古诗词

屈原嘏辞

刘敞

维时仲夏,吉日维午。wéi shí zhòng xià,jí rì wéi wǔ。
神歆既祠,锡辞以嘏。shén xīn jì cí,xī cí yǐ gǔ。
曰:朕之初生,皇揆予度。yuē zhèn zhī chū shēng,huáng kuí yǔ dù。
嘉朕以名,终身是守。jiā zhèn yǐ míng,zhōng shēn shì shǒu。
抑岂不淑,不幸逢遇。yì qǐ bù shū,bù xìng féng yù。
离悯被忧,天不可诉。lí mǐn bèi yōu,tiān bù kě sù。
宗国为墟,宁敢自贼。zōng guó wèi xū,níng gǎn zì zéi。
惟朕忍生,岂不永年。wéi zhèn rěn shēng,qǐ bù yǒng nián。
悁悁荆人,是拯是怜。yuān yuān jīng rén,shì zhěng shì lián。
赴水蹈波,岁不废旃。fù shuǐ dǎo bō,suì bù fèi zhān。
既招朕魂,巫祝昔先。jì zhāo zhèn hún,wū zhù xī xiān。
岂朕是私,将德是传。qǐ zhèn shì sī,jiāng dé shì chuán。
沦胥及溺,初亦不悛。lún xū jí nì,chū yì bù quān。
其后风靡,民益轻死。qí hòu fēng mí,mín yì qīng sǐ。
匪朕之心,是岂为义。fěi zhèn zhī xīn,shì qǐ wèi yì。
妇吊其夫,母伤其子。fù diào qí fū,mǔ shāng qí zi。
人讯其端,指予以詈。rén xùn qí duān,zhǐ yǔ yǐ lì。
予亦念之,其本有自。yǔ yì niàn zhī,qí běn yǒu zì。
昔朕婞直,不为众下。xī zhèn xìng zhí,bù wèi zhòng xià。
世予尚之,谓予好怒。shì yǔ shàng zhī,wèi yǔ hǎo nù。
昔朕不容,自投于江。xī zhèn bù róng,zì tóu yú jiāng。
世予尚之,谓予弃躬。shì yǔ shàng zhī,wèi yǔ qì gōng。
既习而斗,既远益谬。jì xí ér dòu,jì yuǎn yì miù。
被朕伪名,污朕以咎。bèi zhèn wěi míng,wū zhèn yǐ jiù。
朕生不时,乱世是遘。zhèn shēng bù shí,luàn shì shì gòu。
民之秉彝,嘉是直道。mín zhī bǐng yí,jiā shì zhí dào。
从仁于井,朕亦不取。cóng rén yú jǐng,zhèn yì bù qǔ。
汝禁其俗,幸怀朕忠。rǔ jìn qí sú,xìng huái zhèn zhōng。
好竞以诬,一何不聪。hǎo jìng yǐ wū,yī hé bù cōng。
我实鬼神,民焉是主。wǒ shí guǐ shén,mín yān shì zhǔ。
其祀其祷,予之所厚。qí sì qí dǎo,yǔ zhī suǒ hòu。
予惧天明,焉事戏豫。yǔ jù tiān míng,yān shì xì yù。
予悯横流,焉事竞渡。yǔ mǐn héng liú,yān shì jìng dù。
予怀尧舜,焉事狎侮。yǔ huái yáo shùn,yān shì xiá wǔ。
汝惟贤人,曾不予怒。rǔ wéi xián rén,céng bù yǔ nù。
徇俗雷同,讥予以好。xùn sú léi tóng,jī yǔ yǐ hǎo。
履常徇直,切谏尽节。lǚ cháng xùn zhí,qiè jiàn jǐn jié。
人神所扶,未必皆福。rén shén suǒ fú,wèi bì jiē fú。
去邪即正,何以有罚。qù xié jí zhèng,hé yǐ yǒu fá。
曾非予怀,可禁其伪。céng fēi yǔ huái,kě jìn qí wěi。
毋使佞臣,指予为戒。wú shǐ nìng chén,zhǐ yǔ wèi jiè。
锡尔多福,畀尔庞眉。xī ěr duō fú,bì ěr páng méi。
使尔忠言,于君毕宜。shǐ ěr zhōng yán,yú jūn bì yí。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

