古诗词

寿曾漕

徐玑

洪波混浩深无底,分作江河合成海。hóng bō hùn hào shēn wú dǐ,fēn zuò jiāng hé hé chéng hǎi。
由来分合必有源,一点清澄元不改。yóu lái fēn hé bì yǒu yuán,yī diǎn qīng chéng yuán bù gǎi。
皇家德泽在人深,人心已洽天眷临。huáng jiā dé zé zài rén shēn,rén xīn yǐ qià tiān juàn lín。
爰产真贤佐隆治,南丰昆季玉与金。yuán chǎn zhēn xián zuǒ lóng zhì,nán fēng kūn jì yù yǔ jīn。
南丰先生饱文学,笔端璀璨相参错。nán fēng xiān shēng bǎo wén xué,bǐ duān cuǐ càn xiāng cān cuò。
帝制犹如盘诰风,良史不令迁固作。dì zhì yóu rú pán gào fēng,liáng shǐ bù lìng qiān gù zuò。
文昭内翰学于兄,文章馀事德业成。wén zhāo nèi hàn xué yú xiōng,wén zhāng yú shì dé yè chéng。
温温气见春日暖,凛凛议论秋霜明。wēn wēn qì jiàn chūn rì nuǎn,lǐn lǐn yì lùn qiū shuāng míng。
鲁公拜相谁当笔,弟草兄制光如日。lǔ gōng bài xiāng shuí dāng bǐ,dì cǎo xiōng zhì guāng rú rì。
一家盛事今古稀,千载独瞻门第屹。yī jiā shèng shì jīn gǔ xī,qiān zài dú zhān mén dì yì。
常时此瑞分为三,朝论鼎立何巉岩。cháng shí cǐ ruì fēn wèi sān,cháo lùn dǐng lì hé chán yán。
乾坤清气有时合,合作星郎青似蓝。qián kūn qīng qì yǒu shí hé,hé zuò xīng láng qīng shì lán。
中秋五日玉宇澄,非烟非雾朝盈庭。zhōng qiū wǔ rì yù yǔ chéng,fēi yān fēi wù cháo yíng tíng。
天上麒麟千载出,人间蟾桂一年轻。tiān shàng qí lín qiān zài chū,rén jiān chán guì yī nián qīng。
规模局度尤精粹,望见咸知宰相器。guī mó jú dù yóu jīng cuì,wàng jiàn xián zhī zǎi xiāng qì。
全闽飞最一年馀,丹凤衔书九天至。quán mǐn fēi zuì yī nián yú,dān fèng xián shū jiǔ tiān zhì。
知公文字如南丰,爱公德器文昭同。zhī gōng wén zì rú nán fēng,ài gōng dé qì wén zhāo tóng。
愿公复取鲁公位,斡补造化通洪蒙。yuàn gōng fù qǔ lǔ gōng wèi,wò bǔ zào huà tōng hóng méng。
寿公满满称霞觥,勋业长看双鬓青。shòu gōng mǎn mǎn chēng xiá gōng,xūn yè zhǎng kàn shuāng bìn qīng。
乞与芝兰分玉砌,高歌此颂清风生。qǐ yǔ zhī lán fēn yù qì,gāo gē cǐ sòng qīng fēng shēng。

徐玑

徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。 徐玑的作品>>

猜您喜欢

夏日怀友

徐玑

流水阶除静,孤眠得自由。liú shuǐ jiē chú jìng,gū mián dé zì yóu。
月生林欲晓,雨过夜如秋。yuè shēng lín yù xiǎo,yǔ guò yè rú qiū。
远忆荷花浦,谁吟杜若洲。yuǎn yì hé huā pǔ,shuí yín dù ruò zhōu。
良宵恐无梦,有梦即俱游。liáng xiāo kǒng wú mèng,yǒu mèng jí jù yóu。

