古诗词

春暮闻莺

刘敞

醉里春空尽,江边客未归。zuì lǐ chūn kōng jǐn,jiāng biān kè wèi guī。
可怜鸣晛皖,似欲诉芳菲。kě lián míng xiàn wǎn,shì yù sù fāng fēi。
珍树移时语,残花入眼稀。zhēn shù yí shí yǔ,cán huā rù yǎn xī。
离居亦幽独,求友莫相违。lí jū yì yōu dú,qiú yǒu mò xiāng wéi。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

寄邻几

刘敞

昨日非今日,今吾非故吾。zuó rì fēi jīn rì,jīn wú fēi gù wú。
蛊鸣知岁晚,须变哀年徂。gǔ míng zhī suì wǎn,xū biàn āi nián cú。
万事异俯仰,达者与化俱。wàn shì yì fǔ yǎng,dá zhě yǔ huà jù。
故人千里外,高义独何如。gù rén qiān lǐ wài,gāo yì dú hé rú。
眷眷尺素书,湛湛双酒壶。juàn juàn chǐ sù shū,zhàn zhàn shuāng jiǔ hú。
劝我加餐食,示我长相于。quàn wǒ jiā cān shí,shì wǒ zhǎng xiāng yú。
可怜平生好,不异东西居。kě lián píng shēng hǎo,bù yì dōng xī jū。
我今心如结,那得从公舒。wǒ jīn xīn rú jié,nà dé cóng gōng shū。

寄佑之

刘敞

长安风尘地,见子若旧交。zhǎng ān fēng chén dì,jiàn zi ruò jiù jiāo。
意气何激昂,骨干真蒲梢。yì qì hé jī áng,gǔ gàn zhēn pú shāo。
戎胡扰边封,杀气连二崤。róng hú rǎo biān fēng,shā qì lián èr xiáo。
丈人国长城,多垒忧四郊。zhàng rén guó zhǎng chéng,duō lěi yōu sì jiāo。
劲兵向海西,千里沸鼓铙。jìn bīng xiàng hǎi xī,qiān lǐ fèi gǔ náo。
共传校尉印,勇略如虎虓。gòng chuán xiào wèi yìn,yǒng lüè rú hǔ xiāo。
功业系感激,念当覆妖巢。gōng yè xì gǎn jī,niàn dāng fù yāo cháo。
秋风日夜清,敌人知折胶。qiū fēng rì yè qīng,dí rén zhī zhé jiāo。
努力张国家,寄声慰衡茅。nǔ lì zhāng guó jiā,jì shēng wèi héng máo。

寄贡甫

刘敞

贫别书信阔,接壤如天涯。pín bié shū xìn kuò,jiē rǎng rú tiān yá。
沉忧心肠窄,少日如岁时。chén yōu xīn cháng zhǎi,shǎo rì rú suì shí。
食荼苦在味,集蓼辛在外。shí tú kǔ zài wèi,jí liǎo xīn zài wài。
百感从中生,通夕不遑寐。bǎi gǎn cóng zhōng shēng,tōng xī bù huáng mèi。
世路岂飘风,游子常转蓬。shì lù qǐ piāo fēng,yóu zi cháng zhuǎn péng。
镜中见二毛,何啻非老翁。jìng zhōng jiàn èr máo,hé chì fēi lǎo wēng。
晚慕马少游,结庐守乡井。wǎn mù mǎ shǎo yóu,jié lú shǒu xiāng jǐng。
简略或易足,长当并形影。jiǎn lüè huò yì zú,zhǎng dāng bìng xíng yǐng。

寄张宜

刘敞

张君于福乐,先进野人也。zhāng jūn yú fú lè,xiān jìn yě rén yě。
曩者吾见之,大惊彼何者。nǎng zhě wú jiàn zhī,dà jīng bǐ hé zhě。
须眉交苍白,被服必儒雅。xū méi jiāo cāng bái,bèi fú bì rú yǎ。
故善殷周间,不居王郑下。gù shàn yīn zhōu jiān,bù jū wáng zhèng xià。
诸士多及门,之子独在野。zhū shì duō jí mén,zhī zi dú zài yě。
食有脱粟饭,出无款段马。shí yǒu tuō sù fàn,chū wú kuǎn duàn mǎ。
乡闾行虽高,时俗知亦寡。xiāng lǘ xíng suī gāo,shí sú zhī yì guǎ。
昨闻修庠序,造士系陶冶。zuó wén xiū xiáng xù,zào shì xì táo yě。
斯人宜聘起,可以专楚槚。sī rén yí pìn qǐ,kě yǐ zhuān chǔ jiǎ。
养贤须勤渠,风教随用舍。yǎng xián xū qín qú,fēng jiào suí yòng shě。
望君万里馀,谁谓我心写。wàng jūn wàn lǐ yú,shuí wèi wǒ xīn xiě。

