古诗词

上天池寺

黄文雷

始从平地望,宛在九霄中。shǐ cóng píng dì wàng,wǎn zài jiǔ xiāo zhōng。
不意身能到,平生心并空。bù yì shēn néng dào,píng shēng xīn bìng kōng。
江淮通好雨,日月会刚风。jiāng huái tōng hǎo yǔ,rì yuè huì gāng fēng。
三伏凉如水,蟠拿想白龙。sān fú liáng rú shuǐ,pán ná xiǎng bái lóng。

黄文雷

黄文雷,字希声,号看云,南城(今属江西)人。理宗淳祐十年(一二五○)进士,赵与■知临安,辟为酒官。舟归次严陵滩,溺死。有《看云小集》。事见明正德《建昌府志》卷一五。 黄文雷诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本为底本,校以清顾氏读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)及《两宋名贤小集》本(简称名贤集)。新辑集外诗附于卷末。 黄文雷的作品>>

猜您喜欢

和陶

黄文雷

牧牛上阳坡,角挂上下经。mù niú shàng yáng pō,jiǎo guà shàng xià jīng。
吴童歌且谣,旨趣皆混成。wú tóng gē qiě yáo,zhǐ qù jiē hùn chéng。
东西两山间,饱见日月更。dōng xī liǎng shān jiān,bǎo jiàn rì yuè gèng。
归来松阴凉,夕阳满前庭。guī lái sōng yīn liáng,xī yáng mǎn qián tíng。
黄叶从风翻,萧飒草际鸣。huáng yè cóng fēng fān,xiāo sà cǎo jì míng。
再拜谢天公,赋此小人情。zài bài xiè tiān gōng,fù cǐ xiǎo rén qíng。

长歌行

黄文雷

君不见游尘着空生九州,人其中间悬两眸。jūn bù jiàn yóu chén zhe kōng shēng jiǔ zhōu,rén qí zhōng jiān xuán liǎng móu。
杨花化萍无根蒂,风消水长东西流。yáng huā huà píng wú gēn dì,fēng xiāo shuǐ zhǎng dōng xī liú。
红南下湿人易老,过尽岁年还草草。hóng nán xià shī rén yì lǎo,guò jǐn suì nián hái cǎo cǎo。
长留白日照人间,榆柳浮生转枯槁。zhǎng liú bái rì zhào rén jiān,yú liǔ fú shēng zhuǎn kū gǎo。
毬纹带绕千花黄,青娥攒眉眉细长。qiú wén dài rào qiān huā huáng,qīng é zǎn méi méi xì zhǎng。
莫言一尊千万寿,乃翁身命属渠手。mò yán yī zūn qiān wàn shòu,nǎi wēng shēn mìng shǔ qú shǒu。
长安城中鬼笑人,水底纸钱能不朽。zhǎng ān chéng zhōng guǐ xiào rén,shuǐ dǐ zhǐ qián néng bù xiǔ。
今人不见古人心,古人不见今人事。jīn rén bù jiàn gǔ rén xīn,gǔ rén bù jiàn jīn rén shì。
天上若无长生人,即是古人都尽死。tiān shàng ruò wú zhǎng shēng rén,jí shì gǔ rén dōu jǐn sǐ。
金凫银雁满江湖,神光夜夜开黄垆。jīn fú yín yàn mǎn jiāng hú,shén guāng yè yè kāi huáng lú。
年经月纬三百卷,平生欲作何人书。nián jīng yuè wěi sān bǎi juǎn,píng shēng yù zuò hé rén shū。
古人去去留不得,我些古人三太息。gǔ rén qù qù liú bù dé,wǒ xiē gǔ rén sān tài xī。
今人莫诧山石牢,更后十年人不识。jīn rén mò chà shān shí láo,gèng hòu shí nián rén bù shí。

