古诗词

舟过水口作

徐玑

舟行遥指福城关,天宇开时地势宽。zhōu xíng yáo zhǐ fú chéng guān,tiān yǔ kāi shí dì shì kuān。
二百里溪平似掌,一帆风色到怀安。èr bǎi lǐ xī píng shì zhǎng,yī fān fēng sè dào huái ān。

徐玑

徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。 徐玑的作品>>

猜您喜欢

六月归途

徐玑

星明残照数峰晴,夜静惟闻水有声。xīng míng cán zhào shù fēng qíng,yè jìng wéi wén shuǐ yǒu shēng。
六月行人须早起,一天凉露湿衣轻。liù yuè xíng rén xū zǎo qǐ,yī tiān liáng lù shī yī qīng。
宦情每向途中薄,诗句多于马上成。huàn qíng měi xiàng tú zhōng báo,shī jù duō yú mǎ shàng chéng。
故里诸公应念我,稻花香里计归程。gù lǐ zhū gōng yīng niàn wǒ,dào huā xiāng lǐ jì guī chéng。

访湖友

徐玑

城中日日望南湖,乞得闲来访隐居。chéng zhōng rì rì wàng nán hú,qǐ dé xián lái fǎng yǐn jū。
渐有秋霖篱菊长,才无暑气渚莲疏。jiàn yǒu qiū lín lí jú zhǎng,cái wú shǔ qì zhǔ lián shū。
壁间古画多贤像,案上尘编半佛书。bì jiān gǔ huà duō xián xiàng,àn shàng chén biān bàn fú shū。
未见主人逢稚子,不通姓字独踟躇。wèi jiàn zhǔ rén féng zhì zi,bù tōng xìng zì dú chí chú。

中秋集鲍楼作

徐玑

秋在湖楼正可过,扁舟窈窕逐菱歌。qiū zài hú lóu zhèng kě guò,biǎn zhōu yǎo tiǎo zhú líng gē。
淡云遮月连天白,远水生凉入夜多。dàn yún zhē yuè lián tiān bái,yuǎn shuǐ shēng liáng rù yè duō。
已是高人难会聚,矧逢佳节共吟哦。yǐ shì gāo rén nán huì jù,shěn féng jiā jié gòng yín ó。
明朝此集喧城市,应说风流似永和。míng cháo cǐ jí xuān chéng shì,yīng shuō fēng liú shì yǒng hé。

登滕王阁

徐玑

重重楼阁倚江干,岸草汀烟远近间。zhòng zhòng lóu gé yǐ jiāng gàn,àn cǎo tīng yān yuǎn jìn jiān。
春水生时都是水,西山青外别无山。chūn shuǐ shēng shí dōu shì shuǐ,xī shān qīng wài bié wú shān。
云归长若真人在,风过犹疑帝子还。yún guī zhǎng ruò zhēn rén zài,fēng guò yóu yí dì zi hái。
自古舟船城下泊,几人来此望乡关。zì gǔ zhōu chuán chéng xià pō,jǐ rén lái cǐ wàng xiāng guān。

赠赵师秀

徐玑

游宦归来隔几春,清羸还是旧时身。yóu huàn guī lái gé jǐ chūn,qīng léi hái shì jiù shí shēn。
养成心性方能静,化得妻儿不说贫。yǎng chéng xīn xìng fāng néng jìng,huà dé qī ér bù shuō pín。
竹长新阴深似洞,梅添怪相老于人。zhú zhǎng xīn yīn shēn shì dòng,méi tiān guài xiāng lǎo yú rén。
亦知曾见高人了,近作文章气力匀。yì zhī céng jiàn gāo rén le,jìn zuò wén zhāng qì lì yún。

赠徐照

徐玑

近参圆觉境如何,月冷高空影在波。jìn cān yuán jué jìng rú hé,yuè lěng gāo kōng yǐng zài bō。
身健却缘餐饭少,诗清都为饮茶多。shēn jiàn què yuán cān fàn shǎo,shī qīng dōu wèi yǐn chá duō。
城居亦似山中静,夜梦俱无世虑魔。chéng jū yì shì shān zhōng jìng,yè mèng jù wú shì lǜ mó。
昨日曾知到门外,因随鹤步踏青莎。zuó rì céng zhī dào mén wài,yīn suí hè bù tà qīng shā。

新春书事

徐玑

出门闲步草萋萋,桑柘阴中亦有蹊。chū mén xián bù cǎo qī qī,sāng zhè yīn zhōng yì yǒu qī。
几树晴烟莺啭早,一塘春水燕飞低。jǐ shù qíng yān yīng zhuàn zǎo,yī táng chūn shuǐ yàn fēi dī。
空如陶亮官为令,难学严陵住近溪。kōng rú táo liàng guān wèi lìng,nán xué yán líng zhù jìn xī。
圣世幸时沾薄禄,不能辛苦又攀跻。shèng shì xìng shí zhān báo lù,bù néng xīn kǔ yòu pān jī。

