古诗词

雪后城上作

刘敞

雪后原野旷,春生风气和。xuě hòu yuán yě kuàng,chūn shēng fēng qì hé。
蔼蔼林表色,辉辉池上波。ǎi ǎi lín biǎo sè,huī huī chí shàng bō。
形闲境逾静,望远意更多。xíng xián jìng yú jìng,wàng yuǎn yì gèng duō。
年华适可玩,不醉将谓何。nián huá shì kě wán,bù zuì jiāng wèi hé。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

竹床

刘敞

栉栉裁修竹,荧荧粲寒光。zhì zhì cái xiū zhú,yíng yíng càn hán guāng。
浮筠凝烟雾,疏节留雪霜。fú yún níng yān wù,shū jié liú xuě shuāng。
甘寝百疾解,侧身夏日长。gān qǐn bǎi jí jiě,cè shēn xià rì zhǎng。
此时四海波,亦已如探汤。cǐ shí sì hǎi bō,yì yǐ rú tàn tāng。
嗟我智虑短,苟为安一床。jiē wǒ zhì lǜ duǎn,gǒu wèi ān yī chuáng。

哀三良诗

刘敞

士为知己死,女为悦己容。shì wèi zhī jǐ sǐ,nǚ wèi yuè jǐ róng。
咄嗟彼三良,杀身徇穆公。duō jiē bǐ sān liáng,shā shēn xùn mù gōng。
丹青怀信誓,夙昔哀乐同。dān qīng huái xìn shì,sù xī āi lè tóng。
人命要有讫,奈何爱厥躬。rén mìng yào yǒu qì,nài hé ài jué gōng。
国人悲且歌,黄鸟存古风。guó rén bēi qiě gē,huáng niǎo cún gǔ fēng。
死复不食言,生宁废其忠。sǐ fù bù shí yán,shēng níng fèi qí zhōng。
存为百夫防,逝为万鬼雄。cún wèi bǎi fū fáng,shì wèi wàn guǐ xióng。
岂与小丈夫,事君谬始终。qǐ yǔ xiǎo zhàng fū,shì jūn miù shǐ zhōng。

马生自汝南来求入太学不得请诗以归

刘敞

士贫谋国拙,安得辞泥涂。shì pín móu guó zhuō,ān dé cí ní tú。
马生负长剑,叹曰归来乎。mǎ shēng fù zhǎng jiàn,tàn yuē guī lái hū。
尺薪等芳桂,斗粟兼明珠。chǐ xīn děng fāng guì,dòu sù jiān míng zhū。
王门不见容,憔悴如枯鱼。wáng mén bù jiàn róng,qiáo cuì rú kū yú。
我无升斗水,慰子朝夕须。wǒ wú shēng dòu shuǐ,wèi zi cháo xī xū。
亦有西江涛,疏远不可图。yì yǒu xī jiāng tāo,shū yuǎn bù kě tú。
相劝早旋归,诗书自为娱。xiāng quàn zǎo xuán guī,shī shū zì wèi yú。
男儿患无术,馀事从卷舒。nán ér huàn wú shù,yú shì cóng juǎn shū。
时至当奋飞,翩如巢中雏。shí zhì dāng fèn fēi,piān rú cháo zhōng chú。
微物尚变化,况君七尺躯。wēi wù shàng biàn huà,kuàng jūn qī chǐ qū。

咏史

刘敞

主父希世者,画策妙纵横。zhǔ fù xī shì zhě,huà cè miào zòng héng。
指麾一言用,震动诸侯惊。zhǐ huī yī yán yòng,zhèn dòng zhū hóu jīng。
日暮临远涂,中道方倒行。rì mù lín yuǎn tú,zhōng dào fāng dào xíng。
不忍藜藿食,意从五鼎烹。bù rěn lí huò shí,yì cóng wǔ dǐng pēng。
宁知鹿门翁,白首长躬耕。níng zhī lù mén wēng,bái shǒu zhǎng gōng gēng。
天下非所保,功名安足营。tiān xià fēi suǒ bǎo,gōng míng ān zú yíng。

