古诗词

某靖国中与时发同寓郡庠潜心之北窗凡三年而别别后三十五年复相遇于荆溪颐山之下苍颜白发互相惊叹追数一时同舍生在鬼录者十八九独两翁无恙耳方筑室山中以老焉将与时发杖屦往来如杜子美所谓两老者乃赋诗而以为之先

孙觌

簪盍尽晨夜,裾连讲肆朝。zān hé jǐn chén yè,jū lián jiǎng sì cháo。
昂霄初一睹,历块已先超。áng xiāo chū yī dǔ,lì kuài yǐ xiān chāo。
竟卧盐辎老,终遗爨鼎焦。jìng wò yán zī lǎo,zhōng yí cuàn dǐng jiāo。
月分千里共,波折两萍漂。yuè fēn qiān lǐ gòng,bō zhé liǎng píng piāo。
卷地边尘合,弥天劫火烧。juǎn dì biān chén hé,mí tiān jié huǒ shāo。
途穷歌兕虎,巢燬赋鹪鹩。tú qióng gē sì hǔ,cháo huǐ fù jiāo liáo。
稚子开三径,先生守一瓢。zhì zi kāi sān jìng,xiān shēng shǒu yī piáo。
但空囊似腹,莫折磬如腰。dàn kōng náng shì fù,mò zhé qìng rú yāo。
帻堕樵风过,袍斑钓雪饶。zé duò qiáo fēng guò,páo bān diào xuě ráo。
蜗盘怜角缩,鼠黠看须摇。wō pán lián jiǎo suō,shǔ xiá kàn xū yáo。
凫雁吾何算,松筠子后凋。fú yàn wú hé suàn,sōng yún zi hòu diāo。
共怜身独在,相视意俱消。gòng lián shēn dú zài,xiāng shì yì jù xiāo。
负衅投炎海,全生托圣朝。fù xìn tóu yán hǎi,quán shēng tuō shèng cháo。
那知龟是鳖,已见鹏如雕。nà zhī guī shì biē,yǐ jiàn péng rú diāo。
楚玉号三献,尧云焕九霄。chǔ yù hào sān xiàn,yáo yún huàn jiǔ xiāo。
啼乌占夜喜,归马弄风骄。tí wū zhàn yè xǐ,guī mǎ nòng fēng jiāo。
便杀鸡为黍,休寻鹿覆蕉。biàn shā jī wèi shǔ,xiū xún lù fù jiāo。
并邻如可卜,半道不须邀。bìng lín rú kě bo,bàn dào bù xū yāo。
汲井浇桑本,携锄莳药苗。jí jǐng jiāo sāng běn,xié chú shí yào miáo。
千端身外事,一噱醉中嚣。qiān duān shēn wài shì,yī jué zuì zhōng xiāo。
蚁泛莲垂叶,鱼烹柳贯条。yǐ fàn lián chuí yè,yú pēng liǔ guàn tiáo。
往来成二老,随分各逍遥。wǎng lái chéng èr lǎo,suí fēn gè xiāo yáo。

孙觌

孙觌dí(1081~1169)字仲益,号鸿庆居士,常州晋陵(今江苏武进)人。孝宗乾道五年卒,年八十九(《直斋书录解题》卷一八)。孙觌为人依违无操,早年附汪伯彦、黄潜善,诋李纲,后复阿谀万俟卨,谤毁岳飞,《宋史》无传。孙觌善属文,尤长四六。著有《鸿庆居士集》、《内简尺犊》传世。 孙觌的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

孙觌

弱骨轻肌不耐春。ruò gǔ qīng jī bù nài chūn。
一枝江路玉梅新。yī zhī jiāng lù yù méi xīn。
巡檐索笑为何人。xún yán suǒ xiào wèi hé rén。
素影徘徊波上月,醉香摇荡竹间云。sù yǐng pái huái bō shàng yuè,zuì xiāng yáo dàng zhú jiān yún。
酒醒人散梦仙村。jiǔ xǐng rén sàn mèng xiān cūn。

宿太湖口二首

孙觌

谁令醉尉怒,端是丞相嗔。shuí lìng zuì wèi nù,duān shì chéng xiāng chēn。
交疏白眼见,愁绝翠眉颦。jiāo shū bái yǎn jiàn,chóu jué cuì méi pín。
迟暮仍三黜,惊窥有四邻。chí mù réng sān chù,jīng kuī yǒu sì lín。
还将万里眼,笑索岭梅春。hái jiāng wàn lǐ yǎn,xiào suǒ lǐng méi chūn。

宿太湖口二首

孙觌

白首对泷吏,骍汗愧逐臣。bái shǒu duì lóng lì,xīng hàn kuì zhú chén。
溪山不改色,风雨解留人。xī shān bù gǎi sè,fēng yǔ jiě liú rén。
坎壈知天意,漂浮任此身。kǎn lǎn zhī tiān yì,piāo fú rèn cǐ shēn。
纷纷小儿女,何必泪沾巾。fēn fēn xiǎo ér nǚ,hé bì lèi zhān jīn。

宿太湖口二首

孙觌

溺灰不辞辱,箕踞未易诃。nì huī bù cí rǔ,jī jù wèi yì hē。
仅免遭田甲,谁能让尉佗。jǐn miǎn zāo tián jiǎ,shuí néng ràng wèi tuó。
舆粮饯吾鬼,分灯遣诸魔。yú liáng jiàn wú guǐ,fēn dēng qiǎn zhū mó。
酒中有真觉,一梦到无何。jiǔ zhōng yǒu zhēn jué,yī mèng dào wú hé。