观化

黄文雷

屋角有蜘蛛,结网大如箕。wū jiǎo yǒu zhī zhū,jié wǎng dà rú jī。
有来者蜻蜓,飞飞堕其围。yǒu lái zhě qīng tíng,fēi fēi duò qí wéi。
嗟汝水之生,爬沙自足嬉。jiē rǔ shuǐ zhī shēng,pá shā zì zú xī。
忽然凌空游,蜂虿避路驰。hū rán líng kōng yóu,fēng chài bì lù chí。
一朝婴祸罗,羽翼安所施。yī cháo yīng huò luó,yǔ yì ān suǒ shī。
蜘蛛虽未出,狼狈已可期。zhī zhū suī wèi chū,láng bèi yǐ kě qī。
我欲起救汝,正坐手足疲。wǒ yù qǐ jiù rǔ,zhèng zuò shǒu zú pí。
噫吁嚱,悲弗悲,蜘蛛亦有黄雀随。yī xū xì,bēi fú bēi,zhī zhū yì yǒu huáng què suí。
百虫相残人不管,人兮食人天岂知。bǎi chóng xiāng cán rén bù guǎn,rén xī shí rén tiān qǐ zhī。

题醉僧图

黄文雷

僧之饮酒,地狱咫尺。sēng zhī yǐn jiǔ,dì yù zhǐ chǐ。
此僧饮酒,天龙辟易。cǐ sēng yǐn jiǔ,tiān lóng pì yì。
僧之饮酒,背面抵讳。sēng zhī yǐn jiǔ,bèi miàn dǐ huì。
此僧饮酒,口角觱沸。cǐ sēng yǐn jiǔ,kǒu jiǎo bì fèi。
披毛带角即不理,倒阶卧路而已矣。pī máo dài jiǎo jí bù lǐ,dào jiē wò lù ér yǐ yǐ。
一生般若几杯汤,个是逃禅真法子。yī shēng bān ruò jǐ bēi tāng,gè shì táo chán zhēn fǎ zi。
不忧兜率不着渠,只忧兜率无酒酤。bù yōu dōu lǜ bù zhe qú,zhǐ yōu dōu lǜ wú jiǔ gū。
临行自谤不羞耻,至今留与人画图。lín xíng zì bàng bù xiū chǐ,zhì jīn liú yǔ rén huà tú。
画图得龙眠,画形兼画意。huà tú dé lóng mián,huà xíng jiān huà yì。
君看阿堵中,如如元不死。jūn kàn ā dǔ zhōng,rú rú yuán bù sǐ。
是卧是死谁得知,手中尚记携鸱夷。shì wò shì sǐ shuí dé zhī,shǒu zhōng shàng jì xié chī yí。
翻河倒海不救渴,安得馀沥流于斯。fān hé dào hǎi bù jiù kě,ān dé yú lì liú yú sī。
我观此僧面孔真滑稽,醉中定解草圣并赋诗。wǒ guān cǐ sēng miàn kǒng zhēn huá jī,zuì zhōng dìng jiě cǎo shèng bìng fù shī。
当其幕天席地时,惜无人以笔墨随。dāng qí mù tiān xí dì shí,xī wú rén yǐ bǐ mò suí。
纷纷散圣今何为,赖有一醉留其奇。fēn fēn sàn shèng jīn hé wèi,lài yǒu yī zuì liú qí qí。
君不见夜雨闭门难学柳下惠,又不见背水置阵古来惟有韩将军。jūn bù jiàn yè yǔ bì mén nán xué liǔ xià huì,yòu bù jiàn bèi shuǐ zhì zhèn gǔ lái wéi yǒu hán jiāng jūn。

晓行

黄文雷

一水来不极,两山青欲连。yī shuǐ lái bù jí,liǎng shān qīng yù lián。
夜雨瀑初涨,晓云路难缘。yè yǔ pù chū zhǎng,xiǎo yún lù nán yuán。
此宁有人迹,四顾风竹喧。cǐ níng yǒu rén jì,sì gù fēng zhú xuān。
渡桥复何归,倚崖桃初然。dù qiáo fù hé guī,yǐ yá táo chū rán。

晚立

黄文雷

独游得荒蹊,晚意与心会。dú yóu dé huāng qī,wǎn yì yǔ xīn huì。
水声远才闻,山色静可对。shuǐ shēng yuǎn cái wén,shān sè jìng kě duì。
鸟语林塘边,犬鸣篱落外。niǎo yǔ lín táng biān,quǎn míng lí luò wài。
柴门未须关,月在东峰背。chái mén wèi xū guān,yuè zài dōng fēng bèi。

