古诗词

谢李舍人题额

邓肃

寸草春未报,秋风树不停。cùn cǎo chūn wèi bào,qiū fēng shù bù tíng。
三年真忽尔,过隙白驹奔。sān nián zhēn hū ěr,guò xì bái jū bēn。
庐坟吾岂敢,北堂有老人。lú fén wú qǐ gǎn,běi táng yǒu lǎo rén。
作庵居释子,佛事勤朝昏。zuò ān jū shì zi,fú shì qín cháo hūn。
太史怜此意,高额揭显亲。tài shǐ lián cǐ yì,gāo é jiē xiǎn qīn。
梁间垂玉箸,壁上霭飞云。liáng jiān chuí yù zhù,bì shàng ǎi fēi yún。
顾我何为者,传家空一经。gù wǒ hé wèi zhě,chuán jiā kōng yī jīng。
栖迟已三十,寒灯尚短檠。qī chí yǐ sān shí,hán dēng shàng duǎn qíng。
北辕将适楚,捩手或翻羹。běi yuán jiāng shì chǔ,liè shǒu huò fān gēng。
那能为亲显,只可充添丁。nà néng wèi qīn xiǎn,zhǐ kě chōng tiān dīng。
但念我先人,白首困飘零。dàn niàn wǒ xiān rén,bái shǒu kùn piāo líng。
射策不逢赏,青衫脱王庭。shè cè bù féng shǎng,qīng shān tuō wáng tíng。
今焉逢太史,发挥身后名。jīn yān féng tài shǐ,fā huī shēn hòu míng。
坐令九泉下,冷骨复生春。zuò lìng jiǔ quán xià,lěng gǔ fù shēng chūn。
显扬政在此,松楸万世荣。xiǎn yáng zhèng zài cǐ,sōng qiū wàn shì róng。
作诗敢论报,欲为肌上铭。zuò shī gǎn lùn bào,yù wèi jī shàng míng。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

云际岭

邓肃

狂直初无涉世才,雷公斥下九天来。kuáng zhí chū wú shè shì cái,léi gōng chì xià jiǔ tiān lái。
面冲风雪吹三月,马避干戈易四回。miàn chōng fēng xuě chuī sān yuè,mǎ bì gàn gē yì sì huí。
带雪烧柴平体粟,沥槽沽酒慰饥雷。dài xuě shāo chái píng tǐ sù,lì cáo gū jiǔ wèi jī léi。
如闻明日登闽岭,茅舍春风夜满怀。rú wén míng rì dēng mǐn lǐng,máo shě chūn fēng yè mǎn huái。

和邹宣教

邓肃

未须绝迹便餐霞,且饮当朝谏议茶。wèi xū jué jì biàn cān xiá,qiě yǐn dāng cháo jiàn yì chá。
法水有缘随远浪,污泥无计染莲花。fǎ shuǐ yǒu yuán suí yuǎn làng,wū ní wú jì rǎn lián huā。
千篇信笔初无语,万里浮螺触处家。qiān piān xìn bǐ chū wú yǔ,wàn lǐ fú luó chù chù jiā。
已悟色空元不两,夔蚿何用更怜蛇。yǐ wù sè kōng yuán bù liǎng,kuí xián hé yòng gèng lián shé。

仲子叔明二邦君兼济子安德和文明四使者同过逐客于文殊偶食无肉客既满意而主人略无愧色作诗一首

邓肃

谪宦亡聊又出奔,敢期冠盖也临存。zhé huàn wáng liáo yòu chū bēn,gǎn qī guān gài yě lín cún。
豪华自厌蒸人乳,冷落能来叩席门。háo huá zì yàn zhēng rén rǔ,lěng luò néng lái kòu xí mén。
莫叹愁肠充苜蓿,从来醉眼盖乾坤。mò tàn chóu cháng chōng mù xu,cóng lái zuì yǎn gài qián kūn。
相知政在世情外,赐达回穷不足论。xiāng zhī zhèng zài shì qíng wài,cì dá huí qióng bù zú lùn。

