古诗词

童丱须知祭祀篇

史浩

文王御家邦,风化必自迩。wén wáng yù jiā bāng,fēng huà bì zì ěr。
采繁夫人职,专言奉祭祀。cǎi fán fū rén zhí,zhuān yán fèng jì sì。
洪惟祖先心,贵得贤后嗣。hóng wéi zǔ xiān xīn,guì dé xián hòu sì。
匪取一时孝,觊其能事死。fěi qǔ yī shí xiào,jì qí néng shì sǐ。
盖自平生来,功行勤积累。gài zì píng shēng lái,gōng xíng qín jī lèi。
防范不敢违,贻厥作基址。fáng fàn bù gǎn wéi,yí jué zuò jī zhǐ。
子孙洎有室,懵不知此理。zi sūn jì yǒu shì,měng bù zhī cǐ lǐ。
燕饮恣欢谑,口腹纵奢靡。yàn yǐn zì huān xuè,kǒu fù zòng shē mí。
霜降雨露濡,怆惕昧所履。shuāng jiàng yǔ lù rú,chuàng tì mèi suǒ lǚ。
故其临祭时,倦色成跛倚。gù qí lín jì shí,juàn sè chéng bǒ yǐ。
酣歌或笑呼,愤怒或笞捶。hān gē huò xiào hū,fèn nù huò chī chuí。
不恤祭如在,大似不得已。bù xù jì rú zài,dà shì bù dé yǐ。
祖先必吐之,岂复锡繁祉。zǔ xiān bì tǔ zhī,qǐ fù xī fán zhǐ。
我劝世间人,于此莫轻视。wǒ quàn shì jiān rén,yú cǐ mò qīng shì。
春秋祭享间,斋戒先恭己。chūn qiū jì xiǎng jiān,zhāi jiè xiān gōng jǐ。
忧思动哀慕,虔谨具芳美。yōu sī dòng āi mù,qián jǐn jù fāng měi。
时物堪荐新,当如奉甘旨。shí wù kān jiàn xīn,dāng rú fèng gān zhǐ。
饾饤乎自供,焉可使奴婢。dòu dìng hū zì gōng,yān kě shǐ nú bì。
扫除蠲秽杂,涤灌去尘滓。sǎo chú juān huì zá,dí guàn qù chén zǐ。
馨香出釜甑,滋味登簠簋。xīn xiāng chū fǔ zèng,zī wèi dēng fǔ guǐ。
勿为贫故约,勿为富故侈。wù wèi pín gù yuē,wù wèi fù gù chǐ。
丰俭或有常,不可变其轨。fēng jiǎn huò yǒu cháng,bù kě biàn qí guǐ。
以此奉吾先,神灵必欢喜。yǐ cǐ fèng wú xiān,shén líng bì huān xǐ。
绵绵百世后,馀庆何能弭。mián mián bǎi shì hòu,yú qìng hé néng mǐ。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

童丱须知膳羞八篇

史浩

物因相胜还相啖,弱者多为强者亨。wù yīn xiāng shèng hái xiāng dàn,ruò zhě duō wèi qiáng zhě hēng。
勿谓天教充食类,斯人岂为虎狼生。wù wèi tiān jiào chōng shí lèi,sī rén qǐ wèi hǔ láng shēng。

童丱须知膳羞八篇

史浩

二膳朝朝饱即休,何须嗜杀苦营求。èr shàn cháo cháo bǎo jí xiū,hé xū shì shā kǔ yíng qiú。
鱼虾蟹蛤皆微细,数百方能满一瓯。yú xiā xiè há jiē wēi xì,shù bǎi fāng néng mǎn yī ōu。

童丱须知膳羞八篇

史浩

飞潜蠕动尽贪生,就死无辜或自鸣。fēi qián rú dòng jǐn tān shēng,jiù sǐ wú gū huò zì míng。
只可为亲甘旨具,自家口腹莫频亨。zhǐ kě wèi qīn gān zhǐ jù,zì jiā kǒu fù mò pín hēng。

