古诗词

传胡报二十韵

徐玑

胡虏无仁义,兴衰匪百年。hú lǔ wú rén yì,xīng shuāi fěi bǎi nián。
如何凭气力,久欲靖中边。rú hé píng qì lì,jiǔ yù jìng zhōng biān。
异类依天角,黄头住海?。yì lèi yī tiān jiǎo,huáng tóu zhù hǎi ruán。
愚堪呼鹿豕,健每学鹰鹯。yú kān hū lù shǐ,jiàn měi xué yīng zhān。
猰狄时方惫,燕云耗颇传。yà dí shí fāng bèi,yàn yún hào pǒ chuán。
奸臣贪拓境,黠计落空拳。jiān chén tān tuò jìng,xiá jì luò kōng quán。
毡毳分伊水,旌旗湿汴川。zhān cuì fēn yī shuǐ,jīng qí shī biàn chuān。
莺花春自老,风雨夜相连。yīng huā chūn zì lǎo,fēng yǔ yè xiāng lián。
文物东南盛,舟车蜀广联。wén wù dōng nán shèng,zhōu chē shǔ guǎng lián。
规模垂翼翼,鼎石赖乾乾。guī mó chuí yì yì,dǐng shí lài qián qián。
五福祥光近,千龄厚泽绵。wǔ fú xiáng guāng jìn,qiān líng hòu zé mián。
雨晴均化日,丰穰庆秋田。yǔ qíng jūn huà rì,fēng ráng qìng qiū tián。
禽兽闻相噬,干戈斗欲缠。qín shòu wén xiāng shì,gàn gē dòu yù chán。
瓜分争块壤,鼎沸逐埃涓。guā fēn zhēng kuài rǎng,dǐng fèi zhú āi juān。
亡北惟堪伺,良图盍自坚。wáng běi wéi kān cì,liáng tú hé zì jiān。
藩篱兼谨守,阃外勿轻捐。fān lí jiān jǐn shǒu,kǔn wài wù qīng juān。
晋赵非殊异,山河本浑全。jìn zhào fēi shū yì,shān hé běn hún quán。
人心方激切,天道有回旋。rén xīn fāng jī qiè,tiān dào yǒu huí xuán。
王佐存诸葛,中兴仰孝宣。wáng zuǒ cún zhū gé,zhōng xīng yǎng xiào xuān。
何当渭桥下,拱揖看骈阗。hé dāng wèi qiáo xià,gǒng yī kàn pián tián。

徐玑

徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。 徐玑的作品>>

猜您喜欢

登薛象先新楼

徐玑

矮檐风雨送蜗牛,有客来夸百尺楼。ǎi yán fēng yǔ sòng wō niú,yǒu kè lái kuā bǎi chǐ lóu。
阖郡池台皆下瞰,背城湖海亦全收。hé jùn chí tái jiē xià kàn,bèi chéng hú hǎi yì quán shōu。
清时未放徒高卧,半世胡为故倦游。qīng shí wèi fàng tú gāo wò,bàn shì hú wèi gù juàn yóu。
解尽橐金君计决,月明长笛起渔舟。jiě jǐn tuó jīn jūn jì jué,yuè míng zhǎng dí qǐ yú zhōu。

寿权漕大卿

徐玑

青阳初动小春华,尽道葱茏晓气佳。qīng yáng chū dòng xiǎo chūn huá,jǐn dào cōng lóng xiǎo qì jiā。
卿月早随良月诞,绣衣元属衮衣家。qīng yuè zǎo suí liáng yuè dàn,xiù yī yuán shǔ gǔn yī jiā。
仙方养就双瞳碧,和气分成两脸霞。xiān fāng yǎng jiù shuāng tóng bì,hé qì fēn chéng liǎng liǎn xiá。
看取调羹消息好,年年长带早梅花。kàn qǔ diào gēng xiāo xī hǎo,nián nián zhǎng dài zǎo méi huā。

寿权漕大卿

徐玑

接物温温笑满眉,步趋登降亦委蛇。jiē wù wēn wēn xiào mǎn méi,bù qū dēng jiàng yì wěi shé。
非关饰貌邀人誉,只是存心不自欺。fēi guān shì mào yāo rén yù,zhǐ shì cún xīn bù zì qī。
王导果能恢德业,谢公端可镇浇漓。wáng dǎo guǒ néng huī dé yè,xiè gōng duān kě zhèn jiāo lí。
圣明天子崇恭俭,合向中朝正羽仪。shèng míng tiān zi chóng gōng jiǎn,hé xiàng zhōng cháo zhèng yǔ yí。