腊日骊山渡逢故人

徐玑

天寒多木叶,愁思满溪滨。tiān hán duō mù yè,chóu sī mǎn xī bīn。
惆怅往来渡,经行多少人。chóu chàng wǎng lái dù,jīng xíng duō shǎo rén。
时情犹重腊,岁事每占春。shí qíng yóu zhòng là,suì shì měi zhàn chūn。
与尔他乡旅,谁当怀抱新。yǔ ěr tā xiāng lǚ,shuí dāng huái bào xīn。

登信州灵山阁跨鹤台

徐玑

清游吾有分,浑似昔曾来。qīng yóu wú yǒu fēn,hún shì xī céng lái。
野屋凭高住,青山到水回。yě wū píng gāo zhù,qīng shān dào shuǐ huí。
欲看灵岫远,须待晓云开。yù kàn líng xiù yuǎn,xū dài xiǎo yún kāi。
渐渐生愁思,乡心上古台。jiàn jiàn shēng chóu sī,xiāng xīn shàng gǔ tái。

书翁卷诗集后

徐玑

五字极难精,知君合有名。wǔ zì jí nán jīng,zhī jūn hé yǒu míng。
磨砻双鬓改,收拾一编成。mó lóng shuāng bìn gǎi,shōu shí yī biān chéng。
泉落秋岩洁,花开野径清。quán luò qiū yán jié,huā kāi yě jìng qīng。
渐多来学者,体法似元英。jiàn duō lái xué zhě,tǐ fǎ shì yuán yīng。

送瑞州张知录

徐玑

岁暮不惜别,君行是宦游。suì mù bù xī bié,jūn xíng shì huàn yóu。
江西多野水,湖上正高秋。jiāng xī duō yě shuǐ,hú shàng zhèng gāo qiū。
旧友曾过处,新题必共留。jiù yǒu céng guò chù,xīn tí bì gòng liú。
官闲可寻访,竹径最深幽。guān xián kě xún fǎng,zhú jìng zuì shēn yōu。

寄舍弟

徐玑

寄问安仁弟,弦歌又一年。jì wèn ān rén dì,xián gē yòu yī nián。
流来溪水远,清到县门前。liú lái xī shuǐ yuǎn,qīng dào xiàn mén qián。
故里人情乐,新居物色鲜。gù lǐ rén qíng lè,xīn jū wù sè xiān。
宦归言话款,正及早梅边。huàn guī yán huà kuǎn,zhèng jí zǎo méi biān。

秋夕怀赵师秀

徐玑

冷落生愁思,衰怀得句稀。lěng luò shēng chóu sī,shuāi huái dé jù xī。
如何秋夜雨,不念故人归。rú hé qiū yè yǔ,bù niàn gù rén guī。
蛩响砌尤静,云疏月尚微。qióng xiǎng qì yóu jìng,yún shū yuè shàng wēi。
惟怜篱下菊,渐渐可相依。wéi lián lí xià jú,jiàn jiàn kě xiāng yī。

送赵明叔为漳浦宰

徐玑

去年官满处,送子意何如。qù nián guān mǎn chù,sòng zi yì hé rú。
地接泉山近,人依大泽居。dì jiē quán shān jìn,rén yī dà zé jū。
南中繁赋役,美政辑田庐。nán zhōng fán fù yì,měi zhèng jí tián lú。
公退无他事,弹琴更读书。gōng tuì wú tā shì,dàn qín gèng dú shū。

送岳州蒋节推

徐玑

湘水知几派,到湖相合流。xiāng shuǐ zhī jǐ pài,dào hú xiāng hé liú。
烟深云梦晓,风静岳阳秋。yān shēn yún mèng xiǎo,fēng jìng yuè yáng qiū。
送子方行役,令予忆旧游。sòng zi fāng xíng yì,lìng yǔ yì jiù yóu。
文书时正省,赋咏可登楼。wén shū shí zhèng shěng,fù yǒng kě dēng lóu。

