古诗词

东湖游山

史浩

四明山水天下异,东湖景物尤佳致。sì míng shān shuǐ tiān xià yì,dōng hú jǐng wù yóu jiā zhì。
古来奇处芜没多,极目空馀老苍翠。gǔ lái qí chù wú méi duō,jí mù kōng yú lǎo cāng cuì。
最称险奥唯福泉,崒嵂万仞摩青天。zuì chēng xiǎn ào wéi fú quán,zú lǜ wàn rèn mó qīng tiān。
屹起精蓝名寿圣,松风飒飒泉涓涓。yì qǐ jīng lán míng shòu shèng,sōng fēng sà sà quán juān juān。
一径崎岖通下水,风物人情更淳美。yī jìng qí qū tōng xià shuǐ,fēng wù rén qíng gèng chún měi。
两椽茅屋何萧然,是即吾庐靠山起。liǎng chuán máo wū hé xiāo rán,shì jí wú lú kào shān qǐ。
吾尝终日倚阑干,眼界峨峨碧玉攒。wú cháng zhōng rì yǐ lán gàn,yǎn jiè é é bì yù zǎn。
有时出户一乘兴,枯筇蜡屐随清湍。yǒu shí chū hù yī chéng xīng,kū qióng là jī suí qīng tuān。
攀萝直上上水去,烟霞迤逦僧家路。pān luó zhí shàng shàng shuǐ qù,yān xiá yí lǐ sēng jiā lù。
龙藏虎蛰天地宽,陟岵欷歔空堕泪。lóng cáng hǔ zhé tiān dì kuān,zhì hù xī xū kōng duò lèi。
次经象坎白云庵,阴崖断谷常青岚。cì jīng xiàng kǎn bái yún ān,yīn yá duàn gǔ cháng qīng lán。
中有村墟号韩岭,渔歌樵斧声相参。zhōng yǒu cūn xū hào hán lǐng,yú gē qiáo fǔ shēng xiāng cān。
陶公霞屿峥嵘出,秀杰绵延数非一。táo gōng xiá yǔ zhēng róng chū,xiù jié mián yán shù fēi yī。
鳖山孤立水中央,规圆不赖人镵刻。biē shān gū lì shuǐ zhōng yāng,guī yuán bù lài rén chán kè。
地雄山壮泉源豪,七十二溪俱怒涛。dì xióng shān zhuàng quán yuán háo,qī shí èr xī jù nù tāo。
截山突屼起六堰,百尺花蹊金石牢。jié shān tū wù qǐ liù yàn,bǎi chǐ huā qī jīn shí láo。
鸣桹掷钓渔艇短,数百成群来往款。míng láng zhì diào yú tǐng duǎn,shù bǎi chéng qún lái wǎng kuǎn。
绿蓑青笠苦忘归,细雨斜风浑不管。lǜ suō qīng lì kǔ wàng guī,xì yǔ xié fēng hún bù guǎn。
栖真兰若唯南隅,闻是徐王旧隐居。qī zhēn lán ruò wéi nán yú,wén shì xú wáng jiù yǐn jū。
莲塘十里香风阔,凫鹥鸂鶒时沉洳。lián táng shí lǐ xiāng fēng kuò,fú yī xī chì shí chén rù。
一帆迅抵青山寺,丈室云堂高赑屃。yī fān xùn dǐ qīng shān sì,zhàng shì yún táng gāo bì xì。
森森松菊蔽村祠,细读刓碑知故事。sēn sēn sōng jú bì cūn cí,xì dú wán bēi zhī gù shì。
云是皇朝李使君,浚浊澄清利后人。yún shì huáng cháo lǐ shǐ jūn,jùn zhuó chéng qīng lì hòu rén。
迄今旱岁赖实利,血食往往长秋春。qì jīn hàn suì lài shí lì,xuè shí wǎng wǎng zhǎng qiū chūn。
破雾穿云梯磴滑,石胁山腰遍金刹。pò wù chuān yún tī dèng huá,shí xié shān yāo biàn jīn shā。
濯足清流舒啸长,筼筜十亩清风戛。zhuó zú qīng liú shū xiào zhǎng,yún dāng shí mǔ qīng fēng jiá。
紫衣道士氏曰朱,高论山前结草庐。zǐ yī dào shì shì yuē zhū,gāo lùn shān qián jié cǎo lú。
客至石坛无俗物,横琴数曲酒一壶。kè zhì shí tán wú sú wù,héng qín shù qū jiǔ yī hú。
对岸二灵只一苇,依约谁家葬龙耳。duì àn èr líng zhǐ yī wěi,yī yuē shuí jiā zàng lóng ěr。
夜深疏雨洗遥空,一朵浓云罩山觜。yè shēn shū yǔ xǐ yáo kōng,yī duǒ nóng yún zhào shān zī。
金襕禅老今大颠,坏衲蒲团日坐禅。jīn lán chán lǎo jīn dà diān,huài nà pú tuán rì zuò chán。
我行不问西来意,消息还将方寸传。wǒ xíng bù wèn xī lái yì,xiāo xī hái jiāng fāng cùn chuán。
乌石山头滕奥口,泓澄万丈辉星斗。wū shí shān tóu téng ào kǒu,hóng chéng wàn zhàng huī xīng dòu。
过客谁知此地灵,只闻静夜生龙吼。guò kè shuí zhī cǐ dì líng,zhǐ wén jìng yè shēng lóng hǒu。
鉴湖芜没多田畴,临平车马尤喧啾。jiàn hú wú méi duō tián chóu,lín píng chē mǎ yóu xuān jiū。
纷纷未识兹万顷,神仙窟宅合在东南北西陬。fēn fēn wèi shí zī wàn qǐng,shén xiān kū zhái hé zài dōng nán běi xī zōu。
周游几千里,此兴犹未已。zhōu yóu jǐ qiān lǐ,cǐ xīng yóu wèi yǐ。
归来摸写笔不停,大匠从其诮狂斐。guī lái mō xiě bǐ bù tíng,dà jiàng cóng qí qiào kuáng fěi。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

