古诗词

题王顺伯秘书所藏兰亭修禊帖

袁说友

永和九年暮春日,兰亭修禊群贤集。yǒng hé jiǔ nián mù chūn rì,lán tíng xiū xì qún xián jí。
含毫欲下意已先,媚日暄风佐摇笔。hán háo yù xià yì yǐ xiān,mèi rì xuān fēng zuǒ yáo bǐ。
当时一笔三百字,但说斯文感今昔。dāng shí yī bǐ sān bǎi zì,dàn shuō sī wén gǎn jīn xī。
谁知已作尤物看,流传人间天上得。shuí zhī yǐ zuò yóu wù kàn,liú chuán rén jiān tiān shàng dé。
天高地远閟不示,仅许一二翻摹勒。tiān gāo dì yuǎn bì bù shì,jǐn xǔ yī èr fān mó lēi。
忽然飞上白云俱,径入昭陵陪玉骨。hū rán fēi shàng bái yún jù,jìng rù zhāo líng péi yù gǔ。
识真之士已绝少,真者一去嗟难觅。shí zhēn zhī shì yǐ jué shǎo,zhēn zhě yī qù jiē nán mì。
纷纷好事眼空眩,只把残碑慕真迹。fēn fēn hǎo shì yǎn kōng xuàn,zhǐ bǎ cán bēi mù zhēn jì。
萧郎袖去明真赝,定武传来差甲乙。xiāo láng xiù qù míng zhēn yàn,dìng wǔ chuán lái chà jiǎ yǐ。
如丁如爪辨形似,不丰不露分肥瘠。rú dīng rú zhǎo biàn xíng shì,bù fēng bù lù fēn féi jí。
人亡无复见风流,漫费精神疲得失。rén wáng wú fù jiàn fēng liú,màn fèi jīng shén pí dé shī。
临川先生天下士,古貌古心成古癖。lín chuān xiān shēng tiān xià shì,gǔ mào gǔ xīn chéng gǔ pǐ。
搜奇日富老不厌,如渴欲饮饥欲食。sōu qí rì fù lǎo bù yàn,rú kě yù yǐn jī yù shí。
有时瞥眼道傍见,倒屣迎之如不及。yǒu shí piē yǎn dào bàng jiàn,dào xǐ yíng zhī rú bù jí。
牙签轴已过三万,集古录多千卷帙。yá qiān zhóu yǐ guò sān wàn,jí gǔ lù duō qiān juǎn zhì。
平生着意右军处,并蓄兼收一何力。píng shēng zhe yì yòu jūn chù,bìng xù jiān shōu yī hé lì。
赏音本在笔墨外,何必此优而彼劣。shǎng yīn běn zài bǐ mò wài,hé bì cǐ yōu ér bǐ liè。
清波万顷浑一点,明月一轮云半入。qīng bō wàn qǐng hún yī diǎn,míng yuè yī lún yún bàn rù。
是中元不碍真趣,气象典刑尤历历。shì zhōng yuán bù ài zhēn qù,qì xiàng diǎn xíng yóu lì lì。
知我罪我春秋乎,政尔未容言语直。zhī wǒ zuì wǒ chūn qiū hū,zhèng ěr wèi róng yán yǔ zhí。
我方随群厚其嗜,门户弗彊才仅立。wǒ fāng suí qún hòu qí shì,mén hù fú jiàng cái jǐn lì。
几年冥搜政无那,剩欲流涎分半席。jǐ nián míng sōu zhèng wú nà,shèng yù liú xián fēn bàn xí。
阅公善本三四五,不觉长歌书卷侧。yuè gōng shàn běn sān sì wǔ,bù jué zhǎng gē shū juǎn cè。
羲之死矣空费公家九万笺,安得斯人写金石。xī zhī sǐ yǐ kōng fèi gōng jiā jiǔ wàn jiān,ān dé sī rén xiě jīn shí。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

展扫先茔

袁说友

寂寞千松老,萦纡一水通。jì mò qiān sōng lǎo,yíng yū yī shuǐ tōng。
重来惊鬓雪,遗恨满春风。zhòng lái jīng bìn xuě,yí hèn mǎn chūn fēng。
拱木人何在,伤心泪已穷。gǒng mù rén hé zài,shāng xīn lèi yǐ qióng。
羁怀不成寐,月落半山空。jī huái bù chéng mèi,yuè luò bàn shān kōng。

展扫先茔省伯氏用前韵

袁说友

久作弟兄别,相看笑语通。jiǔ zuò dì xiōng bié,xiāng kàn xiào yǔ tōng。
寒窗酬酒夜,落月对床风。hán chuāng chóu jiǔ yè,luò yuè duì chuáng fēng。
志得宁论晚,名高不畏穷。zhì dé níng lùn wǎn,míng gāo bù wèi qióng。
君看天下事,一一漫雕空。jūn kàn tiān xià shì,yī yī màn diāo kōng。

闭户

袁说友

户屦无人满,庭罗尽日张。hù jù wú rén mǎn,tíng luó jǐn rì zhāng。
闲窗书白羽,清梦熟黄粱。xián chuāng shū bái yǔ,qīng mèng shú huáng liáng。
瓦瓮苕溪渌,铜炉柏子香。wǎ wèng sháo xī lù,tóng lú bǎi zi xiāng。
出门本无碍,龟穴惯深藏。chū mén běn wú ài,guī xué guàn shēn cáng。

曝书

袁说友

红日庭初熭,青编手自摩。hóng rì tíng chū wèi,qīng biān shǒu zì mó。
乌踆浮竹简,鱼蠹眩阳和。wū cūn fú zhú jiǎn,yú dù xuàn yáng hé。
眼恨频催老,书惭未触多。yǎn hèn pín cuī lǎo,shū cán wèi chù duō。
相看不相弃,同老故山阿。xiāng kàn bù xiāng qì,tóng lǎo gù shān ā。

