古诗词

雪后城上作

刘敞

雪后原野旷,春生风气和。xuě hòu yuán yě kuàng,chūn shēng fēng qì hé。
蔼蔼林表色,辉辉池上波。ǎi ǎi lín biǎo sè,huī huī chí shàng bō。
形闲境逾静,望远意更多。xíng xián jìng yú jìng,wàng yuǎn yì gèng duō。
年华适可玩,不醉将谓何。nián huá shì kě wán,bù zuì jiāng wèi hé。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

因季点同幕中诸君过车辋湖步行野间

刘敞

山野宜独往,出郭愧宾从。shān yě yí dú wǎng,chū guō kuì bīn cóng。
终为吏事役,犹与贤者共。zhōng wèi lì shì yì,yóu yǔ xián zhě gòng。
平湖色清浅,霜落冰始冻。píng hú sè qīng qiǎn,shuāng luò bīng shǐ dòng。
远郊气氤氲,腊近春稍动。yuǎn jiāo qì yīn yūn,là jìn chūn shāo dòng。
鸟飞甚闲暇,兽起或惊纵。niǎo fēi shén xián xiá,shòu qǐ huò jīng zòng。
爱此去人远,相劝解君鞚。ài cǐ qù rén yuǎn,xiāng quàn jiě jūn kòng。
崇冈象崤阪,宿莽似云梦。chóng gāng xiàng xiáo bǎn,sù mǎng shì yún mèng。
游目际天地,褰裳凌菰葑。yóu mù jì tiān dì,qiān shang líng gū fēng。
吟非骚人怨,赏及舞雩诵。yín fēi sāo rén yuàn,shǎng jí wǔ yú sòng。
涂远意逾适,笑彼阮籍恸。tú yuǎn yì yú shì,xiào bǐ ruǎn jí tòng。

适野

刘敞

夏至无与适,驱马出东城。xià zhì wú yǔ shì,qū mǎ chū dōng chéng。
渐去市井喧,稍增耳目明。jiàn qù shì jǐng xuān,shāo zēng ěr mù míng。
风劲山瘦高,露寒水澄清。fēng jìn shān shòu gāo,lù hán shuǐ chéng qīng。
造景不及言,畅然得此生。zào jǐng bù jí yán,chàng rán dé cǐ shēng。
姓名谢朝隐,出处与物冥。xìng míng xiè cháo yǐn,chū chù yǔ wù míng。
岂伊渔樵合,鸟兽亦不惊。qǐ yī yú qiáo hé,niǎo shòu yì bù jīng。
待此用卒岁,优游谐我情。dài cǐ yòng zú suì,yōu yóu xié wǒ qíng。

挽叶翰林

刘敞

翰林气英发,博学起徒步。hàn lín qì yīng fā,bó xué qǐ tú bù。
初射东堂策,巳称济时具。chū shè dōng táng cè,sì chēng jì shí jù。
出入三千岁,差池千一遇。chū rù sān qiān suì,chà chí qiān yī yù。
青云得自致,白眼与俗迕。qīng yún dé zì zhì,bái yǎn yǔ sú wù。
劲节凌秋旻,玄文匿深雾。jìn jié líng qiū mín,xuán wén nì shēn wù。
尺璧可令毁,坚石难使铸。chǐ bì kě lìng huǐ,jiān shí nán shǐ zhù。
董生胶西相,贾子长沙傅。dǒng shēng jiāo xī xiāng,jiǎ zi zhǎng shā fù。
终疑希世才,良用制作误。zhōng yí xī shì cái,liáng yòng zhì zuò wù。
衔悲去修门,觖望动行路。xián bēi qù xiū mén,jué wàng dòng xíng lù。
落落长松姿,岁晏悴霜露。luò luò zhǎng sōng zī,suì yàn cuì shuāng lù。
平生慕高名,邂逅隔清晤。píng shēng mù gāo míng,xiè hòu gé qīng wù。
心许千金剑,无由挂君墓。xīn xǔ qiān jīn jiàn,wú yóu guà jūn mù。

端居

刘敞

端居亦无赖,幽赏每多违。duān jū yì wú lài,yōu shǎng měi duō wéi。
扁舟试独泛,鸥鸟肯相依。biǎn zhōu shì dú fàn,ōu niǎo kěn xiāng yī。
日暮无所诣,兴尽复还归。rì mù wú suǒ yì,xīng jǐn fù hái guī。

