古诗词

童丱须知舅姑篇

史浩

女子年既笄,出适乃从夫。nǚ zi nián jì jī,chū shì nǎi cóng fū。
从夫始曰妇,将以事舅姑。cóng fū shǐ yuē fù,jiāng yǐ shì jiù gū。
舅姑生男儿,鼓舞更忻愉。jiù gū shēng nán ér,gǔ wǔ gèng xīn yú。
禀受胚胎成,身体洎发肤。bǐng shòu pēi tāi chéng,shēn tǐ jì fā fū。
玩之如美玉,宝之如明珠。wán zhī rú měi yù,bǎo zhī rú míng zhū。
觊其能立身,孝养勤朝晡。jì qí néng lì shēn,xiào yǎng qín cháo bū。
岂知壮有室,却使失欢娱。qǐ zhī zhuàng yǒu shì,què shǐ shī huān yú。
妇既恣狼戾,夫亦与之俱。fù jì zì láng lì,fū yì yǔ zhī jù。
翁妪有憎恶,导夫起嗟吁。wēng yù yǒu zēng è,dǎo fū qǐ jiē xū。
叔妹有异胞,俾夫肆欺诬。shū mèi yǒu yì bāo,bǐ fū sì qī wū。
及其享富贵,却云夫自图。jí qí xiǎng fù guì,què yún fū zì tú。
珍异私帑积,赀产别籍拘。zhēn yì sī tǎng jī,zī chǎn bié jí jū。
不念翁与妪,生尔夫之躯。bù niàn wēng yǔ yù,shēng ěr fū zhī qū。
不念叔与妹,尔夫当友于。bù niàn shū yǔ mèi,ěr fū dāng yǒu yú。
动辄生离间,岂不负心乎。dòng zhé shēng lí jiān,qǐ bù fù xīn hū。
天殃或人祸,舍尔其谁诛。tiān yāng huò rén huò,shě ěr qí shuí zhū。
我有为妇法,尔其听而孚。wǒ yǒu wèi fù fǎ,ěr qí tīng ér fú。
凡事舅姑礼,与事亲无殊。fán shì jiù gū lǐ,yǔ shì qīn wú shū。
唯当辅君子,相勉以相须。wéi dāng fǔ jūn zi,xiāng miǎn yǐ xiāng xū。
定省问安否,温凊视衣襦。dìng shěng wèn ān fǒu,wēn qìng shì yī rú。
俎豆奉燕乐,几杖供扶持。zǔ dòu fèng yàn lè,jǐ zhàng gōng fú chí。
出因侍坐席,入则临庖厨。chū yīn shì zuò xí,rù zé lín páo chú。
亲意或欲与,承命惟所需。qīn yì huò yù yǔ,chéng mìng wéi suǒ xū。
不作曾元养,问有必曰无。bù zuò céng yuán yǎng,wèn yǒu bì yuē wú。
亲意所爱敬,率行不敢渝。qīn yì suǒ ài jìng,lǜ xíng bù gǎn yú。
当以内则篇,终身为范模。dāng yǐ nèi zé piān,zhōng shēn wèi fàn mó。
其有疾病时,忧惶问医巫。qí yǒu jí bìng shí,yōu huáng wèn yī wū。
不眠衣带敝,不食形容枯。bù mián yī dài bì,bù shí xíng róng kū。
药饵必自试,宁敢离须臾。yào ěr bì zì shì,níng gǎn lí xū yú。
以至复初后,吾身方得苏。yǐ zhì fù chū hòu,wú shēn fāng dé sū。
其有贫困时,四壁立家徒。qí yǒu pín kùn shí,sì bì lì jiā tú。
夫既日负米,不惮涉崎岖。fū jì rì fù mǐ,bù dàn shè qí qū。
妇亦悯其劳,推食盈盘盂。fù yì mǐn qí láo,tuī shí yíng pán yú。
质贷如已尽,素手居穷途。zhì dài rú yǐ jǐn,sù shǒu jū qióng tú。
每务宽慈抱,何尝使向隅。měi wù kuān cí bào,hé cháng shǐ xiàng yú。
以其所以养,粗粝成甘腴。yǐ qí suǒ yǐ yǎng,cū lì chéng gān yú。
亲怒我勿怨,亲肥我独臞。qīn nù wǒ wù yuàn,qīn féi wǒ dú qú。
忘饥日反哺,岂不见慈乌。wàng jī rì fǎn bǔ,qǐ bù jiàn cí wū。
亲既感尔孝,祝尔多英雏。qīn jì gǎn ěr xiào,zhù ěr duō yīng chú。
佗日尔有妇,复与尔同符。tuó rì ěr yǒu fù,fù yǔ ěr tóng fú。
因知妇行孝,乃自立根株。yīn zhī fù xíng xiào,nǎi zì lì gēn zhū。
出尔反乎尔,曾不差锱铢。chū ěr fǎn hū ěr,céng bù chà zī zhū。
当时奉翁妪,后效收桑榆。dāng shí fèng wēng yù,hòu xiào shōu sāng yú。
时哉不可失,作诗劝踟蹰。shí zāi bù kě shī,zuò shī quàn chí chú。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

