古诗词

晦日

刘敞

是月佳游胜,兹辰旧俗同。shì yuè jiā yóu shèng,zī chén jiù sú tóng。
会须陶一醉,相与送诸穷。huì xū táo yī zuì,xiāng yǔ sòng zhū qióng。
江柳参差绿,林花点染红。jiāng liǔ cān chà lǜ,lín huā diǎn rǎn hóng。
春期犹大半,作意竞东风。chūn qī yóu dà bàn,zuò yì jìng dōng fēng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

将入京得淮南王工部书及遣寿州官船以来五言寄之

刘敞

生理厌漂荡,三年若栖苴。shēng lǐ yàn piāo dàng,sān nián ruò qī jū。
春深感松柏,流涕望京华。chūn shēn gǎn sōng bǎi,liú tì wàng jīng huá。
谁言数舍近,局滞成天涯。shuí yán shù shě jìn,jú zhì chéng tiān yá。
鬓色新二毛,怅然空复嗟。bìn sè xīn èr máo,chàng rán kōng fù jiē。
明侯平生意,虽远不云遐。míng hóu píng shēng yì,suī yuǎn bù yún xiá。
叩君金玉音,眷我需于沙。kòu jūn jīn yù yīn,juàn wǒ xū yú shā。
旭日明清川,扁舟问贫家。xù rì míng qīng chuān,biǎn zhōu wèn pín jiā。
虽非方外游,此亦海上槎。suī fēi fāng wài yóu,cǐ yì hǎi shàng chá。
尽日庇短篷,不惭负舍蜗。jǐn rì bì duǎn péng,bù cán fù shě wō。
愧君济川才,引领隔云霞。kuì jūn jì chuān cái,yǐn lǐng gé yún xiá。
何由一乘兴,世累纷如麻。hé yóu yī chéng xīng,shì lèi fēn rú má。

答君章誉两儿见寄

刘敞

窥镜见二毛,自怜忧患馀。kuī jìng jiàn èr máo,zì lián yōu huàn yú。
岂惟壮心尽,方与功名疏。qǐ wéi zhuàng xīn jǐn,fāng yǔ gōng míng shū。
终岁不捉笔,历时长束书。zhōng suì bù zhuō bǐ,lì shí zhǎng shù shū。
顾常念绝学,正复伤离居。gù cháng niàn jué xué,zhèng fù shāng lí jū。
忽忽莫自聊,悠悠空岁除。hū hū mò zì liáo,yōu yōu kōng suì chú。
过壮而无闻,我其众人欤。guò zhuàng ér wú wén,wǒ qí zhòng rén yú。
故人来江南,丹毂映隼旟。gù rén lái jiāng nán,dān gǔ yìng sǔn yú。
尚持平生意,期我相得初。shàng chí píng shēng yì,qī wǒ xiāng dé chū。
殷勤作新诗,烂漫联琼琚。yīn qín zuò xīn shī,làn màn lián qióng jū。
溢美及儿曹,伻来问起予。yì měi jí ér cáo,bēng lái wèn qǐ yǔ。
虽知非其实,但愧情相于。suī zhī fēi qí shí,dàn kuì qíng xiāng yú。
矧乃笔力雄,骎骎逼曹徐。shěn nǎi bǐ lì xióng,qīn qīn bī cáo xú。
一读必三叹,何由望储胥。yī dú bì sān tàn,hé yóu wàng chǔ xū。
故人昔流落,襟抱久不摅。gù rén xī liú luò,jīn bào jiǔ bù shū。
乃者始再迁,通直承明庐。nǎi zhě shǐ zài qiān,tōng zhí chéng míng lú。
苍龙脱韝绁,快马从轻车。cāng lóng tuō gōu xiè,kuài mǎ cóng qīng chē。
神至气自豪,心广体亦舒。shén zhì qì zì háo,xīn guǎng tǐ yì shū。
渊源未易测,变化天池鱼。yuān yuán wèi yì cè,biàn huà tiān chí yú。
宁独扬子云,其工似相如。níng dú yáng zi yún,qí gōng shì xiāng rú。
苟能哀憔悴,有似慰空虚。gǒu néng āi qiáo cuì,yǒu shì wèi kōng xū。
月寄三四幅,穷愁直见祛。yuè jì sān sì fú,qióng chóu zhí jiàn qū。