读三国志

刘敞

独夜一卷史,上寻千岁间。dú yè yī juǎn shǐ,shàng xún qiān suì jiān。
咄嗟兴废更,俯仰朝市迁。duō jiē xīng fèi gèng,fǔ yǎng cháo shì qiān。
古人病无闻,愚智矜后先。gǔ rén bìng wú wén,yú zhì jīn hòu xiān。
共乐无穷中,正如朝露然。gòng lè wú qióng zhōng,zhèng rú cháo lù rán。
向观功名际,自以皆万年。xiàng guān gōng míng jì,zì yǐ jiē wàn nián。
迩来令人悲,蚊蚋过目前。ěr lái lìng rén bēi,wén ruì guò mù qián。
安得谢浮俗,高举凌九天。ān dé xiè fú sú,gāo jǔ líng jiǔ tiān。
捐书以绝学,寄心崆峒仙。juān shū yǐ jué xué,jì xīn kōng dòng xiān。

十二月二十一日雪中早朝

刘敞

海风水群飞,中夜满城雪。hǎi fēng shuǐ qún fēi,zhōng yè mǎn chéng xuě。
闻鸡倒衣起,犹谓庭下月。wén jī dào yī qǐ,yóu wèi tíng xià yuè。
出门望天地,高下同莹洁。chū mén wàng tiān dì,gāo xià tóng yíng jié。
念非汗漫期,驱马正迷辙。niàn fēi hàn màn qī,qū mǎ zhèng mí zhé。
我本江湖人,云端想华阙。wǒ běn jiāng hú rén,yún duān xiǎng huá quē。
今来恍自失,旅唱空愁绝。jīn lái huǎng zì shī,lǚ chàng kōng chóu jué。

刘敞

微霜下芳草,日月逝逾迈。wēi shuāng xià fāng cǎo,rì yuè shì yú mài。
青青松与柏,岁暮两相对。qīng qīng sōng yǔ bǎi,suì mù liǎng xiāng duì。
念我平生游,孤怀用慷慨。niàn wǒ píng shēng yóu,gū huái yòng kāng kǎi。
谁言干里近,引领若海外。shuí yán gàn lǐ jìn,yǐn lǐng ruò hǎi wài。
清颍流东南,浮云向吴会。qīng yǐng liú dōng nán,fú yún xiàng wú huì。
临风意莫展,将子多自爱。lín fēng yì mò zhǎn,jiāng zi duō zì ài。

寄王子坚时在寝丘治东皋

刘敞

达人视天下,轻重如浮云。dá rén shì tiān xià,qīng zhòng rú fú yún。
震雷不经听,虫飞宁足分。zhèn léi bù jīng tīng,chóng fēi níng zú fēn。
吾慕庞德公,谷口自耕耘。wú mù páng dé gōng,gǔ kǒu zì gēng yún。
身世两相弃,放言麋鹿群。shēn shì liǎng xiāng qì,fàng yán mí lù qún。
此风久难尚,之子今复闻。cǐ fēng jiǔ nán shàng,zhī zi jīn fù wén。
我亦问津者,滔滔远惭君。wǒ yì wèn jīn zhě,tāo tāo yuǎn cán jūn。

菊花枕

刘敞

鲜鲜秋菊花,粲粲黄金钱。xiān xiān qiū jú huā,càn càn huáng jīn qián。
采掇时苦晚,弃遗情所怜。cǎi duō shí kǔ wǎn,qì yí qíng suǒ lián。
道人教为枕,示可以延年。dào rén jiào wèi zhěn,shì kě yǐ yán nián。
早昧摄生术,恐为多病缠。zǎo mèi shè shēng shù,kǒng wèi duō bìng chán。
又从省俗事,视听苦不便。yòu cóng shěng sú shì,shì tīng kǔ bù biàn。
往往发昏愦,未知所除蠲。wǎng wǎng fā hūn kuì,wèi zhī suǒ chú juān。
但使寐无觉,不谓药可痊。dàn shǐ mèi wú jué,bù wèi yào kě quán。
今者诚有遇,秘之慎其传。jīn zhě chéng yǒu yù,mì zhī shèn qí chuán。
愈风得难老,高卧齐古贤。yù fēng dé nán lǎo,gāo wò qí gǔ xián。
作诗叙终始,物薄戒轻捐。zuò shī xù zhōng shǐ,wù báo jiè qīng juān。

答张洞推官

刘敞

忧患使志衰,羁旅哀年迈。yōu huàn shǐ zhì shuāi,jī lǚ āi nián mài。
夙昔仰高山,迩来得倾盖。sù xī yǎng gāo shān,ěr lái dé qīng gài。
孤游幸无恨,三益良有待。gū yóu xìng wú hèn,sān yì liáng yǒu dài。
惠我金玉音,醒如濯聋瞆。huì wǒ jīn yù yīn,xǐng rú zhuó lóng kuì。
怅然反自感,久矣病昏惫。chàng rán fǎn zì gǎn,jiǔ yǐ bìng hūn bèi。
微君念气臭,谁与振菅蒯。wēi jūn niàn qì chòu,shuí yǔ zhèn jiān kuǎi。
聆弦感英韶,观海惮珍怪。líng xián gǎn yīng sháo,guān hǎi dàn zhēn guài。
内省终悬罄,无由报杂佩。nèi shěng zhōng xuán qìng,wú yóu bào zá pèi。