古意三首

刘敞

相逢偶相识,相识竟相离。xiāng féng ǒu xiāng shí,xiāng shí jìng xiāng lí。
会知别情苦,宁作未相知。huì zhī bié qíng kǔ,níng zuò wèi xiāng zhī。
相见如梦中,梦中还相见。xiāng jiàn rú mèng zhōng,mèng zhōng hái xiāng jiàn。
薄帷鉴明月,恍惚仍对面。báo wéi jiàn míng yuè,huǎng hū réng duì miàn。

古意三首

刘敞

主父昔未仕,颇为乡人轻。zhǔ fù xī wèi shì,pǒ wèi xiāng rén qīng。
上书虽晚达,称说何纵横。shàng shū suī wǎn dá,chēng shuō hé zòng héng。
不忍脱粟饭,甘为五鼎烹。bù rěn tuō sù fàn,gān wèi wǔ dǐng pēng。
岂不爱厥身,徒为丧其生。qǐ bù ài jué shēn,tú wèi sàng qí shēng。
吾闻南山翁,轩冕不得荣。wú wén nán shān wēng,xuān miǎn bù dé róng。

古意三首

刘敞

柳下不违俗,独耻伐国言。liǔ xià bù wéi sú,dú chǐ fá guó yán。
三黜何尝忧,一问遂惨然。sān chù hé cháng yōu,yī wèn suì cǎn rán。
世衰狙诈用,贤者防其源。shì shuāi jū zhà yòng,xián zhě fáng qí yuán。
孟轲不言利,顾有仁义存。mèng kē bù yán lì,gù yǒu rén yì cún。
何乃百世后,功名为时敦。hé nǎi bǎi shì hòu,gōng míng wèi shí dūn。

秋意四首

刘敞

阴虫鸣空阶,危叶堕高树。yīn chóng míng kōng jiē,wēi yè duò gāo shù。
秋风虽昨日,所遇已如故。qiū fēng suī zuó rì,suǒ yù yǐ rú gù。
悠悠岁方晏,采采行多露。yōu yōu suì fāng yàn,cǎi cǎi xíng duō lù。
芳香日可闵,宛彼兰与杜。fāng xiāng rì kě mǐn,wǎn bǐ lán yǔ dù。

秋意四首

刘敞

鸿雁起海滨,凌风自翱翔。hóng yàn qǐ hǎi bīn,líng fēng zì áo xiáng。
冥冥清云间,矰缴安可望。míng míng qīng yún jiān,zēng jiǎo ān kě wàng。
千里一悲鸣,一里一彷徨。qiān lǐ yī bēi míng,yī lǐ yī páng huáng。
时变感自深,岂伊恨越乡。shí biàn gǎn zì shēn,qǐ yī hèn yuè xiāng。

秋意四首

刘敞

鷾鸸信多智,出处能自谋。yì ér xìn duō zhì,chū chù néng zì móu。
非无人间畏,而袭人间游。fēi wú rén jiān wèi,ér xí rén jiān yóu。
微风动高林,梁栋生早秋。wēi fēng dòng gāo lín,liáng dòng shēng zǎo qiū。
敛翼从所愿,落实安得留。liǎn yì cóng suǒ yuàn,luò shí ān dé liú。

秋意四首

刘敞

翻翻林间藿,昔惟桃李华。fān fān lín jiān huò,xī wéi táo lǐ huá。
飘飖终焉薄,江海无津涯。piāo yáo zhōng yān báo,jiāng hǎi wú jīn yá。
荣华寄须臾,憔悴空泥沙。róng huá jì xū yú,qiáo cuì kōng ní shā。
良无凌霜节,安得复叹嗟。liáng wú líng shuāng jié,ān dé fù tàn jiē。

