古诗词

效东坡从欧阳公咏雪体不用盐玉鹤鹭絮蝶飞舞为比不使皓白洁素等字

袁说友

楼头一夜寒声促,但怪重衾惯藏六。lóu tóu yī yè hán shēng cù,dàn guài zhòng qīn guàn cáng liù。
小窗起听枯叶鸣,更觉凝寒透肌粟。xiǎo chuāng qǐ tīng kū yè míng,gèng jué níng hán tòu jī sù。
乃知龙公修故事,幻作轻细巧翻覆。nǎi zhī lóng gōng xiū gù shì,huàn zuò qīng xì qiǎo fān fù。
抟空积势欺檐楹,过眼随风满坑谷。tuán kōng jī shì qī yán yíng,guò yǎn suí fēng mǎn kēng gǔ。
云涛衮衮浩无际,顷刻庭前三万斛。yún tāo gǔn gǔn hào wú jì,qǐng kè tíng qián sān wàn hú。
小山爱我已霜鬓,老尽苍崖垂布瀑。xiǎo shān ài wǒ yǐ shuāng bìn,lǎo jǐn cāng yá chuí bù pù。
儿童爱雪不爱身,堆削形模笑盈掬。ér tóng ài xuě bù ài shēn,duī xuē xíng mó xiào yíng jū。
风梢袅娜困无奈,一一扶头恣敲朴。fēng shāo niǎo nà kùn wú nài,yī yī fú tóu zì qiāo pǔ。
我来苕霅四寒暑,破漏怜渠数间屋。wǒ lái sháo zhà sì hán shǔ,pò lòu lián qú shù jiān wū。
无人推户起僵卧,漫把清风继前躅。wú rén tuī hù qǐ jiāng wò,màn bǎ qīng fēng jì qián zhú。
寒炉夜拨终不焰,冻笔呵吟已先秃。hán lú yè bō zhōng bù yàn,dòng bǐ hē yín yǐ xiān tū。
人间忧乐有定分,邻家乃奏琵琶曲。rén jiān yōu lè yǒu dìng fēn,lín jiā nǎi zòu pí pá qū。
回飙落屑点翠袖,纷纷花映花奴肉。huí biāo luò xiè diǎn cuì xiù,fēn fēn huā yìng huā nú ròu。
杜陵老眼不禁寒,只有诗筒再三读。dù líng lǎo yǎn bù jìn hán,zhǐ yǒu shī tǒng zài sān dú。
请君早办雪儿歌,唤取诗翁醉醽醁。qǐng jūn zǎo bàn xuě ér gē,huàn qǔ shī wēng zuì líng lù。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

雄楚亭

袁说友

江山万里接西东,吴蜀咽喉此地中。jiāng shān wàn lǐ jiē xī dōng,wú shǔ yàn hóu cǐ dì zhōng。
奄宅荆州夸楚势,此亭所以得称雄。yǎn zhái jīng zhōu kuā chǔ shì,cǐ tíng suǒ yǐ dé chēng xióng。

陈氏子读书堂

袁说友

为公相与年犹小,拾芥明经意转非。wèi gōng xiāng yǔ nián yóu xiǎo,shí jiè míng jīng yì zhuǎn fēi。
惟有城南贤父子,读书元只为传衣。wéi yǒu chéng nán xián fù zi,dú shū yuán zhǐ wèi chuán yī。

王醇父统帅舫斋

袁说友

将军忠勇贯家声,独擅长江十万兵。jiāng jūn zhōng yǒng guàn jiā shēng,dú shàn zhǎng jiāng shí wàn bīng。
早誓中流夸击楫,料公犹小舫斋名。zǎo shì zhōng liú kuā jī jí,liào gōng yóu xiǎo fǎng zhāi míng。

题简斋

袁说友

胸中元自有江山,故向巴丘见一斑。xiōng zhōng yuán zì yǒu jiāng shān,gù xiàng bā qiū jiàn yī bān。
明月清风收拾尽,简斋诗遂满人间。míng yuè qīng fēng shōu shí jǐn,jiǎn zhāi shī suì mǎn rén jiān。

