古诗词

风雨

刘敞

园林自有主,风雨苦无情。yuán lín zì yǒu zhǔ,fēng yǔ kǔ wú qíng。
密叶枝枝绿,飞花片片轻。mì yè zhī zhī lǜ,fēi huā piàn piàn qīng。
眼看春不住,醉任酒频倾。yǎn kàn chūn bù zhù,zuì rèn jiǔ pín qīng。
何处莺求友,时闻啭一声。hé chù yīng qiú yǒu,shí wén zhuàn yī shēng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

月夜独酌

刘敞

凉月破云涵碧霄,暂怜庭宇断尘嚣。liáng yuè pò yún hán bì xiāo,zàn lián tíng yǔ duàn chén xiāo。
露翻高树光明灭,风度疏篁影动摇。lù fān gāo shù guāng míng miè,fēng dù shū huáng yǐng dòng yáo。
惊鹊似投人处息,暗虫如恨岁华凋。jīng què shì tóu rén chù xī,àn chóng rú hèn suì huá diāo。
短歌薄酒清辉里,百感先秋不自聊。duǎn gē báo jiǔ qīng huī lǐ,bǎi gǎn xiān qiū bù zì liáo。

奉和永叔雨中见寄

刘敞

泥涂后土未曾干,骑马相过行路难。ní tú hòu tǔ wèi céng gàn,qí mǎ xiāng guò xíng lù nán。
卧听鸡鸣知景晦,起逢花谢惜春残。wò tīng jī míng zhī jǐng huì,qǐ féng huā xiè xī chūn cán。
银台幸阕连宵直,樽酒能谋尽日欢。yín tái xìng què lián xiāo zhí,zūn jiǔ néng móu jǐn rì huān。
红药苍苔虽寂寞,多情肯作旧游看。hóng yào cāng tái suī jì mò,duō qíng kěn zuò jiù yóu kàn。

城楼晚望

刘敞

长夏淮天郤似秋,居人未解白貂裘。zhǎng xià huái tiān xì shì qiū,jū rén wèi jiě bái diāo qiú。
云起岱山时涨雨,风迎沧海欲横流。yún qǐ dài shān shí zhǎng yǔ,fēng yíng cāng hǎi yù héng liú。
日边渴问长安使,天际频瞻贾客舟。rì biān kě wèn zhǎng ān shǐ,tiān jì pín zhān jiǎ kè zhōu。
自是七哀宜写望,不关非土故登楼。zì shì qī āi yí xiě wàng,bù guān fēi tǔ gù dēng lóu。

答宋都官游骊山见寄

刘敞

华清宫殿映春晖,未醉三晡莫遽归。huá qīng gōng diàn yìng chūn huī,wèi zuì sān bū mò jù guī。
人事废兴犹可记,风光流转不相违。rén shì fèi xīng yóu kě jì,fēng guāng liú zhuǎn bù xiāng wéi。
歌临灞岸朱弦脆,走度章台汗马肥。gē lín bà àn zhū xián cuì,zǒu dù zhāng tái hàn mǎ féi。
自是秦川贵公子,城隅相望不能飞。zì shì qín chuān guì gōng zi,chéng yú xiāng wàng bù néng fēi。

和孙少述题虎丘

刘敞

吴墟秦烬灭遗踪,谁见千岩锁梵宫。wú xū qín jìn miè yí zōng,shuí jiàn qiān yán suǒ fàn gōng。
化出楼台双树外,密移天地一壶中。huà chū lóu tái shuāng shù wài,mì yí tiān dì yī hú zhōng。
石形虎踞森相向,剑气龙盘冷射空。shí xíng hǔ jù sēn xiāng xiàng,jiàn qì lóng pán lěng shè kōng。
羁宦无由蜡山屐,因君诗句梦江东。jī huàn wú yóu là shān jī,yīn jūn shī jù mèng jiāng dōng。

和孙侔雁荡山二首

刘敞

鳌翻溟涨折灵山,漂落尘区莽眇间。áo fān míng zhǎng zhé líng shān,piāo luò chén qū mǎng miǎo jiān。
自有神仙护真境,故令林木断人寰。zì yǒu shén xiān hù zhēn jìng,gù lìng lín mù duàn rén huán。
碧城万玉重重合,琪树三株寂寂间。bì chéng wàn yù zhòng zhòng hé,qí shù sān zhū jì jì jiān。
安得长风破高浪,拂衣东去一跻攀。ān dé zhǎng fēng pò gāo làng,fú yī dōng qù yī jī pān。

和孙侔雁荡山二首

刘敞

天台赋后世多贤,复在君家雁荡篇。tiān tái fù hòu shì duō xián,fù zài jūn jiā yàn dàng piān。
气逸还令人耸动,境幽初许俗流传。qì yì hái lìng rén sǒng dòng,jìng yōu chū xǔ sú liú chuán。
万峰林立浮云外,一径梯横绝海边。wàn fēng lín lì fú yún wài,yī jìng tī héng jué hǎi biān。
闻道归艎从此逝,秋风招隐特依然。wén dào guī huáng cóng cǐ shì,qiū fēng zhāo yǐn tè yī rán。

