古诗词

屈原嘏辞

刘敞

维时仲夏,吉日维午。wéi shí zhòng xià,jí rì wéi wǔ。
神歆既祠,锡辞以嘏。shén xīn jì cí,xī cí yǐ gǔ。
曰:朕之初生,皇揆予度。yuē zhèn zhī chū shēng,huáng kuí yǔ dù。
嘉朕以名,终身是守。jiā zhèn yǐ míng,zhōng shēn shì shǒu。
抑岂不淑,不幸逢遇。yì qǐ bù shū,bù xìng féng yù。
离悯被忧,天不可诉。lí mǐn bèi yōu,tiān bù kě sù。
宗国为墟,宁敢自贼。zōng guó wèi xū,níng gǎn zì zéi。
惟朕忍生,岂不永年。wéi zhèn rěn shēng,qǐ bù yǒng nián。
悁悁荆人,是拯是怜。yuān yuān jīng rén,shì zhěng shì lián。
赴水蹈波,岁不废旃。fù shuǐ dǎo bō,suì bù fèi zhān。
既招朕魂,巫祝昔先。jì zhāo zhèn hún,wū zhù xī xiān。
岂朕是私,将德是传。qǐ zhèn shì sī,jiāng dé shì chuán。
沦胥及溺,初亦不悛。lún xū jí nì,chū yì bù quān。
其后风靡,民益轻死。qí hòu fēng mí,mín yì qīng sǐ。
匪朕之心,是岂为义。fěi zhèn zhī xīn,shì qǐ wèi yì。
妇吊其夫,母伤其子。fù diào qí fū,mǔ shāng qí zi。
人讯其端,指予以詈。rén xùn qí duān,zhǐ yǔ yǐ lì。
予亦念之,其本有自。yǔ yì niàn zhī,qí běn yǒu zì。
昔朕婞直,不为众下。xī zhèn xìng zhí,bù wèi zhòng xià。
世予尚之,谓予好怒。shì yǔ shàng zhī,wèi yǔ hǎo nù。
昔朕不容,自投于江。xī zhèn bù róng,zì tóu yú jiāng。
世予尚之,谓予弃躬。shì yǔ shàng zhī,wèi yǔ qì gōng。
既习而斗,既远益谬。jì xí ér dòu,jì yuǎn yì miù。
被朕伪名,污朕以咎。bèi zhèn wěi míng,wū zhèn yǐ jiù。
朕生不时,乱世是遘。zhèn shēng bù shí,luàn shì shì gòu。
民之秉彝,嘉是直道。mín zhī bǐng yí,jiā shì zhí dào。
从仁于井,朕亦不取。cóng rén yú jǐng,zhèn yì bù qǔ。
汝禁其俗,幸怀朕忠。rǔ jìn qí sú,xìng huái zhèn zhōng。
好竞以诬,一何不聪。hǎo jìng yǐ wū,yī hé bù cōng。
我实鬼神,民焉是主。wǒ shí guǐ shén,mín yān shì zhǔ。
其祀其祷,予之所厚。qí sì qí dǎo,yǔ zhī suǒ hòu。
予惧天明,焉事戏豫。yǔ jù tiān míng,yān shì xì yù。
予悯横流,焉事竞渡。yǔ mǐn héng liú,yān shì jìng dù。
予怀尧舜,焉事狎侮。yǔ huái yáo shùn,yān shì xiá wǔ。
汝惟贤人,曾不予怒。rǔ wéi xián rén,céng bù yǔ nù。
徇俗雷同,讥予以好。xùn sú léi tóng,jī yǔ yǐ hǎo。
履常徇直,切谏尽节。lǚ cháng xùn zhí,qiè jiàn jǐn jié。
人神所扶,未必皆福。rén shén suǒ fú,wèi bì jiē fú。
去邪即正,何以有罚。qù xié jí zhèng,hé yǐ yǒu fá。
曾非予怀,可禁其伪。céng fēi yǔ huái,kě jìn qí wěi。
毋使佞臣,指予为戒。wú shǐ nìng chén,zhǐ yǔ wèi jiè。
锡尔多福,畀尔庞眉。xī ěr duō fú,bì ěr páng méi。
使尔忠言,于君毕宜。shǐ ěr zhōng yán,yú jūn bì yí。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