答徐无逸秀才寄示新文

刘敞

金华神仙境,山川天下无。jīn huá shén xiān jìng,shān chuān tiān xià wú。
之子复清发,自与常人殊。zhī zi fù qīng fā,zì yǔ cháng rén shū。
问学当世贤,不违智如愚。wèn xué dāng shì xián,bù wéi zhì rú yú。
归来守桑梓,寂寞安故庐。guī lái shǒu sāng zǐ,jì mò ān gù lú。
此风足蛎俗,有以光吾儒。cǐ fēng zú lì sú,yǒu yǐ guāng wú rú。
如何卧空谷,自乐诗与书。rú hé wò kōng gǔ,zì lè shī yǔ shū。
我辱廷中臣,一麾寄江湖。wǒ rǔ tíng zhōng chén,yī huī jì jiāng hú。
荐贤力不足,相望空长吁。jiàn xián lì bù zú,xiāng wàng kōng zhǎng xū。

对酒忆诸子

刘敞

此酒自足饮,胡为坐无欢。cǐ jiǔ zì zú yǐn,hú wèi zuò wú huān。
念我意中人,四顾用长叹。niàn wǒ yì zhōng rén,sì gù yòng zhǎng tàn。
平生交游少,而复聚会难。píng shēng jiāo yóu shǎo,ér fù jù huì nán。
万古胶漆姿,各在天一端。wàn gǔ jiāo qī zī,gè zài tiān yī duān。
用兵轻文儒,诸子俱小官。yòng bīng qīng wén rú,zhū zi jù xiǎo guān。
物生系所逢,穷达何足言。wù shēng xì suǒ féng,qióng dá hé zú yán。
但恨适有酒,共醉乃无缘。dàn hèn shì yǒu jiǔ,gòng zuì nǎi wú yuán。

出塞曲三首

刘敞

桓桓良家子,趫趫羽林儿。huán huán liáng jiā zi,qiáo qiáo yǔ lín ér。
恩雠久未报,感激气拂霓。ēn chóu jiǔ wèi bào,gǎn jī qì fú ní。
无用丈二组,不须一丸泥。wú yòng zhàng èr zǔ,bù xū yī wán ní。
独身斩胡颈,手揽封侯圭。dú shēn zhǎn hú jǐng,shǒu lǎn fēng hóu guī。

出塞曲三首

刘敞

丈夫不惧死,所惧潜阘茸。zhàng fū bù jù sǐ,suǒ jù qián dá rōng。
出身义许国,桀石贾馀勇。chū shēn yì xǔ guó,jié shí jiǎ yú yǒng。
岂无亲戚怜,决去甘登陇。qǐ wú qīn qī lián,jué qù gān dēng lǒng。
人生在奋发,将相宁有种。rén shēng zài fèn fā,jiāng xiāng níng yǒu zhǒng。

出塞曲三首

刘敞

茫茫郊塞远,木落原野空。máng máng jiāo sāi yuǎn,mù luò yuán yě kōng。
鼓鼙湿前雨,笳吹悲后风。gǔ pí shī qián yǔ,jiā chuī bēi hòu fēng。
山州行无极,敌窟未可穷。shān zhōu xíng wú jí,dí kū wèi kě qióng。
生当取荣名,死当为鬼雄。shēng dāng qǔ róng míng,sǐ dāng wèi guǐ xióng。

移苇

刘敞

萧萧江上苇,夏老丛已深。xiāo xiāo jiāng shàng wěi,xià lǎo cóng yǐ shēn。
悠悠文王死,常惧牛羊侵。yōu yōu wén wáng sǐ,cháng jù niú yáng qīn。
迁根横污池,慰我江湖心。qiān gēn héng wū chí,wèi wǒ jiāng hú xīn。
清风日夕过,白鹭时见临。qīng fēng rì xī guò,bái lù shí jiàn lín。
疏响拂琴瑟,绿华旷衣襟。shū xiǎng fú qín sè,lǜ huá kuàng yī jīn。
处卑节不改,习静情足钦。chù bēi jié bù gǎi,xí jìng qíng zú qīn。
炎晖已堪爱,秋景坐可寻。yán huī yǐ kān ài,qiū jǐng zuò kě xún。
愿及搆明堂,甘心辞故林。yuàn jí gòu míng táng,gān xīn cí gù lín。