石头怀古

黄文雷

长江日浩浩,跂予望淮南。zhǎng jiāng rì hào hào,qí yǔ wàng huái nán。
禹画足广轮,王气分殽函。yǔ huà zú guǎng lún,wáng qì fēn xiáo hán。
朝市一以建,蟠踞诚匪惭。cháo shì yī yǐ jiàn,pán jù chéng fěi cán。
中躔胡尘悲,六龙此停骖。zhōng chán hú chén bēi,liù lóng cǐ tíng cān。
衣冠幸有地,喙息赖未歼。yī guān xìng yǒu dì,huì xī lài wèi jiān。
岂惟时贤力,要是天险参。qǐ wéi shí xián lì,yào shì tiān xiǎn cān。
颇闻京洛墟,不救狐兔馋。pǒ wén jīng luò xū,bù jiù hú tù chán。
厌难故有道,往悔宁非贪。yàn nán gù yǒu dào,wǎng huǐ níng fēi tān。
前登石头路,得共北客谭。qián dēng shí tóu lù,dé gòng běi kè tán。
新秋带归鸿,落日随征帆。xīn qiū dài guī hóng,luò rì suí zhēng fān。
吊古意未厌,鼓钟已酣酣。diào gǔ yì wèi yàn,gǔ zhōng yǐ hān hān。

西域图

黄文雷

大哉天地间,品类不可齐。dà zāi tiān dì jiān,pǐn lèi bù kě qí。
谁为好事人,貌此县度西。shuí wèi hǎo shì rén,mào cǐ xiàn dù xī。
松花琐碎沙草肥,是间可牧羊千蹄。sōng huā suǒ suì shā cǎo féi,shì jiān kě mù yáng qiān tí。
可怜群鹿正走险,或尔剥割衣其皮。kě lián qún lù zhèng zǒu xiǎn,huò ěr bō gē yī qí pí。
啜湩树桦尚有理,穴?插齿吁何为。chuài dòng shù huà shàng yǒu lǐ,xué nǐng chā chǐ xū hé wèi。
吾闻中原全盛时,重译解辫朝京师。wú wén zhōng yuán quán shèng shí,zhòng yì jiě biàn cháo jīng shī。
怀方象胥饬乃事,幻人诡伎何能奇。huái fāng xiàng xū chì nǎi shì,huàn rén guǐ jì hé néng qí。
煌煌烈祖鉴古作,玉斧画地分华夷。huáng huáng liè zǔ jiàn gǔ zuò,yù fǔ huà dì fēn huá yí。
羌浑何者宅荥洛,蠕蠕异类方纷披。qiāng hún hé zhě zhái xíng luò,rú rú yì lèi fāng fēn pī。
或为盘瓠孙,或为天狼妻。huò wèi pán hù sūn,huò wèi tiān láng qī。
冠带之国尽狐兔,玉门万里那得知。guān dài zhī guó jǐn hú tù,yù mén wàn lǐ nà dé zhī。
还君此画双涕洟,愿赋周官王会诗。hái jūn cǐ huà shuāng tì tì,yuàn fù zhōu guān wáng huì shī。

二桥图

黄文雷

翔龙下卷江东土,孙郎初得桥家女。xiáng lóng xià juǎn jiāng dōng tǔ,sūn láng chū dé qiáo jiā nǚ。
桥家本自重曹瞒,只鸡斗酒空酸楚。qiáo jiā běn zì zhòng cáo mán,zhǐ jī dòu jiǔ kōng suān chǔ。
衿情正用留阿瑜,尚得人前称肺腑。jīn qíng zhèng yòng liú ā yú,shàng dé rén qián chēng fèi fǔ。
百年王气竟销沉,妙写丹青娇欲语。bǎi nián wáng qì jìng xiāo chén,miào xiě dān qīng jiāo yù yǔ。
香闺搦管记何书,并蒂芙蓉按花谱。xiāng guī nuò guǎn jì hé shū,bìng dì fú róng àn huā pǔ。
那知不是未嫁时,本末无从勘彤史。nà zhī bù shì wèi jià shí,běn mò wú cóng kān tóng shǐ。
词人多事管闲愁,铜雀纷纷底歌舞。cí rén duō shì guǎn xián chóu,tóng què fēn fēn dǐ gē wǔ。
尽强被发向黄垆,只与东阿传洛浦。jǐn qiáng bèi fā xiàng huáng lú,zhǐ yǔ dōng ā chuán luò pǔ。