馀杭闻出师

孙觌

国蹙连群盗,时危仗老臣。guó cù lián qún dào,shí wēi zhàng lǎo chén。
分忧当北顾,请幸且东巡。fēn yōu dāng běi gù,qǐng xìng qiě dōng xún。
肘足仪三晋,创痍又一秦。zhǒu zú yí sān jìn,chuàng yí yòu yī qín。
不眠听野哭,愁杀路傍人。bù mián tīng yě kū,chóu shā lù bàng rén。

富阳道中二首

孙觌

渺渺行云幔,溶溶曳水衣。miǎo miǎo xíng yún màn,róng róng yè shuǐ yī。
雷翻巢堕乳,风落网粘飞。léi fān cháo duò rǔ,fēng luò wǎng zhān fēi。
独拄青藜杖,来推白板扉。dú zhǔ qīng lí zhàng,lái tuī bái bǎn fēi。
平生丘壑趣,漂泊寸心违。píng shēng qiū hè qù,piāo pō cùn xīn wéi。

富阳道中二首

孙觌

白帽炎州客,青裙酒姥家。bái mào yán zhōu kè,qīng qún jiǔ lǎo jiā。
微风摇扇浪,细雨落檐花。wēi fēng yáo shàn làng,xì yǔ luò yán huā。
客舍休占鵩,蛮村欲馔蛇。kè shě xiū zhàn fú,mán cūn yù zhuàn shé。
会令醒复醉,高枕送生涯。huì lìng xǐng fù zuì,gāo zhěn sòng shēng yá。

胥口

孙觌

江阔卧人影,山长送马蹄。jiāng kuò wò rén yǐng,shān zhǎng sòng mǎ tí。
渚莲红尚敛,沙草翠相迷。zhǔ lián hóng shàng liǎn,shā cǎo cuì xiāng mí。
高树藏云直,疏篁压雨低。gāo shù cáng yún zhí,shū huáng yā yǔ dī。
酒醒浑不记,端是武陵溪。jiǔ xǐng hún bù jì,duān shì wǔ líng xī。

过安仁县权令主簿同蔡尉见访二首

孙觌

莽莽缠兵气,蓬茅庇一邱。mǎng mǎng chán bīng qì,péng máo bì yī qiū。
尚看蒙赤帻,不复卧黄紬。shàng kàn méng chì zé,bù fù wò huáng chóu。
抱牍杭凫鹜,徵租聚沐猴。bào dú háng fú wù,zhēng zū jù mù hóu。
黄昏更萧瑟,风雨啸鸺鹠。huáng hūn gèng xiāo sè,fēng yǔ xiào xiū liú。

过安仁县权令主簿同蔡尉见访二首

孙觌

投老一浮萍,长亭复短亭。tóu lǎo yī fú píng,zhǎng tíng fù duǎn tíng。
谁怜仙客去,自有故人经。shuí lián xiān kè qù,zì yǒu gù rén jīng。
世乱眉多赤,情高眼独青。shì luàn méi duō chì,qíng gāo yǎn dú qīng。
临分听苦语,令我醉时醒。lín fēn tīng kǔ yǔ,lìng wǒ zuì shí xǐng。

宿临川村舍

孙觌

林壑已秋声,凉蝉又一鸣。lín hè yǐ qiū shēng,liáng chán yòu yī míng。
人间多古意,地僻有微行。rén jiān duō gǔ yì,dì pì yǒu wēi xíng。
身老殊方去,愁牵百虑生。shēn lǎo shū fāng qù,chóu qiān bǎi lǜ shēng。
途人夜相语,豺虎正纵横。tú rén yè xiāng yǔ,chái hǔ zhèng zòng héng。

疏山长老善清日诵楞严维摩二经赋小诗二首示之

孙觌

尘涨迷三鹿,桑枯厌八蚕。chén zhǎng mí sān lù,sāng kū yàn bā cán。
徵心浑不见,问疾有谁堪。zhēng xīn hún bù jiàn,wèn jí yǒu shuí kān。
坐待成风斫,应须立雪参。zuò dài chéng fēng zhuó,yīng xū lì xuě cān。
钦闻第一义,细说后三三。qīn wén dì yī yì,xì shuō hòu sān sān。

疏山长老善清日诵楞严维摩二经赋小诗二首示之

孙觌

弹指三生过,伤心一念差。dàn zhǐ sān shēng guò,shāng xīn yī niàn chà。
试标天上月,为种火中花。shì biāo tiān shàng yuè,wèi zhǒng huǒ zhōng huā。
粗识禅为味,初欣道有牙。cū shí chán wèi wèi,chū xīn dào yǒu yá。
老师一笑许,千劫误蒸砂。lǎo shī yī xiào xǔ,qiān jié wù zhēng shā。

明水寺五代末危全讽据临川时所建画像至今存焉寺旁最高峰有祠屋一区道士居之二首

孙觌

台殿何年有,千岩紫翠间。tái diàn hé nián yǒu,qiān yán zǐ cuì jiān。
金仙佛世界,羽客道家山。jīn xiān fú shì jiè,yǔ kè dào jiā shān。
骨朽馀三窟,皮存尚一斑。gǔ xiǔ yú sān kū,pí cún shàng yī bān。
伤心千古泪,相见雨潺潺。shāng xīn qiān gǔ lèi,xiāng jiàn yǔ chán chán。

明水寺五代末危全讽据临川时所建画像至今存焉寺旁最高峰有祠屋一区道士居之二首

孙觌

愁坐猿啼里,行吟度鸟间。chóu zuò yuán tí lǐ,xíng yín dù niǎo jiān。
翠凋巾上发,红破镜中颜。cuì diāo jīn shàng fā,hóng pò jìng zhōng yán。
老去经三折,真游付八还。lǎo qù jīng sān zhé,zhēn yóu fù bā hái。
无心自来往,空羡白云闲。wú xīn zì lái wǎng,kōng xiàn bái yún xián。
6351234567»