古诗词

再次韵谢之

邓肃

昌黎论佛骨,南行气亦壮。chāng lí lùn fú gǔ,nán xíng qì yì zhuàng。
献书请镂玉,却起北归望。xiàn shū qǐng lòu yù,què qǐ běi guī wàng。
香山最风流,诗酒事夷旷。xiāng shān zuì fēng liú,shī jiǔ shì yí kuàng。
那知闻琵琶,泪溅九江浪。nà zhī wén pí pá,lèi jiàn jiǔ jiāng làng。
此身苦海中,风波随荡漾。cǐ shēn kǔ hǎi zhōng,fēng bō suí dàng yàng。
妄见分南北,无乃眼中障。wàng jiàn fēn nán běi,wú nǎi yǎn zhōng zhàng。
嗟我果何人,楚狂本天放。jiē wǒ guǒ hé rén,chǔ kuáng běn tiān fàng。
外物不须论,有身今已长。wài wù bù xū lùn,yǒu shēn jīn yǐ zhǎng。
斥归水云乡,日醉莲花酿。chì guī shuǐ yún xiāng,rì zuì lián huā niàng。
茗饮过陆羽,禅悦得文畅。míng yǐn guò lù yǔ,chán yuè dé wén chàng。
安此更何求,万里脱毡帐。ān cǐ gèng hé qiú,wàn lǐ tuō zhān zhàng。
死生则置之,北邙岂俱瘴。sǐ shēng zé zhì zhī,běi máng qǐ jù zhàng。
使君怜我愚,了无逐客怆。shǐ jūn lián wǒ yú,le wú zhú kè chuàng。
谓我耕白云,不独齐眉饷。wèi wǒ gēng bái yún,bù dú qí méi xiǎng。
诗来觅欢处,光芒不可仰。shī lái mì huān chù,guāng máng bù kě yǎng。
欲醉桃李春,那忧贝锦谤。yù zuì táo lǐ chūn,nà yōu bèi jǐn bàng。
赤脚敢云无,社舞非时尚。chì jiǎo gǎn yún wú,shè wǔ fēi shí shàng。
侯门列蛾眉,一见吾其傥。hóu mén liè é méi,yī jiàn wú qí tǎng。
抛砖此当先,积薪君在上。pāo zhuān cǐ dāng xiān,jī xīn jūn zài shàng。
更为李与苏,两家按新唱。gèng wèi lǐ yǔ sū,liǎng jiā àn xīn chàng。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

风雨损荔子

邓肃

前日雨声如陨石,昨日风狂退六鹢。qián rì yǔ shēng rú yǔn shí,zuó rì fēng kuáng tuì liù yì。
荔子吐华漫如云,结实定知无十一。lì zi tǔ huá màn rú yún,jié shí dìng zhī wú shí yī。
南来无以慰愁煎,端期一饱果中仙。nán lái wú yǐ wèi chóu jiān,duān qī yī bǎo guǒ zhōng xiān。
山头看花日千转,默想香味空流涎。shān tóu kàn huā rì qiān zhuǎn,mò xiǎng xiāng wèi kōng liú xián。
事类翻羹慎勿恤,风雨在天非人力。shì lèi fān gēng shèn wù xù,fēng yǔ zài tiān fēi rén lì。
要及丰年天下同,那为海邦私一物。yào jí fēng nián tiān xià tóng,nà wèi hǎi bāng sī yī wù。

游鼓山

邓肃

兰桡舣岸雷霆骇,疾雨狂风欲翻海。lán ráo yǐ àn léi tíng hài,jí yǔ kuáng fēng yù fān hǎi。
吾人作意水石间,素志岂因风雨改。wú rén zuò yì shuǐ shí jiān,sù zhì qǐ yīn fēng yǔ gǎi。
悟适当如未悟人,衡山不知为开云。wù shì dāng rú wèi wù rén,héng shān bù zhī wèi kāi yún。
鲁阳莫试挥戈手,郭泰何妨垫角巾。lǔ yáng mò shì huī gē shǒu,guō tài hé fáng diàn jiǎo jīn。
山僧导我飞芒屦,要看渠师得道处。shān sēng dǎo wǒ fēi máng jù,yào kàn qú shī dé dào chù。
雪喷鼎烹一斥回,千古涧流不东注。xuě pēn dǐng pēng yī chì huí,qiān gǔ jiàn liú bù dōng zhù。
我笑老师太豪雄,故令鬼物窥吾踪。wǒ xiào lǎo shī tài háo xióng,gù lìng guǐ wù kuī wú zōng。
安得廓然无圣解,苍崖依旧飞白龙。ān dé kuò rán wú shèng jiě,cāng yá yī jiù fēi bái lóng。

