古诗词

示鹤林山老二首

孙觌

一别三千里,重临二十年。yī bié sān qiān lǐ,zhòng lín èr shí nián。
霜蒹空老矣,雪柏自依然。shuāng jiān kōng lǎo yǐ,xuě bǎi zì yī rán。
习气诗情在,真心佛果圆。xí qì shī qíng zài,zhēn xīn fú guǒ yuán。
相看无一语,趺坐炷炉烟。xiāng kàn wú yī yǔ,fū zuò zhù lú yān。

孙觌

孙觌dí(1081~1169)字仲益,号鸿庆居士,常州晋陵(今江苏武进)人。孝宗乾道五年卒,年八十九(《直斋书录解题》卷一八)。孙觌为人依违无操,早年附汪伯彦、黄潜善,诋李纲,后复阿谀万俟卨,谤毁岳飞,《宋史》无传。孙觌善属文,尤长四六。著有《鸿庆居士集》、《内简尺犊》传世。 孙觌的作品>>

猜您喜欢

斗酒同小诗送杨君圣四绝

孙觌

习池尊俎擅风流,一洗干戈四海愁。xí chí zūn zǔ shàn fēng liú,yī xǐ gàn gē sì hǎi chóu。
倒着接篱扶上马,举鞭一笑问并州。dào zhe jiē lí fú shàng mǎ,jǔ biān yī xiào wèn bìng zhōu。

斗酒同小诗送杨君圣四绝

孙觌

一水横分醉眼流,两峰遥蹙黛眉愁。yī shuǐ héng fēn zuì yǎn liú,liǎng fēng yáo cù dài méi chóu。
醉眠千日中山酒,不羡三刀梦益州。zuì mián qiān rì zhōng shān jiǔ,bù xiàn sān dāo mèng yì zhōu。

简彦廓求梅花二绝

孙觌

畏寒春半尚跧藏,闻说江梅已弄芳。wèi hán chūn bàn shàng quán cáng,wén shuō jiāng méi yǐ nòng fāng。
全树不妨分一朵,夜窗时作定中香。quán shù bù fáng fēn yī duǒ,yè chuāng shí zuò dìng zhōng xiāng。

简彦廓求梅花二绝

孙觌

折来犹自带春寒,入手谁穷造化端。zhé lái yóu zì dài chūn hán,rù shǒu shuí qióng zào huà duān。
钿玉半含金蘸雪,嗅香须更细看看。diàn yù bàn hán jīn zhàn xuě,xiù xiāng xū gèng xì kàn kàn。

和公权梅花用前韵

孙觌

雪香琼瘦逼人寒,闲澹精神画亦难。xuě xiāng qióng shòu bī rén hán,xián dàn jīng shén huà yì nán。
照水可怜清更甚,不堪浑作镜中看。zhào shuǐ kě lián qīng gèng shén,bù kān hún zuò jìng zhōng kàn。

谢公惠梅花

孙觌

今年春晚懒寻芳,独掩寒斋政坐忘。jīn nián chūn wǎn lǎn xún fāng,dú yǎn hán zhāi zhèng zuò wàng。
多谢风流濠上掾,凌晨分我一枝春。duō xiè fēng liú háo shàng yuàn,líng chén fēn wǒ yī zhī chūn。

和落花流水四绝句依长文侄韵

孙觌

雨花着地燕脂湿,风柳飘空帽絮披。yǔ huā zhe dì yàn zhī shī,fēng liǔ piāo kōng mào xù pī。
粉黛纷纷半黄土,蟹螯从此不须持。fěn dài fēn fēn bàn huáng tǔ,xiè áo cóng cǐ bù xū chí。

和落花流水四绝句依长文侄韵

孙觌

菌短椿长未易齐,雨花风叶任纷披。jūn duǎn chūn zhǎng wèi yì qí,yǔ huā fēng yè rèn fēn pī。
甑盆已破谁能改,趺坐观空且对持。zèng pén yǐ pò shuí néng gǎi,fū zuò guān kōng qiě duì chí。

和落花流水四绝句依长文侄韵

孙觌

老怯风波一棹回,故园芜没半苍苔。lǎo qiè fēng bō yī zhào huí,gù yuán wú méi bàn cāng tái。
水深莫遣蛟龙得,火急招归海贾来。shuǐ shēn mò qiǎn jiāo lóng dé,huǒ jí zhāo guī hǎi jiǎ lái。

和落花流水四绝句依长文侄韵

孙觌

浅浅微波照残影,溅溅流润细萦苔。qiǎn qiǎn wēi bō zhào cán yǐng,jiàn jiàn liú rùn xì yíng tái。
浮花浪蕊相随去,莺语丁宁挽不来。fú huā làng ruǐ xiāng suí qù,yīng yǔ dīng níng wǎn bù lái。

主簿甥孙小舟载白菊一本见遗赋二小诗为谢

孙觌

飞琼乘月下瑶台,老眼惊窥一笑开。fēi qióng chéng yuè xià yáo tái,lǎo yǎn jīng kuī yī xiào kāi。
冰雪定嫌诗酒污,不应更待白衣来。bīng xuě dìng xián shī jiǔ wū,bù yīng gèng dài bái yī lái。

主簿甥孙小舟载白菊一本见遗赋二小诗为谢

孙觌

水槛吹香风渐渐,月丛泛彩露团团。shuǐ kǎn chuī xiāng fēng jiàn jiàn,yuè cóng fàn cǎi lù tuán tuán。
高情不入梨花梦,蝶乱蜂狂可得干。gāo qíng bù rù lí huā mèng,dié luàn fēng kuáng kě dé gàn。

饯莹上人

孙觌

金地布时黄鹤下,化身现处赤乌来。jīn dì bù shí huáng hè xià,huà shēn xiàn chù chì wū lái。
如今只履西归去,又见天花一叶开。rú jīn zhǐ lǚ xī guī qù,yòu jiàn tiān huā yī yè kāi。

张子为园林八咏别芳

孙觌

缥带湘枝半攲墙,行人立马并垂杨。piāo dài xiāng zhī bàn qī qiáng,xíng rén lì mǎ bìng chuí yáng。
珠帘半卷扬州路,争看金钗十二行。zhū lián bàn juǎn yáng zhōu lù,zhēng kàn jīn chāi shí èr xíng。

张子为园林八咏别芳

孙觌

午枕惊回一梦馀,间关枝上听催酤。wǔ zhěn jīng huí yī mèng yú,jiān guān zhī shàng tīng cuī gū。
已招十客花为友,更觅千头橘作奴。yǐ zhāo shí kè huā wèi yǒu,gèng mì qiān tóu jú zuò nú。