迁南行

刘敞

伏波将军昔征南,功业虽壮身不还。fú bō jiāng jūn xī zhēng nán,gōng yè suī zhuàng shēn bù hái。
曾出封疆铸铜柱,竟留种族依荒山。céng chū fēng jiāng zhù tóng zhù,jìng liú zhǒng zú yī huāng shān。
君不见如今圣天子,扫荡妖巢悉内徙。jūn bù jiàn rú jīn shèng tiān zi,sǎo dàng yāo cháo xī nèi xǐ。
雕题来作冠带民,鼻饮翻宜伊洛水。diāo tí lái zuò guān dài mín,bí yǐn fān yí yī luò shuǐ。
此功一成万世宁,五岭三苗长坦平。cǐ gōng yī chéng wàn shì níng,wǔ lǐng sān miáo zhǎng tǎn píng。

寄王二子直

刘敞

鸿飞辄上天,鱼跃还入渊。hóng fēi zhé shàng tiān,yú yuè hái rù yuān。
故人去我百里馀,我欲附书无由缘。gù rén qù wǒ bǎi lǐ yú,wǒ yù fù shū wú yóu yuán。
俗间离合谁得免,心虽欲近身逾远。sú jiān lí hé shuí dé miǎn,xīn suī yù jìn shēn yú yuǎn。
少壮相欢长年悲,自恨今为丈夫浅。shǎo zhuàng xiāng huān zhǎng nián bēi,zì hèn jīn wèi zhàng fū qiǎn。

夜寄献臣

刘敞

同居汴水上,自与君居隔。tóng jū biàn shuǐ shàng,zì yǔ jūn jū gé。
月出城头人尽归,思君携手独不得。yuè chū chéng tóu rén jǐn guī,sī jūn xié shǒu dú bù dé。
兴来狂歌无与赓,白云时向望中生。xīng lái kuáng gē wú yǔ gēng,bái yún shí xiàng wàng zhōng shēng。
城外明月未应减,期君对举黄金觥。chéng wài míng yuè wèi yīng jiǎn,qī jūn duì jǔ huáng jīn gōng。

和永叔鸣鸠诗

刘敞

晴鸠欢求雌,雨鸠闹逐妇。qíng jiū huān qiú cí,yǔ jiū nào zhú fù。
天地有晴阴,嗟尔何欣复何怒。tiān dì yǒu qíng yīn,jiē ěr hé xīn fù hé nù。
柔桑如云春暮时,吴蚕半眠紫葚肥。róu sāng rú yún chūn mù shí,wú cán bàn mián zǐ rèn féi。
食不过数粒,寝不过一枝。shí bù guò shù lì,qǐn bù guò yī zhī。
妇子相安可以老,何用汲汲合且离。fù zi xiāng ān kě yǐ lǎo,hé yòng jí jí hé qiě lí。
雷公号呼风伯舞,天借之权作霖雨。léi gōng hào hū fēng bó wǔ,tiān jiè zhī quán zuò lín yǔ。
可怜汝愚终不省,反室于怒谁哀汝。kě lián rǔ yú zhōng bù shěng,fǎn shì yú nù shuí āi rǔ。
昔人恶尔巧,今人笑尔拙。xī rén è ěr qiǎo,jīn rén xiào ěr zhuō。
巧不得近瑶台,拙不能保家室。qiǎo bù dé jìn yáo tái,zhuō bù néng bǎo jiā shì。
尔巧尔拙非汝情,天机回阖难自平,世人假尔推阴晴。ěr qiǎo ěr zhuō fēi rǔ qíng,tiān jī huí hé nán zì píng,shì rén jiǎ ěr tuī yīn qíng。

