古诗词

同杜北山郑渭滨湖边小憩

徐集孙

与朋看落叶,舍棹踏湖西。yǔ péng kàn luò yè,shě zhào tà hú xī。
野店传杯酌,残阳索品题。yě diàn chuán bēi zhuó,cán yáng suǒ pǐn tí。
云随波影动,山被柳阴迷。yún suí bō yǐng dòng,shān bèi liǔ yīn mí。
一点寒鸦过,知他何处栖。yī diǎn hán yā guò,zhī tā hé chù qī。

徐集孙

徐集孙,字义夫,建安(今福建建瓯)人。理宗时尝在临安作过小官(《休日招李山房杜北山访渭滨秋浦于孤山》“不枉微官客日边”),退居后名其居室为竹所。有《竹所吟稿》。事见《南宋文范作者考》卷下。 徐集孙诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本为底本,参校影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》本(简称名贤集)、顾氏读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)。新辑集外诗附于卷末。 徐集孙的作品>>

猜您喜欢

除夕

徐集孙

一岁惊心忽已除,宦游尚自客西湖。yī suì jīng xīn hū yǐ chú,huàn yóu shàng zì kè xī hú。
漫题桃板标茅屋,旋买梅花插瓦壶。màn tí táo bǎn biāo máo wū,xuán mǎi méi huā chā wǎ hú。
俸薄幸无赊酒债,官闲却有索诗逋。fèng báo xìng wú shē jiǔ zhài,guān xián què yǒu suǒ shī bū。
明朝万事从头起,依旧山肩竹样癯。míng cháo wàn shì cóng tóu qǐ,yī jiù shān jiān zhú yàng qú。

舟中

徐集孙

厌杀人间名利忙,我忘名利只诗狂。yàn shā rén jiān míng lì máng,wǒ wàng míng lì zhǐ shī kuáng。
雅陪云衲三生话,分得渔舟半日凉。yǎ péi yún nà sān shēng huà,fēn dé yú zhōu bàn rì liáng。
傍水细看鸥鹭浴,隔芦吹过芰荷香。bàng shuǐ xì kàn ōu lù yù,gé lú chuī guò jì hé xiāng。
从容饱遂清游胜,那似家居卧竹房。cóng róng bǎo suì qīng yóu shèng,nà shì jiā jū wò zhú fáng。

休日招李山房杜北山访渭滨秋浦于孤山即席用韵

徐集孙

凛凛仙风匝葑田,徘徊怀古事茫然。lǐn lǐn xiān fēng zā fēng tián,pái huái huái gǔ shì máng rán。
眼空湖海无尘累,身在蓬莱有宿缘。yǎn kōng hú hǎi wú chén lèi,shēn zài péng lái yǒu sù yuán。
孤策遍寻储鹤地,偏提自汲煮茶泉。gū cè biàn xún chǔ hè dì,piān tí zì jí zhǔ chá quán。
诗家眷属通诗谱,不枉微官客日边。shī jiā juàn shǔ tōng shī pǔ,bù wǎng wēi guān kè rì biān。

有感

徐集孙

华阳暂脱戴朝簪,悔被浮云惹动心。huá yáng zàn tuō dài cháo zān,huǐ bèi fú yún rě dòng xīn。
世事可惊如雨骤,客怀无限并秋深。shì shì kě jīng rú yǔ zhòu,kè huái wú xiàn bìng qiū shēn。
能归不似天边燕,怯冷愁闻月下砧。néng guī bù shì tiān biān yàn,qiè lěng chóu wén yuè xià zhēn。
几许清高堪自慰,官居赖有竹萧森。jǐ xǔ qīng gāo kān zì wèi,guān jū lài yǒu zhú xiāo sēn。

独坐

徐集孙

老屋萧条半欲斜,绳床独坐看蜂衙。lǎo wū xiāo tiáo bàn yù xié,shéng chuáng dú zuò kàn fēng yá。
经年官况浑如客,计日安书已到家。jīng nián guān kuàng hún rú kè,jì rì ān shū yǐ dào jiā。
策策冷风删树叶,丝丝暮雨织檐花。cè cè lěng fēng shān shù yè,sī sī mù yǔ zhī yán huā。
梦魂不那归心切,小圃堪锄自种瓜。mèng hún bù nà guī xīn qiè,xiǎo pǔ kān chú zì zhǒng guā。

杪岁

徐集孙

几多风月费招邀,传舍侵寻一载侨。jǐ duō fēng yuè fèi zhāo yāo,chuán shě qīn xún yī zài qiáo。
客久梦魂安澹泊,岁残老态厌喧嚣。kè jiǔ mèng hún ān dàn pō,suì cán lǎo tài yàn xuān xiāo。
晴空雪片飘梅瓣,冷地春光上柳条。qíng kōng xuě piàn piāo méi bàn,lěng dì chūn guāng shàng liǔ tiáo。
世事每从儿戏过,门前歌舞又元霄。shì shì měi cóng ér xì guò,mén qián gē wǔ yòu yuán xiāo。

寄怀里中诸社友

徐集孙

自笑初无作吏能,却因作吏远诗朋。zì xiào chū wú zuò lì néng,què yīn zuò lì yuǎn shī péng。
与君交讯欠逢雁,知我怀人独是僧。yǔ jūn jiāo xùn qiàn féng yàn,zhī wǒ huái rén dú shì sēng。
客枕梦残听夜雨,乡心愁绝对秋灯。kè zhěn mèng cán tīng yè yǔ,xiāng xīn chóu jué duì qiū dēng。
何时岁老梅花下,石鼎分茶共煮冰。hé shí suì lǎo méi huā xià,shí dǐng fēn chá gòng zhǔ bīng。

