古诗词

华亭朱师实中大燕超堂

孙觌

海禺纳万艘,市区沸百贾。hǎi yú nà wàn sōu,shì qū fèi bǎi jiǎ。
黄尘翳白日,千骑腾一鼓。huáng chén yì bái rì,qiān qí téng yī gǔ。
蛟巢十字路,四顾尽旷土。jiāo cháo shí zì lù,sì gù jǐn kuàng tǔ。
蜗角两大国,一怒有漂杵。wō jiǎo liǎng dà guó,yī nù yǒu piāo chǔ。
角名眩多卢,聚讼攻众楚。jiǎo míng xuàn duō lú,jù sòng gōng zhòng chǔ。
昏昏气成雾,濯濯汗浃雨。hūn hūn qì chéng wù,zhuó zhuó hàn jiā yǔ。
朱公误涉世,吏隐寄圭组。zhū gōng wù shè shì,lì yǐn jì guī zǔ。
俗缘堕人境,心大接天宇。sú yuán duò rén jìng,xīn dà jiē tiān yǔ。
搴芳采莲舟,撷秀艺药圃。qiān fāng cǎi lián zhōu,xié xiù yì yào pǔ。
山寒石棱紫,树老松鬣古。shān hán shí léng zǐ,shù lǎo sōng liè gǔ。
风牵碧罗卷,雨压翠纛舞。fēng qiān bì luó juǎn,yǔ yā cuì dào wǔ。
宁须鸟催酤,自有花解语。níng xū niǎo cuī gū,zì yǒu huā jiě yǔ。
观鱼乐洋洋,梦蝶飞栩栩。guān yú lè yáng yáng,mèng dié fēi xǔ xǔ。
坐令游侠窟,化作仙佛土。zuò lìng yóu xiá kū,huà zuò xiān fú tǔ。
高卧水国秋,静憩月庭午。gāo wò shuǐ guó qiū,jìng qì yuè tíng wǔ。
不解壶公龙,天上有官府。bù jiě hú gōng lóng,tiān shàng yǒu guān fǔ。

孙觌

孙觌dí(1081~1169)字仲益,号鸿庆居士,常州晋陵(今江苏武进)人。孝宗乾道五年卒,年八十九(《直斋书录解题》卷一八)。孙觌为人依违无操,早年附汪伯彦、黄潜善,诋李纲,后复阿谀万俟卨,谤毁岳飞,《宋史》无传。孙觌善属文,尤长四六。著有《鸿庆居士集》、《内简尺犊》传世。 孙觌的作品>>

猜您喜欢

静节轩二首

孙觌

莲叶平铺塘水满,栋花半落渚风清。lián yè píng pù táng shuǐ mǎn,dòng huā bàn luò zhǔ fēng qīng。
无言独立苍茫里,更听黄鹂一两声。wú yán dú lì cāng máng lǐ,gèng tīng huáng lí yī liǎng shēng。

读灵岩圆首座诗卷二首

孙觌

长廊籍籍履声中,邂逅欢迎得此公。zhǎng láng jí jí lǚ shēng zhōng,xiè hòu huān yíng dé cǐ gōng。
会续千灯齐古佛,先拈一瓣供诗翁。huì xù qiān dēng qí gǔ fú,xiān niān yī bàn gōng shī wēng。

读灵岩圆首座诗卷二首

孙觌

万境崩腾倒笔前,飘飘落纸似云烟。wàn jìng bēng téng dào bǐ qián,piāo piāo luò zhǐ shì yún yān。
要看墨妙供千手,莫遣诗翁入两肩。yào kàn mò miào gōng qiān shǒu,mò qiǎn shī wēng rù liǎng jiān。

能仁寺悟上人来枫桥访余索诗赋两绝句

孙觌

撚断吟须皱两眉,镂冰琢雪等儿嬉。niǎn duàn yín xū zhòu liǎng méi,lòu bīng zuó xuě děng ér xī。
解题孤月如鸡口,堪笑穷郊作许悲。jiě tí gū yuè rú jī kǒu,kān xiào qióng jiāo zuò xǔ bēi。