入荆江

刘敞

此江自岷山,浩瀚浮西极。cǐ jiāng zì mín shān,hào hàn fú xī jí。
中为三峡束,壅阏气愤激。zhōng wèi sān xiá shù,yōng è qì fèn jī。
崩腾得平地,千里怒未息。bēng téng dé píng dì,qiān lǐ nù wèi xī。
虽投洞庭阔,争道犹逼窄。suī tóu dòng tíng kuò,zhēng dào yóu bī zhǎi。
触岸皆倒流,势兼万牛力。chù àn jiē dào liú,shì jiān wàn niú lì。
浑黄不可鉴,咫尺瞢玄白。hún huáng bù kě jiàn,zhǐ chǐ méng xuán bái。
颇似昆仑流,泄源下积石。pǒ shì kūn lún liú,xiè yuán xià jī shí。
逶迤屡屈折,九曲乃大直。wēi yí lǚ qū zhé,jiǔ qū nǎi dà zhí。
始信枉渚歌,至今犹悽恻。shǐ xìn wǎng zhǔ gē,zhì jīn yóu qī cè。
中流忽沙沸,惨惨半江黑。zhōng liú hū shā fèi,cǎn cǎn bàn jiāng hēi。
俄顷成丘陵,方舟渡安得。é qǐng chéng qiū líng,fāng zhōu dù ān dé。
坤仪理专静,何故辄损益。kūn yí lǐ zhuān jìng,hé gù zhé sǔn yì。
多异真穷乡,所逢岂中国。duō yì zhēn qióng xiāng,suǒ féng qǐ zhōng guó。
墨生忍黔突,孔子不暖席。mò shēng rěn qián tū,kǒng zi bù nuǎn xí。
贤圣亦远游,吾宁倦行役。xián shèng yì yuǎn yóu,wú níng juàn xíng yì。

和邻几持国景德寺纳凉

刘敞

四时急相乘,五月大火中。sì shí jí xiāng chéng,wǔ yuè dà huǒ zhōng。
天地为炽炉,万物皆沸铜。tiān dì wèi chì lú,wàn wù jiē fèi tóng。
吁嗟望云汉,长啸怀清风。xū jiē wàng yún hàn,zhǎng xiào huái qīng fēng。
覆载虽高厚,局蹐似不容。fù zài suī gāo hòu,jú jí shì bù róng。
蚩蚩道旁子,奔走劳厥躬。chī chī dào páng zi,bēn zǒu láo jué gōng。
外以尘土伤,内为利害攻。wài yǐ chén tǔ shāng,nèi wèi lì hài gōng。
狂酲无由濯,势与群物终。kuáng chéng wú yóu zhuó,shì yǔ qún wù zhōng。
安知逍遥游,采真得所从。ān zhī xiāo yáo yóu,cǎi zhēn dé suǒ cóng。
宝宇豁高严,剧谈叩真空。bǎo yǔ huō gāo yán,jù tán kòu zhēn kōng。
虚白从中来,清凉脱樊笼。xū bái cóng zhōng lái,qīng liáng tuō fán lóng。
惜哉但独乐,不与斯人同。xī zāi dàn dú lè,bù yǔ sī rén tóng。
作诗寄妙赏,藐若凌青穹。zuò shī jì miào shǎng,miǎo ruò líng qīng qióng。
依隐或玩世,诡时在不逢。yī yǐn huò wán shì,guǐ shí zài bù féng。
三复金玉音,旷然已发蒙。sān fù jīn yù yīn,kuàng rán yǐ fā méng。

