古诗词

愚溪

孙觌

群休眩鹿马,独觉辨渑淄。qún xiū xuàn lù mǎ,dú jué biàn miǎn zī。
虫鸟岂知道,断尾畏为牺。chóng niǎo qǐ zhī dào,duàn wěi wèi wèi xī。
草木讵有灵,卫足不如葵。cǎo mù jù yǒu líng,wèi zú bù rú kuí。
智囊樗里子,痴绝顾恺之。zhì náng chū lǐ zi,chī jué gù kǎi zhī。
成坏系所遭,何必陋昨非。chéng huài xì suǒ zāo,hé bì lòu zuó fēi。
仪曹天下士,失身蹈危机。yí cáo tiān xià shì,shī shēn dǎo wēi jī。
一斥卧江海,南冠系湘累。yī chì wò jiāng hǎi,nán guān xì xiāng lèi。
不思蛇起陆,便作鸟择栖。bù sī shé qǐ lù,biàn zuò niǎo zé qī。
匿智以为愚,更欲名其溪。nì zhì yǐ wèi yú,gèng yù míng qí xī。
溪山清可厉,溪上碧相围。xī shān qīng kě lì,xī shàng bì xiāng wéi。
石底行翠虬,烟中抹修眉。shí dǐ xíng cuì qiú,yān zhōng mǒ xiū méi。
一朝纩息定,白日断履綦。yī cháo kuàng xī dìng,bái rì duàn lǚ qí。
丛祠翳篁竹,秋风生网丝。cóng cí yì huáng zhú,qiū fēng shēng wǎng sī。
凛凛望千载,避世真吾师。lǐn lǐn wàng qiān zài,bì shì zhēn wú shī。
故物不可寻,山川尚华滋。gù wù bù kě xún,shān chuān shàng huá zī。
永怀西州动,兴言北山移。yǒng huái xī zhōu dòng,xīng yán běi shān yí。
欣然解其会,了了不复疑。xīn rán jiě qí huì,le le bù fù yí。
独醒亦何事,誓将餔糟醨。dú xǐng yì hé shì,shì jiāng bù zāo lí。
举酒酹一觞,宛宛度两旗。jǔ jiǔ lèi yī shāng,wǎn wǎn dù liǎng qí。
蕉黄配丹荔,歌此迎神诗。jiāo huáng pèi dān lì,gē cǐ yíng shén shī。

孙觌

孙觌dí(1081~1169)字仲益,号鸿庆居士,常州晋陵(今江苏武进)人。孝宗乾道五年卒,年八十九(《直斋书录解题》卷一八)。孙觌为人依违无操,早年附汪伯彦、黄潜善,诋李纲,后复阿谀万俟卨,谤毁岳飞,《宋史》无传。孙觌善属文,尤长四六。著有《鸿庆居士集》、《内简尺犊》传世。 孙觌的作品>>

猜您喜欢

端午日帖子词夫人閤五首其四

孙觌

辟恶何须荆楚艾,蠲炎不待邵平瓜。pì è hé xū jīng chǔ ài,juān yán bù dài shào píng guā。
仙飙昨夜来阊阖,玉宇清凉大帝家。xiān biāo zuó yè lái chāng hé,yù yǔ qīng liáng dà dì jiā。

题临川孝义寺壁二首

孙觌

秋风袅袅转庭梧,客梦初惊一鸟呼。qiū fēng niǎo niǎo zhuǎn tíng wú,kè mèng chū jīng yī niǎo hū。
拣尽寒枝栖不稳,独行残夜影同孤。jiǎn jǐn hán zhī qī bù wěn,dú xíng cán yè yǐng tóng gū。

题临川孝义寺壁二首

孙觌

孤城吹角五更风,笑语团圞一梦中。gū chéng chuī jiǎo wǔ gèng fēng,xiào yǔ tuán luán yī mèng zhōng。
战格连云家万里,书凭黄犬若为通。zhàn gé lián yún jiā wàn lǐ,shū píng huáng quǎn ruò wèi tōng。

曹山三绝句

孙觌

露宿风餐两鬓华,故园芜没旧生涯。lù sù fēng cān liǎng bìn huá,gù yuán wú méi jiù shēng yá。
圣恩若许求帷盖,便向东陵学种瓜。shèng ēn ruò xǔ qiú wéi gài,biàn xiàng dōng líng xué zhǒng guā。