赠黄羽士

徐集孙

闲披鹤氅紫藤冠,带得林泉骨相寒。xián pī hè chǎng zǐ téng guān,dài dé lín quán gǔ xiāng hán。
落魄一身风雪冷,飘蓬千里水云宽。luò pò yī shēn fēng xuě lěng,piāo péng qiān lǐ shuǐ yún kuān。
素餐洗砚抄诗句,清夜敲钟上醮坛。sù cān xǐ yàn chāo shī jù,qīng yè qiāo zhōng shàng jiào tán。
准拟学仙仙遇否,何年炼就九还丹。zhǔn nǐ xué xiān xiān yù fǒu,hé nián liàn jiù jiǔ hái dān。

月夜泛湖

徐集孙

买得扁舟载月明,喜它箫鼓巳归城。mǎi dé biǎn zhōu zài yuè míng,xǐ tā xiāo gǔ sì guī chéng。
一襟风露清吟骨,四望湖山见道情。yī jīn fēng lù qīng yín gǔ,sì wàng hú shān jiàn dào qíng。
花港采菱供果饤,蘋洲撷荇荐杯行。huā gǎng cǎi líng gōng guǒ dìng,píng zhōu xié xìng jiàn bēi xíng。
此欢不许人多得,破晓西村鸡犬鸣。cǐ huān bù xǔ rén duō dé,pò xiǎo xī cūn jī quǎn míng。

静中

徐集孙

静中白日十分迟,唤起乡心怯子规。jìng zhōng bái rì shí fēn chí,huàn qǐ xiāng xīn qiè zi guī。
客味有如杯水淡,宦情肯被一尘缁。kè wèi yǒu rú bēi shuǐ dàn,huàn qíng kěn bèi yī chén zī。
瓶储馀粟缘供鹤,俸乏零金为买诗。píng chǔ yú sù yuán gōng hè,fèng fá líng jīn wèi mǎi shī。
坐久不禁春雨暗,谁家楼上笛频吹。zuò jiǔ bù jìn chūn yǔ àn,shuí jiā lóu shàng dí pín chuī。

午梦

徐集孙

篇诗才欠急忙偿,似有奚奴督和章。piān shī cái qiàn jí máng cháng,shì yǒu xī nú dū hé zhāng。
望断晓山云破碎,惊回午梦雨淋浪。wàng duàn xiǎo shān yún pò suì,jīng huí wǔ mèng yǔ lín làng。
春光一半归杨柳,花事三分属海棠。chūn guāng yī bàn guī yáng liǔ,huā shì sān fēn shǔ hǎi táng。
静坐小窗人语寂,闲听梁燕话行藏。jìng zuò xiǎo chuāng rén yǔ jì,xián tīng liáng yàn huà xíng cáng。

言事

徐集孙

读了南华枕曲肱,无端客梦冷偏增。dú le nán huá zhěn qū gōng,wú duān kè mèng lěng piān zēng。
官将满去多逃吏,诗不吟来少寄僧。guān jiāng mǎn qù duō táo lì,shī bù yín lái shǎo jì sēng。
乱叶打窗猫上案,斜阳过屋鼠窥灯。luàn yè dǎ chuāng māo shàng àn,xié yáng guò wū shǔ kuī dēng。
孤山在望何时雪,问讯梅花策瘦藤。gū shān zài wàng hé shí xuě,wèn xùn méi huā cè shòu téng。

郑渭滨过访而杜北山诸友继至惜乎招石峰月溪二禅不来

徐集孙

未见南枝与北枝,一清谁可话襟期。wèi jiàn nán zhī yǔ běi zhī,yī qīng shuí kě huà jīn qī。
不嫌添客重行酒,所欠惟僧共说诗。bù xián tiān kè zhòng xíng jiǔ,suǒ qiàn wéi sēng gòng shuō shī。
竹影因风和雀动,水声带雨启鸥疑。zhú yǐng yīn fēng hé què dòng,shuǐ shēng dài yǔ qǐ ōu yí。
黄昏紧闭寒扉坐,自展韦编对伏牺。huáng hūn jǐn bì hán fēi zuò,zì zhǎn wéi biān duì fú xī。

闲赋

徐集孙

梅花白向鬓根生,岁月蹉跎事欠成。méi huā bái xiàng bìn gēn shēng,suì yuè cuō tuó shì qiàn chéng。
读过故书温有味,借来新絮冷无情。dú guò gù shū wēn yǒu wèi,jiè lái xīn xù lěng wú qíng。
未霜山寺昏钟劲,欲霁湖亭夕照明。wèi shuāng shān sì hūn zhōng jìn,yù jì hú tíng xī zhào míng。
多少红尘留滞客,可曾归去力春耕。duō shǎo hóng chén liú zhì kè,kě céng guī qù lì chūn gēng。

赋雪

徐集孙

漫天飘瑞压嚣尘,一夜西湖幻出银。màn tiān piāo ruì yā xiāo chén,yī yè xī hú huàn chū yín。
煎入茶铛清肺腑,吟归诗句爽精神。jiān rù chá dāng qīng fèi fǔ,yín guī shī jù shuǎng jīng shén。
糁填鹤迹看旋没,封合梅花认不真。sǎn tián hè jì kàn xuán méi,fēng hé méi huā rèn bù zhēn。
茅舍竹篱犹富贵,长安安得有贫民。máo shě zhú lí yóu fù guì,zhǎng ān ān dé yǒu pín mín。
84123456