古诗词

卓持者手持筇竹见遗书六言一偈

孙觌

滇池赤藤使者,太乙青藜老仙。diān chí chì téng shǐ zhě,tài yǐ qīng lí lǎo xiān。
如何一筇九节,拄到玉女盆边。rú hé yī qióng jiǔ jié,zhǔ dào yù nǚ pén biān。

孙觌

孙觌dí(1081~1169)字仲益,号鸿庆居士,常州晋陵(今江苏武进)人。孝宗乾道五年卒,年八十九(《直斋书录解题》卷一八)。孙觌为人依违无操,早年附汪伯彦、黄潜善,诋李纲,后复阿谀万俟卨,谤毁岳飞,《宋史》无传。孙觌善属文,尤长四六。著有《鸿庆居士集》、《内简尺犊》传世。 孙觌的作品>>

猜您喜欢

和叔毅田园五首

孙觌

伤心离离黍,触目青青穸。shāng xīn lí lí shǔ,chù mù qīng qīng xī。
空畦理荒秽,流润滋霖霢。kōng qí lǐ huāng huì,liú rùn zī lín mài。
努力会有年,喜见乞浆客。nǔ lì huì yǒu nián,xǐ jiàn qǐ jiāng kè。

得子次叔毅韵

孙觌

病木空中穴万蚁,龙卧泥蟠鞭不起。bìng mù kōng zhōng xué wàn yǐ,lóng wò ní pán biān bù qǐ。
老气干霄四十围,雷折苍皮半生耳。lǎo qì gàn xiāo sì shí wéi,léi zhé cāng pí bàn shēng ěr。
人言种木十年期,桐已生孙竹有儿。rén yán zhǒng mù shí nián qī,tóng yǐ shēng sūn zhú yǒu ér。
添丁哇笑已堪喜,老干轮囷只自奇。tiān dīng wa xiào yǐ kān xǐ,lǎo gàn lún qūn zhǐ zì qí。
刀头舐蜜何草草,平地变作褒斜道。dāo tóu shì mì hé cǎo cǎo,píng dì biàn zuò bāo xié dào。
我独爱之遗以安,家住鹿门山窈窕。wǒ dú ài zhī yí yǐ ān,jiā zhù lù mén shān yǎo tiǎo。
阿奴碌碌在眼中,逢时不愿黑头公。ā nú lù lù zài yǎn zhōng,féng shí bù yuàn hēi tóu gōng。
三尺茅茨十具牛,不如长作多田翁。sān chǐ máo cí shí jù niú,bù rú zhǎng zuò duō tián wēng。

阅古阁

孙觌

劝君慎莫学为儒,令君甑釜生虫鱼。quàn jūn shèn mò xué wèi rú,lìng jūn zèng fǔ shēng chóng yú。
啼饥号寒祇四壁,拄腹撑肠谩五车。tí jī hào hán qí sì bì,zhǔ fù chēng cháng mán wǔ chē。
邓侯种德如种木,千金买书书满屋。dèng hóu zhǒng dé rú zhǒng mù,qiān jīn mǎi shū shū mǎn wū。
缥缈玉京十二楼,纵横牙签三万轴。piāo miǎo yù jīng shí èr lóu,zòng héng yá qiān sān wàn zhóu。
鄱阳太守笔如椽,雄文大字青瑶镌。pó yáng tài shǒu bǐ rú chuán,xióng wén dà zì qīng yáo juān。
千载风流追岘首,名字永与羊公传。qiān zài fēng liú zhuī xiàn shǒu,míng zì yǒng yǔ yáng gōng chuán。

何利见新居四咏种德堂

孙觌

种德固自期百年,阴功可以宥十世。zhǒng dé gù zì qī bǎi nián,yīn gōng kě yǐ yòu shí shì。
地灵崛郁荫万家,门大峥嵘纳千驷。dì líng jué yù yīn wàn jiā,mén dà zhēng róng nà qiān sì。
老椿已老卧山根,戢戢阶庭满兰蕙。lǎo chūn yǐ lǎo wò shān gēn,jí jí jiē tíng mǎn lán huì。
王郎故有青毡存,郑公又改缁衣敝。wáng láng gù yǒu qīng zhān cún,zhèng gōng yòu gǎi zī yī bì。

