古诗词

反招隐

刘敞

伊尹乐尧舜,伯夷傲姬周。yī yǐn lè yáo shùn,bó yí ào jī zhōu。
颜生一箪瓢,陋巷亦自休。yán shēng yī dān piáo,lòu xiàng yì zì xiū。
岂不困寂寞,时俗非所谋。qǐ bù kùn jì mò,shí sú fēi suǒ móu。
脱身洒泥滓,缅与前人游。tuō shēn sǎ ní zǐ,miǎn yǔ qián rén yóu。
嗟哉波上凫,徒为信沈浮。jiē zāi bō shàng fú,tú wèi xìn shěn fú。
鸿鹄假长风,不能占渠沟。hóng gǔ jiǎ zhǎng fēng,bù néng zhàn qú gōu。
晞羽扶桑阿,刷翼沧海流。xī yǔ fú sāng ā,shuā yì cāng hǎi liú。
世途既超邈,矰缴何足愁。shì tú jì chāo miǎo,zēng jiǎo hé zú chóu。
所以狂接舆,肆歌悟东丘。suǒ yǐ kuáng jiē yú,sì gē wù dōng qiū。
触时怀慷慨,视世悲蜉蝣。chù shí huái kāng kǎi,shì shì bēi fú yóu。
哲人有先觉,达者无近忧。zhé rén yǒu xiān jué,dá zhě wú jìn yōu。
绮皓吾所师,绪言起长讴。qǐ hào wú suǒ shī,xù yán qǐ zhǎng ōu。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

壶公祠送别

刘敞

尘世纷纷多别离,一攀庭树欲沾衣。chén shì fēn fēn duō bié lí,yī pān tíng shù yù zhān yī。
不知何故壶中叟,能弃人间不复归。bù zhī hé gù hú zhōng sǒu,néng qì rén jiān bù fù guī。

山中作

刘敞

空山日午东风起,积雪半消岩下池。kōng shān rì wǔ dōng fēng qǐ,jī xuě bàn xiāo yán xià chí。
逐胜不知芳草远,长谣石上失回期。zhú shèng bù zhī fāng cǎo yuǎn,zhǎng yáo shí shàng shī huí qī。

净土院从王伯初饮呈座人

刘敞

雪满春城幽兴长,放歌起舞尽君觞。xuě mǎn chūn chéng yōu xīng zhǎng,fàng gē qǐ wǔ jǐn jūn shāng。
幸怜犀首饮无事,不怪次公醒亦狂。xìng lián xī shǒu yǐn wú shì,bù guài cì gōng xǐng yì kuáng。

饮子华家醉翁不来因令鸾

刘敞

翠眉红袖拜尊前,撩弄春声入四弦。cuì méi hóng xiù bài zūn qián,liāo nòng chūn shēng rù sì xián。
坐少车公还不乐,为君重奏醉思仙。zuò shǎo chē gōng hái bù lè,wèi jūn zhòng zòu zuì sī xiān。

月下

刘敞

蟾蜍滴露侵石垣,松桧吟风如涧泉。chán chú dī lù qīn shí yuán,sōng guì yín fēng rú jiàn quán。
夕梦未穷山路远,自疑乘月弄潺湲。xī mèng wèi qióng shān lù yuǎn,zì yí chéng yuè nòng chán yuán。

城南杂题

刘敞

当日龙船校五兵,旋开池沼学昆明。dāng rì lóng chuán xiào wǔ bīng,xuán kāi chí zhǎo xué kūn míng。
迩来封禅和平久,旧地分教百姓耕。ěr lái fēng chán hé píng jiǔ,jiù dì fēn jiào bǎi xìng gēng。

城南杂题

刘敞

垂杨冉冉笼清籞,细草茸茸覆路沙。chuí yáng rǎn rǎn lóng qīng yù,xì cǎo rōng rōng fù lù shā。
长闭园门人不入,禁渠流出雨残花。zhǎng bì yuán mén rén bù rù,jìn qú liú chū yǔ cán huā。

城南杂题

刘敞

盘姗不称三公位,掩抑空妨数亩庭。pán shān bù chēng sān gōng wèi,yǎn yì kōng fáng shù mǔ tíng。
只有老僧偏爱惜,倩人图画作书屏。zhǐ yǒu lǎo sēng piān ài xī,qiàn rén tú huà zuò shū píng。

城南杂题

刘敞

早时风景爱东吴,一到京师兴益疏。zǎo shí fēng jǐng ài dōng wú,yī dào jīng shī xīng yì shū。
偶向城南疑泽国,夹川垂柳带僧居。ǒu xiàng chéng nán yí zé guó,jiā chuān chuí liǔ dài sēng jū。

芙蓉池

刘敞

绿华清盖满方塘,雨洒风吹著处香。lǜ huá qīng gài mǎn fāng táng,yǔ sǎ fēng chuī zhù chù xiāng。
净扫钓矶双树下,醉攲凉枕弄秋光。jìng sǎo diào jī shuāng shù xià,zuì qī liáng zhěn nòng qiū guāng。

忆和

刘敞

楚泽茫茫白芷生,春风红树语流莺。chǔ zé máng máng bái zhǐ shēng,chūn fēng hóng shù yǔ liú yīng。
高楼不见千岩路,落日空含万里情。gāo lóu bù jiàn qiān yán lù,luò rì kōng hán wàn lǐ qíng。

啸亭雨后

刘敞

风卷高花舞成雪,雨湿芳草绿侵云。fēng juǎn gāo huā wǔ chéng xuě,yǔ shī fāng cǎo lǜ qīn yún。
层轩独立时惆怅,淮北春光过五分。céng xuān dú lì shí chóu chàng,huái běi chūn guāng guò wǔ fēn。

西楚

刘敞

楚割淮西自不轻,元王宾客亦洪生。chǔ gē huái xī zì bù qīng,yuán wáng bīn kè yì hóng shēng。
重捐醴酒迷高士,末路翻亡五千城。zhòng juān lǐ jiǔ mí gāo shì,mò lù fān wáng wǔ qiān chéng。

袁本初

刘敞

横刀长揖紫廷中,健者宁须属董公。héng dāo zhǎng yī zǐ tíng zhōng,jiàn zhě níng xū shǔ dǒng gōng。
郿坞然脐直假手,始知天下有英雄。méi wù rán qí zhí jiǎ shǒu,shǐ zhī tiān xià yǒu yīng xióng。

魏文帝

刘敞

江水由来一带横,魏文何事畏疑城。jiāng shuǐ yóu lái yī dài héng,wèi wén hé shì wèi yí chéng。
不应天意分南北,自是无人敢请缨。bù yīng tiān yì fēn nán běi,zì shì wú rén gǎn qǐng yīng。