童丱须知传道篇

史浩

帝王学有源,执中以传道。dì wáng xué yǒu yuán,zhí zhōng yǐ chuán dào。
塞路排杨墨,逃亲鄙释老。sāi lù pái yáng mò,táo qīn bǐ shì lǎo。
大学吾所行,中庸吾所保。dà xué wú suǒ xíng,zhōng yōng wú suǒ bǎo。
直下肯承当,后人斯有考。zhí xià kěn chéng dāng,hòu rén sī yǒu kǎo。

童丱须知修德篇

史浩

生身天地间,所贵在修德。shēng shēn tiān dì jiān,suǒ guì zài xiū dé。
众善既奉行,诸恶当屏息。zhòng shàn jì fèng xíng,zhū è dāng píng xī。
美利世同沾,阴功人不识。měi lì shì tóng zhān,yīn gōng rén bù shí。
冥心契上天,享祐无纪极。míng xīn qì shàng tiān,xiǎng yòu wú jì jí。

童丱须知恤民篇

史浩

主圣臣贤日,勤政在恤民。zhǔ shèng chén xián rì,qín zhèng zài xù mín。
差徭唯务息,赋敛直须均。chà yáo wéi wù xī,fù liǎn zhí xū jūn。
但使皆当富,何忧富却贫。dàn shǐ jiē dāng fù,hé yōu fù què pín。
孟公仁义说,不取利吾身。mèng gōng rén yì shuō,bù qǔ lì wú shēn。

童丱须知措刑篇

史浩

尧舜雍熙治,成功在措刑。yáo shùn yōng xī zhì,chéng gōng zài cuò xíng。
哀矜行法令,钦恤爱生灵。āi jīn xíng fǎ lìng,qīn xù ài shēng líng。
若使杀无罪,宁教失不经。ruò shǐ shā wú zuì,níng jiào shī bù jīng。
于公尚阴德,何况是朝廷。yú gōng shàng yīn dé,hé kuàng shì cháo tíng。

童丱须知乐声篇

史浩

乐声表至和,在乎民共乐。lè shēng biǎo zhì hé,zài hū mín gòng lè。
百姓或怨咨,八音徒振作。bǎi xìng huò yuàn zī,bā yīn tú zhèn zuò。
朝歌商纣擒,暖响奏婴缚。cháo gē shāng zhòu qín,nuǎn xiǎng zòu yīng fù。
四海得欢心,全胜听弦索。sì hǎi dé huān xīn,quán shèng tīng xián suǒ。

童丱须知忠恕篇

史浩

君子行忠恕,报恩不报仇。jūn zi xíng zhōng shù,bào ēn bù bào chóu。
恩者人善意,一饭亦当酬。ēn zhě rén shàn yì,yī fàn yì dāng chóu。
仇者被迷误,事过何足尤。chóu zhě bèi mí wù,shì guò hé zú yóu。
持之久不倦,其心乃休休。chí zhī jiǔ bù juàn,qí xīn nǎi xiū xiū。

童丱须知疏财篇

史浩

人生贵疏财,过富诚多事。rén shēng guì shū cái,guò fù chéng duō shì。
愚固益其过,贤亦损其志。yú gù yì qí guò,xián yì sǔn qí zhì。
指廪悯人穷,挥金侈上赐。zhǐ lǐn mǐn rén qióng,huī jīn chǐ shàng cì。
万古播清名,谁云能败类。wàn gǔ bō qīng míng,shuí yún néng bài lèi。

