jǐ tóu kōng bái,jǔ shì rú jūn yǎn dú qīng。
羡子百篇诗在手,湖山相望不胜情。xiàn zi bǎi piān shī zài shǒu,hú shān xiāng wàng bù shèng qíng。