秋蛩

刘敞

促即复促即,秋蛩一何力。cù jí fù cù jí,qiū qióng yī hé lì。
不见机杼巧,但闻日夜织。bù jiàn jī zhù qiǎo,dàn wén rì yè zhī。
霜陨木落天下寒,嗟我妇子衣裳单。shuāng yǔn mù luò tiān xià hán,jiē wǒ fù zi yī shang dān。
大钧万物各有在,尔独憔悴使人欢。dà jūn wàn wù gè yǒu zài,ěr dú qiáo cuì shǐ rén huān。
一鸣复一飞,秋堂燕将归。yī míng fù yī fēi,qiū táng yàn jiāng guī。
四时自兴叹,天道不得违。sì shí zì xīng tàn,tiān dào bù dé wéi。
忆昔春风和且柔,畏人来入人间游。yì xī chūn fēng hé qiě róu,wèi rén lái rù rén jiān yóu。
鹰隼横厉自兹始,索寞分散还可愁。yīng sǔn héng lì zì zī shǐ,suǒ mò fēn sàn hái kě chóu。

三瑞堂

刘敞

甘露被草,朝阳易晞。gān lù bèi cǎo,cháo yáng yì xī。
池莲并蒂,及秋变衰。chí lián bìng dì,jí qiū biàn shuāi。
独有长松连理老益壮,十年百年仍附枝。dú yǒu zhǎng sōng lián lǐ lǎo yì zhuàng,shí nián bǎi nián réng fù zhī。
昔来一物足为瑞,何况三异俱称奇。xī lái yī wù zú wèi ruì,hé kuàng sān yì jù chēng qí。
吴中衣冠不胜数,天意自与宁馨儿。wú zhōng yī guān bù shèng shù,tiān yì zì yǔ níng xīn ér。
露干莲死不复见,正以青松并验之。lù gàn lián sǐ bù fù jiàn,zhèng yǐ qīng sōng bìng yàn zhī。
凯风孝子尝悲思,三荆兄弟伤分离。kǎi fēng xiào zi cháng bēi sī,sān jīng xiōng dì shāng fēn lí。
此家遗风五十慕,物理推类谁能欺,到客为尔俱题诗。cǐ jiā yí fēng wǔ shí mù,wù lǐ tuī lèi shuí néng qī,dào kè wèi ěr jù tí shī。

闻辘轳

刘敞

辘轳复辘轳,日夜声相续。lù lú fù lù lú,rì yè shēng xiāng xù。
长绠无已时,深泉变空谷。zhǎng gěng wú yǐ shí,shēn quán biàn kōng gǔ。
君不见开辟至今千万年,斗枢坤轴相回旋。jūn bù jiàn kāi pì zhì jīn qiān wàn nián,dòu shū kūn zhóu xiāng huí xuán。
河汉西流亦不息,见尔沧海成桑田。hé hàn xī liú yì bù xī,jiàn ěr cāng hǎi chéng sāng tián。

同永叔赠沈博士

刘敞

我不识醉翁亭,又不闻醉翁吟。wǒ bù shí zuì wēng tíng,yòu bù wén zuì wēng yín。
但见醉翁诗,爱彼绝境逢良琴。dàn jiàn zuì wēng shī,ài bǐ jué jìng féng liáng qín。
上多高峰下流泉,后有芳草前茂林。shàng duō gāo fēng xià liú quán,hòu yǒu fāng cǎo qián mào lín。
玄猿黄鹄翩翻共悲鸣兮,白云翠霭倏忽而阳阴。xuán yuán huáng gǔ piān fān gòng bēi míng xī,bái yún cuì ǎi shū hū ér yáng yīn。
此间真意不可尽,未遇知者犹荒岑。cǐ jiān zhēn yì bù kě jǐn,wèi yù zhī zhě yóu huāng cén。
醉翁昔时逃世纷,恋此酩酊遗朝簪。zuì wēng xī shí táo shì fēn,liàn cǐ mǐng dīng yí cháo zān。
心虽独醒迹弥晦,举俗莫得窥浮沉。xīn suī dú xǐng jì mí huì,jǔ sú mò dé kuī fú chén。
迩来十年定谁觉,独沈夫子明其心。ěr lái shí nián dìng shuí jué,dú shěn fū zi míng qí xīn。
写之丝桐寄逸赏,曲度寥落含高深。xiě zhī sī tóng jì yì shǎng,qū dù liáo luò hán gāo shēn。
绝调众耳多不省,醉翁一闻能别音。jué diào zhòng ěr duō bù shěng,zuì wēng yī wén néng bié yīn。
乃知精识自有合,何必相与凌崎嵚。nǎi zhī jīng shí zì yǒu hé,hé bì xiāng yǔ líng qí qīn。
伯牙钟子期,目击意已歆。bó yá zhōng zi qī,mù jī yì yǐ xīn。
蓬莱三山荡析不可见,惟有水仙之操传至今。péng lái sān shān dàng xī bù kě jiàn,wéi yǒu shuǐ xiān zhī cāo chuán zhì jīn。
安知后世万千岁,此地不为水火侵。ān zhī hòu shì wàn qiān suì,cǐ dì bù wèi shuǐ huǒ qīn。
但存君诗与君曲,虽远犹可期登临。dàn cún jūn shī yǔ jūn qū,suī yuǎn yóu kě qī dēng lín。
沈夫子,与醉翁,斯言至悲君更寻。shěn fū zi,yǔ zuì wēng,sī yán zhì bēi jūn gèng xún。