昭君行

黄文雷

君不见未央前殿罗九宾,汉皇南面呼韩臣。jūn bù jiàn wèi yāng qián diàn luó jiǔ bīn,hàn huáng nán miàn hū hán chén。
无人作歌继大雅,至今遗恨悲昭君。wú rén zuò gē jì dà yǎ,zhì jīn yí hèn bēi zhāo jūn。
丙殿春闲斗冯傅,掖庭新花隔烟雾。bǐng diàn chūn xián dòu féng fù,yē tíng xīn huā gé yān wù。
票姚枉夺燕支山,玉颜竟上毡车去。piào yáo wǎng duó yàn zhī shān,yù yán jìng shàng zhān chē qù。
人生流落那得知,不应画史嫌蛾眉。rén shēng liú luò nà dé zhī,bù yīng huà shǐ xián é méi。
痴心只共琵琶语,归梦空随鸿雁飞。chī xīn zhǐ gòng pí pá yǔ,guī mèng kōng suí hóng yàn fēi。
穹庐随分薄梳洗,世间祸福还相倚。qióng lú suí fēn báo shū xǐ,shì jiān huò fú hái xiāng yǐ。
上流厌人能几时,后来燕啄皇孙死。shàng liú yàn rén néng jǐ shí,hòu lái yàn zhuó huáng sūn sǐ。
野狐落中高台倾,宫人斜边曲池平。yě hú luò zhōng gāo tái qīng,gōng rén xié biān qū chí píng。
千秋万岁总如此,谁似青冢年年青。qiān qiū wàn suì zǒng rú cǐ,shuí shì qīng zhǒng nián nián qīng。

冬郊

黄文雷

冬郊见初晴,空林夕阳软。dōng jiāo jiàn chū qíng,kōng lín xī yáng ruǎn。
归牛无人驱,欲涉行转缓。guī niú wú rén qū,yù shè xíng zhuǎn huǎn。
新稿明屋山,失喜鹊争唤。xīn gǎo míng wū shān,shī xǐ què zhēng huàn。
绝胜门外人,流冗及岁乱。jué shèng mén wài rén,liú rǒng jí suì luàn。

送故

黄文雷

履霜著馀悲,送故或古风。lǚ shuāng zhù yú bēi,sòng gù huò gǔ fēng。
幸会草木长,土脉验隐隆。xìng huì cǎo mù zhǎng,tǔ mài yàn yǐn lóng。
共惟青鸟仙,倘亦知吾穷。gòng wéi qīng niǎo xiān,tǎng yì zhī wú qióng。
落日起秀色,军峰在云中。luò rì qǐ xiù sè,jūn fēng zài yún zhōng。

次陈刚父见简韵

黄文雷

我居深山中,细哦求友篇。wǒ jū shēn shān zhōng,xì ó qiú yǒu piān。
解后潮海滨,得此璧一联。jiě hòu cháo hǎi bīn,dé cǐ bì yī lián。
山立古先民,期君能拍肩。shān lì gǔ xiān mín,qī jūn néng pāi jiān。
茫茫宇宙心,楚楚东南贤。máng máng yǔ zhòu xīn,chǔ chǔ dōng nán xián。

次陈刚父见简韵

黄文雷

读书知姓名,心死非貌敬。dú shū zhī xìng míng,xīn sǐ fēi mào jìng。
昭回不在小,中天揭西柄。zhāo huí bù zài xiǎo,zhōng tiān jiē xī bǐng。
空山三木榻,绿满风雨径。kōng shān sān mù tà,lǜ mǎn fēng yǔ jìng。
岁寒毋忘我,细意匡山咏。suì hán wú wàng wǒ,xì yì kuāng shān yǒng。

次陈刚父见简韵

黄文雷

呦呦苹野春,我友二三子。yōu yōu píng yě chūn,wǒ yǒu èr sān zi。
归山睡初足,涧壑秋风起。guī shān shuì chū zú,jiàn hè qiū fēng qǐ。
一瓣无尽香,黄云绕书几。yī bàn wú jǐn xiāng,huáng yún rào shū jǐ。
别吟极隽永,形魂清九耳。bié yín jí juàn yǒng,xíng hún qīng jiǔ ěr。
601234