雨晴率张生及诸弟到建福僧居

刘敞

沈阴天气昏,忽霁景物好。shěn yīn tiān qì hūn,hū jì jǐng wù hǎo。
墙阴且残雪,池岸已芳草。qiáng yīn qiě cán xuě,chí àn yǐ fāng cǎo。
愁怀无端涯,强出慰枯槁。chóu huái wú duān yá,qiáng chū wèi kū gǎo。
白日当青天,所至豁如扫。bái rì dāng qīng tiān,suǒ zhì huō rú sǎo。
山僧一饭毕,钟鼓不复考。shān sēng yī fàn bì,zhōng gǔ bù fù kǎo。
庭宇若无人,窗轩照丹藻。tíng yǔ ruò wú rén,chuāng xuān zhào dān zǎo。
徒行不知远,适兴惬所祷。tú xíng bù zhī yuǎn,shì xīng qiè suǒ dǎo。
如觉逍遥游,颇堪谢烦恼。rú jué xiāo yáo yóu,pǒ kān xiè fán nǎo。
诸子吾宗秀,张生一经老。zhū zi wú zōng xiù,zhāng shēng yī jīng lǎo。
相顾能不言,欢然屡绝倒。xiāng gù néng bù yán,huān rán lǚ jué dào。

初雁

刘敞

翩翩南飞雁,契阔万里道。piān piān nán fēi yàn,qì kuò wàn lǐ dào。
朔雪常逼秋,知几谅宜早。shuò xuě cháng bī qiū,zhī jǐ liàng yí zǎo。
敌兵盛西北,弓矢断飞鸟。dí bīng shèng xī běi,gōng shǐ duàn fēi niǎo。
侧翅锋镝间,悲鸣触怀抱。cè chì fēng dī jiān,bēi míng chù huái bào。
往时商山翁,自放亦忘老。wǎng shí shāng shān wēng,zì fàng yì wàng lǎo。
避地吾所师,相望戒轻矫。bì dì wú suǒ shī,xiāng wàng jiè qīng jiǎo。

始闻雁

刘敞

冬夜何漫漫,北风扇凄恻。dōng yè hé màn màn,běi fēng shàn qī cè。
始闻南飞羽,稍稍过我侧。shǐ wén nán fēi yǔ,shāo shāo guò wǒ cè。
来宾无乃后,恐非岁时忒。lái bīn wú nǎi hòu,kǒng fēi suì shí tè。
朔方稽常贡,物性随变易。shuò fāng jī cháng gòng,wù xìng suí biàn yì。
哀音一何厉,路远霜雪积。āi yīn yī hé lì,lù yuǎn shuāng xuě jī。
就阳既云归,感义宁自默。jiù yáng jì yún guī,gǎn yì níng zì mò。
胡为堂上士,抚剑重叹激。hú wèi táng shàng shì,fǔ jiàn zhòng tàn jī。

没蕃士

刘敞

丁年仕辕门,欲食万里肉。dīng nián shì yuán mén,yù shí wàn lǐ ròu。
敌兵方强梁,边境日局缩。dí bīng fāng qiáng liáng,biān jìng rì jú suō。
是时十月交,转战大河曲。shì shí shí yuè jiāo,zhuǎn zhàn dà hé qū。
落日天地昏,风尘蔽川陆。luò rì tiān dì hūn,fēng chén bì chuān lù。
我师自凭陵,虏骑出深谷。wǒ shī zì píng líng,lǔ qí chū shēn gǔ。
路穷矢交坠,壮士同僇辱。lù qióng shǐ jiāo zhuì,zhuàng shì tóng lù rǔ。
投身致网罟,南向长恸哭。tóu shēn zhì wǎng gǔ,nán xiàng zhǎng tòng kū。
忠义安可论,功名亦已覆。zhōng yì ān kě lùn,gōng míng yì yǐ fù。
悠悠捐岁序,忽忽抱心曲。yōu yōu juān suì xù,hū hū bào xīn qū。
每生悔为祸,致死倘还福。měi shēng huǐ wèi huò,zhì sǐ tǎng hái fú。
夜渡黄河冰,独依荒榛宿。yè dù huáng hé bīng,dú yī huāng zhēn sù。
狐狸鸣我旁,虎豹相驰逐。hú lí míng wǒ páng,hǔ bào xiāng chí zhú。
脱身仅毫毛,夜动昼必伏。tuō shēn jǐn háo máo,yè dòng zhòu bì fú。
肌肤存空骨,性命半鬼箓。jī fū cún kōng gǔ,xìng mìng bàn guǐ lù。
十月到亭堠,门人识风俗。shí yuè dào tíng hòu,mén rén shí fēng sú。
回头复长望,慷慨泪盈目。huí tóu fù zhǎng wàng,kāng kǎi lèi yíng mù。
忆昔万人出,今还一身复。yì xī wàn rén chū,jīn hái yī shēn fù。
可怜同时辈,视我犹鸿鹄。kě lián tóng shí bèi,shì wǒ yóu hóng gǔ。
永弃绝域中,几时脱臣仆。yǒng qì jué yù zhōng,jǐ shí tuō chén pū。
叩门谒主帅,长跪向人哭。kòu mén yè zhǔ shuài,zhǎng guì xiàng rén kū。
可汗甚桀黠,其下亦辑睦。kě hàn shén jié xiá,qí xià yì jí mù。
弩力思长策,勿轻用人属。nǔ lì sī zhǎng cè,wù qīng yòng rén shǔ。