送丹霞

邓肃

白莲结社记前缘,偶到人间共一年。bái lián jié shè jì qián yuán,ǒu dào rén jiān gòng yī nián。
对学三生形已改,相逢一笑性犹全。duì xué sān shēng xíng yǐ gǎi,xiāng féng yī xiào xìng yóu quán。
法缘振地公今佛,逸思磨天我亦仙。fǎ yuán zhèn dì gōng jīn fú,yì sī mó tiān wǒ yì xiān。
明日清风飞短棹,羡师先去得林泉。míng rì qīng fēng fēi duǎn zhào,xiàn shī xiān qù dé lín quán。

遣妓

邓肃

吾徒得酒便超然,何用红妆恼醉眠。wú tú dé jiǔ biàn chāo rán,hé yòng hóng zhuāng nǎo zuì mián。
密约自怜非宋玉,官差聊复浼梅仙。mì yuē zì lián fēi sòng yù,guān chà liáo fù měi méi xiān。
樽前起舞无鸲鹆,坐上求归似杜鹃。zūn qián qǐ wǔ wú qú yù,zuò shàng qiú guī shì dù juān。
去去眼中无俗物,却将诗律绊春妍。qù qù yǎn zhōng wú sú wù,què jiāng shī lǜ bàn chūn yán。

游山

邓肃

花柳年来不忍春,出郊聊复写忧熏。huā liǔ nián lái bù rěn chūn,chū jiāo liáo fù xiě yōu xūn。
天因御史欲飞雨,山为文公却霁云。tiān yīn yù shǐ yù fēi yǔ,shān wèi wén gōng què jì yún。
寸舌不须论理乱,一犁安得遂耕耘。cùn shé bù xū lùn lǐ luàn,yī lí ān dé suì gēng yún。
凭君且尽杯中物,酒恶花香自在闻。píng jūn qiě jǐn bēi zhōng wù,jiǔ è huā xiāng zì zài wén。

谢吕友善见和

邓肃

扶筇西去谩寻春,独学无人沐且熏。fú qióng xī qù mán xún chūn,dú xué wú rén mù qiě xūn。
便欲问津从桀溺,当时折槛愧朱云。biàn yù wèn jīn cóng jié nì,dāng shí zhé kǎn kuì zhū yún。
阴霾满目凭谁扫,芳草连空未易耘。yīn mái mǎn mù píng shuí sǎo,fāng cǎo lián kōng wèi yì yún。
家学定须兴尚父,威声一振九夷闻。jiā xué dìng xū xīng shàng fù,wēi shēng yī zhèn jiǔ yí wén。

谢吴少綝和

邓肃

茅斋对语夜生春,帘幕低园沉水熏。máo zhāi duì yǔ yè shēng chūn,lián mù dī yuán chén shuǐ xūn。
冷坐顾余心似铁,题诗羡子气如云。lěng zuò gù yú xīn shì tiě,tí shī xiàn zi qì rú yún。
山巅有蕨应同采,郭外无田可独耘。shān diān yǒu jué yīng tóng cǎi,guō wài wú tián kě dú yún。
市酒盈樽且狂饮,儿曹昵昵不须闻。shì jiǔ yíng zūn qiě kuáng yǐn,ér cáo nì nì bù xū wén。

洪丞和来再次韵

邓肃

堂堂国士洪夫子,刻烛从渠心自降。táng táng guó shì hóng fū zi,kè zhú cóng qú xīn zì jiàng。
妙手故应钓鳌六,得君那用射鸢双。miào shǒu gù yīng diào áo liù,dé jūn nà yòng shè yuān shuāng。
定随国老兴东海,肯效骚人恸楚江。dìng suí guó lǎo xīng dōng hǎi,kěn xiào sāo rén tòng chǔ jiāng。
酒醴只今须曲糵,要今六合共盈缸。jiǔ lǐ zhǐ jīn xū qū niè,yào jīn liù hé gòng yíng gāng。