六月六日自城北还过深甫避暑

刘敞

热不就恶木枝,渴不近盗泉水。rè bù jiù è mù zhī,kě bù jìn dào quán shuǐ。
自古有成言,念我还如此。zì gǔ yǒu chéng yán,niàn wǒ hái rú cǐ。
爱君井源百尺深,爱君庭树千里阴。ài jūn jǐng yuán bǎi chǐ shēn,ài jūn tíng shù qiān lǐ yīn。
相知岂计一饭报,长啸聊为猛虎吟。xiāng zhī qǐ jì yī fàn bào,zhǎng xiào liáo wèi měng hǔ yín。

得萧山书言吏民颇相信又言湘湖之奇及生子名湘戏作此诗

刘敞

吾家千里驹,气与齿俱壮。wú jiā qiān lǐ jū,qì yǔ chǐ jù zhuàng。
去年射策雄东堂,今年调官在越上。qù nián shè cè xióng dōng táng,jīn nián diào guān zài yuè shàng。
指挥小吏遣簿书,笑语不废才有馀。zhǐ huī xiǎo lì qiǎn bù shū,xiào yǔ bù fèi cái yǒu yú。
清酒肥鱼宴宾客,时时骑马临湘湖。qīng jiǔ féi yú yàn bīn kè,shí shí qí mǎ lín xiāng hú。
湖波无风百里平,人道官心如此清。hú bō wú fēng bǎi lǐ píng,rén dào guān xīn rú cǐ qīng。
居民爱尹氏为字,令尹生儿湖作名。jū mín ài yǐn shì wèi zì,lìng yǐn shēng ér hú zuò míng。
家家祝君多男子,越中更有馀山水。jiā jiā zhù jūn duō nán zi,yuè zhōng gèng yǒu yú shān shuǐ。

剪楸叶词

刘敞

凉风天际来,拂我阶前树。liáng fēng tiān jì lái,fú wǒ jiē qián shù。
稍惊枝上禽,复堕叶间露。shāo jīng zhī shàng qín,fù duò yè jiān lù。
儿童畏我逢秋悲,刻叶作花矜岁时。ér tóng wèi wǒ féng qiū bēi,kè yè zuò huā jīn suì shí。
祝我宜秋劝使插,未能免俗复尔为。zhù wǒ yí qiū quàn shǐ chā,wèi néng miǎn sú fù ěr wèi。
鬓边二毛殊不恶,淮南何须伤木落。bìn biān èr máo shū bù è,huái nán hé xū shāng mù luò。

