古诗词

昭祖送韩文

邓肃

两鸟相酬不肯休,欲令日月无旋辀。liǎng niǎo xiāng chóu bù kěn xiū,yù lìng rì yuè wú xuán zhōu。
斯文未丧得韩子,扫灭阴霾霁九州。sī wén wèi sàng dé hán zi,sǎo miè yīn mái jì jiǔ zhōu。
古来散文与诗律,二手方圆不兼笔。gǔ lái sàn wén yǔ shī lǜ,èr shǒu fāng yuán bù jiān bǐ。
独渠星斗列心胸,散落毫端俱第一。dú qú xīng dòu liè xīn xiōng,sàn luò háo duān jù dì yī。
陋巷嗟余四壁空,恶本雕残付蠹虫。lòu xiàng jiē yú sì bì kōng,è běn diāo cán fù dù chóng。
虽得一班时可意,鱼鲁纷纷意莫穷。suī dé yī bān shí kě yì,yú lǔ fēn fēn yì mò qióng。
好古谁似城南杜,平生不矜润屋富。hǎo gǔ shuí shì chéng nán dù,píng shēng bù jīn rùn wū fù。
力刊善本妙毫厘,日费千金曾不顾。lì kān shàn běn miào háo lí,rì fèi qiān jīn céng bù gù。
老藤截玉奴侧理,千古松煤腾碧烟。lǎo téng jié yù nú cè lǐ,qiān gǔ sōng méi téng bì yān。
入手五行俱可下,兀兀短檠忘夜眠。rù shǒu wǔ xíng jù kě xià,wù wù duǎn qíng wàng yè mián。
我生嗜好随时改,独有此书心不解。wǒ shēng shì hǎo suí shí gǎi,dú yǒu cǐ shū xīn bù jiě。
欲酬厚意锥也无,更为先生作阿买。yù chóu hòu yì zhuī yě wú,gèng wèi xiān shēng zuò ā mǎi。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

右九浣溪沙八首

邓肃

二八佳人宴九仙。èr bā jiā rén yàn jiǔ xiān。
华堂清静斗春妍。huá táng qīng jìng dòu chūn yán。
琼枝相倚妙无前。qióng zhī xiāng yǐ miào wú qián。
良夜黄云来缥缈,东风碧酒意留连。liáng yè huáng yún lái piāo miǎo,dōng fēng bì jiǔ yì liú lián。
花间蝶梦想翩翩。huā jiān dié mèng xiǎng piān piān。

右九浣溪沙八首

邓肃

半醉依人落珥簪。bàn zuì yī rén luò ěr zān。
天香不数海南沈。tiān xiāng bù shù hǎi nán shěn。
时倾秋水话春心。shí qīng qiū shuǐ huà chūn xīn。
已觉吹箫归碧落,从今禊饮笑山阴。yǐ jué chuī xiāo guī bì luò,cóng jīn xì yǐn xiào shān yīn。
金杯休惜十分深。jīn bēi xiū xī shí fēn shēn。

右九浣溪沙八首

邓肃

海畔山如碧玉簪。hǎi pàn shān rú bì yù zān。
天涯消息叹鱼沈。tiān yá xiāo xī tàn yú shěn。
赖逢倾国洗愁心。lài féng qīng guó xǐ chóu xīn。
莫为世情生旅况,且因乐事惜光阴。mò wèi shì qíng shēng lǚ kuàng,qiě yīn lè shì xī guāng yīn。
明朝红雨已春深。míng cháo hóng yǔ yǐ chūn shēn。

菩萨蛮·十首其一

邓肃

隔窗瑟瑟闻飞雪。gé chuāng sè sè wén fēi xuě。
洞房半醉回春色。dòng fáng bàn zuì huí chūn sè。
银烛照更长。yín zhú zhào gèng zhǎng。
罗屏围夜香。luó píng wéi yè xiāng。
玉山幽梦晓。yù shān yōu mèng xiǎo。
明日天涯杳。míng rì tiān yá yǎo。
倚户黯芙蓉。yǐ hù àn fú róng。
涓涓秋露浓。juān juān qiū lù nóng。

菩萨蛮·其二

邓肃

萋萋欲遍池塘草。qī qī yù biàn chí táng cǎo。
轻寒却怕春光老。qīng hán què pà chūn guāng lǎo。
微雨湿昏黄。wēi yǔ shī hūn huáng。
梨花啼晚妆。lí huā tí wǎn zhuāng。
低垂帘四面。dī chuí lián sì miàn。
沈水环深院。shěn shuǐ huán shēn yuàn。
太白困鸳鸯。tài bái kùn yuān yāng。
天风吹梦长。tiān fēng chuī mèng zhǎng。

菩萨蛮·其二

邓肃

飞红欲带春风去。fēi hóng yù dài chūn fēng qù。
柳丝却织春风住。liǔ sī què zhī chūn fēng zhù。
去住任春风。qù zhù rèn chūn fēng。
只愁尊俎空。zhǐ chóu zūn zǔ kōng。
今朝鞭马去。jīn cháo biān mǎ qù。
又得高阳侣。yòu dé gāo yáng lǚ。
半醉踏花归。bàn zuì tà huā guī。
霜蹄骄欲飞。shuāng tí jiāo yù fēi。