童丱须知见德篇

史浩

凡人在世间,不晓乘除理。fán rén zài shì jiān,bù xiǎo chéng chú lǐ。
非义或得财,扪心未可喜。fēi yì huò dé cái,mén xīn wèi kě xǐ。
俸禄却萧条,子孙仍委靡。fèng lù què xiāo tiáo,zi sūn réng wěi mí。
更有祸随身,阴谴何时已。gèng yǒu huò suí shēn,yīn qiǎn hé shí yǐ。

童丱须知习尚篇

史浩

习尚从何来,影响由先世。xí shàng cóng hé lái,yǐng xiǎng yóu xiān shì。
好礼必温恭,收书乃文艺。hǎo lǐ bì wēn gōng,shōu shū nǎi wén yì。
初心傥不思,后弊必难制。chū xīn tǎng bù sī,hòu bì bì nán zhì。
古人约其身,所以裕苗裔。gǔ rén yuē qí shēn,suǒ yǐ yù miáo yì。

适过宝奎寿居仁师出示王判院偈真隐老子走笔次韵

史浩

见了黄梅留一宿,此风久矣无人续。jiàn le huáng méi liú yī sù,cǐ fēng jiǔ yǐ wú rén xù。
相逢谁许问寒暄,个中且自龟藏六。xiāng féng shuí xǔ wèn hán xuān,gè zhōng qiě zì guī cáng liù。
寿师严冷面如铁,背负真乘腰不折。shòu shī yán lěng miàn rú tiě,bèi fù zhēn chéng yāo bù zhé。
有时禅定出尘表,兀坐蒲团头满雪。yǒu shí chán dìng chū chén biǎo,wù zuò pú tuán tóu mǎn xuě。
平生俗物不挂目,终日翻经聊自足。píng shēng sú wù bù guà mù,zhōng rì fān jīng liáo zì zú。
不离当处常湛然,波澄倒影千山绿。bù lí dāng chù cháng zhàn rán,bō chéng dào yǐng qiān shān lǜ。
迩来邂逅文中虎,一幅水藤为下语。ěr lái xiè hòu wén zhōng hǔ,yī fú shuǐ téng wèi xià yǔ。
我今欲赞没因由,只把茶瓯对赵州。wǒ jīn yù zàn méi yīn yóu,zhǐ bǎ chá ōu duì zhào zhōu。

再次韵胡中方赏丹桂之什

史浩

鄮峰老子双瞳碧,已悟人间空是色。mào fēng lǎo zi shuāng tóng bì,yǐ wù rén jiān kōng shì sè。
群花四季作芳菲,一笑观之如不识。qún huā sì jì zuò fāng fēi,yī xiào guān zhī rú bù shí。
有时斗酒沽十千,狂歌烂醉群花前。yǒu shí dòu jiǔ gū shí qiān,kuáng gē làn zuì qún huā qián。
红红白白自妖艳,谁曾着口论媸妍。hóng hóng bái bái zì yāo yàn,shuí céng zhe kǒu lùn chī yán。
惟闻丹桂藏青茜,清芬正满姮娥殿。wéi wén dān guì cáng qīng qiàn,qīng fēn zhèng mǎn héng é diàn。
却思一见无由缘,但写奇标在团扇。què sī yī jiàn wú yóu yuán,dàn xiě qí biāo zài tuán shàn。
忽闻移本下吾乡,此愿端知合得偿。hū wén yí běn xià wú xiāng,cǐ yuàn duān zhī hé dé cháng。
园工玉斧与换骨,坐使凡种皆天香。yuán gōng yù fǔ yǔ huàn gǔ,zuò shǐ fán zhǒng jiē tiān xiāng。
先皇得之植禁地,饫赏钧天动仙吹。xiān huáng dé zhī zhí jìn dì,yù shǎng jūn tiān dòng xiān chuī。
高烧凤蜡类星繁,正恐夜深花欲睡。gāo shāo fèng là lèi xīng fán,zhèng kǒng yè shēn huā yù shuì。
于今哀戚遍幽明,鼎湖仙驾超尘氛。yú jīn āi qī biàn yōu míng,dǐng hú xiān jià chāo chén fēn。
遗髯注想文王囿,玉阑佳气徒氤氲。yí rán zhù xiǎng wén wáng yòu,yù lán jiā qì tú yīn yūn。
胡君真材一二数,他日补天慕娲女。hú jūn zhēn cái yī èr shù,tā rì bǔ tiān mù wā nǚ。
正欲攀枝效郗诜,会看声名飞海宇。zhèng yù pān zhī xiào xī shēn,huì kàn shēng míng fēi hǎi yǔ。
雄篇拂地如锵金,俊逸清新洗我心。xióng piān fú dì rú qiāng jīn,jùn yì qīng xīn xǐ wǒ xīn。
怪底斯人掉头不肯住,明年射策君门去。guài dǐ sī rén diào tóu bù kěn zhù,míng nián shè cè jūn mén qù。

