古诗词

登三层楼与王仲言联句

徐玑

南州冬日佳,风和霜气收。nán zhōu dōng rì jiā,fēng hé shuāng qì shōu。
出门访良友,散策寻清游。chū mén fǎng liáng yǒu,sàn cè xún qīng yóu。
负郭有野趣,荒草带寒流。fù guō yǒu yě qù,huāng cǎo dài hán liú。
信步任所止,款扉得深幽。xìn bù rèn suǒ zhǐ,kuǎn fēi dé shēn yōu。
初若隐者居,忽上云中楼。chū ruò yǐn zhě jū,hū shàng yún zhōng lóu。
揽以三层颠,恍与万象浮。lǎn yǐ sān céng diān,huǎng yǔ wàn xiàng fú。
绿野宽作围,青山远相蟉。lǜ yě kuān zuò wéi,qīng shān yuǎn xiāng liú。
凌然欲轻举,久乃思冥搜。líng rán yù qīng jǔ,jiǔ nǎi sī míng sōu。
团团荔枝林,往往丛叶稠。tuán tuán lì zhī lín,wǎng wǎng cóng yè chóu。
时于阴木间,略见碧瓦沟。shí yú yīn mù jiān,lüè jiàn bì wǎ gōu。
苍然晚烟集,红者枫树头。cāng rán wǎn yān jí,hóng zhě fēng shù tóu。
伫立思转赊,顾盼目不周。zhù lì sī zhuǎn shē,gù pàn mù bù zhōu。
何意城中身,而对海上州。hé yì chéng zhōng shēn,ér duì hǎi shàng zhōu。
要须千幅尽,未可一语酬。yào xū qiān fú jǐn,wèi kě yī yǔ chóu。
时已梅萼春,景迈浙水秋。shí yǐ méi è chūn,jǐng mài zhè shuǐ qiū。
远地得心赏,良会非宿筹。yuǎn dì dé xīn shǎng,liáng huì fēi sù chóu。
黄柑况可餐,绿酒方出篘。huáng gān kuàng kě cān,lǜ jiǔ fāng chū chōu。
十年真契阔,再见方绸缪。shí nián zhēn qì kuò,zài jiàn fāng chóu móu。
矧兹天一方,无异水上沤。shěn zī tiān yī fāng,wú yì shuǐ shàng ōu。
把盏不知暮,论文殊未休。bǎ zhǎn bù zhī mù,lùn wén shū wèi xiū。
俄惊庭叶落,始觉昏鸦投。é jīng tíng yè luò,shǐ jué hūn yā tóu。
独怜下弦月,未挂初旬钩。dú lián xià xián yuè,wèi guà chū xún gōu。
绝景尚可揖,归途谅匪修。jué jǐng shàng kě yī,guī tú liàng fěi xiū。
何当雁荡间,相与老一丘。hé dāng yàn dàng jiān,xiāng yǔ lǎo yī qiū。

徐玑

徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。 徐玑的作品>>

猜您喜欢

雁山

徐玑

雁山深又僻,无数石岩奇。yàn shān shēn yòu pì,wú shù shí yán qí。
皆是僧分住,最先谁得知。jiē shì sēng fēn zhù,zuì xiān shuí dé zhī。
逐时多异景,前辈少题诗。zhú shí duō yì jǐng,qián bèi shǎo tí shī。
南渡名方著,唐人不到兹。nán dù míng fāng zhù,táng rén bù dào zī。

大龙湫

徐玑

瀑水数千尺,何曾贴石流。pù shuǐ shù qiān chǐ,hé céng tiē shí liú。
还疑众山坼,故使半空浮。hái yí zhòng shān chè,gù shǐ bàn kōng fú。
雾雨初相乱,波涛忽自由。wù yǔ chū xiāng luàn,bō tāo hū zì yóu。
道场从建后,龙去任人游。dào chǎng cóng jiàn hòu,lóng qù rèn rén yóu。

灵峰寺洞

徐玑

洞在寺之右,昔存罗汉踪。dòng zài sì zhī yòu,xī cún luó hàn zōng。
石峰排似笋,山势裂因龙。shí fēng pái shì sǔn,shān shì liè yīn lóng。
自有泉甘美,无愁路叠重。zì yǒu quán gān měi,wú chóu lù dié zhòng。
圣灯云照夜,宿客间曾逢。shèng dēng yún zhào yè,sù kè jiān céng féng。

净名寺

徐玑

万法先除病,谁能识病多。wàn fǎ xiān chú bìng,shuí néng shí bìng duō。
因来净名寺,认得老维摩。yīn lái jìng míng sì,rèn dé lǎo wéi mó。
海水峰前听,秋山雨后过。hǎi shuǐ fēng qián tīng,qiū shān yǔ hòu guò。
提刑旧题句,韵调复如何。tí xíng jiù tí jù,yùn diào fù rú hé。

赠东庵约老

徐玑

一阁手自建,一庵居在东。yī gé shǒu zì jiàn,yī ān jū zài dōng。
既然头欲白,不用剃令空。jì rán tóu yù bái,bù yòng tì lìng kōng。
门掩春山绿,檐依晓日红。mén yǎn chūn shān lǜ,yán yī xiǎo rì hóng。
玄微知有旨,混在话言中。xuán wēi zhī yǒu zhǐ,hùn zài huà yán zhōng。