梅坡

徐玑

浅水低坡几树苔,冷光摇动玉尘埃。qiǎn shuǐ dī pō jǐ shù tái,lěng guāng yáo dòng yù chén āi。
横斜直似安排得,古怪多应折损来。héng xié zhí shì ān pái dé,gǔ guài duō yīng zhé sǔn lái。
洁白要须侵夜看,飘零却是被春催。jié bái yào xū qīn yè kàn,piāo líng què shì bèi chūn cuī。
闲来立断清风影,一片飞香落酒杯。xián lái lì duàn qīng fēng yǐng,yī piàn fēi xiāng luò jiǔ bēi。

送徐侍郎南迁

徐玑

已见皇家日月安,更教远去不辞艰。yǐ jiàn huáng jiā rì yuè ān,gèng jiào yuǎn qù bù cí jiān。
若人岂谓元城在,有客先知御史还。ruò rén qǐ wèi yuán chéng zài,yǒu kè xiān zhī yù shǐ hái。
风急满江皆白浪,雨收何处不青山。fēng jí mǎn jiāng jiē bái làng,yǔ shōu hé chù bù qīng shān。
天心正欲扶宗社,为报慈闱得解颜。tiān xīn zhèng yù fú zōng shè,wèi bào cí wéi dé jiě yán。

渌波亭寄泊晨起有感

徐玑

尘埃几泯寸心清,晨起孤吟在水亭。chén āi jǐ mǐn cùn xīn qīng,chén qǐ gū yín zài shuǐ tíng。
晴景淡红烟景白,近山浓绿远山青。qíng jǐng dàn hóng yān jǐng bái,jìn shān nóng lǜ yuǎn shān qīng。
初因薄宦成羁旅,忽伴轻鸥落渚汀。chū yīn báo huàn chéng jī lǚ,hū bàn qīng ōu luò zhǔ tīng。
安得数年居此地,待须长日补骚经。ān dé shù nián jū cǐ dì,dài xū zhǎng rì bǔ sāo jīng。

秋日登玉峰

徐玑

玉琢孤峰压富沙,人行峰顶步云霞。yù zuó gū fēng yā fù shā,rén xíng fēng dǐng bù yún xiá。
溪流缓去几回曲,树色幽分无数家。xī liú huǎn qù jǐ huí qū,shù sè yōu fēn wú shù jiā。
翠拂寒烟平似水,红飘霜叶远如花。cuì fú hán yān píng shì shuǐ,hóng piāo shuāng yè yuǎn rú huā。
明朝重向城中望,对此孤峰应不差。míng cháo zhòng xiàng chéng zhōng wàng,duì cǐ gū fēng yīng bù chà。

壬戌二月

徐玑

山城二月景如何,行处时时听踏歌。shān chéng èr yuè jǐng rú hé,xíng chù shí shí tīng tà gē。
淡色似黄杨叶小,浓香如蜜菜花多。dàn sè shì huáng yáng yè xiǎo,nóng xiāng rú mì cài huā duō。
春容每到晴时改,天气偏从雨后和。chūn róng měi dào qíng shí gǎi,tiān qì piān cóng yǔ hòu hé。
好向溪头寻钓侣,小溪连夕涨清波。hǎo xiàng xī tóu xún diào lǚ,xiǎo xī lián xī zhǎng qīng bō。

题东山道院

徐玑

古院嵚?石作层,绿苔芳草近郊坰。gǔ yuàn qīn shí zuò céng,lǜ tái fāng cǎo jìn jiāo jiōng。
溪流偶到门前合,山色偏来竹里青。xī liú ǒu dào mén qián hé,shān sè piān lái zhú lǐ qīng。
静与黄蜂通户牖,闲将白鸟共沙汀。jìng yǔ huáng fēng tōng hù yǒu,xián jiāng bái niǎo gòng shā tīng。
道人亦有能琴者,一曲清徽最可听。dào rén yì yǒu néng qín zhě,yī qū qīng huī zuì kě tīng。