送刘初平谒会稽范吏部

刘敞

刘生大梁客,五十耻独醒。liú shēng dà liáng kè,wǔ shí chǐ dú xǐng。
观书泛为通,不肯明一经。guān shū fàn wèi tōng,bù kěn míng yī jīng。
壮岁怀慷慨,边游忍伶仃。zhuàng suì huái kāng kǎi,biān yóu rěn líng dīng。
担簦售白璧,垂蒯提青萍。dān dēng shòu bái bì,chuí kuǎi tí qīng píng。
归来面朝士,口写山川形。guī lái miàn cháo shì,kǒu xiě shān chuān xíng。
公侯尽高意,礼数争分庭。gōng hóu jǐn gāo yì,lǐ shù zhēng fēn tíng。
落魄破小节,浮游谢尘冥。luò pò pò xiǎo jié,fú yóu xiè chén míng。
诙谐若流輠,捷胜如建瓴。huī xié ruò liú guǒ,jié shèng rú jiàn líng。
荏苒混朝市,缤纷迈年龄。rěn rǎn hùn cháo shì,bīn fēn mài nián líng。
有云致官爵,百说无一听。yǒu yún zhì guān jué,bǎi shuō wú yī tīng。
二子才剑吷,众豪固螟蛉。èr zi cái jiàn xuè,zhòng háo gù míng líng。
以兹滞玉帛,亦不羞岩坰。yǐ zī zhì yù bó,yì bù xiū yán jiōng。
太尉辟开府,中丞请居廷。tài wèi pì kāi fǔ,zhōng chéng qǐng jū tíng。
拂衣东南走,高揖千岩青。fú yī dōng nán zǒu,gāo yī qiān yán qīng。
禹穴发穷宝,雷门叩惊霆。yǔ xué fā qióng bǎo,léi mén kòu jīng tíng。
邦侯万人杰,忧国心无宁。bāng hóu wàn rén jié,yōu guó xīn wú níng。
得善辄解榻,发奇肖开硎。dé shàn zhé jiě tà,fā qí xiào kāi xíng。
抽辞肯听莹,宴旧方淹停。chōu cí kěn tīng yíng,yàn jiù fāng yān tíng。
箬下进醇酎,鉴中结飞铃。ruò xià jìn chún zhòu,jiàn zhōng jié fēi líng。
高哉鸿鹄心,去矣穷沧溟。gāo zāi hóng gǔ xīn,qù yǐ qióng cāng míng。

谢主簿示杂文

刘敞

少不学为吏,黾勉亦非良。shǎo bù xué wèi lì,mǐn miǎn yì fēi liáng。
终日簿书间,忽疑鬓发苍。zhōng rì bù shū jiān,hū yí bìn fā cāng。
无闻畏后生,素习成兼忘。wú wén wèi hòu shēng,sù xí chéng jiān wàng。
吾子岂独迷,相从道文章。wú zi qǐ dú mí,xiāng cóng dào wén zhāng。
上论圣贤心,下救世俗荒。shàng lùn shèng xián xīn,xià jiù shì sú huāng。
磊落古人风,粲然在我旁。lěi luò gǔ rén fēng,càn rán zài wǒ páng。
精莩眩日月,爰居惑铿锵。jīng fú xuàn rì yuè,yuán jū huò kēng qiāng。
置此但为好,切磋非所望。zhì cǐ dàn wèi hǎo,qiè cuō fēi suǒ wàng。

开元寺

刘敞

自古皆有死,岂惟直如弦。zì gǔ jiē yǒu sǐ,qǐ wéi zhí rú xián。
鲁公既中夭,狂寇不独延。lǔ gōng jì zhōng yāo,kuáng kòu bù dú yán。
兹寺数经乱,丛林废为烟。zī sì shù jīng luàn,cóng lín fèi wèi yān。
若人昔所居,故老广其传。ruò rén xī suǒ jū,gù lǎo guǎng qí chuán。
直气触白日,沈忧凌青天。zhí qì chù bái rì,shěn yōu líng qīng tiān。
悠悠穹壤间,肯与蛛蚁捐。yōu yōu qióng rǎng jiān,kěn yǔ zhū yǐ juān。
事往理冥漠,悲来涕潺湲。shì wǎng lǐ míng mò,bēi lái tì chán yuán。
作诗识其处,尚想音容全。zuò shī shí qí chù,shàng xiǎng yīn róng quán。

