古诗词

春暮闻莺

刘敞

醉里春空尽,江边客未归。zuì lǐ chūn kōng jǐn,jiāng biān kè wèi guī。
可怜鸣晛皖,似欲诉芳菲。kě lián míng xiàn wǎn,shì yù sù fāng fēi。
珍树移时语,残花入眼稀。zhēn shù yí shí yǔ,cán huā rù yǎn xī。
离居亦幽独,求友莫相违。lí jū yì yōu dú,qiú yǒu mò xiāng wéi。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

题深甫所种树

刘敞

中庭郤扫无馀地,怜君种树还有意。zhōng tíng xì sǎo wú yú dì,lián jūn zhǒng shù hái yǒu yì。
重阴覆屋千尺时,徙坐读书殊可喜。zhòng yīn fù wū qiān chǐ shí,xǐ zuò dú shū shū kě xǐ。
似君秀骨不易攀,当援桂枝星汉间。shì jūn xiù gǔ bù yì pān,dāng yuán guì zhī xīng hàn jiān。
岂能玩此便自老,尘俗纷纷聊闭关。qǐ néng wán cǐ biàn zì lǎo,chén sú fēn fēn liáo bì guān。

雷氏子推迹石鼓为隶古定圣俞作长诗叙之诸公继作予亦继其后

刘敞

结绳既亡书契出,文字变化尤倏忽。jié shéng jì wáng shū qì chū,wén zì biàn huà yóu shū hū。
太山七十有二代,遗事昏昏万无一。tài shān qī shí yǒu èr dài,yí shì hūn hūn wàn wú yī。
岐阳石鼓起晚周,宣王之诗史籀笔。qí yáng shí gǔ qǐ wǎn zhōu,xuān wáng zhī shī shǐ zhòu bǐ。
天下金石凡几存,此当为甲彼皆乙。tiān xià jīn shí fán jǐ cún,cǐ dāng wèi jiǎ bǐ jiē yǐ。
体势鸟迹杂蝌蚪,词章车攻与吉日。tǐ shì niǎo jì zá kē dǒu,cí zhāng chē gōng yǔ jí rì。
六书既废小雅缺,能使兼存此其实。liù shū jì fèi xiǎo yǎ quē,néng shǐ jiān cún cǐ qí shí。
韩公昔尝歌感激,若弦周诗播琴瑟。hán gōng xī cháng gē gǎn jī,ruò xián zhōu shī bō qín sè。
雷生今复隶古定,如破鲁璧传简帙。léi shēng jīn fù lì gǔ dìng,rú pò lǔ bì chuán jiǎn zhì。
道之难行乃若兹,二千年间能事毕。dào zhī nán xíng nǎi ruò zī,èr qiān nián jiān néng shì bì。
先王亲用必贵本,流俗玩文因丧质。xiān wáng qīn yòng bì guì běn,liú sú wán wén yīn sàng zhì。
此虽于今似不急,岂不班班见儒术。cǐ suī yú jīn shì bù jí,qǐ bù bān bān jiàn rú shù。
藏之天府自其所,大训河图亦何物。cáng zhī tiān fǔ zì qí suǒ,dà xùn hé tú yì hé wù。
会稽群玉久冥寞,漆简韦编尚仿佛。huì jī qún yù jiǔ míng mò,qī jiǎn wéi biān shàng fǎng fú。
昔人虽死名不朽,智者能为巧当述。xī rén suī sǐ míng bù xiǔ,zhì zhě néng wèi qiǎo dāng shù。
太学先生事起废,诵此勤勤救埋没。tài xué xiān shēng shì qǐ fèi,sòng cǐ qín qín jiù mái méi。
会令永与天壤传,不比酒诰俄然失。huì lìng yǒng yǔ tiān rǎng chuán,bù bǐ jiǔ gào é rán shī。

城头乌

刘敞

城头月出天正白,众乌惊飞啼夜色。chéng tóu yuè chū tiān zhèng bái,zhòng wū jīng fēi tí yè sè。
枝高风多露新滴,畏声恶影不能息。zhī gāo fēng duō lù xīn dī,wèi shēng è yǐng bù néng xī。
愁人感之援鸣琴,拂弦成声泪沾襟。chóu rén gǎn zhī yuán míng qín,fú xián chéng shēng lèi zhān jīn。
嗟尔一生八九雏,游翔不过东西林。jiē ěr yī shēng bā jiǔ chú,yóu xiáng bù guò dōng xī lín。
白头反哺无所恨,桓山分飞独何心。bái tóu fǎn bǔ wú suǒ hèn,huán shān fēn fēi dú hé xīn。