寄阮二举之杨十七彦文

刘敞

我昔居宋都,潜有伐树忧。wǒ xī jū sòng dōu,qián yǒu fá shù yōu。
不期得君子,卒岁同优游。bù qī dé jūn zi,zú suì tóng yōu yóu。
杨生旧相知,情分故绸缪。yáng shēng jiù xiāng zhī,qíng fēn gù chóu móu。
阮公出倾盖,而肯如白头。ruǎn gōng chū qīng gài,ér kěn rú bái tóu。
古人有忘年,嗟我非此俦。gǔ rén yǒu wàng nián,jiē wǒ fēi cǐ chóu。
譬如羔袖微,岂可参狐裘。pì rú gāo xiù wēi,qǐ kě cān hú qiú。
知人视其友,孔圣称焉廋。zhī rén shì qí yǒu,kǒng shèng chēng yān sōu。
所以梁楚间,亦闻东家丘。suǒ yǐ liáng chǔ jiān,yì wén dōng jiā qiū。
相从未云厌,相别难自留。xiāng cóng wèi yún yàn,xiāng bié nán zì liú。
赠我数百言,精神露蛟虬。zèng wǒ shù bǎi yán,jīng shén lù jiāo qiú。
杨子期我用,谓当佐王侯。yáng zi qī wǒ yòng,wèi dāng zuǒ wáng hóu。
阮公推我文,云可齐尹欧。ruǎn gōng tuī wǒ wén,yún kě qí yǐn ōu。
斯言岂易当,斯道岂易求。sī yán qǐ yì dāng,sī dào qǐ yì qiú。
奈何千金珠,中夜而暗投。nài hé qiān jīn zhū,zhōng yè ér àn tóu。
书绅愿自勖,杂佩非可酬。shū shēn yuàn zì xù,zá pèi fēi kě chóu。
欲知相忆心,淮水清悠悠。yù zhī xiāng yì xīn,huái shuǐ qīng yōu yōu。

寄杨阮

刘敞

中堂明华灯,宥坐湛清酒。zhōng táng míng huá dēng,yòu zuò zhàn qīng jiǔ。
笔砚居我前,史籍在我后。bǐ yàn jū wǒ qián,shǐ jí zài wǒ hòu。
君知我不乐,我念平生友。jūn zhī wǒ bù lè,wǒ niàn píng shēng yǒu。
强醉谁与欢,怅然夜将久。qiáng zuì shuí yǔ huān,chàng rán yè jiāng jiǔ。

温柑

刘敞

后皇富佳树,柑实掩群众。hòu huáng fù jiā shù,gān shí yǎn qún zhòng。
磊落骊珠圆,参差金壶重。lěi luò lí zhū yuán,cān chà jīn hú zhòng。
剖丹琼瑶碎,蓄润霜雪冻。pōu dān qióng yáo suì,xù rùn shuāng xuě dòng。
封苞万里险,照耀高堂供。fēng bāo wàn lǐ xiǎn,zhào yào gāo táng gōng。
忆昔伯禹籍,苍茫阙斯贡。yì xī bó yǔ jí,cāng máng quē sī gòng。
及乎骚人赋,流落遗尔颂。jí hū sāo rén fù,liú luò yí ěr sòng。
反登橘柚辈,海物随错综。fǎn dēng jú yòu bèi,hǎi wù suí cuò zōng。
图谍迷万世,不平竟谁讼。tú dié mí wàn shì,bù píng jìng shuí sòng。
颇疑古未有,彼故得豪纵。pǒ yí gǔ wèi yǒu,bǐ gù dé háo zòng。
溟海通蓬莱,近由仙者种。míng hǎi tōng péng lái,jìn yóu xiān zhě zhǒng。
又疑美过绝,谗口斥不用。yòu yí měi guò jué,chán kǒu chì bù yòng。
寂寥三王时,此理弥可痛。jì liáo sān wáng shí,cǐ lǐ mí kě tòng。
安得举其族,北迁越岩洞。ān dé jǔ qí zú,běi qiān yuè yán dòng。
岁比万户封,蠲烦与人共。suì bǐ wàn hù fēng,juān fán yǔ rén gòng。