题养拙轩

徐玑

混沌分来便至今,纷纷巧事日成林。hùn dùn fēn lái biàn zhì jīn,fēn fēn qiǎo shì rì chéng lín。
月明未免虾蟆食,秋至依然蟋蟀吟。yuè míng wèi miǎn xiā má shí,qiū zhì yī rán xī shuài yín。
自叹一身全是幻,谁能万事不容心。zì tàn yī shēn quán shì huàn,shuí néng wàn shì bù róng xīn。
到君斋舍清如水,应使凡机尽弗侵。dào jūn zhāi shě qīng rú shuǐ,yīng shǐ fán jī jǐn fú qīn。

泊马公岭

徐玑

维舟拂晓步平沙,晚泊云根第一家。wéi zhōu fú xiǎo bù píng shā,wǎn pō yún gēn dì yī jiā。
新取菜蔬沾野露,旋编篱落带山花。xīn qǔ cài shū zhān yě lù,xuán biān lí luò dài shān huā。
门前相对青峰小,屋后流来白水斜。mén qián xiāng duì qīng fēng xiǎo,wū hòu liú lái bái shuǐ xié。
可爱山翁无一事,藤墙西畔看蜂衙。kě ài shān wēng wú yī shì,téng qiáng xī pàn kàn fēng yá。

徐玑

才倾一盏碧澄澄,自是山妻手法成。cái qīng yī zhǎn bì chéng chéng,zì shì shān qī shǒu fǎ chéng。
不遣水多防味薄,要令曲少得香清。bù qiǎn shuǐ duō fáng wèi báo,yào lìng qū shǎo dé xiāng qīng。
凉从荷叶风边起,暖向梅花月里生。liáng cóng hé yè fēng biān qǐ,nuǎn xiàng méi huā yuè lǐ shēng。
世味总无如此味,深知此味即渊明。shì wèi zǒng wú rú cǐ wèi,shēn zhī cǐ wèi jí yuān míng。

徐玑

疏芳点点是春冰,应笑浮华去不停。shū fāng diǎn diǎn shì chūn bīng,yīng xiào fú huá qù bù tíng。
石畔长来枝易老,竹间瘦得萼全青。shí pàn zhǎng lái zhī yì lǎo,zhú jiān shòu dé è quán qīng。
孤高自爱香无色,寂寞浑教影问形。gū gāo zì ài xiāng wú sè,jì mò hún jiào yǐng wèn xíng。
莫遣丰□种宫苑,野桥流水最清泠。mò qiǎn fēng zhǒng gōng yuàn,yě qiáo liú shuǐ zuì qīng líng。

徐玑

是谁曾种白玻璃,夐绝寒荒一点奇。shì shuí céng zhǒng bái bō lí,xiòng jué hán huāng yī diǎn qí。
不厌垄头千百树,最怜窗下两三枝。bù yàn lǒng tóu qiān bǎi shù,zuì lián chuāng xià liǎng sān zhī。
幽深真似离骚句,枯健犹如贾岛诗。yōu shēn zhēn shì lí sāo jù,kū jiàn yóu rú jiǎ dǎo shī。
吟到月斜浑未已,萧萧鬓影有风吹。yín dào yuè xié hún wèi yǐ,xiāo xiāo bìn yǐng yǒu fēng chuī。

翁知县归自湖湘

徐玑

渺渺秋江带碧鸦,君来应是吊湘涯。miǎo miǎo qiū jiāng dài bì yā,jūn lái yīng shì diào xiāng yá。
怀人也似居无竹,忧世长如饭有砂。huái rén yě shì jū wú zhú,yōu shì zhǎng rú fàn yǒu shā。
一袖清风诗思远,满汀芳草夕阳赊。yī xiù qīng fēng shī sī yuǎn,mǎn tīng fāng cǎo xī yáng shē。
还归殊未□颜瘦,已种湖边绕处花。hái guī shū wèi yán shòu,yǐ zhǒng hú biān rào chù huā。

奉酬翁松庐见寄

徐玑

客路归时雨似烟,归来还近菊花天。kè lù guī shí yǔ shì yān,guī lái hái jìn jú huā tiān。
寸心不到青云上,一事难成白发前。cùn xīn bù dào qīng yún shàng,yī shì nán chéng bái fā qián。
风外松声如昨夕,竹间梅蕊接新年。fēng wài sōng shēng rú zuó xī,zhú jiān méi ruǐ jiē xīn nián。
闲来得句频相送,自有高人住屋边。xián lái dé jù pín xiāng sòng,zì yǒu gāo rén zhù wū biān。

送刘和州

徐玑

扬旌遥指历阳城,霜淡晴天鼓角明。yáng jīng yáo zhǐ lì yáng chéng,shuāng dàn qíng tiān gǔ jiǎo míng。
步骑打围秋草绿,舳舻传唱晓江平。bù qí dǎ wéi qiū cǎo lǜ,zhú lú chuán chàng xiǎo jiāng píng。
岸分南北人烟近,地控东南羽檄清。àn fēn nán běi rén yān jìn,dì kòng dōng nán yǔ xí qīng。
牧守只今非易予,九重渊默待盈成。mù shǒu zhǐ jīn fēi yì yǔ,jiǔ zhòng yuān mò dài yíng chéng。