惊乌

刘敞

北林风多丹叶稀,栖乌畏月夜中飞。běi lín fēng duō dān yè xī,qī wū wèi yuè yè zhōng fēi。
哀音乱发不自得,孤影履翻无所依。āi yīn luàn fā bù zì dé,gū yǐng lǚ fān wú suǒ yī。
作巢欲高避弹射,谁道通宵不能息。zuò cháo yù gāo bì dàn shè,shuí dào tōng xiāo bù néng xī。
山深林远去冥冥,清露寒霜损毛翼。shān shēn lín yuǎn qù míng míng,qīng lù hán shuāng sǔn máo yì。

刘敞

江东梅树江西客,僻地相逢眼俱白。jiāng dōng méi shù jiāng xī kè,pì dì xiāng féng yǎn jù bái。
杂花乱草斗青春,玉树琼枝比颜色。zá huā luàn cǎo dòu qīng chūn,yù shù qióng zhī bǐ yán sè。
轻阴漠漠寒不返,清雨高风旦连夕。qīng yīn mò mò hán bù fǎn,qīng yǔ gāo fēng dàn lián xī。
惜无白日照芳菲,决云之剑那能得。xī wú bái rì zhào fāng fēi,jué yún zhī jiàn nà néng dé。
忽忆曾过上林苑,五柞长杨心所识。hū yì céng guò shàng lín yuàn,wǔ zhà zhǎng yáng xīn suǒ shí。
结根擢秀皆寻常,得地翻宜帝王侧。jié gēn zhuó xiù jiē xún cháng,dé dì fān yí dì wáng cè。
后皇嘉树无远迩,尔生自合居南国。hòu huáng jiā shù wú yuǎn ěr,ěr shēng zì hé jū nán guó。
勉留佳实和君羹,丁宁妇女无所摘。miǎn liú jiā shí hé jūn gēng,dīng níng fù nǚ wú suǒ zhāi。

蒲萄

刘敞

蒲萄本自凉州域,汉使移根植中国。pú táo běn zì liáng zhōu yù,hàn shǐ yí gēn zhí zhōng guó。
凉州路绝无遗民,蒲萄更为中国珍。liáng zhōu lù jué wú yí mín,pú táo gèng wèi zhōng guó zhēn。
九月肃霜初熟时,宝珰碌碌珠累累。jiǔ yuè sù shuāng chū shú shí,bǎo dāng lù lù zhū lèi lèi。
冻如玉醴甘如饴,江南萍实聊等夷。dòng rú yù lǐ gān rú yí,jiāng nán píng shí liáo děng yí。
汉时曾用酒一斛,便能用得凉州牧。hàn shí céng yòng jiǔ yī hú,biàn néng yòng dé liáng zhōu mù。
汉薄凉州绝可怪,今看凉州若天外。hàn báo liáng zhōu jué kě guài,jīn kàn liáng zhōu ruò tiān wài。

和道粹探春

刘敞

去岁探花烦两郎,今年逢春情更长。qù suì tàn huā fán liǎng láng,jīn nián féng chūn qíng gèng zhǎng。
广文主人似知我,一首新诗能发狂。guǎng wén zhǔ rén shì zhī wǒ,yī shǒu xīn shī néng fā kuáng。
载酒可以过扬子,肩舆不嫌干辟彊。zài jiǔ kě yǐ guò yáng zi,jiān yú bù xián gàn pì jiàng。
东风老去甚容易,百日醉倒我无妨。dōng fēng lǎo qù shén róng yì,bǎi rì zuì dào wǒ wú fáng。

岳州引水诗

刘敞

洞庭清波一千里,城中酿酒常无水。dòng tíng qīng bō yī qiān lǐ,chéng zhōng niàng jiǔ cháng wú shuǐ。
泥涂远汲人共悲,瓶缶屡空罍亦耻。ní tú yuǎn jí rén gòng bēi,píng fǒu lǚ kōng léi yì chǐ。
凿井引竿高下流,清泉泠泠六物修。záo jǐng yǐn gān gāo xià liú,qīng quán líng líng liù wù xiū。
邦人巳息汉阴拙,楚酒无复邯郸忧。bāng rén sì xī hàn yīn zhuō,chǔ jiǔ wú fù hán dān yōu。
谁谓机心有机械,大贤事业终除害。shuí wèi jī xīn yǒu jī xiè,dà xián shì yè zhōng chú hài。