尽心堂

史浩

曲士怀轩裳,铢寸较得失。qū shì huái xuān shang,zhū cùn jiào dé shī。
纷纭战宠辱,矛盾相撞抶。fēn yún zhàn chǒng rǔ,máo dùn xiāng zhuàng chì。
大方惟达人,天游寄虚室。dà fāng wéi dá rén,tiān yóu jì xū shì。
卷舒傥由己,出处要无必。juǎn shū tǎng yóu jǐ,chū chù yào wú bì。
时来作砭针,一起当疗疾。shí lái zuò biān zhēn,yī qǐ dāng liáo jí。
时去收龙蛇,夭矫自超逸。shí qù shōu lóng shé,yāo jiǎo zì chāo yì。
隐见了无碍,妙迹那可诘。yǐn jiàn le wú ài,miào jì nà kě jí。
我公天人姿,宿有补天术。wǒ gōng tiān rén zī,sù yǒu bǔ tiān shù。
心宜尽心理,心静与天一。xīn yí jǐn xīn lǐ,xīn jìng yǔ tiān yī。
当年风雨会,黄道宾出日。dāng nián fēng yǔ huì,huáng dào bīn chū rì。
乾坤方疮痍,涂炭入忧恤。qián kūn fāng chuāng yí,tú tàn rù yōu xù。
神锋指幽燕,酋领将斧锧。shén fēng zhǐ yōu yàn,qiú lǐng jiāng fǔ zhì。
世数有长消,匆匆谢簪绂。shì shù yǒu zhǎng xiāo,cōng cōng xiè zān fú。
归来卧林薮,道自无伸屈。guī lái wò lín sǒu,dào zì wú shēn qū。
庆堂示馀彦,亲洒银笔述。qìng táng shì yú yàn,qīn sǎ yín bǐ shù。
聊遗郢人斤,千载斫妙质。liáo yí yǐng rén jīn,qiān zài zhuó miào zhì。
定应山水观,中与胸趣匹。dìng yīng shān shuǐ guān,zhōng yǔ xiōng qù pǐ。
仰看衡云飞,云静山崒嵂。yǎng kàn héng yún fēi,yún jìng shān zú lǜ。
俯眄湘流水,舟楫空荡潏。fǔ miǎn xiāng liú shuǐ,zhōu jí kōng dàng yù。
可怜天东北,狼烟暗郁律。kě lián tiān dōng běi,láng yān àn yù lǜ。
神州见苍莽,悲风为萧瑟。shén zhōu jiàn cāng mǎng,bēi fēng wèi xiāo sè。
再拜愿有期,经纶勿韬郁。zài bài yuàn yǒu qī,jīng lún wù tāo yù。
天心酌民言,公再调鼎实。tiān xīn zhuó mín yán,gōng zài diào dǐng shí。
风霆驱八荒,游戏须一出。fēng tíng qū bā huāng,yóu xì xū yī chū。

次韵冯圆中木犀六言

史浩

碧玉闹妆金粟,香随烟雾横斜。bì yù nào zhuāng jīn sù,xiāng suí yān wù héng xié。
更欲移筇问讯,前山几度云遮。gèng yù yí qióng wèn xùn,qián shān jǐ dù yún zhē。

瓜州渡头六言

史浩

竹叶舟中渔父,瓜州渡口人家。zhú yè zhōu zhōng yú fù,guā zhōu dù kǒu rén jiā。
占得烟波活计,全胜富贵生涯。zhàn dé yān bō huó jì,quán shèng fù guì shēng yá。

喻弥陀偈

史浩

搅翻十里西湖水,化作四方八德池。jiǎo fān shí lǐ xī hú shuǐ,huà zuò sì fāng bā dé chí。
净洗众生烦恼垢,人人见自性阿弥。jìng xǐ zhòng shēng fán nǎo gòu,rén rén jiàn zì xìng ā mí。