汉武帝二首

刘敞

武帝固英雄,总揽皆轶材。wǔ dì gù yīng xióng,zǒng lǎn jiē yì cái。
南并桂林地,北守单于台。nán bìng guì lín dì,běi shǒu dān yú tái。
军费累万金,马迹穷九垓。jūn fèi lèi wàn jīn,mǎ jì qióng jiǔ gāi。
时独卜大夫,规规输其财。shí dú bo dà fū,guī guī shū qí cái。
忠义岂不然,告缗自此开。zhōng yì qǐ bù rán,gào mín zì cǐ kāi。
茫茫文景后,田野卒污莱。máng máng wén jǐng hòu,tián yě zú wū lái。
孰谓将相谋,竟贻黔首哀。shú wèi jiāng xiāng móu,jìng yí qián shǒu āi。
晚悟富民侯,后时信悠哉。wǎn wù fù mín hóu,hòu shí xìn yōu zāi。

汉武帝二首

刘敞

洪波漏金堤,河伯独不仁。hóng bō lòu jīn dī,hé bó dú bù rén。
不有封禅行,安知愁吾民。bù yǒu fēng chán xíng,ān zhī chóu wú mín。
翩翩海滨子,自以通鬼神。piān piān hǎi bīn zi,zì yǐ tōng guǐ shén。
黄金成虚言,鸿飞邈无因。huáng jīn chéng xū yán,hóng fēi miǎo wú yīn。
武安玩天时,独秉万国钧。wǔ ān wán tiān shí,dú bǐng wàn guó jūn。
怆似宣房诗,郎吏终负薪。chuàng shì xuān fáng shī,láng lì zhōng fù xīn。
寂寞千载间,真伪共沉沦。jì mò qiān zài jiān,zhēn wěi gòng chén lún。
何乃忘谤书,世固无直言。hé nǎi wàng bàng shū,shì gù wú zhí yán。

楚风四首

刘敞

三楚多秀士,从古谓之然。sān chǔ duō xiù shì,cóng gǔ wèi zhī rán。
接舆既髡首,三闾复沉渊。jiē yú jì kūn shǒu,sān lǘ fù chén yuān。
大屈备时玩,白珩为世传。dà qū bèi shí wán,bái háng wèi shì chuán。
秕糠凤鸟歌,瓦砾离骚篇。bǐ kāng fèng niǎo gē,wǎ lì lí sāo piān。
已矣德既隐,孔车为回旋。yǐ yǐ dé jì yǐn,kǒng chē wèi huí xuán。

楚风四首

刘敞

严严章华宫,灼灼高唐观。yán yán zhāng huá gōng,zhuó zhuó gāo táng guān。
庆吊随俯仰,离合异昏旦。qìng diào suí fǔ yǎng,lí hé yì hūn dàn。
人生讵能几,物化每交乱。rén shēng jù néng jǐ,wù huà měi jiāo luàn。
千秋万岁后,寂寞江与汉。qiān qiū wàn suì hòu,jì mò jiāng yǔ hàn。

楚风四首

刘敞

宜僚乐市肆,叔敖荣寝丘。yí liáo lè shì sì,shū áo róng qǐn qiū。
不恶渔钓卑,吾闻公阅休。bù è yú diào bēi,wú wén gōng yuè xiū。
颠冥天地间,世与我悠悠。diān míng tiān dì jiān,shì yǔ wǒ yōu yōu。
岂悟多种橘,可齐千户侯。qǐ wù duō zhǒng jú,kě qí qiān hù hóu。

楚风四首

刘敞

唐侯两骕骦,夙昔困多难。táng hóu liǎng sù shuāng,sù xī kùn duō nán。
蔡国双狐白,岂知反为患。cài guó shuāng hú bái,qǐ zhī fǎn wèi huàn。
世衰道为遹,服美自取间。shì shuāi dào wèi yù,fú měi zì qǔ jiān。
敝缊可终身,鸿飞谅何篡。bì yūn kě zhōng shēn,hóng fēi liàng hé cuàn。