能仁寺悟上人来枫桥访余索诗赋两绝句

孙觌

老去都将笔砚焚,相逢相问只寒温。lǎo qù dōu jiāng bǐ yàn fén,xiāng féng xiāng wèn zhǐ hán wēn。
更无一语堪酬对,已入维摩不二门。gèng wú yī yǔ kān chóu duì,yǐ rù wéi mó bù èr mén。

梅二首

孙觌

北风剪水玉花飞,翠袖凌寒不自持。běi fēng jiǎn shuǐ yù huā fēi,cuì xiù líng hán bù zì chí。
脉脉含情无一语,水边篱落立多时。mài mài hán qíng wú yī yǔ,shuǐ biān lí luò lì duō shí。

梅二首

孙觌

纤纤萝蔓牵茅屋,细细苔花点石矼。xiān xiān luó màn qiān máo wū,xì xì tái huā diǎn shí gāng。
梦断酒醒山月吐,一枝疏影卧东窗。mèng duàn jiǔ xǐng shān yuè tǔ,yī zhī shū yǐng wò dōng chuāng。

竹间看雪二首

孙觌

乍闻槁雪堕窗前,已见飞花舞道边。zhà wén gǎo xuě duò chuāng qián,yǐ jiàn fēi huā wǔ dào biān。
梦断忽惊山竹裂,一灯照我拥书眠。mèng duàn hū jīng shān zhú liè,yī dēng zhào wǒ yōng shū mián。

竹间看雪二首

孙觌

受风岂免长低首,戴雪何妨暂折腰。shòu fēng qǐ miǎn zhǎng dī shǒu,dài xuě hé fáng zàn zhé yāo。
莫道此君无特操,风回雪霁便昂霄。mò dào cǐ jūn wú tè cāo,fēng huí xuě jì biàn áng xiāo。

送天宁维老

孙觌

犀颅月面表千夫,吏用公才举世无。xī lú yuè miàn biǎo qiān fū,lì yòng gōng cái jǔ shì wú。
斗丽争雄何足道,君看澄观岂僧徒。dòu lì zhēng xióng hé zú dào,jūn kàn chéng guān qǐ sēng tú。

邹志新致书酒荔枝山栗海错之馈四绝

孙觌

门前剥啄响鸣驺,十里惊尘满地流。mén qián bō zhuó xiǎng míng zōu,shí lǐ jīng chén mǎn dì liú。
恋恋绨袍故人意,一书何啻万金投。liàn liàn tí páo gù rén yì,yī shū hé chì wàn jīn tóu。

邹志新致书酒荔枝山栗海错之馈四绝

孙觌

窥檐双鹊语匆匆,一夜灯花缀玉虫。kuī yán shuāng què yǔ cōng cōng,yī yè dēng huā zhuì yù chóng。
便有曲生来过我,尽推愁入酒杯中。biàn yǒu qū shēng lái guò wǒ,jǐn tuī chóu rù jiǔ bēi zhōng。

邹志新致书酒荔枝山栗海错之馈四绝

孙觌

白鸦谷口叶盘秋,荔子今无驿使求。bái yā gǔ kǒu yè pán qiū,lì zi jīn wú yì shǐ qiú。
零落共谁一笑粲,殷勤为报赤心投。líng luò gòng shuí yī xiào càn,yīn qín wèi bào chì xīn tóu。

邹志新致书酒荔枝山栗海错之馈四绝

孙觌

蛮珍不说紫驼峰,怪雨腥风起坐中。mán zhēn bù shuō zǐ tuó fēng,guài yǔ xīng fēng qǐ zuò zhōng。
莫遣蔡谟勤学死,须君尔雅注鱼虫。mò qiǎn cài mó qín xué sǐ,xū jūn ěr yǎ zhù yú chóng。

斗酒同小诗送杨君圣四绝

孙觌

糟床滟滟玉虹流,洗尽胸中万斛愁。zāo chuáng yàn yàn yù hóng liú,xǐ jǐn xiōng zhōng wàn hú chóu。
待看百篇供太白,不将一斗换凉州。dài kàn bǎi piān gōng tài bái,bù jiāng yī dòu huàn liáng zhōu。