别珠公

邓肃

我顷诗成准敕恶,寒江夜度秋萧索。wǒ qǐng shī chéng zhǔn chì è,hán jiāng yè dù qiū xiāo suǒ。
曳杖从师得摩尼,洗空愁肠天地廓。yè zhàng cóng shī dé mó ní,xǐ kōng chóu cháng tiān dì kuò。
年来狂妄婴逆鳞,去国三秋又出奔。nián lái kuáng wàng yīng nì lín,qù guó sān qiū yòu chū bēn。
隔墙后得绨袍旧,一笑唤回逆旅春。gé qiáng hòu dé tí páo jiù,yī xiào huàn huí nì lǚ chūn。
我心不转嗟匪石,方壮两遭天上斥。wǒ xīn bù zhuǎn jiē fěi shí,fāng zhuàng liǎng zāo tiān shàng chì。
处处逢君道价高,万指方袍趋法席。chù chù féng jūn dào jià gāo,wàn zhǐ fāng páo qū fǎ xí。
白云天下妙林泉,看君又作新法缘。bái yún tiān xià miào lín quán,kàn jūn yòu zuò xīn fǎ yuán。
傥能容此无归客,便当结社追白莲。tǎng néng róng cǐ wú guī kè,biàn dāng jié shè zhuī bái lián。

送许丈赴行在

邓肃

狄犬夜吠夷门月,乾坤易位人泣血。dí quǎn yè fèi yí mén yuè,qián kūn yì wèi rén qì xuè。
那知千官舞蹈回,马上洋洋面不热。nà zhī qiān guān wǔ dǎo huí,mǎ shàng yáng yáng miàn bù rè。
许侯逆风敢孤骞,黄金围腰挽不前。xǔ hóu nì fēng gǎn gū qiān,huáng jīn wéi yāo wǎn bù qián。
大明升天狐兔遁,再拜丹墀吾节全。dà míng shēng tiān hú tù dùn,zài bài dān chí wú jié quán。
我时上天恣狂直,权臣舌端飞霹雳。wǒ shí shàng tiān zì kuáng zhí,quán chén shé duān fēi pī lì。
当时陷阱皆交游,侯独临存真铁石。dāng shí xiàn jǐng jiē jiāo yóu,hóu dú lín cún zhēn tiě shí。
此来邂逅一笑间,夜倾闽酒赤如丹。cǐ lái xiè hòu yī xiào jiān,yè qīng mǐn jiǔ chì rú dān。
胸中磊块浇未下,征旆匆匆又吴山。xiōng zhōng lěi kuài jiāo wèi xià,zhēng pèi cōng cōng yòu wú shān。
山前鲛鳄翻平陆,杀人如麻未充腹。shān qián jiāo è fān píng lù,shā rén rú má wèi chōng fù。
凭君仗剑追祖风,坐令四海桑田复。píng jūn zhàng jiàn zhuī zǔ fēng,zuò lìng sì hǎi sāng tián fù。

后迎驾行

邓肃

挥鞭冲晓露,归鞍载夕阳。huī biān chōng xiǎo lù,guī ān zài xī yáng。
一日复一日,不见御袍黄。yī rì fù yī rì,bù jiàn yù páo huáng。
左衽须文绣,毡车奉圭璋。zuǒ rèn xū wén xiù,zhān chē fèng guī zhāng。
作意礼乐盛,而乃访毛嫱。zuò yì lǐ lè shèng,ér nǎi fǎng máo qiáng。
上皇袭太平,珍怪乘四方。shàng huáng xí tài píng,zhēn guài chéng sì fāng。
奇器惊鬼划,舞要欲云翔。qí qì jīng guǐ huà,wǔ yào yù yún xiáng。
端为大盗积,万里来贪狼。duān wèi dà dào jī,wàn lǐ lái tān láng。
文移急星火,搜抉到毫芒。wén yí jí xīng huǒ,sōu jué dào háo máng。
伐柯则不远,吾道其复昌。fá kē zé bù yuǎn,wú dào qí fù chāng。
君看天宇间,紫微已辉光。jūn kàn tiān yǔ jiān,zǐ wēi yǐ huī guāng。
躣马今朝去,定拜御炉香。qú mǎ jīn cháo qù,dìng bài yù lú xiāng。
恶衣供禹御,茅茨覆尧堂。è yī gōng yǔ yù,máo cí fù yáo táng。
为邦消底物,人心归则王。wèi bāng xiāo dǐ wù,rén xīn guī zé wáng。