寄子华内翰时亦宿斋是夕风雨

刘敞

君居白玉堂,我在红药署。jūn jū bái yù táng,wǒ zài hóng yào shǔ。
出处岂不同,咫尺限相遇。chū chù qǐ bù tóng,zhǐ chǐ xiàn xiāng yù。
风雨闻鸡鸣,节物惊岁暮。fēng yǔ wén jī míng,jié wù jīng suì mù。
思君正展转,梦中亦知路。sī jūn zhèng zhǎn zhuǎn,mèng zhōng yì zhī lù。

和江邻几雪轩与持国同赋二首

刘敞

君居近城市,每独厌嚣烦。jūn jū jìn chéng shì,měi dú yàn xiāo fán。
积雪成高卧,故人来在门。jī xuě chéng gāo wò,gù rén lái zài mén。
扫除更爽垲,谈笑寂无喧。sǎo chú gèng shuǎng kǎi,tán xiào jì wú xuān。
开窗延寒月,拂席置清樽。kāi chuāng yán hán yuè,fú xí zhì qīng zūn。
真得酒中趣,安知狐白温。zhēn dé jiǔ zhōng qù,ān zhī hú bái wēn。

和江邻几雪轩与持国同赋二首

刘敞

长安虽大雪,车马无休时。zhǎng ān suī dà xuě,chē mǎ wú xiū shí。
穷巷有高士,闭门独何为。qióng xiàng yǒu gāo shì,bì mén dú hé wèi。
朝烟不黔突,弹琴方赋诗。cháo yān bù qián tū,dàn qín fāng fù shī。
逍遥无忤色,慷慨多逸辞。xiāo yáo wú wǔ sè,kāng kǎi duō yì cí。
适有感同好,寄声赠所思。shì yǒu gǎn tóng hǎo,jì shēng zèng suǒ sī。
调高当和寡,无以答君知。diào gāo dāng hé guǎ,wú yǐ dá jūn zhī。

养鸡

刘敞

茅茨一亩宫,生理备委曲。máo cí yī mǔ gōng,shēng lǐ bèi wěi qū。
鸡豚自古昔,豢养随世俗。jī tún zì gǔ xī,huàn yǎng suí shì sú。
凿垣安其栖,幼长何碌碌。záo yuán ān qí qī,yòu zhǎng hé lù lù。
旦出四散飞,暮还相从宿。dàn chū sì sàn fēi,mù hái xiāng cóng sù。
颇哀鸿鹄辈,饮啄不充腹。pǒ āi hóng gǔ bèi,yǐn zhuó bù chōng fù。
何事万里游,羁旅伤局促。hé shì wàn lǐ yóu,jī lǚ shāng jú cù。
衣冠相妩媚,庭庑更追逐。yī guān xiāng wǔ mèi,tíng wǔ gèng zhuī zhú。
未悟粪土非,岂知稻粱辱。wèi wù fèn tǔ fēi,qǐ zhī dào liáng rǔ。
物理常有此,人情苦不足。wù lǐ cháng yǒu cǐ,rén qíng kǔ bù zú。
安见避世翁,颓然卧空谷。ān jiàn bì shì wēng,tuí rán wò kōng gǔ。