菩萨蛮·其二

邓肃

帘旌不动薰馀热。lián jīng bù dòng xūn yú rè。
高堂谁送能言雪。gāo táng shuí sòng néng yán xuě。
一笑下人间。yī xiào xià rén jiān。
天风袭坐寒。tiān fēng xí zuò hán。
歌声云外去。gē shēng yún wài qù。
句句苏仙语。jù jù sū xiān yǔ。
曲罢一尊空。qū bà yī zūn kōng。
飘然欲驭风。piāo rán yù yù fēng。

菩萨蛮·其二

邓肃

廉纤细雨连天远。lián xiān xì yǔ lián tiān yuǎn。
纱窗不隔斜风冷。shā chuāng bù gé xié fēng lěng。
花柳自生春。huā liǔ zì shēng chūn。
无聊空闭门。wú liáo kōng bì mén。
双双携手处。shuāng shuāng xié shǒu chù。
回首烟汀暮。huí shǒu yān tīng mù。
嬉笑在高楼。xī xiào zài gāo lóu。
知人牢落否。zhī rén láo luò fǒu。

菩萨蛮·其二

邓肃

垂杨袅袅腰肢软。chuí yáng niǎo niǎo yāo zhī ruǎn。
寒溪练练琉璃浅。hán xī liàn liàn liú lí qiǎn。
短艇卧吹风。duǎn tǐng wò chuī fēng。
生涯一叶中。shēng yá yī yè zhōng。
五湖须径去。wǔ hú xū jìng qù。
何用若耶女。hé yòng ruò yé nǚ。
烟雨暝沙汀。yān yǔ míng shā tīng。
花香唤酒醒。huā xiāng huàn jiǔ xǐng。

菩萨蛮·其二

邓肃

腰肢欲趁杨花去。yāo zhī yù chèn yáng huā qù。
歌声能遏行云住。gē shēng néng è xíng yún zhù。
杯酒醉东风。bēi jiǔ zuì dōng fēng。
羁愁一洗空。jī chóu yī xǐ kōng。
谪仙清饮露。zhé xiān qīng yǐn lù。
意在飞琼侣。yì zài fēi qióng lǚ。
未醉即求归。wèi zuì jí qiú guī。
新词句欲飞。xīn cí jù yù fēi。

菩萨蛮·其二

邓肃

归心谩逐飞云去。guī xīn mán zhú fēi yún qù。
欢情却为芳菲住。huān qíng què wèi fāng fēi zhù。
翠袖拥香风。cuì xiù yōng xiāng fēng。
宁辞玉斝空。níng cí yù jiǎ kōng。
主人承湛露。zhǔ rén chéng zhàn lù。
元是皋夔侣。yuán shì gāo kuí lǚ。
早晚定遄归。zǎo wǎn dìng chuán guī。
商霖四海飞。shāng lín sì hǎi fēi。

菩萨蛮·其二

邓肃

一心唯欲南园去。yī xīn wéi yù nán yuán qù。
东山着意留难住。dōng shān zhe yì liú nán zhù。
曾惯识追风。céng guàn shí zhuī fēng。
马群今已空。mǎ qún jīn yǐ kōng。
金盘盛玉露。jīn pán shèng yù lù。
情绝鸳鸯侣。qíng jué yuān yāng lǚ。
破贼凯还归。pò zéi kǎi hái guī。
冲天看一飞。chōng tiān kàn yī fēi。

菩萨蛮·其九和李状元

邓肃

骑鲸好向云端去。qí jīng hǎo xiàng yún duān qù。
踏花偶为狂朋住。tà huā ǒu wèi kuáng péng zhù。
笑语凛生风。xiào yǔ lǐn shēng fēng。
眼高四海空。yǎn gāo sì hǎi kōng。
羊裘冲雨露。yáng qiú chōng yǔ lù。
我是渔樵侣。wǒ shì yú qiáo lǚ。
已趁白鸥归。yǐ chèn bái ōu guī。
长江自在飞。zhǎng jiāng zì zài fēi。

南歌子·四首

邓肃

竹影窥灯暗,泉声语夜长。zhú yǐng kuī dēng àn,quán shēng yǔ yè zhǎng。
小窗无梦到高唐。xiǎo chuāng wú mèng dào gāo táng。
独引三杯长啸、步修廊。dú yǐn sān bēi zhǎng xiào bù xiū láng。
月午衣衫冷,莲开风露香。yuè wǔ yī shān lěng,lián kāi fēng lù xiāng。
阑干西角下银潢。lán gàn xī jiǎo xià yín huáng。
我欲乘槎天上、泛寒光。wǒ yù chéng chá tiān shàng fàn hán guāng。

南歌子·四首

邓肃

皓月明腮雪,冷风乱鬓云。hào yuè míng sāi xuě,lěng fēng luàn bìn yún。
高楼帘幕夜生春。gāo lóu lián mù yè shēng chūn。
半醉倚人秋水、欲斜倾。bàn zuì yǐ rén qiū shuǐ yù xié qīng。
晓雨双溪涨,归舟一叶轻。xiǎo yǔ shuāng xī zhǎng,guī zhōu yī yè qīng。
杳无青翼寄殷勤。yǎo wú qīng yì jì yīn qín。
目断烟波渔火、又黄昏。mù duàn yān bō yú huǒ yòu huáng hūn。
2461234567»