梦成

徐玑

向晚菱歌起,风平水不流。xiàng wǎn líng gē qǐ,fēng píng shuǐ bù liú。
鸳鸯两相逐,飞过采莲舟。yuān yāng liǎng xiāng zhú,fēi guò cǎi lián zhōu。

酴醾

徐玑

丛丛扶重蕊,微风动弱枝。cóng cóng fú zhòng ruǐ,wēi fēng dòng ruò zhī。
北人言语巧,唤作菊酴醾。běi rén yán yǔ qiǎo,huàn zuò jú tú mí。

过九岭

徐玑

断崖横路水潺潺,行到山根又上山。duàn yá héng lù shuǐ chán chán,xíng dào shān gēn yòu shàng shān。
眼看别峰云雾起,不知身也在云间。yǎn kàn bié fēng yún wù qǐ,bù zhī shēn yě zài yún jiān。

题陈西老画蜀山图

徐玑

壁立青山带峡溪,闲云尽日自高低。bì lì qīng shān dài xiá xī,xián yún jǐn rì zì gāo dī。
知他春树深多少,应有清猿在里啼。zhī tā chūn shù shēn duō shǎo,yīng yǒu qīng yuán zài lǐ tí。

夜凉

徐玑

夜凉扶杖出山斋,身似孤云倚石崖。yè liáng fú zhàng chū shān zhāi,shēn shì gū yún yǐ shí yá。
吟就不知山月晓,清风满面落松钗。yín jiù bù zhī shān yuè xiǎo,qīng fēng mǎn miàn luò sōng chāi。

春雨

徐玑

断桥横落浅沙边,沙岸疏梅卧晓烟。duàn qiáo héng luò qiǎn shā biān,shā àn shū méi wò xiǎo yān。
新雨涨溪三尺水,渔翁来觅渡船钱。xīn yǔ zhǎng xī sān chǐ shuǐ,yú wēng lái mì dù chuán qián。

春雨

徐玑

柳著轻黄欲染衣,汀沙漠漠草菲菲。liǔ zhù qīng huáng yù rǎn yī,tīng shā mò mò cǎo fēi fēi。
晓风吹断寒烟碧,无数鸳鸯溪上飞。xiǎo fēng chuī duàn hán yān bì,wú shù yuān yāng xī shàng fēi。

夏日闲坐

徐玑

无数山蝉噪夕阳,高峰影里坐阴凉。wú shù shān chán zào xī yáng,gāo fēng yǐng lǐ zuò yīn liáng。
石边偶看清泉滴,风过微闻松叶香。shí biān ǒu kàn qīng quán dī,fēng guò wēi wén sōng yè xiāng。

丹青阁

徐玑

翠霭空霏忽有无,笔端谁著此工夫。cuì ǎi kōng fēi hū yǒu wú,bǐ duān shuí zhù cǐ gōng fū。
溪山本被人图画,却道溪山是画图。xī shān běn bèi rén tú huà,què dào xī shān shì huà tú。

移官南浦作

徐玑

簿领初为建水栖,移官南浦又沈迷。bù lǐng chū wèi jiàn shuǐ qī,yí guān nán pǔ yòu shěn mí。
溪山转处人烟隔,惟有黄鹂一样啼。xī shān zhuǎn chù rén yān gé,wéi yǒu huáng lí yī yàng tí。

秋行二首

徐玑

戛戛秋蝉响似筝,听蝉闲傍柳边行。jiá jiá qiū chán xiǎng shì zhēng,tīng chán xián bàng liǔ biān xíng。
小溪清水平如镜,一叶飞来细浪生。xiǎo xī qīng shuǐ píng rú jìng,yī yè fēi lái xì làng shēng。

秋行二首

徐玑

红叶枯梨一两株,翛然秋思满山居。hóng yè kū lí yī liǎng zhū,xiāo rán qiū sī mǎn shān jū。
诗怀自叹多尘土,不似秋来木叶疏。shī huái zì tàn duō chén tǔ,bù shì qiū lái mù yè shū。
138«45678910