邓成彦邀李益之朱乔年及某一饭适忌日无侑觞者遂迟明日成彦偶在式假以食素谢吾三人朱且行仆因以诗促之

邓肃

点额万里归,兀坐冷如水。diǎn é wàn lǐ guī,wù zuò lěng rú shuǐ。
惭愧北阮贤,为余欣设醴。cán kuì běi ruǎn xián,wèi yú xīn shè lǐ。
既邀折槛朱,仍约骑鲸李。jì yāo zhé kǎn zhū,réng yuē qí jīng lǐ。
人乳已方丈,清歌迟皓齿。rén rǔ yǐ fāng zhàng,qīng gē chí hào chǐ。
那知事大谬,反误占食指。nà zhī shì dà miù,fǎn wù zhàn shí zhǐ。
得鹿傥是梦,翻羹得无鬼。dé lù tǎng shì mèng,fān gēng dé wú guǐ。
我生饮红裙,万事空一洗。wǒ shēng yǐn hóng qún,wàn shì kōng yī xǐ。
所失如猬毛,岂惟一饭耳。suǒ shī rú wèi máo,qǐ wéi yī fàn ěr。
端恐荀陈会,自此参辰矣。duān kǒng xún chén huì,zì cǐ cān chén yǐ。
凭公反高阳,勿专兰亭美。píng gōng fǎn gāo yáng,wù zhuān lán tíng měi。
主人或素餐,苏晋端可拟。zhǔ rén huò sù cān,sū jìn duān kě nǐ。
何妨具大烹,肉食从客鄙。hé fáng jù dà pēng,ròu shí cóng kè bǐ。

偶成

邓肃

我涉江东路,平地雪盈尺。wǒ shè jiāng dōng lù,píng dì xuě yíng chǐ。
明日登芙蓉,晴天开晓日。míng rì dēng fú róng,qíng tiān kāi xiǎo rì。
朅自婺源来,阴雨连朝夕。qiè zì wù yuán lái,yīn yǔ lián cháo xī。
瘦马逼云际,又断檐间滴。shòu mǎ bī yún jì,yòu duàn yán jiān dī。
顾我亦何人,市朝欲扫迹。gù wǒ yì hé rén,shì cháo yù sǎo jì。
平生诗酒交,落井仍下石。píng shēng shī jiǔ jiāo,luò jǐng réng xià shí。
那知涉畏途,乃烦造化力。nà zhī shè wèi tú,nǎi fán zào huà lì。
要知万里行,人谪非天谪。yào zhī wàn lǐ xíng,rén zhé fēi tiān zhé。
衡云霁韩愈,海市呈苏轼。héng yún jì hán yù,hǎi shì chéng sū shì。
君知此理不,鬼物护狂直。jūn zhī cǐ lǐ bù,guǐ wù hù kuáng zhí。

古意三首

邓肃

妾身如暮云,阴霾愁渐浓。qiè shēn rú mù yún,yīn mái chóu jiàn nóng。
郎来如晓色,日高云自空。láng lái rú xiǎo sè,rì gāo yún zì kōng。
晓色未应夜,愁云不可重。xiǎo sè wèi yīng yè,chóu yún bù kě zhòng。
会持一杯酒,举室生春风。huì chí yī bēi jiǔ,jǔ shì shēng chūn fēng。

古意三首

邓肃

妾心如寒梅,随郎遍江东。qiè xīn rú hán méi,suí láng biàn jiāng dōng。
妾身如飞雪,知落何亭中。qiè shēn rú fēi xuě,zhī luò hé tíng zhōng。
雪花故清绝,何人能击节。xuě huā gù qīng jué,hé rén néng jī jié。
梅花岁岁春,千秋香不灭。méi huā suì suì chūn,qiān qiū xiāng bù miè。

古意三首

邓肃

妾如傍篱菊,不肯嫁春风。qiè rú bàng lí jú,bù kěn jià chūn fēng。
郎如出谷莺,飞鸣醉乱红。láng rú chū gǔ yīng,fēi míng zuì luàn hóng。
乱红有何好,风雨一夕空。luàn hóng yǒu hé hǎo,fēng yǔ yī xī kōng。
菊英虽枯淡,不愁霜露浓。jú yīng suī kū dàn,bù chóu shuāng lù nóng。

观子陵画像

邓肃

陶朱防狡兔,渭滨兆非熊。táo zhū fáng jiǎo tù,wèi bīn zhào fēi xióng。
先生但钓月,君王友不从。xiān shēng dàn diào yuè,jūn wáng yǒu bù cóng。
我昔访其迹,溪光磨青铜。wǒ xī fǎng qí jì,xī guāng mó qīng tóng。
呼公公不应,天籁自号空。hū gōng gōng bù yīng,tiān lài zì hào kōng。
何人知此景,携归梵王宫。hé rén zhī cǐ jǐng,xié guī fàn wáng gōng。
乃知夜半力,端在寸毫中。nǎi zhī yè bàn lì,duān zài cùn háo zhōng。