曹山三绝句

孙觌

竹杖芒鞋稳称身,茸茸香草醉中茵。zhú zhàng máng xié wěn chēng shēn,rōng rōng xiāng cǎo zuì zhōng yīn。
举鞭叱驭何为者,始信王阳是可人。jǔ biān chì yù hé wèi zhě,shǐ xìn wáng yáng shì kě rén。

曹山三绝句

孙觌

毁瓦区区为食谋,半生炊黍在刀头。huǐ wǎ qū qū wèi shí móu,bàn shēng chuī shǔ zài dāo tóu。
一廛会入扶犁手,不上陈登百尺楼。yī chán huì rù fú lí shǒu,bù shàng chén dēng bǎi chǐ lóu。

题妙觉寺壁

孙觌

叶底红稀不见花,枝头绿暗可藏雅。yè dǐ hóng xī bù jiàn huā,zhī tóu lǜ àn kě cáng yǎ。
春归古殿苍苔满,一点笼灯隐绛纱。chūn guī gǔ diàn cāng tái mǎn,yī diǎn lóng dēng yǐn jiàng shā。

再至

孙觌

老眼逢春病有花,淋浪醉墨字如雅。lǎo yǎn féng chūn bìng yǒu huā,lín làng zuì mò zì rú yǎ。
悬知不是唐王播,惭愧高僧护碧纱。xuán zhī bù shì táng wáng bō,cán kuì gāo sēng hù bì shā。

涂子野九岁子名驹字千里戏作绝句

孙觌

日角珠庭秀两眉,谁家有此宁馨儿。rì jiǎo zhū tíng xiù liǎng méi,shuí jiā yǒu cǐ níng xīn ér。
莫惊堕地驹千里,久见参天桂一枝。mò jīng duò dì jū qiān lǐ,jiǔ jiàn cān tiān guì yī zhī。

涂子野九岁子名驹字千里戏作绝句

孙觌

碌碌为生笑阿奴,九龄重见此英雏。lù lù wèi shēng xiào ā nú,jiǔ líng zhòng jiàn cǐ yīng chú。
千回健走非黄犊,一洗群空定白驹。qiān huí jiàn zǒu fēi huáng dú,yī xǐ qún kōng dìng bái jū。

何嘉会以侍儿归彭生小诗戏之

孙觌

浮苍宛宛两眉长,泻碧汪汪一鉴光。fú cāng wǎn wǎn liǎng méi zhǎng,xiè bì wāng wāng yī jiàn guāng。
山海相逢非浪语,小孤明日嫁彭郎。shān hǎi xiāng féng fēi làng yǔ,xiǎo gū míng rì jià péng láng。

次桂州二首

孙觌

过岭逢人问象州,瘴烟如海蹴天浮。guò lǐng féng rén wèn xiàng zhōu,zhàng yān rú hǎi cù tiān fú。
三闾逐客何将到,八桂宜人且少休。sān lǘ zhú kè hé jiāng dào,bā guì yí rén qiě shǎo xiū。

次桂州二首

孙觌

江上烟云翠作堆,倚天青壁雁飞回。jiāng shàng yān yún cuì zuò duī,yǐ tiān qīng bì yàn fēi huí。
神州一望三千里,不是南迁肯独来。shén zhōu yī wàng sān qiān lǐ,bù shì nán qiān kěn dú lái。

过臻阇黎三首

孙觌

龟肌鹤瘦老臞仙,坏衲穿空雪满颠。guī jī hè shòu lǎo qú xiān,huài nà chuān kōng xuě mǎn diān。
无数岩花开自落,青山相对独依然。wú shù yán huā kāi zì luò,qīng shān xiāng duì dú yī rán。

过臻阇黎三首

孙觌

髯龙远舍立疏疏,白甲苍皮十抱馀。rán lóng yuǎn shě lì shū shū,bái jiǎ cāng pí shí bào yú。
当日青青折钗股,如今老结已传车。dāng rì qīng qīng zhé chāi gǔ,rú jīn lǎo jié yǐ chuán chē。