童丱须知膳羞八篇

史浩

戒杀当知有数端,闻声见死敢加餐。jiè shā dāng zhī yǒu shù duān,wén shēng jiàn sǐ gǎn jiā cān。
居家自作专因我,虽美还应下箸难。jū jiā zì zuò zhuān yīn wǒ,suī měi hái yīng xià zhù nán。

童丱须知梳妆八篇

史浩

随宜首饰莫留情,珠翠虽多未是荣。suí yí shǒu shì mò liú qíng,zhū cuì suī duō wèi shì róng。
不见孟光居俭约,荆钗却立万年名。bù jiàn mèng guāng jū jiǎn yuē,jīng chāi què lì wàn nián míng。

童丱须知梳妆八篇

史浩

南蕃有鸟翠葳蕤,千百为群自在飞。nán fān yǒu niǎo cuì wēi ruí,qiān bǎi wèi qún zì zài fēi。
负痛衔冤无罪死,将来贵室缕冠衣。fù tòng xián yuān wú zuì sǐ,jiāng lái guì shì lǚ guān yī。

童丱须知梳妆八篇

史浩

贵家所好若无偏,翠羽真珠不直钱。guì jiā suǒ hǎo ruò wú piān,cuì yǔ zhēn zhū bù zhí qián。
簪珥一求难得货,穷山深海尽骚然。zān ěr yī qiú nán dé huò,qióng shān shēn hǎi jǐn sāo rán。

童丱须知梳妆八篇

史浩

生灵膏血是缗钱,买得珍珠颗颗圆。shēng líng gāo xuè shì mín qián,mǎi dé zhēn zhū kē kē yuán。
痛惜鲛人在深海,风潮沉溺几多船。tòng xī jiāo rén zài shēn hǎi,fēng cháo chén nì jǐ duō chuán。

童丱须知梳妆八篇

史浩

北珠天产在戎蕃,不定还看走玉盘。běi zhū tiān chǎn zài róng fān,bù dìng hái kàn zǒu yù pán。
钜万费钱收拾得,到头终不救饥寒。jù wàn fèi qián shōu shí dé,dào tóu zhōng bù jiù jī hán。

童丱须知梳妆八篇

史浩

绣草铺茸玉作冠,四时花样几千般。xiù cǎo pù rōng yù zuò guān,sì shí huā yàng jǐ qiān bān。
当思蓬首寒窗女,终岁无油两鬓乾。dāng sī péng shǒu hán chuāng nǚ,zhōng suì wú yóu liǎng bìn qián。

童丱须知梳妆八篇

史浩

倡优卑贱起淫风,涂泽唯知特地浓。chàng yōu bēi jiàn qǐ yín fēng,tú zé wéi zhī tè dì nóng。
珍重贤门贞洁女,不施朱粉自雍容。zhēn zhòng xián mén zhēn jié nǚ,bù shī zhū fěn zì yōng róng。

童丱须知梳妆八篇

史浩

常须默坐悟前因,为爱铅华堕女身。cháng xū mò zuò wù qián yīn,wèi ài qiān huá duò nǚ shēn。
若也于斯能改悔,来生定免落风尘。ruò yě yú sī néng gǎi huǐ,lái shēng dìng miǎn luò fēng chén。

童丱须知稻粱八篇

史浩

后稷星光灿混仪,天教堕地作农师。hòu jì xīng guāng càn hùn yí,tiān jiào duò dì zuò nóng shī。
牛羊腓字寒冰暖,自有神明默护持。niú yáng féi zì hán bīng nuǎn,zì yǒu shén míng mò hù chí。

童丱须知稻粱八篇

史浩

方册尝观无逸书,更于七月诵豳诗。fāng cè cháng guān wú yì shū,gèng yú qī yuè sòng bīn shī。
周公爱主真深切,稼穑艰难先使知。zhōu gōng ài zhǔ zhēn shēn qiè,jià sè jiān nán xiān shǐ zhī。

童丱须知稻粱八篇

史浩

能述先王播殖功,伯禽之后有僖公。néng shù xiān wáng bō zhí gōng,bó qín zhī hòu yǒu xī gōng。
故虽牧养駉駉盛,务惜吾农不起戎。gù suī mù yǎng jiōng jiōng shèng,wù xī wú nóng bù qǐ róng。