次韵刘国正立春

史浩

百岁今强半,逢春却怕春。bǎi suì jīn qiáng bàn,féng chūn què pà chūn。
趁时三盏酒,转眼一年人。chèn shí sān zhǎn jiǔ,zhuǎn yǎn yī nián rén。
车马繁华地,江湖漫浪身。chē mǎ fán huá dì,jiāng hú màn làng shēn。
茅檐拥残雪,清梦到家频。máo yán yōng cán xuě,qīng mèng dào jiā pín。

次韵恩平郡王

史浩

彤庭秋晚宴,和气与春同。tóng tíng qiū wǎn yàn,hé qì yǔ chūn tóng。
寿酒千钟绿,宫花万叠红。shòu jiǔ qiān zhōng lǜ,gōng huā wàn dié hóng。
金羁鸾仗底,赤舄玉阶中。jīn jī luán zhàng dǐ,chì xì yù jiē zhōng。
归路闻人语,关雎诵国风。guī lù wén rén yǔ,guān jū sòng guó fēng。

次韵恩平郡王游山登寺中小阁

史浩

天边倚萧寺,小阁翠微中。tiān biān yǐ xiāo sì,xiǎo gé cuì wēi zhōng。
烟霭三峰秀,松杉一径通。yān ǎi sān fēng xiù,sōng shān yī jìng tōng。
潮音从耳悟,尘虑转头空。cháo yīn cóng ěr wù,chén lǜ zhuǎn tóu kōng。
堪笑林间弋,犹思落塞鸿。kān xiào lín jiān yì,yóu sī luò sāi hóng。

送杜殿院出守遂宁

史浩

万里徕西蜀,声华振士林。wàn lǐ lái xī shǔ,shēng huá zhèn shì lín。
匪躬无近援,圣主作知音。fěi gōng wú jìn yuán,shèng zhǔ zuò zhī yīn。
已破奸邪胆,方劳抚字心。yǐ pò jiān xié dǎn,fāng láo fǔ zì xīn。
政成须趣驾,天下仰为霖。zhèng chéng xū qù jià,tiān xià yǎng wèi lín。

次韵姚令威郎中从驾早行

史浩

姚马真人杰,英标贯伏犀。yáo mǎ zhēn rén jié,yīng biāo guàn fú xī。
修途随上下,软语杂高低。xiū tú suí shàng xià,ruǎn yǔ zá gāo dī。
扈跸俱多士,扬鞭过万蹄。hù bì jù duō shì,yáng biān guò wàn tí。
伊余兹滥吹,所喜发鹍鸡。yī yú zī làn chuī,suǒ xǐ fā kūn jī。

次韵姚令威郎中从驾早行

史浩

蔌蔌长空雪,霏霏似粉犀。sù sù zhǎng kōng xuě,fēi fēi shì fěn xī。
色同无路险,野阔见山低。sè tóng wú lù xiǎn,yě kuò jiàn shān dī。
玉葆随鸾仗,银杯逐马蹄。yù bǎo suí luán zhàng,yín bēi zhú mǎ tí。
催班何太早,夜白误晨鸡。cuī bān hé tài zǎo,yè bái wù chén jī。