御书阁

袁说友

宝阁翚飞灿碧霄,中藏奎画叹先朝。bǎo gé huī fēi càn bì xiāo,zhōng cáng kuí huà tàn xiān cháo。
要令冠带升堂者,日日羹墙遂见尧。yào lìng guān dài shēng táng zhě,rì rì gēng qiáng suì jiàn yáo。

楚楼

袁说友

东江风月夜潮平,西望巫山白帝城。dōng jiāng fēng yuè yè cháo píng,xī wàng wū shān bái dì chéng。
止为山川增楚观,惜哉徒沸市廛声。zhǐ wèi shān chuān zēng chǔ guān,xī zāi tú fèi shì chán shēng。

江汉楼

袁说友

楼高百雉楚城东,吴蜀衣冠邂逅逢。lóu gāo bǎi zhì chǔ chéng dōng,wú shǔ yī guān xiè hòu féng。
自是荆山为屏翰,更看江汉日朝宗。zì shì jīng shān wèi píng hàn,gèng kàn jiāng hàn rì cháo zōng。

庾公楼

袁说友

危楼千尺俯江津,天外飞帆点点匀。wēi lóu qiān chǐ fǔ jiāng jīn,tiān wài fēi fān diǎn diǎn yún。
作此雄观真壮士,奈何犹说污人尘。zuò cǐ xióng guān zhēn zhuàng shì,nài hé yóu shuō wū rén chén。

登张说楼

袁说友

谯楼伟观接城西,天遣公来重以诗。qiáo lóu wěi guān jiē chéng xī,tiān qiǎn gōng lái zhòng yǐ shī。
岂是江山与人助,江山元是以人知。qǐ shì jiāng shān yǔ rén zhù,jiāng shān yuán shì yǐ rén zhī。

和丁端叔双清韵

袁说友

翠云白雪两仙容,未怯姮娥傍月宫。cuì yún bái xuě liǎng xiān róng,wèi qiè héng é bàng yuè gōng。
若把佳人较清绝,争妍应愧伯夷风。ruò bǎ jiā rén jiào qīng jué,zhēng yán yīng kuì bó yí fēng。

和丁端叔晓红韵

袁说友

晓红着意一番新,稳送公归上国春。xiǎo hóng zhe yì yī fān xīn,wěn sòng gōng guī shàng guó chūn。
花下剩传多好客,满园浑是爱棠人。huā xià shèng chuán duō hǎo kè,mǎn yuán hún shì ài táng rén。

呵笔

袁说友

呵笔小吟消白日,闭门高卧却红尘。hē bǐ xiǎo yín xiāo bái rì,bì mén gāo wò què hóng chén。
平生笑我千方误,投老从公两岁邻。píng shēng xiào wǒ qiān fāng wù,tóu lǎo cóng gōng liǎng suì lín。

呵笔

袁说友

欲放酒肠愁酒病,强投诗社阙诗声。yù fàng jiǔ cháng chóu jiǔ bìng,qiáng tóu shī shè quē shī shēng。
浮生失意每如此,薄命何人详细评。fú shēng shī yì měi rú cǐ,báo mìng hé rén xiáng xì píng。

送沈商卿知府入觐二首

袁说友

樯乌猛作朝天去,君到长安著脚初。qiáng wū měng zuò cháo tiān qù,jūn dào zhǎng ān zhù jiǎo chū。
若访西湖问西子,朋游应亦念其馀。ruò fǎng xī hú wèn xī zi,péng yóu yīng yì niàn qí yú。

送沈商卿知府入觐二首

袁说友

山行已办犹嫌晚,天意多悭未放晴。shān xíng yǐ bàn yóu xián wǎn,tiān yì duō qiān wèi fàng qíng。
无奈公车留不住,片帆催听棹歌声。wú nài gōng chē liú bù zhù,piàn fān cuī tīng zhào gē shēng。