谒南斋诸友

邓肃

青青门外竹,练练涧中流。qīng qīng mén wài zhú,liàn liàn jiàn zhōng liú。
水竹自相激,天壤无炎洲。shuǐ zhú zì xiāng jī,tiān rǎng wú yán zhōu。
我友有高韵,来为扶策游。wǒ yǒu yǒu gāo yùn,lái wèi fú cè yóu。
氛埃飞不到,轩窗寸寸秋。fēn āi fēi bù dào,xuān chuāng cùn cùn qiū。
高文穿天心,细字编蝇头。gāo wén chuān tiān xīn,xì zì biān yíng tóu。
气豪欲骑月,志锐定焚舟。qì háo yù qí yuè,zhì ruì dìng fén zhōu。
我来初过雨,衣衫空翠浮。wǒ lái chū guò yǔ,yī shān kōng cuì fú。
平生百斛尘,一洗空不留。píng shēng bǎi hú chén,yī xǐ kōng bù liú。
归来短檠下,清风入梦幽。guī lái duǎn qíng xià,qīng fēng rù mèng yōu。
不知白莲社,肯容灵运不。bù zhī bái lián shè,kěn róng líng yùn bù。

再用南斋韵谢

邓肃

沙溪清可啜,远山翠欲流。shā xī qīng kě chuài,yuǎn shān cuì yù liú。
翩然航一苇,浩歌入芦洲。piān rán háng yī wěi,hào gē rù lú zhōu。
高堂上木杪,幽人事胜游。gāo táng shàng mù miǎo,yōu rén shì shèng yóu。
但足箪瓢乐,不知天地秋。dàn zú dān piáo lè,bù zhī tiān dì qiū。
我笔嗟无口,冥搜空掉头。wǒ bǐ jiē wú kǒu,míng sōu kōng diào tóu。
何如三才杰,等是济川舟。hé rú sān cái jié,děng shì jì chuān zhōu。
开卷腾光怪,天上卿云浮。kāi juǎn téng guāng guài,tiān shàng qīng yún fú。
阿云又嗣音,吾砚不欲留。ā yún yòu sì yīn,wú yàn bù yù liú。
平生浪诗声,寒虫号清幽。píng shēng làng shī shēng,hán chóng hào qīng yōu。
已对狂道士,从此敢吟不。yǐ duì kuáng dào shì,cóng cǐ gǎn yín bù。

登妙峰阁

邓肃

维舟古木阴,故人能倒屣。wéi zhōu gǔ mù yīn,gù rén néng dào xǐ。
相携步高阁,千尺夸雄伟。xiāng xié bù gāo gé,qiān chǐ kuā xióng wěi。
雨馀天气清,宇宙空如洗。yǔ yú tiān qì qīng,yǔ zhòu kōng rú xǐ。
对面碧玉峰,去天不盈咫。duì miàn bì yù fēng,qù tiān bù yíng zhǐ。
凭栏一超然,欲抟九万里。píng lán yī chāo rán,yù tuán jiǔ wàn lǐ。
下视嚣尘间,蠢蠢鱼虫耳。xià shì xiāo chén jiān,chǔn chǔn yú chóng ěr。
平生浪自苦,马上肉消髀。píng shēng làng zì kǔ,mǎ shàng ròu xiāo bì。
匆匆欲何之,烧香更隐几。cōng cōng yù hé zhī,shāo xiāng gèng yǐn jǐ。
入夜寂无人,波声栏下起。rù yè jì wú rén,bō shēng lán xià qǐ。
坐觉非尘寰,雷霆生脚底。zuò jué fēi chén huán,léi tíng shēng jiǎo dǐ。

游东山

邓肃

草木得新露,袭人吹冷香。cǎo mù dé xīn lù,xí rén chuī lěng xiāng。
泉水夜相激,衾枕自清凉。quán shuǐ yè xiāng jī,qīn zhěn zì qīng liáng。
我携谪仙人,眉目秀而长。wǒ xié zhé xiān rén,méi mù xiù ér zhǎng。
高怀洗尘累,抵掌论老庄。gāo huái xǐ chén lèi,dǐ zhǎng lùn lǎo zhuāng。
若人不世有,此景那可忘。ruò rén bù shì yǒu,cǐ jǐng nà kě wàng。
终当跨皓鹤,同作云间翔。zhōng dāng kuà hào hè,tóng zuò yún jiān xiáng。