欲于旧州石桥作偶浯台以备游览先为五言

刘敞

河决钜野溢,此时吾山平。hé jué jù yě yì,cǐ shí wú shān píng。
百川会两泽,千里围孤城。bǎi chuān huì liǎng zé,qiān lǐ wéi gū chéng。
桑野就芜漫,石桥尚峥嵘。sāng yě jiù wú màn,shí qiáo shàng zhēng róng。
往往有白鹤,飞来群悲鸣。wǎng wǎng yǒu bái hè,fēi lái qún bēi míng。
我欲览风土,因之省民耕。wǒ yù lǎn fēng tǔ,yīn zhī shěng mín gēng。
谁能同我乐,谁肯从我行。shuí néng tóng wǒ lè,shuí kěn cóng wǒ xíng。
楚人哀江南,倚沼而畦瀛。chǔ rén āi jiāng nán,yǐ zhǎo ér qí yíng。
临高诵斯语,正复伤人情。lín gāo sòng sī yǔ,zhèng fù shāng rén qíng。
当筑十丈台,偶浯为之名。dāng zhù shí zhàng tái,ǒu wú wèi zhī míng。
上可容宴豆,下堪列旆旌。shàng kě róng yàn dòu,xià kān liè pèi jīng。
棹歌出中流,箫鼓会前楹。zhào gē chū zhōng liú,xiāo gǔ huì qián yíng。
浮云来东山,落日隐北溟。fú yún lái dōng shān,luò rì yǐn běi míng。
此乐或难忘,请公为我评。cǐ lè huò nán wàng,qǐng gōng wèi wǒ píng。

章华台

刘敞

楚子志方盛,筑台临章华。chǔ zi zhì fāng shèng,zhù tái lín zhāng huá。
度高累百寻,计产逾万家。dù gāo lèi bǎi xún,jì chǎn yú wàn jiā。
参差蔽日月,焕烂生烟霞。cān chà bì rì yuè,huàn làn shēng yān xiá。
侍酒皆列侯,佐欢尽名娃。shì jiǔ jiē liè hóu,zuǒ huān jǐn míng wá。
嬉游未云乐,荆棘纷已芽。xī yóu wèi yún lè,jīng jí fēn yǐ yá。
奈何竭民力,用此为盗夸。nài hé jié mín lì,yòng cǐ wèi dào kuā。
蔓草匿颓基,长风卷飞沙。màn cǎo nì tuí jī,zhǎng fēng juǎn fēi shā。
废兴若纠缠,故老犹咨嗟。fèi xīng ruò jiū chán,gù lǎo yóu zī jiē。

暖景偶作

刘敞

垂杨欲吐花,芳草遍抽芽。chuí yáng yù tǔ huā,fāng cǎo biàn chōu yá。
低风动帘幕,细雨湿堤沙。dī fēng dòng lián mù,xì yǔ shī dī shā。
暖景荡愁思,一城千万家。nuǎn jǐng dàng chóu sī,yī chéng qiān wàn jiā。

冬雨偶作

刘敞

江上朝来雨,城中起寒色。jiāng shàng cháo lái yǔ,chéng zhōng qǐ hán sè。
凄凄湿尘土,漠漠蔽空碧。qī qī shī chén tǔ,mò mò bì kōng bì。
筑场看已晚,及物怅无益。zhù chǎng kàn yǐ wǎn,jí wù chàng wú yì。
苞蓍怨下泉,客子长太息。bāo shī yuàn xià quán,kè zi zhǎng tài xī。