西征有寄翁赵徐三友

徐玑

穷冬逆旅身,薄宦此艰辛。qióng dōng nì lǚ shēn,báo huàn cǐ jiān xīn。
渡水添愁思,看山忆故人。dù shuǐ tiān chóu sī,kàn shān yì gù rén。
烟生村落晚,雨过竹松新。yān shēng cūn luò wǎn,yǔ guò zhú sōng xīn。
昨夜还乡梦,逢君苦未真。zuó yè hái xiāng mèng,féng jūn kǔ wèi zhēn。

晨起

徐玑

晨起风吹面,朝晴野雾收。chén qǐ fēng chuī miàn,cháo qíng yě wù shōu。
高峰多远见,浅水少平流。gāo fēng duō yuǎn jiàn,qiǎn shuǐ shǎo píng liú。
世事非难了,尘劳独未休。shì shì fēi nán le,chén láo dú wèi xiū。
今年看鬓发,已变一茎秋。jīn nián kàn bìn fā,yǐ biàn yī jīng qiū。

送赵灵秀赴筠州幕予亦将之湖外

徐玑

郡以竹为名,因知此地清。jùn yǐ zhú wèi míng,yīn zhī cǐ dì qīng。
溪来城下绿,山到市边平。xī lái chéng xià lǜ,shān dào shì biān píng。
入幕非无客,能文必有声。rù mù fēi wú kè,néng wén bì yǒu shēng。
江湖共游宦,相望若为情。jiāng hú gòng yóu huàn,xiāng wàng ruò wèi qíng。

湘水

徐玑

湘水几千里,平流少激湍。xiāng shuǐ jǐ qiān lǐ,píng liú shǎo jī tuān。
数家分市井,列石起峰峦。shù jiā fēn shì jǐng,liè shí qǐ fēng luán。
岂是昔曾到,犹疑画上看。qǐ shì xī céng dào,yóu yí huà shàng kàn。
吟诗身渐老,向此作微官。yín shī shēn jiàn lǎo,xiàng cǐ zuò wēi guān。

题陈待制湖庄

徐玑

园无三亩地,四面水连天。yuán wú sān mǔ dì,sì miàn shuǐ lián tiān。
行向楼高处,却如身在船。xíng xiàng lóu gāo chù,què rú shēn zài chuán。
野花春渚外,山色海云边。yě huā chūn zhǔ wài,shān sè hǎi yún biān。
一任人来往,兹怀亦浩然。yī rèn rén lái wǎng,zī huái yì hào rán。

寄陈西老

徐玑

长日无吟伴,闲庭伫物华。zhǎng rì wú yín bàn,xián tíng zhù wù huá。
竹枝斜带雨,草色净侵沙。zhú zhī xié dài yǔ,cǎo sè jìng qīn shā。
风度平生友,邻居几十家。fēng dù píng shēng yǒu,lín jū jǐ shí jiā。
前曾乘小醉,访尔一瓯茶。qián céng chéng xiǎo zuì,fǎng ěr yī ōu chá。

喜奭上人至

徐玑

住与佛居近,僧闲稍问诗。zhù yǔ fú jū jìn,sēng xián shāo wèn shī。
湖山明月夜,风露菊花时。hú shān míng yuè yè,fēng lù jú huā shí。
达意言常省,微吟步自迟。dá yì yán cháng shěng,wēi yín bù zì chí。
老来朋旧少,爱尔得相随。lǎo lái péng jiù shǎo,ài ěr dé xiāng suí。

题方上人房古梅

徐玑

曾听道公语,先师爱此梅。céng tīng dào gōng yǔ,xiān shī ài cǐ méi。
但知传说老,不记若年栽。dàn zhī chuán shuō lǎo,bù jì ruò nián zāi。
半树枯仍发,疏花晚自开。bàn shù kū réng fā,shū huā wǎn zì kāi。
方兄头又白,常喜故人来。fāng xiōng tóu yòu bái,cháng xǐ gù rén lái。

春日游张提举园池

徐玑

西野芳菲路,春风正可寻。xī yě fāng fēi lù,chūn fēng zhèng kě xún。
山城依曲渚,古渡入修林。shān chéng yī qū zhǔ,gǔ dù rù xiū lín。
长日多飞絮,游人爱绿阴。zhǎng rì duō fēi xù,yóu rén ài lǜ yīn。
晚来歌吹起,惟觉画堂深。wǎn lái gē chuī qǐ,wéi jué huà táng shēn。

送戴文子赴定海主簿

徐玑

江天经雨后,秋意转新高。jiāng tiān jīng yǔ hòu,qiū yì zhuǎn xīn gāo。
远棹送行客,凉飔生细涛。yuǎn zhào sòng xíng kè,liáng sī shēng xì tāo。
高人初禄仕,判语亦风骚。gāo rén chū lù shì,pàn yǔ yì fēng sāo。
若到海西岸,佛光盈翠袍。ruò dào hǎi xī àn,fú guāng yíng cuì páo。
1381234567»