答罗同年忆楸花之作

刘敞

勾稽严密不通宾,因见楸花忆去春。gōu jī yán mì bù tōng bīn,yīn jiàn qiū huā yì qù chūn。
当日同僚尝把酒,于今邑子远思人。dāng rì tóng liáo cháng bǎ jiǔ,yú jīn yì zi yuǎn sī rén。
临安草木皆蒙锦,金谷池塘各斗茵。lín ān cǎo mù jiē méng jǐn,jīn gǔ chí táng gè dòu yīn。
自笑痴儿了公事,经年不识酒沾唇。zì xiào chī ér le gōng shì,jīng nián bù shí jiǔ zhān chún。

依韵谢某送行诗

刘敞

天涯毕昴隔烟尘,风雪梁山忆侍亲。tiān yá bì mǎo gé yān chén,fēng xuě liáng shān yì shì qīn。
行记简书聊接淅,去怀印绶正逢春。xíng jì jiǎn shū liáo jiē xī,qù huái yìn shòu zhèng féng chūn。
评依月旦情增恋,诗感兰陔意重陈。píng yī yuè dàn qíng zēng liàn,shī gǎn lán gāi yì zhòng chén。
先向沙堤侯归骑,郤瞻霖雨作伊晨。xiān xiàng shā dī hóu guī qí,xì zhān lín yǔ zuò yī chén。

阁下午寝晚归

刘敞

高阁遥依日月光,苍苔重叠紫微芳。gāo gé yáo yī rì yuè guāng,cāng tái zhòng dié zǐ wēi fāng。
蝉声已觉迎秋急,云物还惊过午凉。chán shēng yǐ jué yíng qiū jí,yún wù hái jīng guò wǔ liáng。
独往山林非复昔,梦为鱼鸟不能忘。dú wǎng shān lín fēi fù xī,mèng wèi yú niǎo bù néng wàng。
芝泥封诏鸡栖树,半落宫槐满地黄。zhī ní fēng zhào jī qī shù,bàn luò gōng huái mǎn dì huáng。

观冲卿所试诗赋贺府君

刘敞

斗城烟雾隔金銮,日破轻阴玉滴寒。dòu chéng yān wù gé jīn luán,rì pò qīng yīn yù dī hán。
捷笔补天凌造化,高文惊世涌波澜。jié bǐ bǔ tiān líng zào huà,gāo wén jīng shì yǒng bō lán。
梦成白凤飞鸣远,功就丹梯步武宽。mèng chéng bái fèng fēi míng yuǎn,gōng jiù dān tī bù wǔ kuān。
回首蓬莱笑清浅,春风前后发芝兰。huí shǒu péng lái xiào qīng qiǎn,chūn fēng qián hòu fā zhī lán。

岁晚偶作

刘敞

不嫌腊过催人老,直恐春归恼客愁。bù xián là guò cuī rén lǎo,zhí kǒng chūn guī nǎo kè chóu。
柳眼梅心俱次第,云容雪意与淹留。liǔ yǎn méi xīn jù cì dì,yún róng xuě yì yǔ yān liú。
岁穷楚俗依稀古,冰解巴江汹涌流。suì qióng chǔ sú yī xī gǔ,bīng jiě bā jiāng xiōng yǒng liú。
遣兴长须一樽酒,呼儿径典敝貂裘。qiǎn xīng zhǎng xū yī zūn jiǔ,hū ér jìng diǎn bì diāo qiú。

立春日过荐福寺

刘敞

一岁还随一岁来,立春人日竞相催。yī suì hái suí yī suì lái,lì chūn rén rì jìng xiāng cuī。
细细谷风能破冻,熙熙习俗似登台。xì xì gǔ fēng néng pò dòng,xī xī xí sú shì dēng tái。
初阳弄色明高柳,残雪留寒伴落梅。chū yáng nòng sè míng gāo liǔ,cán xuě liú hán bàn luò méi。
淮北风光元自好,壮心摧谢不胜哀。huái běi fēng guāng yuán zì hǎo,zhuàng xīn cuī xiè bù shèng āi。

宿斋中书外省答永叔京尹内翰朝回马上见寄并谢子华次韵

刘敞

朝罢章台日几竿,遥闻走马试雕鞍。cháo bà zhāng tái rì jǐ gān,yáo wén zǒu mǎ shì diāo ān。
春风自发游人意,宿雪偏留下省寒。chūn fēng zì fā yóu rén yì,sù xuě piān liú xià shěng hán。
坐久独知宫漏永,诗成谁尽玉堂欢。zuò jiǔ dú zhī gōng lòu yǒng,shī chéng shuí jǐn yù táng huān。
会须一办如泥醉,从笑归来笔向乾。huì xū yī bàn rú ní zuì,cóng xiào guī lái bǐ xiàng qián。

富谷老人臧用自

刘敞

白发衰翁双涕零,曾随诸将战咸平。bái fā shuāi wēng shuāng tì líng,céng suí zhū jiāng zhàn xián píng。
一捐左衽迷归路,郤问中华似隔生。yī juān zuǒ rèn mí guī lù,xì wèn zhōng huá shì gé shēng。
思报汉恩身已朽,耻埋胡壤死无名。sī bào hàn ēn shēn yǐ xiǔ,chǐ mái hú rǎng sǐ wú míng。
今朝纵观非他意,得见官仪眼自明。jīn cháo zòng guān fēi tā yì,dé jiàn guān yí yǎn zì míng。