何利见新居四咏种德堂

孙觌

桃李卧开樱半吐,嗟我怀人道伊阻。táo lǐ wò kāi yīng bàn tǔ,jiē wǒ huái rén dào yī zǔ。
偶来见此衣上云,忽去已作山下雨。ǒu lái jiàn cǐ yī shàng yún,hū qù yǐ zuò shān xià yǔ。
青青可藉草忘忧,昵昵如闻花解语。qīng qīng kě jí cǎo wàng yōu,nì nì rú wén huā jiě yǔ。
举鞭试问并州儿,酩酊醉翁在何许。jǔ biān shì wèn bìng zhōu ér,mǐng dīng zuì wēng zài hé xǔ。

何利见新居四咏种德堂

孙觌

玉辂亲巡万里沙,金鞭断折五侯家。yù lù qīn xún wàn lǐ shā,jīn biān duàn zhé wǔ hóu jiā。
胡尘阗空箭满眼,天地黤惨推龙蛇。hú chén tián kōng jiàn mǎn yǎn,tiān dì yǎn cǎn tuī lóng shé。
何郎筑室山间曲,桃花流水空藏遮。hé láng zhù shì shān jiān qū,táo huā liú shuǐ kōng cáng zhē。
一榻清风驾两腋,尚嫌蚁斗静中哗。yī tà qīng fēng jià liǎng yè,shàng xián yǐ dòu jìng zhōng huā。

何利见新居四咏种德堂

孙觌

竹坞松窗静者居,醉乡一梦追华胥。zhú wù sōng chuāng jìng zhě jū,zuì xiāng yī mèng zhuī huá xū。
乱山攒青霭崷崒,老树偃翠横扶疏。luàn shān zǎn qīng ǎi qiú zú,lǎo shù yǎn cuì héng fú shū。
主人投辖防客走,醉倒自有蛾眉扶。zhǔ rén tóu xiá fáng kè zǒu,zuì dào zì yǒu é méi fú。
烁烁笼灯红一朵,孤芳独自占春馀。shuò shuò lóng dēng hóng yī duǒ,gū fāng dú zì zhàn chūn yú。

祥符寺大梅一树临水初开

孙觌

石梁茆屋雨苍苔,春风一笑冰容开。shí liáng máo wū yǔ cāng tái,chūn fēng yī xiào bīng róng kāi。
微澜浸月卧疏影,一枝的皪横江梅。wēi lán jìn yuè wò shū yǐng,yī zhī de lì héng jiāng méi。
含情不语立雪久,飞步欲去凌波回。hán qíng bù yǔ lì xuě jiǔ,fēi bù yù qù líng bō huí。
纷纷红紫莫浪出,我欲楚些招归来。fēn fēn hóng zǐ mò làng chū,wǒ yù chǔ xiē zhāo guī lái。

宿天宁寺

孙觌

屋漏我无愧,室暗那可欺。wū lòu wǒ wú kuì,shì àn nà kě qī。
老僧对清夜,浙风动伽梨。lǎo sēng duì qīng yè,zhè fēng dòng gā lí。
谆谆面墙壁,皎皎分渑淄。zhūn zhūn miàn qiáng bì,jiǎo jiǎo fēn miǎn zī。
燎蚊隔烟语,闻鸡起蓐炊。liáo wén gé yān yǔ,wén jī qǐ rù chuī。
我来何所见,兴尽意辄随。wǒ lái hé suǒ jiàn,xīng jǐn yì zhé suí。
相逢不相识,聊问姓名谁。xiāng féng bù xiāng shí,liáo wèn xìng míng shuí。

次苦竹渡

孙觌

浮云涨天黑,锻此百鍊兵。fú yún zhǎng tiān hēi,duàn cǐ bǎi liàn bīng。
匣卧韬白月,手挥沸奔星。xiá wò tāo bái yuè,shǒu huī fèi bēn xīng。
风尘剑三尺,削尽多垒平。fēng chén jiàn sān chǐ,xuē jǐn duō lěi píng。
往往失其柄,倒戈来抗衡。wǎng wǎng shī qí bǐng,dào gē lái kàng héng。
养虎恐遗患,媚蟆终自盲。yǎng hǔ kǒng yí huàn,mèi má zhōng zì máng。
君子善藏之,绿林正横行。jūn zi shàn cáng zhī,lǜ lín zhèng héng xíng。

