古诗词

洞庭沈氏园亭

孙觌

云根瘴滔天,万叠如连环。yún gēn zhàng tāo tiān,wàn dié rú lián huán。
峨峨一镜中,绾结十二鬟。é é yī jìng zhōng,wǎn jié shí èr huán。
坛殿岁月古,敝石苍苔斑。tán diàn suì yuè gǔ,bì shí cāng tái bān。
毛公已仙去,故物尚人间。máo gōng yǐ xiān qù,gù wù shàng rén jiān。
群胡射汉月,猎火焮百蛮。qún hú shè hàn yuè,liè huǒ xìn bǎi mán。
安知橘中乐,避世真商山。ān zhī jú zhōng lè,bì shì zhēn shāng shān。
英英东阳孙,高情寄人寰。yīng yīng dōng yáng sūn,gāo qíng jì rén huán。
诛茅择地胜,斩崖破天悭。zhū máo zé dì shèng,zhǎn yá pò tiān qiān。
开轩叠苍玉,乱峰刻孱颜。kāi xuān dié cāng yù,luàn fēng kè càn yán。
循除绕罗带,浅溜鸣潺湲。xún chú rào luó dài,qiǎn liū míng chán yuán。
意行云共出,地坐草可班。yì xíng yún gòng chū,dì zuò cǎo kě bān。
兴至亦乘桴,一蓑卧沧湾。xīng zhì yì chéng fú,yī suō wò cāng wān。

孙觌

孙觌dí(1081~1169)字仲益,号鸿庆居士,常州晋陵(今江苏武进)人。孝宗乾道五年卒,年八十九(《直斋书录解题》卷一八)。孙觌为人依违无操,早年附汪伯彦、黄潜善,诋李纲,后复阿谀万俟卨,谤毁岳飞,《宋史》无传。孙觌善属文,尤长四六。著有《鸿庆居士集》、《内简尺犊》传世。 孙觌的作品>>

猜您喜欢

临安罗氏占春轩

孙觌

扶疏绕屋树葱茏,一笑欢迎得此翁。fú shū rào wū shù cōng lóng,yī xiào huān yíng dé cǐ wēng。
燕麦兔葵俱扫地,只栽桃李占春风。yàn mài tù kuí jù sǎo dì,zhǐ zāi táo lǐ zhàn chūn fēng。

寄题四明吴协拙轩二首

孙觌

分寸跻攀曳九牛,一锥无地拙于鸠。fēn cùn jī pān yè jiǔ niú,yī zhuī wú dì zhuō yú jiū。
穿针结缕非吾事,不上天孙乞巧楼。chuān zhēn jié lǚ fēi wú shì,bù shàng tiān sūn qǐ qiǎo lóu。

寄题四明吴协拙轩二首

孙觌

老罢谁当问喘牛,羁栖具作寄巢鸠。lǎo bà shuí dāng wèn chuǎn niú,jī qī jù zuò jì cháo jiū。
盖茆一把藏吾拙,便是元龙百尺楼。gài máo yī bǎ cáng wú zhuō,biàn shì yuán lóng bǎi chǐ lóu。

孙觌

修纤似束楚腰支,杨柳春风二月时。xiū xiān shì shù chǔ yāo zhī,yáng liǔ chūn fēng èr yuè shí。
金地化身千佛眼,锦江新样十宫眉。jīn dì huà shēn qiān fú yǎn,jǐn jiāng xīn yàng shí gōng méi。

吴门道中

孙觌

小桥分路各西东,寂寂松窗半掩同。xiǎo qiáo fēn lù gè xī dōng,jì jì sōng chuāng bàn yǎn tóng。
客梦悠扬残酒里,一池荷叶雨声中。kè mèng yōu yáng cán jiǔ lǐ,yī chí hé yè yǔ shēng zhōng。

魏江道上得小庵解装小愒

孙觌

老柳当门翠十寻,桑麻一曲窈然深。lǎo liǔ dāng mén cuì shí xún,sāng má yī qū yǎo rán shēn。
苍苔满地无人扫,只有酴醾一架阴。cāng tái mǎn dì wú rén sǎo,zhǐ yǒu tú mí yī jià yīn。

宜兴林尉山父巢仙亭二首

孙觌

半篙渌涨狎鸥边,万点青尖拄笏前。bàn gāo lù zhǎng xiá ōu biān,wàn diǎn qīng jiān zhǔ hù qián。
水色山容斗清好,吴中关市有巢仙。shuǐ sè shān róng dòu qīng hǎo,wú zhōng guān shì yǒu cháo xiān。

宜兴林尉山父巢仙亭二首

孙觌

且可浮沉随俗里,更将强健斗尊前。qiě kě fú chén suí sú lǐ,gèng jiāng qiáng jiàn dòu zūn qián。
悬知天上多官府,盍向人中作地仙。xuán zhī tiān shàng duō guān fǔ,hé xiàng rén zhōng zuò dì xiān。

连雪苦寒二首

孙觌

霜气森森背有芒,风棱槭槭面疑创。shuāng qì sēn sēn bèi yǒu máng,fēng léng qī qī miàn yí chuàng。
破衾且作龟头缩,短褐愁牵鹤胫长。pò qīn qiě zuò guī tóu suō,duǎn hè chóu qiān hè jìng zhǎng。

连雪苦寒二首

孙觌

怪底骑驴咏雪诗,东风有信在南枝。guài dǐ qí lǘ yǒng xuě shī,dōng fēng yǒu xìn zài nán zhī。
来麰已报丰年瑞,属国餐毡且耐饥。lái móu yǐ bào fēng nián ruì,shǔ guó cān zhān qiě nài jī。

南唐门道上见桃二首

孙觌

一径青苔短短篱,小桃竹外两三枝。yī jìng qīng tái duǎn duǎn lí,xiǎo táo zhú wài liǎng sān zhī。
殷勤待得黄昏月,正见斜红卧酒卮。yīn qín dài dé huáng hūn yuè,zhèng jiàn xié hóng wò jiǔ zhī。

南唐门道上见桃二首

孙觌

细红如糁未全匀,洗雨梳风日日新。xì hóng rú sǎn wèi quán yún,xǐ yǔ shū fēng rì rì xīn。
前度刘郎在何处,故林空锁一枝春。qián dù liú láng zài hé chù,gù lín kōng suǒ yī zhī chūn。

焦山吸江亭二首

孙觌

昔年携客寄僧龛,败屋疏篱一草庵。xī nián xié kè jì sēng kān,bài wū shū lí yī cǎo ān。
白首重来看修竹,连山楼观亦眈眈。bái shǒu zhòng lái kàn xiū zhú,lián shān lóu guān yì dān dān。

焦山吸江亭二首

孙觌

万顷苍茫一岛孤,潭潭云海现毗卢。wàn qǐng cāng máng yī dǎo gū,tán tán yún hǎi xiàn pí lú。
问君吸尽西江水,中有曹溪一滴无。wèn jūn xī jǐn xī jiāng shuǐ,zhōng yǒu cáo xī yī dī wú。

静节轩二首

孙觌

红紫纷纷半在亡,一轩风雨送春忙。hóng zǐ fēn fēn bàn zài wáng,yī xuān fēng yǔ sòng chūn máng。
青梅著子浑无数,绿笋穿林已许长。qīng méi zhù zi hún wú shù,lǜ sǔn chuān lín yǐ xǔ zhǎng。