寄书

刘敞

十里一反顾,五里一徘徊。shí lǐ yī fǎn gù,wǔ lǐ yī pái huái。
悠悠三千里,莫知我心哀。yōu yōu sān qiān lǐ,mò zhī wǒ xīn āi。
客愁纷无涯,岁月忽如掷。kè chóu fēn wú yá,suì yuè hū rú zhì。
人生莫自料,皓首岂易测。rén shēng mò zì liào,hào shǒu qǐ yì cè。
节旄未落归去来,天遣春风随我回。jié máo wèi luò guī qù lái,tiān qiǎn chūn fēng suí wǒ huí。
入朝宁食建业水,还家郤赋南山雷。rù cháo níng shí jiàn yè shuǐ,hái jiā xì fù nán shān léi。
妇能秦声妾赵舞,稚子可使行酒杯。fù néng qín shēng qiè zhào wǔ,zhì zi kě shǐ xíng jiǔ bēi。
急须为乐娱日夜,何事憔悴淹尘埃。jí xū wèi lè yú rì yè,hé shì qiáo cuì yān chén āi。
行矣乎,归去来。xíng yǐ hū,guī qù lái。

答金陵使君答王待制见寄杂言

刘敞

阮公青云器,寓意必豪纵。ruǎn gōng qīng yún qì,yù yì bì háo zòng。
西临广武寄一笑,英雄纷纷竞如梦。xī lín guǎng wǔ jì yī xiào,yīng xióng fēn fēn jìng rú mèng。
有时不能平,途穷即长恸。yǒu shí bù néng píng,tú qióng jí zhǎng tòng。
仕哉咏怀篇,千载共悲讽。shì zāi yǒng huái piān,qiān zài gòng bēi fěng。
金陵昔为帝王居,气象萧索无复馀。jīn líng xī wèi dì wáng jū,qì xiàng xiāo suǒ wú fù yú。
长江连天水东注,台城仿佛存邱墟。zhǎng jiāng lián tiān shuǐ dōng zhù,tái chéng fǎng fú cún qiū xū。
主人文章谪仙老,感古能无激怀抱。zhǔ rén wén zhāng zhé xiān lǎo,gǎn gǔ néng wú jī huái bào。
作亭正得山水胜,登临更值风月好。zuò tíng zhèng dé shān shuǐ shèng,dēng lín gèng zhí fēng yuè hǎo。
宾客满堂丝竹悲,古今风流自一时。bīn kè mǎn táng sī zhú bēi,gǔ jīn fēng liú zì yī shí。
君家夷吾虽有慷慨语,快意未必如君诗。jūn jiā yí wú suī yǒu kāng kǎi yǔ,kuài yì wèi bì rú jūn shī。
淮水东流千万年,此亭方与淮共传。huái shuǐ dōng liú qiān wàn nián,cǐ tíng fāng yǔ huái gòng chuán。
念君归老庙堂上,未负赓歌留北山。niàn jūn guī lǎo miào táng shàng,wèi fù gēng gē liú běi shān。

古城

刘敞

古城何巍巍,古墓何累累。gǔ chéng hé wēi wēi,gǔ mù hé lèi lèi。
生游市朝死田野,从古到今无免者。shēng yóu shì cháo sǐ tián yě,cóng gǔ dào jīn wú miǎn zhě。
城荒郤为狐兔宅,墓在他人种松柏。chéng huāng xì wèi hú tù zhái,mù zài tā rén zhǒng sōng bǎi。
伏羲以来三万年,此城此墓几变易。fú xī yǐ lái sān wàn nián,cǐ chéng cǐ mù jǐ biàn yì。
谁人听唱野田诗,能令君悲亦不悲。shuí rén tīng chàng yě tián shī,néng lìng jūn bēi yì bù bēi。

筑室种树

刘敞

抚剑欲远适,舍旃辄复息。fǔ jiàn yù yuǎn shì,shě zhān zhé fù xī。
四海广大身正孤,东西南北颇同役。sì hǎi guǎng dà shēn zhèng gū,dōng xī nán běi pǒ tóng yì。
筑室种树反开门,闾里小人哀王孙。zhù shì zhǒng shù fǎn kāi mén,lǘ lǐ xiǎo rén āi wáng sūn。
丈夫委顺故在俗,馀事悠悠何足论。zhàng fū wěi shùn gù zài sú,yú shì yōu yōu hé zú lùn。