洪丞和来再次韵

邓肃

世事无由到竹窗,只馀心赏独难降。shì shì wú yóu dào zhú chuāng,zhǐ yú xīn shǎng dú nán jiàng。
雨馀翡翠山连七,春涨玻璃溪自双。yǔ yú fěi cuì shān lián qī,chūn zhǎng bō lí xī zì shuāng。
万壑不须看越峤,千寻端可配吴江。wàn hè bù xū kàn yuè jiào,qiān xún duān kě pèi wú jiāng。
抠衣便欲同清景,安得黄封列万缸。kōu yī biàn yù tóng qīng jǐng,ān dé huáng fēng liè wàn gāng。

洪丞和来再次韵

邓肃

万里归来一小窗,利名心灭不须降。wàn lǐ guī lái yī xiǎo chuāng,lì míng xīn miè bù xū jiàng。
虽无何子食钱万,未到潘郎雪鬓双。suī wú hé zi shí qián wàn,wèi dào pān láng xuě bìn shuāng。
楼上诗狂欲骑月,晚来酒渴思吞江。lóu shàng shī kuáng yù qí yuè,wǎn lái jiǔ kě sī tūn jiāng。
从今痛饮须论日,琐琐那能问几缸。cóng jīn tòng yǐn xū lùn rì,suǒ suǒ nà néng wèn jǐ gāng。

成彦女奴琵琶

邓肃

婷婷袅袅出纱窗,坐使红妆万目降。tíng tíng niǎo niǎo chū shā chuāng,zuò shǐ hóng zhuāng wàn mù jiàng。
翠袖薄笼春笋十,玉钗初合绿云双。cuì xiù báo lóng chūn sǔn shí,yù chāi chū hé lǜ yún shuāng。
四弦对客追三叠,万唤令人忆九江。sì xián duì kè zhuī sān dié,wàn huàn lìng rén yì jiǔ jiāng。
曼倩酒狂本无量,为渠潋滟倒银缸。màn qiàn jiǔ kuáng běn wú liàng,wèi qú liàn yàn dào yín gāng。

寄璨老西轩

邓肃

水沉一炷袅晴窗,默坐无心可得降。shuǐ chén yī zhù niǎo qíng chuāng,mò zuò wú xīn kě dé jiàng。
浥露菖蒲能寸寸,语晴新燕自双双。yì lù chāng pú néng cùn cùn,yǔ qíng xīn yàn zì shuāng shuāng。
只今得兔不钻纸,那用浮杯更度江。zhǐ jīn dé tù bù zuān zhǐ,nà yòng fú bēi gèng dù jiāng。
前世远公只师是,好从元亮供千缸。qián shì yuǎn gōng zhǐ shī shì,hǎo cóng yuán liàng gōng qiān gāng。

林提学挽词

邓肃

文阵曾惊贤士关,青衿袖手仰登坛。wén zhèn céng jīng xián shì guān,qīng jīn xiù shǒu yǎng dēng tán。
当年声价辉旸谷,晚节清贫奈岁寒。dāng nián shēng jià huī yáng gǔ,wǎn jié qīng pín nài suì hán。
地下修文屈颜子,人间谈易失丁宽。dì xià xiū wén qū yán zi,rén jiān tán yì shī dīng kuān。
传家赖有千人杰,三接天衢不作难。chuán jiā lài yǒu qiān rén jié,sān jiē tiān qú bù zuò nán。

和陈少卿

邓肃

懒从蒿目世间忧,缓步招提味九丘。lǎn cóng hāo mù shì jiān yōu,huǎn bù zhāo tí wèi jiǔ qiū。
正论羡君无郑卫,穷途慰我在商周。zhèng lùn xiàn jūn wú zhèng wèi,qióng tú wèi wǒ zài shāng zhōu。
飘然忽作迁乔兴,卓尔难追跨海游。piāo rán hū zuò qiān qiáo xīng,zhuó ěr nán zhuī kuà hǎi yóu。
别去词源应万斛,幸分涓滴洗离愁。bié qù cí yuán yīng wàn hú,xìng fēn juān dī xǐ lí chóu。