洪州黄推官

刘敞

江表山水区,南昌神仙宅。jiāng biǎo shān shuǐ qū,nán chāng shén xiān zhái。
固宜生贤俊,邈与尘土隔。gù yí shēng xián jùn,miǎo yǔ chén tǔ gé。
昔在君伯氏,实为万夫特。xī zài jūn bó shì,shí wèi wàn fū tè。
文采何辉煌,声名盛赫奕。wén cǎi hé huī huáng,shēng míng shèng hè yì。
差池中道夭,冥漠神理默。chà chí zhōng dào yāo,míng mò shén lǐ mò。
德业谁与伦,天伦自准的。dé yè shuí yǔ lún,tiān lún zì zhǔn de。
龙蟠岂终潜,鸟伏必远击。lóng pán qǐ zhōng qián,niǎo fú bì yuǎn jī。
君今钟其美,远到未可测。jūn jīn zhōng qí měi,yuǎn dào wèi kě cè。

闻官输竹箭毛翎

刘敞

边兵未云备,竞矜弓弩强。biān bīng wèi yún bèi,jìng jīn gōng nǔ qiáng。
斯人久衔恩,献力固所当。sī rén jiǔ xián ēn,xiàn lì gù suǒ dāng。
上山伐檀栾,入林候飞翔。shàng shān fá tán luán,rù lín hòu fēi xiáng。
岂无解网心,大义须勤王。qǐ wú jiě wǎng xīn,dà yì xū qín wáng。
安得会稽岭,集居共工旁。ān dé huì jī lǐng,jí jū gòng gōng páng。
安得解羽泽,在君礼义乡。ān dé jiě yǔ zé,zài jūn lǐ yì xiāng。
剪翎副之箭,一一坚且良。jiǎn líng fù zhī jiàn,yī yī jiān qiě liáng。
朝发摧西戎,夕发毙东羌。cháo fā cuī xī róng,xī fā bì dōng qiāng。
不烦天下民,万里坐宁康。bù fán tiān xià mín,wàn lǐ zuò níng kāng。

秋日

刘敞

平日日在檐,今日日在堂。píng rì rì zài yán,jīn rì rì zài táng。
西风稍已急,百草不复芳。xī fēng shāo yǐ jí,bǎi cǎo bù fù fāng。
蟋蟀何独悲,戚戚鸣四墙。xī shuài hé dú bēi,qī qī míng sì qiáng。
客子多所感,中夕起彷徨。kè zi duō suǒ gǎn,zhōng xī qǐ páng huáng。
贫病自早衰,何必秋气凉。pín bìng zì zǎo shuāi,hé bì qiū qì liáng。
心忧不能眠,非惟寒夜长。xīn yōu bù néng mián,fēi wéi hán yè zhǎng。

桐轩晚坐

刘敞

孤轩绕危桐,飒飒闻闹雨。gū xuān rào wēi tóng,sà sà wén nào yǔ。
惊起视前除,飞花乱如舞。jīng qǐ shì qián chú,fēi huā luàn rú wǔ。
轻香密伊席,晚景容当户。qīng xiāng mì yī xí,wǎn jǐng róng dāng hù。
玉粉散游蜂,珠华溅高宇。yù fěn sàn yóu fēng,zhū huá jiàn gāo yǔ。
纷纷绿苔上,半已随泥土。fēn fēn lǜ tái shàng,bàn yǐ suí ní tǔ。
邈彼丹穴鸟,何年翥文羽。miǎo bǐ dān xué niǎo,hé nián zhù wén yǔ。
芳时不可骤,岁晏聊容与。fāng shí bù kě zhòu,suì yàn liáo róng yǔ。

李觏以太学助教召曾巩以进士及第归俱会郡下素闻两人之贤留饮涵虚阁

刘敞

孤鸾方北游,威凤复南翔。gū luán fāng běi yóu,wēi fèng fù nán xiáng。
邂逅中道遇,其音何锵锵。xiè hòu zhōng dào yù,qí yīn hé qiāng qiāng。
太平向百年,此固多美祥。tài píng xiàng bǎi nián,cǐ gù duō měi xiáng。
扰扰都人士,争先觌辉光。rǎo rǎo dōu rén shì,zhēng xiān dí huī guāng。
虽无醴泉流,江水清且长。suī wú lǐ quán liú,jiāng shuǐ qīng qiě zhǎng。
虽无朝阳桐,翠树茂且芳。suī wú cháo yáng tóng,cuì shù mào qiě fāng。
念将万里逝,愿得少彷徨。niàn jiāng wàn lǐ shì,yuàn dé shǎo páng huáng。
为君赋卷阿,因以谢楚狂。wèi jūn fù juǎn ā,yīn yǐ xiè chǔ kuáng。