赠山僧

刘敞

贫病不出门,趣与时俗乖。pín bìng bù chū mén,qù yǔ shí sú guāi。
高卧谢宾客,秋叶忽满阶。gāo wò xiè bīn kè,qiū yè hū mǎn jiē。
今旦为谁扫,释子远见怀。jīn dàn wèi shuí sǎo,shì zi yuǎn jiàn huái。
问我平安否,旷然外形骸。wèn wǒ píng ān fǒu,kuàng rán wài xíng hái。
貌疏意如真,语淡情反谐。mào shū yì rú zhēn,yǔ dàn qíng fǎn xié。
旅人非一感,及尔能安排。lǚ rén fēi yī gǎn,jí ěr néng ān pái。
闻道常愧晚,智也岂有涯。wén dào cháng kuì wǎn,zhì yě qǐ yǒu yá。
他日更解榻,虚谈慰心斋。tā rì gèng jiě tà,xū tán wèi xīn zhāi。

达师

刘敞

师虽支离流,于道乃全人。shī suī zhī lí liú,yú dào nǎi quán rén。
未尝事感豫,来者自欲亲。wèi cháng shì gǎn yù,lái zhě zì yù qīn。
时时平是非,往往动精神。shí shí píng shì fēi,wǎng wǎng dòng jīng shén。
纵横及万事,慷慨惊四邻。zòng héng jí wàn shì,kāng kǎi jīng sì lín。
乃知全一身,不必山野民。nǎi zhī quán yī shēn,bù bì shān yě mín。
乃知忧当世,不必朝廷臣。nǎi zhī yōu dāng shì,bù bì cháo tíng chén。
语默两有适,动静皆可循。yǔ mò liǎng yǒu shì,dòng jìng jiē kě xún。
彼哉小丈夫,孰能识吾真。bǐ zāi xiǎo zhàng fū,shú néng shí wú zhēn。

后出郊二首

刘敞

人远地形旷,气收天宇高。rén yuǎn dì xíng kuàng,qì shōu tiān yǔ gāo。
不辞乘兴出,直恐应接劳。bù cí chéng xīng chū,zhí kǒng yīng jiē láo。
送雁时挥弦,羡鱼复临濠。sòng yàn shí huī xián,xiàn yú fù lín háo。
君知适意乐,未悟生二毛。jūn zhī shì yì lè,wèi wù shēng èr máo。

后出郊二首

刘敞

岁晚农事毕,里闾竞欢然。suì wǎn nóng shì bì,lǐ lǘ jìng huān rán。
相见有馀情,独游颇忘年。xiāng jiàn yǒu yú qíng,dú yóu pǒ wàng nián。
上怀羲皇世,下感沮溺贤。shàng huái xī huáng shì,xià gǎn jǔ nì xián。
岂以六金印,而轻二顷田。qǐ yǐ liù jīn yìn,ér qīng èr qǐng tián。

凉榭许道宁画山

刘敞

许生擅丘壑,融结随毫端。xǔ shēng shàn qiū hè,róng jié suí háo duān。
醉扫堂上壁,参差皆可观。zuì sǎo táng shàng bì,cān chà jiē kě guān。
飞雪暗连峰,对之中夏寒。fēi xuě àn lián fēng,duì zhī zhōng xià hán。
吾能捐万事,于此聊盘桓。wú néng juān wàn shì,yú cǐ liáo pán huán。