简泽民

孙觌

穷途栖栖傍阡陌,俗态纷纷斗筲窄。qióng tú qī qī bàng qiān mò,sú tài fēn fēn dòu shāo zhǎi。
杀牛毁车欲何向,握食解骖谁召客。shā niú huǐ chē yù hé xiàng,wò shí jiě cān shuí zhào kè。
吾髯一诺黄金百,醉溺应怜厕中客。wú rán yī nuò huáng jīn bǎi,zuì nì yīng lián cè zhōng kè。
萧萧穷巷席为门,不信陈平死糠覈。xiāo xiāo qióng xiàng xí wèi mén,bù xìn chén píng sǐ kāng hé。

诵次魏诗

孙觌

歌终白玉烂,梦觉黄粮熟。gē zhōng bái yù làn,mèng jué huáng liáng shú。
斯人已寂寥,皎皎在空谷。sī rén yǐ jì liáo,jiǎo jiǎo zài kōng gǔ。
谁令黔首愚,竟坐城旦读。shuí lìng qián shǒu yú,jìng zuò chéng dàn dú。
光芒丰城剑,恸哭荆山玉。guāng máng fēng chéng jiàn,tòng kū jīng shān yù。
邹郎乃其徒,阅世何烛局。zōu láng nǎi qí tú,yuè shì hé zhú jú。
高风渺不嗣,句法此遗躅。gāo fēng miǎo bù sì,jù fǎ cǐ yí zhú。
火攻真下策,吊古悼秦俗。huǒ gōng zhēn xià cè,diào gǔ dào qín sú。
骊山一炬燔,鸡林万金赎。lí shān yī jù fán,jī lín wàn jīn shú。

示长文

孙觌

于公种阴德,门大端可期。yú gōng zhǒng yīn dé,mén dà duān kě qī。
无钱囊更空,有子家自肥。wú qián náng gèng kōng,yǒu zi jiā zì féi。
戢戢树九畹,濯濯秀一枝。jí jí shù jiǔ wǎn,zhuó zhuó xiù yī zhī。
坐客瞩青眼,馀子让白眉。zuò kè zhǔ qīng yǎn,yú zi ràng bái méi。
盐絮出妙语,春草先梦思。yán xù chū miào yǔ,chūn cǎo xiān mèng sī。
诗文未可量,家学岂其师。shī wén wèi kě liàng,jiā xué qǐ qí shī。
五车傥足用,万里到不疑。wǔ chē tǎng zú yòng,wàn lǐ dào bù yí。
非无昂父贤,且伴济叔痴。fēi wú áng fù xián,qiě bàn jì shū chī。
芝兰莫当户,桃李自成蹊。zhī lán mò dāng hù,táo lǐ zì chéng qī。
它年一樽酒,名与少陵齐。tā nián yī zūn jiǔ,míng yǔ shǎo líng qí。

郭守冰花诗

孙觌

云藏红树三生缘,地涌青莲诸佛现。yún cáng hóng shù sān shēng yuán,dì yǒng qīng lián zhū fú xiàn。
又见冰华此夜开,一盖亭亭倚天半。yòu jiàn bīng huá cǐ yè kāi,yī gài tíng tíng yǐ tiān bàn。
月中桂树影婆娑,海底珊瑚光璀璨。yuè zhōng guì shù yǐng pó suō,hǎi dǐ shān hú guāng cuǐ càn。
褰帘已化白银阙,照室尽成青玉案。qiān lián yǐ huà bái yín quē,zhào shì jǐn chéng qīng yù àn。
悬知不受众目怜,端为使君娱一盼。xuán zhī bù shòu zhòng mù lián,duān wèi shǐ jūn yú yī pàn。
何用孤松腹上生,行向三槐庭下见。hé yòng gū sōng fù shàng shēng,xíng xiàng sān huái tíng xià jiàn。

武进王丞二首欣荣亭

孙觌

客有倦游者,置居在西畴。kè yǒu juàn yóu zhě,zhì jū zài xī chóu。
平生会心处,高引寄一丘。píng shēng huì xīn chù,gāo yǐn jì yī qiū。
吟窗山入坐,钓濑雪满舟。yín chuāng shān rù zuò,diào lài xuě mǎn zhōu。
更秉西园烛,宽我千岁忧。gèng bǐng xī yuán zhú,kuān wǒ qiān suì yōu。
仍倾中山酒,浇此万斛愁。réng qīng zhōng shān jiǔ,jiāo cǐ wàn hú chóu。
出门何所诣,真欲老菟裘。chū mén hé suǒ yì,zhēn yù lǎo tú qiú。