豫章儒者

刘敞

豫章有儒者,读书三十年。yù zhāng yǒu rú zhě,dú shū sān shí nián。
但识上古风,不知时俗迁。dàn shí shàng gǔ fēng,bù zhī shí sú qiān。
一闻西戎叛,有意摧群顽。yī wén xī róng pàn,yǒu yì cuī qún wán。
诣阙上封章,臣知用兵权。yì quē shàng fēng zhāng,chén zhī yòng bīng quán。
不在劳士卒,不须役戈鋋。bù zài láo shì zú,bù xū yì gē chán。
要先正其本,本正末自安。yào xiān zhèng qí běn,běn zhèng mò zì ān。
臣观朝廷中,或有可废员。chén guān cháo tíng zhōng,huò yǒu kě fèi yuán。
臣观草泽中,或有可用贤。chén guān cǎo zé zhōng,huò yǒu kě yòng xián。
国家既失此,奸吏随矫虔。guó jiā jì shī cǐ,jiān lì suí jiǎo qián。
吏奸万事隳,外患随因缘。lì jiān wàn shì huī,wài huàn suí yīn yuán。
所以子玉存,文公积愁颜。suǒ yǐ zi yù cún,wén gōng jī chóu yán。
所以汲黯亡,淮南为无难。suǒ yǐ jí àn wáng,huái nán wèi wú nán。
天子览表叹,当朝常拳拳。tiān zi lǎn biǎo tàn,dāng cháo cháng quán quán。
回头谓群公,可付史馆编。huí tóu wèi qún gōng,kě fù shǐ guǎn biān。
可使靡好爵,以补风化源。kě shǐ mí hǎo jué,yǐ bǔ fēng huà yuán。
岂知贵臣忌,投尔南海壖。qǐ zhī guì chén jì,tóu ěr nán hǎi ruán。
不得面指陈,胸襟曷由宣。bù dé miàn zhǐ chén,xiōng jīn hé yóu xuān。
卒走驱使行,行行酌贪泉。zú zǒu qū shǐ xíng,xíng xíng zhuó tān quán。
名与囚隶俱,位乃胥校联。míng yǔ qiú lì jù,wèi nǎi xū xiào lián。
九重竟不知,犹谓列王官。jiǔ zhòng jìng bù zhī,yóu wèi liè wáng guān。
奈何乐尧舜,乃是取危颠。nài hé lè yáo shùn,nǎi shì qǔ wēi diān。
谁云遇明主,未免遭弃捐。shuí yún yù míng zhǔ,wèi miǎn zāo qì juān。
遂令天下士,齰舌戒勿言。suì lìng tiān xià shì,zé shé jiè wù yán。
宁有死壑中,安有议君前。níng yǒu sǐ hè zhōng,ān yǒu yì jūn qián。
浮云蔽白日,自古同所叹。fú yún bì bái rì,zì gǔ tóng suǒ tàn。
岂为此生悲,我歌愿胪传。qǐ wèi cǐ shēng bēi,wǒ gē yuàn lú chuán。

贺尹学士辟经略府

刘敞

年来方苦兵,蛮夷久滑夏。nián lái fāng kǔ bīng,mán yí jiǔ huá xià。
西陲亭障尽,人骨蔽荒野。xī chuí tíng zhàng jǐn,rén gǔ bì huāng yě。
汉家飞将多,程李相上下。hàn jiā fēi jiāng duō,chéng lǐ xiāng shàng xià。
试问谁董之,王朝大司马。shì wèn shuí dǒng zhī,wáng cháo dà sī mǎ。
分廷授斧钺,号令从此把。fēn tíng shòu fǔ yuè,hào lìng cóng cǐ bǎ。
主忧臣当辱,开府纳儒雅。zhǔ yōu chén dāng rǔ,kāi fǔ nà rú yǎ。
堂堂蒙山旧,乃是谪仙者。táng táng méng shān jiù,nǎi shì zhé xiān zhě。
谋画当代无,胸襟一朝写。móu huà dāng dài wú,xiōng jīn yī cháo xiě。
诚知铄铅矿,不合烦大冶。chéng zhī shuò qiān kuàng,bù hé fán dà yě。
要使借前筹,非公谅谁假。yào shǐ jiè qián chóu,fēi gōng liàng shuí jiǎ。
鹰饥肯择肉,骥逸始流赭。yīng jī kěn zé ròu,jì yì shǐ liú zhě。
由来抱轩昂,可得不脱洒。yóu lái bào xuān áng,kě dé bù tuō sǎ。
昨闻赋刍粟,中户困楚槚。zuó wén fù chú sù,zhōng hù kùn chǔ jiǎ。
此事已大急,哀哉动鳏寡。cǐ shì yǐ dà jí,āi zāi dòng guān guǎ。
兵家尚神速,世务忌苟且。bīng jiā shàng shén sù,shì wù jì gǒu qiě。
愿公更深谋,郤敌如破瓦。yuàn gōng gèng shēn móu,xì dí rú pò wǎ。
䲔鲵扫封境,疲瘵沐纯嘏。qíng ní sǎo fēng jìng,pí zhài mù chún gǔ。
岂令鲁仲尼,独赞王孙贾。qǐ lìng lǔ zhòng ní,dú zàn wáng sūn jiǎ。

鷾鸸巾

刘敞

远思意而子,因作鷾鸸中。yuǎn sī yì ér zi,yīn zuò yì ér zhōng。
虑世本遗物,全生翻近人。lǜ shì běn yí wù,quán shēng fān jìn rén。
轻凉便肌发,潇洒外埃尘。qīng liáng biàn jī fā,xiāo sǎ wài āi chén。
山林有独往,此亦陶唐民。shān lín yǒu dú wǎng,cǐ yì táo táng mín。