试砚

袁说友

断璧推良质,寒窗足雅供。duàn bì tuī liáng zhì,hán chuāng zú yǎ gōng。
点分鸲眼秀,色渍马肝浓。diǎn fēn qú yǎn xiù,sè zì mǎ gān nóng。
岩浸端溪月,纹藏古歙峰。yán jìn duān xī yuè,wén cáng gǔ shè fēng。
可怜方寸石,笔下几迎逢。kě lián fāng cùn shí,bǐ xià jǐ yíng féng。

治药

袁说友

药采人间足,方从肘后参。yào cǎi rén jiān zú,fāng cóng zhǒu hòu cān。
年来医罕问,老去病多谙。nián lái yī hǎn wèn,lǎo qù bìng duō ān。
风雨关淫疾,刀圭辨苦甘。fēng yǔ guān yín jí,dāo guī biàn kǔ gān。
君看不龟手,犹败越人南。jūn kàn bù guī shǒu,yóu bài yuè rén nán。

理发

袁说友

拣发亭移昼,临风手独搔。jiǎn fā tíng yí zhòu,lín fēng shǒu dú sāo。
愁添丝几缕,老怯鬓双毛。chóu tiān sī jǐ lǚ,lǎo qiè bìn shuāng máo。
自叹头颅薄,空怀胆气豪。zì tàn tóu lú báo,kōng huái dǎn qì háo。
年华莫相逼,疏栉已如缫。nián huá mò xiāng bī,shū zhì yǐ rú sāo。

怀仲子病目

袁说友

秋日家乡远,西风去雁迟。qiū rì jiā xiāng yuǎn,xī fēng qù yàn chí。
小儿应药喜,老父数归期。xiǎo ér yīng yào xǐ,lǎo fù shù guī qī。
昨夜三江梦,今朝五字诗。zuó yè sān jiāng mèng,jīn cháo wǔ zì shī。
至情如饮水,冷暖自深知。zhì qíng rú yǐn shuǐ,lěng nuǎn zì shēn zhī。

家信报仲子目疾已平用前韵

袁说友

岘也平安久,书云传遽迟。xiàn yě píng ān jiǔ,shū yún chuán jù chí。
意宽千里远,归更一旬期。yì kuān qiān lǐ yuǎn,guī gèng yī xún qī。
眼过无非景,身闲足可诗。yǎn guò wú fēi jǐng,shēn xián zú kě shī。
江湖终欲老,鸥鸟已先知。jiāng hú zhōng yù lǎo,ōu niǎo yǐ xiān zhī。

有感

袁说友

万事缘憎爱,孤衷只惷愚。wàn shì yuán zēng ài,gū zhōng zhǐ chǔn yú。
归与乖俗好,老矣误时须。guī yǔ guāi sú hǎo,lǎo yǐ wù shí xū。
举世冲霄鹄,何人滥吹竽。jǔ shì chōng xiāo gǔ,hé rén làn chuī yú。
穷通一不问,无复鬼揶揄。qióng tōng yī bù wèn,wú fù guǐ yé yú。

偶成

袁说友

老眼慵开阖,闲窗独欠伸。lǎo yǎn yōng kāi hé,xián chuāng dú qiàn shēn。
梦残亭过午,漏永箭浮申。mèng cán tíng guò wǔ,lòu yǒng jiàn fú shēn。
黄卷卷舒足,黑甜滋味真。huáng juǎn juǎn shū zú,hēi tián zī wèi zhēn。
生涯惟一枕,百虑不关身。shēng yá wéi yī zhěn,bǎi lǜ bù guān shēn。

灯花

袁说友

一点寒釭照,楼头夜鼓挝。yī diǎn hán gāng zhào,lóu tóu yè gǔ wō。
报人初缀玉,戏我只空花。bào rén chū zhuì yù,xì wǒ zhǐ kōng huā。
身已遗荣辱,灯应误逞夸。shēn yǐ yí róng rǔ,dēng yīng wù chěng kuā。
焚膏畴昔事,墙角几檠斜。fén gāo chóu xī shì,qiáng jiǎo jǐ qíng xié。

自适

袁说友

有地容投老,无田解赋归。yǒu dì róng tóu lǎo,wú tián jiě fù guī。
浮生几朝露,活计一书帏。fú shēng jǐ cháo lù,huó jì yī shū wéi。
闲只诗添债,愁应带减围。xián zhǐ shī tiān zhài,chóu yīng dài jiǎn wéi。
人间翻覆手,莫怨是中非。rén jiān fān fù shǒu,mò yuàn shì zhōng fēi。

绝粮

袁说友

旧索长安米,今无负郭田。jiù suǒ zhǎng ān mǐ,jīn wú fù guō tián。
平生一饱计,岁晚百忧煎。píng shēng yī bǎo jì,suì wǎn bǎi yōu jiān。
漂母今何有,王孙空自怜。piāo mǔ jīn hé yǒu,wáng sūn kōng zì lián。
日高亭欲午,寒屋灶无烟。rì gāo tíng yù wǔ,hán wū zào wú yān。

淮白

袁说友

未识淮乡味,饕馋老不衰。wèi shí huái xiāng wèi,tāo chán lǎo bù shuāi。
及兹秋水涨,已食小鲜肥。jí zī qiū shuǐ zhǎng,yǐ shí xiǎo xiān féi。
众口虽难美,饥肠本易为。zhòng kǒu suī nán měi,jī cháng běn yì wèi。
岂无鲈鲙好,物以罕为奇。qǐ wú lú kuài hǎo,wù yǐ hǎn wèi qí。