去年得澄心堂纸甚惜之辄为一轴

刘敞

六朝文物江南多,江南君臣玉树歌。liù cháo wén wù jiāng nán duō,jiāng nán jūn chén yù shù gē。
擘笺弄翰春风里,斫冰析玉作宫纸。bāi jiān nòng hàn chūn fēng lǐ,zhuó bīng xī yù zuò gōng zhǐ。
当时百金售一幅,澄心堂中千万轴。dāng shí bǎi jīn shòu yī fú,chéng xīn táng zhōng qiān wàn zhóu。
摛辞欲卷东海波,乘兴未尽南山竹。chī cí yù juǎn dōng hǎi bō,chéng xīng wèi jǐn nán shān zhú。
楼船夜济降幡出,龙骧将军数军实。lóu chuán yè jì jiàng fān chū,lóng xiāng jiāng jūn shù jūn shí。
舳舻衔尾献天子,流落人间万无一。zhú lú xián wěi xiàn tiān zi,liú luò rén jiān wàn wú yī。
我从故府得百枚,忆昔繁丽今尘埃。wǒ cóng gù fǔ dé bǎi méi,yì xī fán lì jīn chén āi。
秘藏箧笥自矜玩,亦恐岁久空成灰。mì cáng qiè sì zì jīn wán,yì kǒng suì jiǔ kōng chéng huī。
后人闻名宁复得,就令得之当不识。hòu rén wén míng níng fù dé,jiù lìng dé zhī dāng bù shí。
君能赋此哀江南,写示千秋永无极。jūn néng fù cǐ āi jiāng nán,xiě shì qiān qiū yǒng wú jí。

题永叔白兔同贡甫作

刘敞

梁王兔园三百里,不闻有与雪霜比。liáng wáng tù yuán sān bǎi lǐ,bù wén yǒu yǔ xuě shuāng bǐ。
今公畜此安取之,莹若寒玉无磷缁。jīn gōng chù cǐ ān qǔ zhī,yíng ruò hán yù wú lín zī。
春秋书瑞不常有,历年旷世曾一偶。chūn qiū shū ruì bù cháng yǒu,lì nián kuàng shì céng yī ǒu。
宁知彼非太阴魄,凤凰麒麟亦郊薮。níng zhī bǐ fēi tài yīn pò,fèng huáng qí lín yì jiāo sǒu。
周南之人公腹心,张罝肃肃横中林。zhōu nán zhī rén gōng fù xīn,zhāng jū sù sù héng zhōng lín。
献全不损一毫末,顾直肯计千钧金。xiàn quán bù sǔn yī háo mò,gù zhí kěn jì qiān jūn jīn。
雕笼密槛回君宠,初不惊人有时拱。diāo lóng mì kǎn huí jūn chǒng,chū bù jīng rén yǒu shí gǒng。
由来文采绝世必见羁,岂能随众碌碌自放原野为。yóu lái wén cǎi jué shì bì jiàn jī,qǐ néng suí zhòng lù lù zì fàng yuán yě wèi。

三清殿木槿

刘敞

三清殿前木槿树,朝繁夜暗自相催。sān qīng diàn qián mù jǐn shù,cháo fán yè àn zì xiāng cuī。
晨光始出洛水上,暮雨又下云阳台。chén guāng shǐ chū luò shuǐ shàng,mù yǔ yòu xià yún yáng tái。
仙姬神女衣服丽,紫玉杂佩垂玫瑰。xiān jī shén nǚ yī fú lì,zǐ yù zá pèi chuí méi guī。
春馀众木苦寥落,况乃渐逼清秋来。chūn yú zhòng mù kǔ liáo luò,kuàng nǎi jiàn bī qīng qiū lái。
繁花满目真可惜,稍稍万户铺苍苔。fán huā mǎn mù zhēn kě xī,shāo shāo wàn hù pù cāng tái。
黄冠道士情意薄,见似不见年年开。huáng guān dào shì qíng yì báo,jiàn shì bù jiàn nián nián kāi。
清风满席车马少,莫与共赏倾金罍。qīng fēng mǎn xí chē mǎ shǎo,mò yǔ gòng shǎng qīng jīn léi。
尝疑壶中有仙术,安得升天系白日。cháng yí hú zhōng yǒu xiān shù,ān dé shēng tiān xì bái rì。