次韵姚令威郎中从驾早行

史浩

大驾遐方国,熊罴间象犀。dà jià xiá fāng guó,xióng pí jiān xiàng xī。
风严知令正,云重觉天低。fēng yán zhī lìng zhèng,yún zhòng jué tiān dī。
夹道瞻芝表,中原逐兽蹄。jiā dào zhān zhī biǎo,zhōng yuán zhú shòu tí。
定宣恢复赦,拭目看金鸡。dìng xuān huī fù shè,shì mù kàn jīn jī。

次韵姚令威郎中从驾早行

史浩

圣主披英俊,公才是擢犀。shèng zhǔ pī yīng jùn,gōng cái shì zhuó xī。
班扬俱气慑,屈宋亦眉低。bān yáng jù qì shè,qū sòng yì méi dī。
健鹘摩天翼,真媒历块蹄。jiàn gǔ mó tiān yì,zhēn méi lì kuài tí。
回眸看贱子,下驷与鹍鸡。huí móu kàn jiàn zi,xià sì yǔ kūn jī。

次韵姚令威郎中从驾早行

史浩

有美风骚将,词锋利更犀。yǒu měi fēng sāo jiāng,cí fēng lì gèng xī。
胸吞云梦小,气压斗牛低。xiōng tūn yún mèng xiǎo,qì yā dòu niú dī。
鸷鸟常舒翼,名驹岂凿蹄。zhì niǎo cháng shū yì,míng jū qǐ záo tí。
不能胜百战,浑欲介吾鸡。bù néng shèng bǎi zhàn,hún yù jiè wú jī。

晓起用前韵

史浩

破晓穷幽眺,端知玩月犀。pò xiǎo qióng yōu tiào,duān zhī wán yuè xī。
雪消青嶂近,天淡玉绳低。xuě xiāo qīng zhàng jìn,tiān dàn yù shéng dī。
出塞三春翼,嘶风万里蹄。chū sāi sān chūn yì,sī fēng wàn lǐ tí。
男儿弧矢志,何事饭笼鸡。nán ér hú shǐ zhì,hé shì fàn lóng jī。

晨兴怀寺中用前韵

史浩

薛公言慷慨,端可讽驯犀。xuē gōng yán kāng kǎi,duān kě fěng xùn xī。
器广蜃江小,名高雁岭低。qì guǎng shèn jiāng xiǎo,míng gāo yàn lǐng dī。
宸居清琐闼,禁路紫骝蹄。chén jū qīng suǒ tà,jìn lù zǐ liú tí。
揆德宜长处,何因梦白鸡。kuí dé yí zhǎng chù,hé yīn mèng bái jī。

同游赏心亭用前韵

史浩

古堞高千雉,危亭屹巨犀。gǔ dié gāo qiān zhì,wēi tíng yì jù xī。
云霄知路近,星斗入檐低。yún xiāo zhī lù jìn,xīng dòu rù yán dī。
山缭龙盘脊,江涵虎踞蹄。shān liáo lóng pán jí,jiāng hán hǔ jù tí。
相携倚秋阁,得失付虫鸡。xiāng xié yǐ qiū gé,dé shī fù chóng jī。

同游赏心亭用前韵

史浩

赏心多乐事,快目喜联犀。shǎng xīn duō lè shì,kuài mù xǐ lián xī。
雪浪翻空急,江云过眼低。xuě làng fān kōng jí,jiāng yún guò yǎn dī。
天寒风着袂,兴尽马旋蹄。tiān hán fēng zhe mèi,xīng jǐn mǎ xuán tí。
归路仍泥滑,林间语竹鸡。guī lù réng ní huá,lín jiān yǔ zhú jī。

次韵洪景卢右司问梅

史浩

东皇荣万木,首倡属江梅。dōng huáng róng wàn mù,shǒu chàng shǔ jiāng méi。
得地应先发,须时不受催。dé dì yīng xiān fā,xū shí bù shòu cuī。
可堪连日冷,未忍一樽开。kě kān lián rì lěng,wèi rěn yī zūn kāi。
竹外摇残雪,知君到几回。zhú wài yáo cán xuě,zhī jūn dào jǐ huí。

次韵皇孙所和二诗

史浩

锦绣环清跸,祥云捧日华。jǐn xiù huán qīng bì,xiáng yún pěng rì huá。
千官鹓鹭集,万骑虎貔夸。qiān guān yuān lù jí,wàn qí hǔ pí kuā。
馀孽皇威远,中原望眼赊。yú niè huáng wēi yuǎn,zhōng yuán wàng yǎn shē。
遥怜太液水,波暖欲生花。yáo lián tài yè shuǐ,bō nuǎn yù shēng huā。