独钓南湖

刘敞

澄澄春波深,中有鲂与鲤。chéng chéng chūn bō shēn,zhōng yǒu fáng yǔ lǐ。
无人收潜隐,好生得吾子。wú rén shōu qián yǐn,hǎo shēng dé wú zi。
投竿坐孤石,尽日倦未起。tóu gān zuò gū shí,jǐn rì juàn wèi qǐ。
既失常若惊,有逢忽然喜。jì shī cháng ruò jīng,yǒu féng hū rán xǐ。
子心岂残物,子道岂娱己。zi xīn qǐ cán wù,zi dào qǐ yú jǐ。
人谁辨子意,我请尽其理。rén shuí biàn zi yì,wǒ qǐng jǐn qí lǐ。
垂钓须得鲜,治国须得贤。chuí diào xū dé xiān,zhì guó xū dé xián。
所以不惮勤,岂在虾鱼间。suǒ yǐ bù dàn qín,qǐ zài xiā yú jiān。
君子爱其君,讽谕以为先。jūn zi ài qí jūn,fěng yù yǐ wèi xiān。
詹何臧丈人,古事皆已然。zhān hé zāng zhàng rén,gǔ shì jiē yǐ rán。
谁将子之术,更诵吾君前。shuí jiāng zi zhī shù,gèng sòng wú jūn qián。

负暄四首

刘敞

岁晚天地闭,积阴冻乾坤。suì wǎn tiān dì bì,jī yīn dòng qián kūn。
大钧止亭育,群鬼私自尊。dà jūn zhǐ tíng yù,qún guǐ sī zì zūn。
窃弄造化柄,擅令众阴存。qiè nòng zào huà bǐng,shàn lìng zhòng yīn cún。
幽奸发玄漠,死气蒸黎元。yōu jiān fā xuán mò,sǐ qì zhēng lí yuán。
朋党渐相蔽,大辰诉其冤。péng dǎng jiàn xiāng bì,dà chén sù qí yuān。
帝惟百物忧,恐不见阳春。dì wéi bǎi wù yōu,kǒng bù jiàn yáng chūn。
敕使拘众鬼,朝曦送微温。chì shǐ jū zhòng guǐ,cháo xī sòng wēi wēn。
大明焕幽郁,和气迥昆仑。dà míng huàn yōu yù,hé qì jiǒng kūn lún。
初晓尚馀禀,渐高遂增暄。chū xiǎo shàng yú bǐng,jiàn gāo suì zēng xuān。
烦冥避穷朔,玉烛调中原。fán míng bì qióng shuò,yù zhú diào zhōng yuán。
众蛰久僵俘,今来更腾鶱。zhòng zhé jiǔ jiāng fú,jīn lái gèng téng xiān。
微禽鴳与雀,弄影势飞翻。wēi qín yàn yǔ què,nòng yǐng shì fēi fān。
草木反生意,益思擢鲜繁。cǎo mù fǎn shēng yì,yì sī zhuó xiān fán。
潜鱼离冰穴,无数游清源。qián yú lí bīng xué,wú shù yóu qīng yuán。
嗟我同此庆,兀然坐朝昏。jiē wǒ tóng cǐ qìng,wù rán zuò cháo hūn。
缊袍幸可赖,卒岁无复论。yūn páo xìng kě lài,zú suì wú fù lùn。
稍稍出辞气,仰天荷公恩。shāo shāo chū cí qì,yǎng tiān hé gōng ēn。
始知过狐白,愿得陈至尊。shǐ zhī guò hú bái,yuàn dé chén zhì zūn。
昔宋有愚叟,亦能款君门。xī sòng yǒu yú sǒu,yì néng kuǎn jūn mén。
况今事西讨,十万罗櫜鞬。kuàng jīn shì xī tǎo,shí wàn luó gāo jiān。
烽火通警急,铁衣绕夷蕃。fēng huǒ tōng jǐng jí,tiě yī rào yí fān。
幸悲堕指魄,少慰无衣魂。xìng bēi duò zhǐ pò,shǎo wèi wú yī hún。
诚使胜挟纩,岂在衣便蕃。chéng shǐ shèng xié kuàng,qǐ zài yī biàn fān。
斯言出感激,忠信非诈谖。sī yán chū gǎn jī,zhōng xìn fēi zhà xuān。
何由露天听,虎豹守天阍。hé yóu lù tiān tīng,hǔ bào shǒu tiān hūn。

负暄四首

刘敞

南极无永昼,北方多苦寒。nán jí wú yǒng zhòu,běi fāng duō kǔ hán。
负暄意颇适,容膝居亦安。fù xuān yì pǒ shì,róng xī jū yì ān。
啸傲长者辙,崔嵬切云冠。xiào ào zhǎng zhě zhé,cuī wéi qiè yún guān。
道书异俗味,稚子同大欢。dào shū yì sú wèi,zhì zi tóng dà huān。
不觉老将至,安知利害端。bù jué lǎo jiāng zhì,ān zhī lì hài duān。