和吴九元会

刘敞

汉家初成长乐宫,亦以十月朝百工。hàn jiā chū chéng zhǎng lè gōng,yì yǐ shí yuè cháo bǎi gōng。
武夫崛起少仪节,秦制苟简非王风。wǔ fū jué qǐ shǎo yí jié,qín zhì gǒu jiǎn fēi wáng fēng。
犹云始知天子贵,此甚可笑田舍翁。yóu yún shǐ zhī tiān zi guì,cǐ shén kě xiào tián shě wēng。
圣朝礼乐百年备,文物寖盛兼羲农。shèng cháo lǐ lè bǎi nián bèi,wén wù jìn shèng jiān xī nóng。
月正元日古所用,数岁一讲宾王公。yuè zhèng yuán rì gǔ suǒ yòng,shù suì yī jiǎng bīn wáng gōng。
东至日出西太蒙,南极丹穴北崆峒。dōng zhì rì chū xī tài méng,nán jí dān xué běi kōng dòng。
重译款关惟恐后,奉琛荐币无不恭。zhòng yì kuǎn guān wéi kǒng hòu,fèng chēn jiàn bì wú bù gōng。
太常调乐辨韶武,少府拭璧差桓躬。tài cháng diào lè biàn sháo wǔ,shǎo fǔ shì bì chà huán gōng。
旗常卷舒王路肃,干羽出没顽民从。qí cháng juǎn shū wáng lù sù,gàn yǔ chū méi wán mín cóng。
协风入律效朔易,瑞雪盈尺迎年丰。xié fēng rù lǜ xiào shuò yì,ruì xuě yíng chǐ yíng nián fēng。
阴惨阳舒变顷刻,天决地辟含冲融。yīn cǎn yáng shū biàn qǐng kè,tiān jué dì pì hán chōng róng。
君看此等圣人事,岂得复顾叔孙通。jūn kàn cǐ děng shèng rén shì,qǐ dé fù gù shū sūn tōng。
道旁击壤九龄叟,校室受书三尺童。dào páng jī rǎng jiǔ líng sǒu,xiào shì shòu shū sān chǐ tóng。
惯习升平不自觉,岂悟帝力高无穷。guàn xí shēng píng bù zì jué,qǐ wù dì lì gāo wú qióng。
赖君作诗播英实,如以鸣鼓祛昏聋。lài jūn zuò shī bō yīng shí,rú yǐ míng gǔ qū hūn lóng。
吾知朝廷亿万载,与地侔富天比崇。wú zhī cháo tíng yì wàn zài,yǔ dì móu fù tiān bǐ chóng。

荆州儿歌

刘敞

都卢小儿歌且舞,口吹鸣笛手击鼓。dōu lú xiǎo ér gē qiě wǔ,kǒu chuī míng dí shǒu jī gǔ。
日落群游尘土中,噭咷不分巴与楚。rì luò qún yóu chén tǔ zhōng,jiào táo bù fēn bā yǔ chǔ。
年年送腊迎春光,家家相随夜开户。nián nián sòng là yíng chūn guāng,jiā jiā xiāng suí yè kāi hù。
嗟汝儿曹舞更歌,及尔不为如老何。jiē rǔ ér cáo wǔ gèng gē,jí ěr bù wèi rú lǎo hé。

赠文显

刘敞

古来画工著名者,吴氏鬼神韩氏马。gǔ lái huà gōng zhù míng zhě,wú shì guǐ shén hán shì mǎ。
鬼神既伪不足称,狗马空难亦多假。guǐ shén jì wěi bù zú chēng,gǒu mǎ kōng nán yì duō jiǎ。
显师幼年独写人,至今精绝疑有神。xiǎn shī yòu nián dú xiě rén,zhì jīn jīng jué yí yǒu shén。
洒毫便觉面如面,后素倏讶身观身。sǎ háo biàn jué miàn rú miàn,hòu sù shū yà shēn guān shēn。
高冠长剑天子侧,他时金声复玉色。gāo guān zhǎng jiàn tiān zi cè,tā shí jīn shēng fù yù sè。
师皆对之盘礴裸,众谓十常八九得。shī jiē duì zhī pán bó luǒ,zhòng wèi shí cháng bā jiǔ dé。
诸公固为廊庙贤,麒麟未画宜私传。zhū gōng gù wèi láng miào xián,qí lín wèi huà yí sī chuán。
一邱一壑吾亦可,烦仗丹青无间然。yī qiū yī hè wú yì kě,fán zhàng dān qīng wú jiān rán。

戏作泛槎篇呈知府给事

刘敞

君不见枯槎去时八月风,海水自与天河通。jūn bù jiàn kū chá qù shí bā yuè fēng,hǎi shuǐ zì yǔ tiān hé tōng。
飘飘反出扶桑上,恍惚遍历群仙宫。piāo piāo fǎn chū fú sāng shàng,huǎng hū biàn lì qún xiān gōng。
宫旁佳人莹如玉,邂逅相聚欢不足。gōng páng jiā rén yíng rú yù,xiè hòu xiāng jù huān bù zú。
诈言物外日月长,正苦归来光景促。zhà yán wù wài rì yuè zhǎng,zhèng kǔ guī lái guāng jǐng cù。
回头稍与烟霞隔,世人空辨支矶石。huí tóu shāo yǔ yān xiá gé,shì rén kōng biàn zhī jī shí。
伯劳燕子东西飞,惆怅中间断消息。bó láo yàn zi dōng xī fēi,chóu chàng zhōng jiān duàn xiāo xī。